Đọc truyện Luân Hồi – Chương 34: Hai chị em lén lút (2) n
Chương 21 (a): Hai chị em lén lút (2)
Đi vào trong nhà Trương Lam, lão bản mập nhiệt tình tháo cái giỏ xuống đặt ở bên cạnh cái bếp lò. May mắn, cuối cùng cũng không có bị bà chị kia mê mẩn. Trương Lam đứng ở một bên suy nghĩ, cuồi cùng lúc gần đi cũng không có quên lấy tiền, vẫn biết mình tới để làm gì. Chứng kiến lão bản mập còn bảo lưu được một tia thanh tỉnh cuối cùng, Trương Lam không tự chủ được mà thở ra một hơi.
– Hiện tại đồ vật đó đều được đặt ở đây chứ?
Nhìn thấy đám chai lọ đặt ở trên mặt đất, Trương Lam hỏi.
– Đúng!
Quan sát toàn bộ đống đồ vật trên đất một lần, Tiểu Thần Hi gật đầu xác nhận.
– Ừ, tốt, vậy thì bây giờ chúng ta liền động thủ đi.
Trương Lam gật gật đầu.
– Được.
Đem toàn bộ đám hoa quả ở trong nhà ra. Táo, sơn tra, lê vàng, quýt, đào, toàn bộ đám hoa quả này đều đã được rửa sạch, gọt sạch vỏ, phân biệt bỏ vào mấy chiếc bình đã được chuẩn bị tốt từ trước. Đã được hơn mười bình.
– Trương Lam, không có đồ chưng cất thì phải là sao bây giờ?
Chuẩn bị chế biến, Tiểu Thần Hi chợt nhớ tới trong nhà không có đồ để chưng cất. Trương Lam buồn bực một trận, cái này là sao chứ, chẳng lẽ đầu năm nay, trí nhớ của người máy cũng không tốt sao?
– Không sao, dùng đồ để hấp bánh bao thường ngày đi.
Trương Lam gãi gãi đầu nói.
Không có nồi hơi để sinh ra áp lực hơi nước, hay là dùng bát tô để thay thế. Không đủ nhiệt độ, vậy thì dùng quạt để quạt lò lên. Tóm lại biện pháp có rất nhiều, nếu không có thứ gì thì cứ dùng biện pháp để thay thế. Một nhà thiết kế vĩ đại đã từng nói qua trong thời kỳ cách mạng.
– Thí nghiệm đường sắt không làm tốt, vấn đề vận chuyển đường sắt không được giải quyết, tất cả sản xuất đều bị ảnh hưởng, các kế hoạch cũng đều thất bại.
Nhà thiết kế khí phách hào hùng vung bàn tay to lên, vì thế mà đường sắt tê liệt lâu ngày đã thông. Tốt lắm, bây giờ cái bàn tay nhỏ của Trương Lam đầy khí phách hào hùng vung lên, thí nghiệm sẽ thành công.
Nước đã được đổ đầy trong nồi, bên trong từng cái bình thủy tinh đều được đổ đầu đường cát trắng tinh. Bỏ từng cái bình vào bên trong nồi, đậy kín nắp lại, bắt đầu chưng cất.
Hiện tại Trương Lam đang làm cái gì? Còn không hiểu sao, đương nhiên là làm nước hoa quả. Nói về ưu điểm của nước hoa quả, bất luận kẻ nào đều có thể nói ra một đống, ví dụ như nước hoa quả rất tiện dụng, bảo tồn thì tương đối dài, chất lượng thì an toàn, hương vị ngon, giá cả rẻ vân vân. Hơn nữa còn bảo tồn được đại bộ phận chất dinh dưỡng từ hoa quả. Nhưng mà nước hoa quả được chế biến như thế nào thì không phải ai cũng rõ ràng. Thực may mắn chính là cái đó Trương Lam biết, trước kia hắn cũng đã từng chế biến một chút để sử dụng, hương vị tương đối khá.
Đúng vậy, Trương Lam đã nảy ra ý định chế biến nước hoa quả. Tuy rằng sản xuất ra nước hoa quả không dễ, nhưng mà giá trị của nó lại cao, hơn nữa bây giờ đang trong giai đoạn cải cách mở cửa. Trên thị trường đại bộ phận hàng hóa đều bị vây trong trạng thái cung không đủ cầu, phi thường khó khăn. Thật là một phương pháp kiếm tiền thật tốt. Ví dụ đơn cử mà nói, hiện tại giá thu mua hoa quả là 8 đồng một cân, mà giá bán lẻ một bình dao động khoảng 1 nghìn. Mà mỗi bình có thể cho từ 200 đến 300 quả vào, khấu trừ lợi nhuận ở giữa, hơn nữa còn cả chi phí của bình thủy tinh, đường cát, và những cái khác như công nhân, nhiên liệu, tiền điện nữa thì phí tổn của mỗi bình cũng là 5 đồng, mỗi bình có thể kiếm được 5 đồng! đây là một con số kinh người. Chỉ cần dựa vào việc làm nước hoa quả, cần là sản xuất nước hoa quả cho gia đình thì một năm cũng có thể kiếm được trên dưới 30 vạn, lại còn chưa nói đến làm loại bình cỡ lớn.
Xưởng sản xuất cần đại lượng sức lao động chân tay, để rửa hoa quả, gọt vỏ bỏ hạt. Hơn nữa cường độ lao động của các công việc này không lớn, cũng không cần sức lao động cường tráng. Những người con gái nông thôn bình thường hoặc các lão thái bà cũng có thể nhẹ nhàng đảm nhiệm. Đúng vậy đây chính là một cái cơ hội kiếm tiền cho những người phụ nữ rảnh rỗi ở nhà, có thể kéo nền kinh thế của địa phương phát triển.
Thị trấn của Trương Lam được gọi là quê hương của hoa quả, có tài nguyên hoa quả phong phú, mà bây giờ cả trấn cũng không hề có một cái xưởng sản xuất nước hoa quả nào. Ở trong trí nhớ của Trương Lam, mãi đến sau năm 1990 thị trấn của hắn mới có một cái xưởng sản xuất, vì thế nền kinh tế của thị trấn mới phồn vinh hơn một chút. Nhưng mà niềm vui chẳng tầy gang, rất nhiều xưởng sản xuất đã bắt đầu vì lợi nhuận mà không từ một thủ đoạn nào, dùng loại đường hóa học thay thế cho loại đường cát để tạo vị ngọt ban đầu, vì muốn màu sắc của nước hoa quả càng thêm đẹp đã bắt đầu sử dụng sắc tố kém chất lượng. Không đến thời gian hai năm, các triệu trứng ác tính bắt đầu được biểu hiện ra, ngành sản xuất nước trái cây trong thị trấn đã nhận lấy đả kích mang tính hủy diệt, hàng tấn nước trái cây ở trong kho không bán đi được. Rất nhiều nhà máy đã phải đóng cửa. Cái này cũng chưa đáng tiếc, đáng tiếc chính là ngành sản xuất nước hoa quả trong thị trấn đã bị bên ngoài đánh giá rất tệ, khiến cho ngành sản xuất nước hoa quả của thị trấn rất lâu sau cũng không được phục hồi.
Đối với chuyện này, Trương Lam cảm thấy cực kỳ đáng tiếc, vốn dĩ nền kinh tế của thị trấn đang phát triển rất tốt, liền bị chôn vài trong tay mấy tên gian thương vô sỉ chạy theo lợi ích. Khiến cho nền kinh tế của cả thị trấn bị kéo xuống mãi cho đến thế kỷ 21 mới chậm rãi phát triển. Hiện tại rốt cục thì mình cũng có cơ hội thay đổi những sai lầm phát sinh trong tương lai. Trương Lam thề, nhất định phải cố gắn để thay đổi loại cục diện này.
Thời gian hai chị em nói chuyện phiếm trôi qua rất nhanh, ước chừng đã chưng cất được nửa giờ, Trương Lam cảm thấy được mọi chuyện cũng đã tương đối ổn rồi, liền mở cái nắp ra nhìn.
– Không sai, đường đã hóa lỏng, tiếp tục đậy nắp bình lại chưng thêm một giờ nữa là được.
Rốt cục cũng được rồi, mở cái nắp ra, Trương Lam nhanh chóng bảo Tiểu Thần Hi.
– Chị, nhanh đậy cái nắp lại.
Công việc này vẫn là giao cho Tiểu Thần Hi thì thích hợp hơn, Tiểu Thần Hi không sợ chút nhiệt độ đó, Trương Lam tin là chính mình còn chưa có khả năng này. Nếu như mình dám thò tay xuống, tin tưởng lúc đưa lên liền có món móng heo kho tàu.
Nhanh chóng lấy mấy cái chai lên, tiểu tử kia thở dài một hơi.
– Tốt lắm để trong 24 giờ là có thể ăn, đến lúc đó hoa quả và đường đều trở thành một hỗn hợp hoàn mỹ, cái loại hương vị đó, thôi đến lúc đó cho chị nếm thử, cam đoan chị sẽ nuốt cả đầu lưỡi vào. Đây chính là loại nước hoa quả không chứa chất bảo quản, tất cả đều được chế biến từ hoa quả tinh khiết, so với đám đồ chơi bỏ đi kia thì tốt hơn nhiều lắm. Sau này ta khi ta chinh chiến tung hoành thiên hạ vô địch phải dựa vào thứ đồ chơi này.
– Thứ đồ chơi này?
Tiểu Thần Hi cực kỳ ngạc nhiên đối với cái thứ này.
M Long