Đọc truyện Luận Kiếm Toàn Cầu – Chương 248: Vô Tình Đao, Hữu Tình Kiếm
Editor: Nguyetmai
Liệt Diễm Thần Công!
Đây là tuyệt học do Tây Vực Ma Nhân trên sa mạc tự sáng tạo ra, nghe nói bất cứ ai ở các thành thị gần Tây Vực đều có thể nhận nhiệm vụ y bát của Tây Vực Ma Nhân, nhưng phải xâm nhập vào sa mạc xa xôi. Trong quá trình làm nhiệm vụ, hàng triệu người đã chết khát, hoặc bị bọ cạp, rắn đuôi chuông độc chết. Quá trình cực kỳ gian nan, vô số người chơi bỏ dở giữa chừng, coi nhiệm vụ này như mãnh thú, hồng thủy cần phải tránh xa.
Thế nhưng Mộng Vân lại đã kiên trì và thành công, chẳng những thuận lợi tìm được Tây Vực Ma Nhân, luyện được Liệt Diễm Thần Công, mà còn rèn giũa được tính tình, dường như căn cốt và thân pháp cũng được cải thiện rất nhiều.
Ngay lúc ngọn lửa phun trào, Mạc Phong bỗng biến sắc, trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, nàng ta vừa né tránh vừa múa Uyên Ương Đao như một vầng trăng. “Keng! Keng!” Hai tiếng kim loại va chạm vào nhau, đòn công kích kiên quyết của Mộng Vân bị Mạc Phong cản lại một cách khéo léo…
Cơ thể như một con diều hâu, nhân cơ hội bị Mộng Vân đánh lui, Mạc Phong xoay người rơi ra ngoài mấy mét. Uyên Ương Đao tự động bay về trong tay như có linh tính, động tác dứt khoát và trôi chảy, cảnh đẹp ý vui.
Bên phía Hiệp Nghĩa Môn, Lâm Tiêu và Hồng Trần đều thở phào một hơi!
“Mạc Phong muội muội thật bản lĩnh, vậy mà muội cũng né được.”
Công kích không trúng, Mộng Vân biết ngay hiệu quả gia tăng sát thương của Liệt Diễm Thần Công không có quá nhiều tác dụng với cao thủ có cấp bậc thế này. Hơn nữa khả năng phản ứng cùng tính thăng bằng của Mạc Phong rất mạnh, e là không thể đánh bại Mạc Phong trong thời gian ngắn.
“Tỷ tỷ cũng khá lắm, ban nãy suýt nữa thì ta đã trúng chiêu rồi.”
Thực ra ngay từ đầu Mạc Phong đã chú ý chờ đợi Liệt Diễm Thần Công của Mộng Vân. Quả nhiên, Du Long Song Phi Yến đã cứu nàng ta một mạng, hơn nữa nàng ta cũng đã mơ hồ hiểu được đôi chút về Liệt Diễm Thần Công.
Hai người tâng bốc nhau, khiến không khí căng thẳng trong sân dịu đi. Thế nhưng, Tử Lang Nữ thuộc về ai thì vẫn chưa biết, vậy nên, rất nhiều người vẫn đang quan tâm tới chuyện này.
Đúng lúc ấy…
Đám đông bên ngoài mật thất bỗng tránh ra, một giọng nói lạnh lùng nhẹ nhàng lọt vào tai hai người: “Mộng đường chủ, Mạc môn chủ, không biết tiểu muội Cầm Vận có thể thay mặt cho Lăng Tiêu Cung nói một câu không?”
Lúc này, tất cả mọi người mới chú ý tới đội ngũ đang bước vào mật thất của Lăng Tiêu Cung. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía cô gái đang nói chuyện. Cô gái đó mặc váy áo trắng thuần, làn da trắng tuyết, tua kiếm màu tím, khuôn mặt lạnh lùng tựa như tiên tử trong mây.
Rất nhiều người chơi nam đều thầm than vãn…
Thói đời gì đây, sao người đứng ra lên tiếng cho ba bang phái lớn đều là nữ thế này? Nghe nói chị ruột của cô gái tên Cầm Vận này chính là cung chủ của Lăng Tiêu Cung.
Giang hồ to lớn đến vậy, thủ lĩnh của ba bang phái nổi tiếng nhất đều là phụ nữ, khiến những thằng đàn ông thân dài vai rộng ở đây làm sao mà chịu nổi?
“Thì ra là Cầm cung chủ, Mộng Vân thất lễ rồi.” Đôi mắt của Mộng Vân ánh lên sự kinh ngạc, nàng ta đảo mắt, hỏi: “Mạc Phong muội muội là người thẳng thắn, Cầm cung chủ có gì xin cứ nói.”
Cách ăn nói của nàng ta rất có phong độ, ngay cả Hiệp Nghĩa Môn đối địch cũng cảm thấy sảng khoái trong lòng.
Cầm Vận gật đầu rồi cất bước tiến lên, giọng nói lanh lảnh động lòng người lọt vào tai từng người: “Hai vị đều là những hào kiệt không thua kém nam nhi, thân thủ bất phàm như nhau! Hơn nữa có thể thấy được, trong khi chiến đấu, hai vị tỷ tỷ đều chưa dùng hết sức, e là khó lòng phân ra cao thấp trong một thời gian ngắn, kể cả có đấu đến khi tới thời hạn của Động Hồ Ly thì cũng khó có thể quyết định. Cầm Vận không có ý chê trách gì, chỉ cảm thấy một con Tử Lang Nữ không đáng để hai vị chưởng môn tranh đấu gay gắt như thế, vì vậy có một đề nghị to gan thế này. Cầm Vận có thể mua chiến lợi phẩm rơi ra từ người của Tử Lang Nữ theo giá thị trường, Hiệp Nghĩa Môn và Nhất Phẩm Đường chia đều, những chuyện khác chờ tới khi vào tầng thứ ba của Động Hồ Ly rồi nói tiếp…”
Vào tầng thứ ba trước?
Mặc dù đề nghị của Cầm Vận hơi đột ngột, nhưng lại khiến rất nhiều người trong mật thất lẳng lặng gật đầu.
Đúng là một cách hay!
Chưa vào tầng thứ ba, chưa nhìn thấy vợ chồng Yêu Hoa mà đã sống chết với nhau rồi. Nếu lãng phí tất cả thời gian ở tầng thứ hai, không đủ thời gian cho tầng thứ ba thì phải làm sao?
Thực ra, rất nhiều người lo lắng như thế, hơn nữa hai cao thủ trên Phượng bảng khó mà phân định thắng thua được trong một thời gian ngắn!
Rất nhiều người tán thành với cách của Cầm Vận.
Lâm Tiêu và Hồng Trần của Hiệp Nghĩa Môn, Hoang Sát và người đàn ông có khuôn mặt tuấn tú của Nhất Phẩm Đường đều gật đầu.
“Cầm Vận muội muội nói cũng có lý! Nhất Phẩm Đường ta cũng không thiếu những thứ này, mục đích của bọn ta là thần khí trong tay vợ chồng Yêu Hoa. Mạc Phong muội muội, chúng ta vào tầng thứ ba trước rồi hãy phân cao thấp, thế nào?!”
Mộng Vân cất cao giọng đáp, liếc nhìn về phía Mạc Phong.
“Được!” Mạc Phong đồng ý hết sức thoải mái.
“Thế thì Cầm Vận đại diện cho Lăng Tiêu Cung xin cảm tạ vì hai vị chưởng môn đã để mắt đến!”
Cầm Vận chắp tay, hai người đằng sau nhanh chóng xông lên không chút do dự, lao về phía Tử Lang Nữ đang rụt người lui lại với đôi mắt xảo quyệt.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Lưỡi kiếm mạnh mẽ như núi băng, lưỡi đao lạnh lẽo tựa trăng lạnh!
Một đao một kiếm phối hợp ăn ý, chém cho Tử Lang Nữ thương tích đầy người, ngã xuống đất mà chẳng hề có bất kỳ sức đánh trả nào, có thể thấy được thực lực mạnh bao nhiêu…
“Vô Tình Đao, Thượng Quan Luyến?”
“Hữu Tình Kiếm, Hải Đông Thanh!”
Trong lúc đó, rất nhiều người của hai bang phái lớn nhận ra thân phận của hai người này.
“Họ nổi tiếng lắm sao?” Có người của Hiệp Nghĩa Môn nghi ngờ hỏi. “Vô Tình Đao Thượng Quan Luyến đã thành danh từ lâu với Thương Lang Khiếu Nguyệt Đao Pháp. Mặc dù không lọt vào Long bảng, nhưng trong cuộc chiến ở Thiếu Lâm Tự, hắn đã thoát thân an toàn sau khi giết rất nhiều cao thủ. Ngoài ra cách đó không lâu, hắn đã một thân một mình xông vào hơn ba mươi sơn trại của bọn cướp, trong đó chỉ toàn Boss có cảnh giới Huyền Diệu và Sinh Tử, nghe nói từng chiến đấu với Khai Tâm rồi, cũng thoát thân an toàn.”
“…”
“Thế Hữu Tình Kiếm thì sao?”
Nghe thấy có người hỏi vậy, mấy người có tin tức nhanh nhạy nở nụ cười ranh mãnh: “Tên này là một tay đa tình đấy, nghe nói hắn ta có niềm si mê với các mỹ nữ trên Phượng bảng, chỉ cần để hắn ta gặp được thì sẽ dính chặt không tha, trừ khi bị người trên Phượng bảng đó đánh bại, nếu không thì nhất định phải ngủ được một lần mới chịu đi… Thế nhưng trong từ điển của hắn ta, “Giang hồ” có ba người phụ nữ hắn ta không dám đụng vào, một là Mộng Vân của Nhất Phẩm Đường, nói là dã tâm quá lớn, khó mà khống chế được. Hai là môn chủ Mạc Phong của bọn ta, hắn ta nói, khụ, chuyện này không tiện tiết lộ. Người cuối cùng là cung chủ Cầm Thanh của Lăng Tiêu Cung, bởi vì đó là người đầu tiên đánh bại hắn ta trong vòng ba chiêu…”
“Vậy tại sao hắn ta lại chọn ở lại Lăng Tiêu Cung?”
“Còn vì ai được nữa? Kìa!”
Người kia liếc mắt khinh thường, nhìn về phía bóng dáng màu trắng xinh đẹp ở trước mặt, hất cằm: “Không theo đuổi tỷ tỷ được thì theo đuổi muội muội, nhưng đúng là Cầm Vận cũng xếp trong top đầu của Phượng bảng thật. Sau khi nhìn thấy Cầm Vận, tên nhóc này không dứt ra được, bước lên tàu chiến của Lăng Tiêu Cung, bây giờ cũng làm hộ pháp của Lăng Tiêu Cung giống với Thượng Quan Luyến.”
“Hộ pháp?”
Trong lúc đám đông bàn tán xôn xao, Tử Lang Nữ đã bị giết chết, cánh cửa nối liền đến tầng thứ ba xuất hiện…
Bầu không khí giữa ba bang phái lớn lại trở nên căng thẳng, ánh mắt của mọi người đổ dồn vào chiếc chìa khóa mở cửa tầng thứ ba trong tay Lâm Tiêu.