Đọc truyện Luân Hồi – Chương 115: Thiên quân vạn mã qua cầu nhỏ
Người một nhà đi vào cổng trường nhị trung thì ngoài cổng đã người người tấp nập, toàn bộ đều là người giám hộ đưa con đến trường thi, thầy cô giáo cùng các thí sinh, thầy cô lẫn gia trưởng đều lo lắng cẩn thận dặn dò đừng nên sơ ý, nên thả lỏng, chỉ cần bảo trì tâm tình thì sẽ không gặp phải vấn đề gì. Tóm lại họ nghĩ đủ biện pháp giúp các thí sinh giảm sức ép thần kinh, thần thái của mỗi thí sinh cũng không giống nhau, có người vẫn còn đang lật xem tài liệu, có người cau mày tận lực suy tư, đoán chừng đang cố gắng ghi nhớ thêm chút bài vở, cũng có người vẻ mặt như không sao cả, cùng bạn học cười cười nói nói, nhưng cũng không biết được có phải thật sự nắm chắc được bài vở hay không hay lại mang tâm trạng liều lĩnh vò mẻ không sợ sứt.
– Chị không có vẻ gì lo lắng đi?
Nhìn thấy nhân sinh bách thái, Trương Lam trêu chọc tiểu Thần Hi:
– Đến lúc đó ngàn vạn lần đừng khẩn trương tới mức đi nhầm phòng thi, như vậy sẽ dọa người mất mặt!
– Hứ!
Tiểu Thần Hi liếc mắt lườm Trương Lam:
– Lão đệ, chị thấy em cũng quá khinh thường người đi? Chỉ cuộc thi như vậy em thật nghĩ chị xem nó là bàn đồ ăn sao?
– Có phải bàn đồ ăn hay không em nói không tính!
Nhìn thấy cha mẹ nhìn qua bên này, phỏng chừng vẻ hung hăng càn quấy của hai người làm họ chú ý, liền nhỏ giọng nói nhanh:
– Ngàn vạn lần đừng để cho cha mẹ thất vọng…
– Hừ!
Không thèm để ý chỉ hừ giọng mũi, tiểu Thần Hi thật khinh bỉ ngẩng cao đầu.
– Trương Thần Hi, chuẩn bị như thế nào rồi? Không có vấn đề gì chứ?
Một thanh âm nghe qua thật thanh nhã truyền vào trong tai hai chị em đang nói chuyện, Trương Lam quay đầu vừa nhìn, là một người phụ nữ ước chừng ba mươi tuổi, xem cách ăn mặc giống như một giáo viên, dáng người đẫy đà, chiếc váy dài tới đầu gối lộ ra đôi chân thẳng tắp, lại nhìn lên trên, mông gợi cảm tròn trịa, vòng eo lại nhỏ xíu thon thả, chiếc áo mùa hè hơi mỏng cùng bộ ngực cao ngất căng tròn, vùng cổ trắng muốt, bởi vì trời nóng đôi môi hồng nhuận thoáng giương lên, trên gương mặt trứng ngỗng xinh đẹp rướm mồ hôi tạo nên một hương vị khác hẳn.
Quả nhiên…
– Chào cô, em chuẩn bị xong rồi, không có vấn đề gì!
Tiểu Thần Hi vẫn giữ nguyên bộ dáng cung kính chào hỏi như từ trước tới nay, nhìn cô giáo đang có chút ngạc nhiên nhìn qua Trương Lam, liền giải thích:
– Đây là em trai của em!
– Nga…
Nghe tiểu Thần Hi nói như thế, cô giáo tỏ vẻ đã hiểu gật đầu:
– Hai chị em tán gẫu, cô đi xem những bạn học khác!
– Cô đi thôi!
Tiểu Thần Hi gật đầu ý nói cô giáo cứ tùy tiện, nhìn thấy Trương Lam có chút tò mò nhìn chằm chằm cô giáo đi xa, liền đẩy Trương Lam:
– Nè, người ta đã đi rồi, nên hồi phục tinh thần đi, nếu còn chưa hoàn hồn thì đôi mắt rụng ra mất!
– Cảm giác cô giáo này nhìn thật quen mắt, giống như từng gặp qua ở nơi nào!
Trương Lam gãi đầu có chút khó hiểu, mình khẳng định chưa từng gặp qua cô giáo này, nhưng vì sao lại cảm thấy quen mắt đến như vậy?
– Nhìn quen mắt?
Tiểu Thần Hi liền giễu cợt tiểu gia hỏa:
– Cô ấy là cô chủ nhiệm của chị, họ Tô, dạy ngữ văn. Làm sao vậy, em cứ nhìn chằm chằm người ta làm gì?
Nói xong còn khoa trương đưa tay che miệng:
– Trời ạ, em không phải nhìn người ta xinh đẹp nên động tâm đi? Nói cho em biết, người ta đã kết hôn, nhi đồng cũng đã mấy tuổi, em không có cơ hội!
Trương Lam không trả lời chỉ cẩn thận suy nghĩ, rốt cục từng gặp qua ở đâu đây?
Bỏ đi, không thèm nghĩ tới vấn đề này.
Hai người cười cười nói nói cũng đã tới thời gian vào phòng thi, người giám hộ cùng thầy cô giáo cũng tranh thủ dặn dò lần cuối cùng, lại kiểm tra trang bị, hết thảy chuẩn bị xong xuôi liền đợi đến thời gian ra chiến trường!
– Cố lên! Chị cả!
Trương Lam cầm tay tiểu Thần Hi.
– Ân!
Tiểu Thần Hi gật đầu, cấp cho Trương Lam nụ cười an tâm.
– Con gái, đừng bị áp lực!
Trương Tông Quân cùng Dương Chi bước tới dặn dò.
– Con đã biết, cha mẹ yên tâm đi, không có chuyện gì, không phải chỉ là một cuộc thi thôi sao, không cần lo lắng!
Tiểu Thần Hi nhìn hai người cười cười, ý bảo hai người cứ an tâm.
Tiếng chuông rốt cục vang lên, cuộc đại chiến thi vào trường cao đẳng đã mở màn!
Đều nói ba ngày thi vào trường cao đẳng của học sinh cũng giống như vượt cửa ải, hiện tại xem ra các gia trưởng mới giống như phải vượt cửa ải. Mỗi ngày các gia trưởng cùng nhi đồng đều đến bên ngoài trường thi, chờ sau khi nhi đồng đi vào phòng thi các gia trưởng vẫn ở dưới ánh nắng mặt trời tháng bảy chờ đợi cho đến khi mặt trời lặn xuống, nhìn thấy vẻ mặt mỉm cười của nhi đồng khi ra khỏi trường tự mình cũng vui mừng, thấy được nhi đồng buồn rười rượi nhưng cũng phải cố gắng kiềm chế nỗi lòng bất an của mình đi lên cẩn thận an ủi, đáng thương tấm lòng của cha mẹ trong thiên hạ, nếu gặp phải cha mẹ không thông cảm, thấy nhi đồng nổi giận, nhìn mặt của nhi đồng, làm cha mẹ cũng chỉ đành đem nước đắng nuốt trở vào trong bụng mình.
Hoàn hảo lần này thi vào trường cao đẳng đối với tiểu Thần Hi mà nói cũng không phải là vấn đề gì, sau ba ngày cuộc thi kết thúc, chứng kiến mỗi ngày tiểu Thần Hi đầy mặt tươi cười đi ra khỏi trường, trái tim Trương Tông Quân cùng Dương Chi cuối cùng cũng để xuống, xem ra con gái thi không tệ!
– Thế nào vậy nha đầu?
Vẻ mặt Trương Tông Quân đầy ý cười hỏi tiểu Thần Hi:
– Lần này cảm giác thi được chứ?
– Không có vấn đề gì lớn!
Tiểu Thần Hi giả vờ cúi đầu ngẫm nghĩ:
– Có đứng đầu tỉnh hay không thì con không dám nói, nhưng đứng đầu huyện hẳn là không thành vấn đề!
– Nếu nói như vậy, đây không phải nói Thanh Hoa Bắc Đại mặc cho chúng ta lựa chọn sao? Muốn đi vào trường nào thì đi trường đó?
Trương Tông Quân nghe vậy vô cùng cao hứng, nhìn Dương Chi nói:
– Đã biết con gái của chúng ta lợi hại, hiện tại xem ra nhà chúng ta cũng xuất nữ trạng nguyên!
– Đúng vậy, con gái của chúng ta vẫn luôn thông minh như vậy mà!
Dương Chi không chút keo kiệt khích lệ con gái, vừa vuốt mái tóc sáng mềm của tiểu Thần Hi, trong ánh mắt nhìn nha đầu tràn đầy từ ái, sau đó vẫn không quên khoe khoang với Trương Tông Quân:
– Mọi người nói con gái giống mẹ, xem đi, con gái giống em, thông minh!
– Phải phải…
Trương Tông Quân cười cười, không tranh luận với lão bà về vấn đề này, đó là một vấn đề vĩnh viễn cũng không tranh ra đáp án:
– Bất kể là con trai hay con gái, chỗ nào tốt đều là giống em, chỗ nào không tốt đều là giống anh, được rồi chứ?
– Đây là đương nhiên!
Dương Chi hơi ngửa đầu, thần tình tràn đầy vẻ kiêu ngạo của một người mẹ.
– Đúng rồi, cha mẹ, hai người chừng nào quay về?
Nghĩ tới một sự kiện, đợi mọi người tranh luận mệt mỏi, Trương Lam hỏi.
– Ngày mai trở về đi, sự tình trong nhà không người xử lý thì không được.
Trương Tông Quân hiển nhiên còn chưa thoát khỏi không khí gia đình ấm áp vừa rồi, vẻ mặt hạnh phúc hỏi:
– Như thế nào, có chuyện gì sao?
– Có một việc.
Trương Lam gật gật đầu:
– Đoạn thời gian trước chị Elyse đã tới, cha cũng biết chứ?
– Biết, mẹ con nói cho cha biết!
Trương Tông Quân gật gật đầu.