Đọc truyện Luận Kiếm Toàn Cầu – Chương 273: Vô Ảnh Đao – Thuật phi đao thượng thừa
Editor: Nguyetmai
“Phù… Phù…”
Đặt kiếm xuống, ngồi khoanh chân lại, Khai Tâm trực tiếp khởi động Tinh Thần Thổ Nạp Pháp để khôi phục lại trạng thái – sau một hồi vận động, thể lực bị tiêu hao khủng khiếp, Khai Tâm chỉ còn lại mồ hôi và sự mệt mỏi đến vô tận.
Nói thật, hắn đã xem thường những tên Ninja này, cũng đánh giá cao thể lực của mình!
Kiếp trước, đúng là hắn chẳng cần tốn nhiều sức để giải quyết một đám Ninja như thế. Nhưng trong kiếp này, thực lực vẫn còn chênh lệch rất nhiều, cứ giết một tên Ảnh Võ Giả là nhất định phải dùng đến Cầm Long Thủ, hơn nữa phải tung ra đến lần thứ hai mới thành công hoàn toàn. Hắn mới tới cảnh giới Huyền Diệu, làm sao mà chịu được mức độ tiêu hao thực lực như thế?
Nếu không nhờ đã chuẩn bị đầy đủ Ngọc Lộ Hoàn, không nhờ vào cảnh giới đủ cao của Kim Chung Tráo thì bốn tên Ảnh Võ Giả đã là cực hạn của hắn rồi!
Mấy chục tên Ninja phân thân, Ninja Phù Tang và Ninja phi đao thì không khó đối phó cho lắm. Chỉ cần dồn Ninja phân thân vào một chỗ là có thể giết chết mấy tên chỉ trong chớp mắt. Còn về Ninja phi đao, vừa áp sát lại là dùng Thất Tinh Diệu Nguyệt giải quyết hết một loạt. Chỉ có điều, hậu quả suýt nữa thì tác dụng khôi phục của Ngọc Lộ Hoàn không theo kịp được, thể lực và tinh thần đều tiêu hao rất nhiều.
Nếu Ảnh Nhẫn Giả mà xuất hiện vào lúc này thì e là hắn sẽ phải tiêu đời rồi!
May mà tên Ảnh Nhẫn Giả xảo quyệt như hồ ly đó chưa từng xuất hiện.
Sau mấy phút, dựa vào tốc độ khôi phục đáng giật mình của Tinh Thần Thổ Nạp Pháp, Khai Tâm nhanh chóng trở về với trạng thái tốt nhất!
Nhìn những thi thể chồng chất trong lối đi, Khai Tâm không khỏi khâm phục mình. Tu vi của hắn mới tới cảnh giới Huyền Diệu, vậy mà chỉ cần dùng hai mươi viên Ngọc Lộ Hoàn là đã đổi lấy chiến thắng lần này rồi.
Nói ra thì e là chẳng có mấy ai tin tưởng cả!
Đương nhiên, đối với người kế thừa võ công tuyệt thế với năng lực chiến đấu từ xa, chiến đấu với tập thể mạnh mẽ như Lư Minh Nguyệt thì cảnh tượng này cũng không đáng kể là bao.
Nghĩ đến truyền nhân của Quỳ Hoa Bảo Điển, người đang cố gắng học tập tư thái quyến rũ của Đông Phương Bất Bại, tâm trạng xao động của Khai Tâm nhanh chóng bình phục lại.
Phù.
Khai Tâm đứng lên khỏi mặt đất!
Liếc nhìn mấy thi thể Ninja phi đao gần nhất, Khai Tâm chậm rãi bước tới, thuần thục lấy ra một cái túi Càn Khôn, đổ hết những thứ trong đó ra.
Tiếp đó là Ninja Phù Tang, Ninja phân thân và Ảnh Võ Giả.
Thu hoạch rất phong phú rồi!
Có bốn chiếc mũ tre rộng vành “Đấu Lạp”, ngoài ra còn có Giày Tật Phong, Tam Xoa Kích mà Ninja phân thân sử dụng, Phi Ưng Kiếm của Ninja phi đao có mười bốn bộ.
Những vũ khí như Đao Nhật, Kiếm Nhật, Đao Võ Sĩ đều là danh khí nhị phẩm và tam phẩm, mỗi loại có hai chiếc, trước mắt đao kiếm đều có giá cao, những thứ này có thể bán được với giá cả không tệ.
Thế nhưng, thứ làm Khai Tâm quan tâm nhất không phải là những danh khí này.
Ninja phi đao rơi ra một quyển bí tịch phi đao thượng thừa – Vô Ảnh Đao.
Vừa hay, sau Liễu Diệp Phi Đao, Khai Tâm đã từng đăng ký thu mua bí tịch phi đao thượng thừa ở khu gửi bán, tiếc là không thể mua được. Bây giờ có quyển bí tịch này, cũng coi như bù đắp được đôi chút tiếc nuối.
Sau khi thu thập chiến lợi phẩm xong, Khai Tâm quay đầu nhìn cái đại sảnh hình chữ Hồi này.
Trong đó còn có một nhóm Ninja và hộp binh khí chưa mở ra!
Có lẽ người của bốn môn phái cũng sắp đến rồi. Hắn đã gặm một miếng thịt bự như thế, cũng nên chia cho người khác ít nước canh chứ? Hơn nữa trong Vương Lăng còn nhiều bảo vật lắm mà.
Sau một hồi trầm ngâm, Khai Tâm không quay đầu lại nữa, bước qua những thi thể la liệt trên mặt đất, đi vào tận sâu trong Vương Lăng.
…
Khai Tâm vừa rời đi không lâu, dưới sự dẫn dắt của Nhất Đồng, người của Thải Y Môn cũng tới cái chiến trường vừa mới kết thúc chưa được bao lâu này.
Trên đường đi, nhìn hơn bảy mươi thi thể nằm trong lối đi này, vẻ mặt của nhóm người Phượng Vũ Thải Y ngày càng hoảng sợ, không dám tin vào đôi mắt của mình.
Ninja phân thân và Ninja phi đao đều chẳng dễ đối phó, đã thế trong này còn có thi thể của mấy tên Ảnh Võ Giả!
Nói đây là kết quả của một đội ngũ khổng lồ thì còn được, chứ bảo họ tin rằng chuyện này là do một người làm thì đúng là rất khó tưởng tượng.
Bịch bịch bịch bịch…
Thập Tam Côn Tăng, phái Nga Mi và phái Võ Đang nghe tin chạy tới, nhìn thấy tình cảnh này trong lối đi, họ không khỏi tỏ vẻ kinh ngạc.
Những tiếng hít sâu vang lên rất rõ.
“Chuyện này… Một mình hắn làm sao?”
Sắc mặt của đệ tử phái Võ Đang rất nặng nề, đôi mắt hiện lên sự kính nể và khó tin.
Nguyệt Hoa, Thập Tam Côn Tăng và những người khác cũng y hệt: “Chắc là vậy rồi.”
“Thảo nào cậu ta không lấy những trang bị trong đại sảnh, bị nhiều người đuổi theo thế này, làm gì có thời gian mà đi để ý được nhiều như thế… Nhưng sao cậu ta lại làm được vậy?!”
Giờ khắc này, ngay cả ba con sói cô đơn cũng không thể chấp nhận được những gì đang diễn ra trước mắt. Tuy rằng họ biết Khai Tâm rất mạnh, nhưng suốt dọc đường đi, ai cũng đã hiểu rõ thực lực của Ninja trong Vương Lăng rồi: Ninja phân thân khó giải quyết, Ninja phi đao hèn hạ, Ảnh Võ Giả còn cần nguyên một đội ngũ để giải quyết.
“…”
Bầu không khí lạ thường tản ra trong lối đi.
Sau một hồi trầm ngâm, Âu Dương Khánh của phái Võ Đang nói một cách chắc nịch: “Các vị! Chắc chắn người này không phải loại người vô danh tiểu tốt! Mọi người thử nghĩ mà xem, trên Long bảng và bảng danh gia có ai làm được tới mức này hay không?”
Nghe thấy lời nhắc nhở của Âu Dương Khánh, mọi người đều tỏ vẻ suy tư: “Bây giờ cao thủ số một trên Long bảng là người ở thành Bắc Kinh, có năm môn võ công thượng thừa tới cảnh giới Tông Sư, ngoài ra, hai phó môn chủ của Nhất Phẩm Đường cũng có thực lực này, thế nhưng mấy người này đều khá dễ nhận ra. Người vừa rồi rất trẻ, hẳn không phải họ…”
“Mấy cao thủ của Hiệp Nghĩa Môn và Lăng Tiêu Cung cũng có thể làm được!”
Có người đưa ra ý kiến, nhưng một người của Thập Tam Côn Tăng loại bỏ ngay: “Không thể nào.”
Thấy mọi người đổ dồn về phía mình, hòa thượng đầu trọc nói một cách thản nhiên: “Hồng Trần của Hiệp Nghĩa Môn chính là đệ tử của Thiếu Lâm ta, bọn ta khá hiểu biết về thực lực của hắn! Cho dù đã được truyền thừa y bát của Lão Tăng Quét Rác, thực lực của Hồng Trần đã tăng mạnh, nhưng võ công tuyệt thế cần rất nhiều nội lực, thời gian bộc phát ngắn. Hơn nữa, hộ thể của hắn chưa đủ để ứng phó với nhiều Ninja và Ảnh Võ Giả thế này. Nếu không có cách gì đó đặc biệt, dù là người kế thừa võ công tuyệt thế cũng không thể làm được đến mức ấy!”
Dừng lại giây lát, hòa thượng nói tiếp: “Ba người Lâm Tiêu, Huyết Y, Hoang Sát có thực lực tương đương nhau, ta khẳng định họ cũng không thể làm được.”
Đệ tử của bốn môn phái đang đứng trong đám đông bán tin bán nghi: “Không phải mấy người trên Long bảng thì còn ai nữa đây?”
“Đám đàn ông các ngươi đoán mò làm gì chứ? Sao phải tốn sức như thế, đuổi theo hỏi ngay trước mặt hắn chẳng phải sẽ rõ ngay sao?”
Câu nói này của Nguyệt Hoa chẳng khác nào lời đả kích dành cho những người đàn ông trong lối đi.
Đệ tử của ba môn phái lớn nhìn nhau và cười gượng!
Hỏi ngay trước mặt?
Nếu người đó có tính tình tốt thì còn hoàn thành được, nếu tính tình của đối phương không tốt, với thân thủ của đối phương, chẳng phải cái Vương Lăng này sẽ trở thành mồ chôn cho môn phái họ sao?
Trong đám đông, không ai chú ý tới biểu cảm nặng nề và quái lạ của Tiểu Dao khi nhìn những thi thể Ninja nằm la liệt trên mặt đất đó: Khai Tâm còn lợi hại hơn cả Huyết Y và Hoang Sát có bốn môn võ công thượng thừa cảnh giới Tông Sư ư?