Luân Hồi

Chương 27: Triệu hoán, không ngờ là Christine? (3) n


Đọc truyện Luân Hồi – Chương 27: Triệu hoán, không ngờ là Christine? (3) n

Chương 16 (b): Triệu hoán, không ngờ là Christine? (3)
Sau này nàng đã có được tên gọi riêng mình, chính nàng đã không còn là một chuỗi số lạnh băng băng ngày trước. Không xong, vì sao tốc độ vận hành của CPU lại nhanh đến như vậy? T-X có chút nghi hoặc, tình huống dị thường chưa từng xuất hiện từ trước tới nay trên người nàng, CPU vận hành quá nhanh mang đến cho nàng một loại cảm giác như mê muội, đây là cảm giác cao hứng cùng kích động hay sao? Cảm giác này rất không tệ đâu! Nghĩ đến đây, T-X, nga, không, hiện tại hẳn nên gọi là Trương Thần Hi mới đúng, khóe miệng nàng chợt lộ ra tia tươi cười.
– Đúng rồi, cô hẳn nên thay đổi bên ngoài một chút thì tốt hơn.
Trương Lam cảm giác không thích hợp, cẩn thận nghĩ nghĩ, rốt cục liền hiểu được hiện tại cô gái này vẫn đang mang vẻ bề ngoài của một vị mỹ nữ phương Tây, vậy thì không thể được, ở trong một tiểu sơn thôn nếu xuất hiện một người ngoại quốc sẽ biến thành chuyện lớn.
– Sửa như thế nào đây?
Trương Thần Hi hỏi.
– Ân, đầu tiên biến thành tóc đen thẳng, buộc lại hoặc xõa trên vai đều được.
Trương Lam nâng cằm lên quan sát kỹ lưỡng:
– Đem màu sắc ánh mắt biến thành màu đen, như vậy mới có bộ dạng của người Trung Quốc…
Trương Thần Hi gật gật đầu, thật đơn giản, mái tóc của nàng tự động biến thành màu đen xõa trên bờ vai, cảm giác còn không được hài lòng nàng lại biến ra một cây trâm cuốn lên tóc, ân, rất không tệ, cảm giác thật điển cố. Ánh mắt nàng không có vật để bắt chước, chỉ bắt chước ánh mắt của Trương Lam, biến thành màu sắc đen nhánh như mực lại trong suốt như trẻ con, trong ánh mắt long lanh lại lóe ra từng trận hàn ý, giống như hàn đầm vạn năm khiến cho người ta không rét mà run.
– Ân, như vậy cũng rất tốt, làn da trắng hơn một chút là được rồi, đừng trắng quá, trắng ngà ngà là được, được rồi, như vậy sẽ tốt hơn.
Trương Lam không ngừng chỉ huy, rốt cục tốt lắm, ân, rất tốt, rất cường đại, một mỹ nữ hỗn huyết đông tây phương, kết hợp vẻ nóng bỏng của mỹ nữ phương Tây lẫn bao hàm thanh lịch của mỹ nữ phương Đông.

– Tốt lắm, chúng ta về nhà đi!
Trương Lam đứng lên, mang theo Trương Thần Hi đi về nhà. Càng đi càng cảm thấy không thích hợp, hắn có cảm giác như mình đã quên chuyện gì đó trọng yếu phi thường, vì sao lại nghĩ không ra đây? Trương Lam gấp tới vò đầu bứt tai, Trương Thần Hi thấy cử chỉ thật kỳ quái của Trương Lam, hắn làm sao vậy? Nhân loại đều luôn như vậy sao?
– Trời ạ, tôi làm sao giải thích với cha mẹ tôi về một người lớn như vậy đột nhiên xuất hiện đây?
Một thanh âm thê thảm kêu lên, bất tri bất giác Trương Lam đã sực nhớ ra vấn đề mấu chốt nhất hiện tại!
– Làm sao bây giờ đây?
Trương Lam vò đầu bứt tai, gấp đến độ xoay quanh:
– Mẹ nó, lần này chơi lớn, làm sao về nhà giải thích với cha mẹ? Trực tiếp nói với lão đầu tử cùng mẹ là mình nhặt về sao? Một đứa con nít chưa đầy hai tuổi nhặt một người trưởng thành về nhà? Kháo! Lý do ngu ngốc như vậy hống đứa con nít ba tuổi hay sao? Phỏng chừng ngay cả đứa ngốc cũng không tin tưởng. Mặc dù là ở nông thôn, nhưng cũng không tới mức hoài nghi chỉ số thông minh của họ như vậy đi! Vậy nói là chính mình mời người trở về? Mồ hôi! Lời này càng thêm thái quá so với vừa rồi! Thật buồn bực! Sao trước khi gọi người về lại không nghĩ tới vấn đề này chứ! Trương Lam ngửa mặt lên trời thở dài.
– Làm sao vậy, chủ nhân?
Trương Thần Hi thật nghi hoặc, nhìn vẻ mặt người triệu hoán dường như rất buồn rầu nha, tại sao vậy chứ? Thường thường triệu hoán thành công ai cũng luôn thật cao hứng đi?
Đang gấp tới mức xoay quanh Trương Lam chợt dừng lại hỏi:
– Vừa rồi cô gọi tôi là gì?
– Chủ nhân!
Thần Hi thản nhiên trả lời. Mình được triệu hoán tới, không gọi người triệu hoán là chủ nhân thì phải gọi là gì?
– Không được không được…
Trương Lam sửng sốt, bàn tay nhỏ xíu xua loạn trên không trung:
– Đổi lại xưng hô khác, gọi là chủ nhân rất khó chịu, cảm thấy rất kỳ quái, giống như con người của tôi thật tà ác vậy, đổi xưng hô khác đi!
– Ách?
Thần Hi sửng sốt:
– Vậy phải gọi là gì?
– Em trai đi!

Trương Lam gãi gãi đầu suy nghĩ, có vẻ như chủ ý này rất không tệ:
– Ân, gọi là em trai, sau này tôi gọi cô là chị tốt hơn!
– Làm vậy, thích hợp không?
Thần Hi có chút do dự lẫn chần chờ. Gọi người triệu hoán là em sao? Giống như có chút, có chút quá mức hung hăng càn quấy!
– Chuyện này có gì mà không thích hợp?
Bàn tay nhỏ của Trương Lam dùng sức huy lên:
– Quyết định như vậy!
– Nha!
Thần Hi đáp ứng một tiếng, im lặng không nói, em trai sao? Giống như rất không tệ đâu, chị cả em trai? Thật giống như xưng hô giữa thân nhân của nhân loại đi. Hiện tại xem ra lần này được triệu hoán thật sự không tồi, ít nhất không cần lo lắng bản thân mình bị xem như một cỗ máy chỉ biết giết người.
Trong đầu chợt lóe linh quang, Trương Lam cẩn thận suy nghĩ:
– Ân? Chị? Hình như đây là một chủ ý không tệ, như vậy đã có biện pháp thuận lợi giải thích lai lịch của Thần Hi. Được rồi, về nhà nói với cha mẹ là nhặt về người chị là tốt nhất.
– Đúng rồi…
Trương Lam gãi gãi đầu – còn gãi nữa chỉ sợ hết tóc đi- hắn vẫn có cảm giác có chỗ nào đó không đúng, cẩn thận đánh giá dáng người của Thần Hi một chút, rốt cục tỉnh ngộ, có vẻ như dáng người của nàng quá mức hấp dẫn đi.
– Chuyện này sao, cô có thể biến hóa nhỏ tuổi hơn chút nữa được chứ? Đại khái có bộ dạng của một cô bé chừng mười lăm mười sáu tuổi vậy!

Kim loại thể lỏng bề ngoài chợt lưu động một chút, mỹ nữ thượng hạng trước mắt nhanh chóng biến thành một cô bé ngây ngô chừng mười lăm mười sáu tuổi, hình dáng còn chưa hoàn toàn thành thục, chỉ là có vóc dáng mơ hồ của một tiểu mỹ nhân, thật giống như nụ hoa đang chờ nở rộ.
– Là hình dạng thế này sao?
Đợi khi biến ảo xong, Thần Hi lại hỏi.
– Chính là hình dạng này, thật là tuyệt quá!
Trương Lam quan sát một chút, rất hài lòng. Terminator trước mắt lại thay đổi, đã thấp hơn một chút, gương mặt thêm khả ái đáng yêu, đôi môi anh ánh hồng hào, mang theo vẻ nghịch ngợm cùng ngây thơ của một cô bé, mũi cao thẳng, mắt to chớp chớp, đôi mi thật dài rung động chẳng khác gì những cô bướm đang tung bay, ánh mắt sáng ngời như ánh sao trong bầu trời đêm, làn da nõn nà khiến người gặp người thích, làm cho người ta chỉ hận không thể hung hăng cắn vài miếng. Dáng người hiện tại cũng không bốc lửa như vừa rồi, mà lại ngây thơ như nụ hoa sáng sớm còn đọng sương, mang theo vẻ thiên chân khả ái, xinh đẹp động lòng người.
Muốn chết muốn chết! Thật sự muốn chết! Nha đầu này chính là yêu tinh mị hoặc chúng sinh! Chứng kiến hình ảnh này, Trương Lam cảm giác mũi của mình lại muốn rục rịch, nhanh chóng bịt lấy mũi, trong lòng khóc thét một trận, xong rồi, xấu mặt quá lớn. Nếu như có một ngày ta chết nhất định là vì bị làm cho chảy quá nhiều máu mũi mà chết!
Nhìn thấy bộ dạng chật vật của Trương Lam, bản thân Thần Hi cũng thật hài lòng, nhẹ nhàng xoay một vòng tròn trước mặt Trương Lam:
– Thế nào, đẹp không?
Biểu tình mang theo vẻ ngây thơ hơi hơi nghiêng về hướng Trương Lam như làm nũng: tiểu tử, còn không tin ta đây không làm chết được ngươi?
M Long


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.