Luân Hồi

Chương 103: Elyse đến. n


Đọc truyện Luân Hồi – Chương 103: Elyse đến. n

Chương 65 (b): Elyse đến.
Quả nhiên âm mưu phù hợp, Elyse mới tới châu Phi đã quen một cô gái bản đại rất đáng yêu, cô gái đáng yêu được năm người trong nhóm Elyse rất yêu thích, ngày nào cũng đều đến chỗ bọn họ chơi, một ngày nào đó cô gái trở về bị mất người binh lính không biết từ đâu càn quấy OOXX, OOXX thì OOXX , chuyện này ở châu Phi ngày nào cũng xảy ra, tuy rằng thật đáng buồn nhưng chuyện này cũng không nghiêm trọng cỡ nào. Vốn dĩ chuyện này đến đây kết thúc, nhưng OOXX sau khi hoàn tất xong, đám binh lính ấy đột nhiên nghĩ ra tìm một cành cây thật dài thông vào…, chuyện này, mọi người đều biết.
Đợi đám người của Elyse biết thì cô gái không còn sức lực nữa, tuy rằng mấy người cấp cứu khẩn cấp nhưng không thể bảo vệ được sinh mạng cho cô gái, nhưng Elyse đi luôn, ai cũng không biết là gì sao Elyse lại như thế với cô gái, trên thân người cô gái còn để lại một ít đầu mối, Elyse rất nhanh chóng đã điều tra ra được những kẻ đen đủi này.
Chuyện này cũng thật sảng khoái, giảng đạo lý, rõ ràng cô gái ấy ta cũng không cần cái mạng của các người, các ngươi đã hủy cuộc đời người ta, vậy ta đây cũng sẽ hủy cuộc đời các ngươi. Vì vậy ta cũng sẽ hủy đi của các ngươi một cước. có lẽ là Elyse không nắm giữ lực dao, hoặc cũng có lẽ là do cố ý, ai biết được, nói chung dưới sức mạnh của Elyse lúc đó, toàn bộ những thứ liên quan đến xương chậu đều nát bấy. Gần như có linh cảm gì đó, Elyse điên cuồng cái kiểu cổ quái đi tuyệt tử tuyệt tôn con nhà người ta.
Trương Lam nghe xong ngẩn ngơ, hoàn toàn không nghĩ rằng Elyse lại có thú vui cổ quái như thế. Sau đó nhất định phải cách xa cái kẻ có tâm lí biến thái này ra một chút, nếu không mình cũng trúng một cước cũng nên. Trương Lam trong lòng kỳ lạ: những người thái giám phía trước là một ví dụ.
Kỳ thực người ta chỉ cảm thấy khá sảng khoái mà thôi. Elyse có điều không được thoải mái mặt nhăn nhó.
– Thật ra người ta còn rất dịu dàng cơ.
– Có quỷ mới tin.
Bốn người đàn ông và một đứa trẻ cùng thốt ra, cùng chung một lời, khiến người ta giật mình.
– Còn nói ta.

Elyse rốt cục không nhịn được bắt đầu dúi bốn người Arnold xuống.
– Bốn người có gì mà tốt chứ, có thời gian thì đi tìm kỹ nữ ấy, tôi đây cũng không hy vọng vào các người.
– Hả?
Trương Lam thực sự choáng váng, ngơ nhác chỉ vào bốn người Arnold, lắp bắp hỏi Elyse:
– Chị nói bốn người bọn họ không có việc gì thì đi tìm kỹ nữ à?
Hiện tại người máy đều điên cuồng như thế sao? Đều học chơi gái à? Thượng đế à, Như lai phật tổ à, Ngọc hoàng đại đế à? Rốt cuộc là phần nào của người có vấn đề vậy? Trương Lam đau khổ ôm đầu, ra vẻ mấy người này không khác người máy, và không khác gì con người.
– Cái đó.
Trương Lam có chút hoài nghi.
– Mọi người đùa thế có được không? có tác dụng không?
Quả nhiên là cho dù là người đàn ông không thể để người ta khinh thường nhất là trên giường, điều này thì Trương Lam phát hiện người máy nam cũng không phải ngoại lệ.
Nhìn thấy Trương Lam hoài nghi về năng lực của mình, bốn người Arnold nhất thời không cam tâm:
– Cậu chủ à, tuy rằng cậu là người triệu hoán chúng tôi, thế nhưng cậu đừng vu oan cho năng lực của chúng tôi, chúng tôi sẽ thể hiện sự phẫn nộ đó.
– Được rồi, được rồi, em xin lỗi mọi người.
Trương Lam không muốn kích thích vấn đề với lòng tự trọng của bốn người máy kia, Trương Lam chưa từ bỏ ý định lặng lẽ tiến lên trước mặt Elyse, mắt mở to nói:
– Có đó, bọn họ, thật giỏi?
– Thật giỏi, còn rất lợi hại.
Elyse gật đầu, khẳng định đáp án của mình, do dự một chút, không biết nghĩ cái gì, mặt bèn đỏ lên, nhỏ giọng nói với Trương Lam:

– Chỉ là cho tới bây giờ chị vẫn chưa để bọn họ đụng vào.
Dừng lại một chút rồi nói tiếp:
– Chị chưa từng để ai đụng vào, trước khi em triệu hồi tới cũng không hề.
– Oh my god.
Trương Lam đau khổ hai tay ôm đầu:
– Tôi đi chết đây.
Hiện tại có một vấn đề Trương Lam vẫn không hiểu: không biết mấy người bọn họ là con cái nhà ai? Nếu như chuyện sai lầm bọn họ có thể làm được, đối với việc những người này được sinh ra, Trương Lam vốn dĩ đều cho rằng những người này chỉ có thể là những sản phẩm của ảo tưởng, hiện tại xem ra, bọn người kia cũng có thể là cùng một loài trong xã hội? Chỉ là con người sống dựa trên việc hô hấp, còn những người này, căn bản là sống nhờ silicon? Thế giới không có gì là không thể, nếu một ngày nào đó phát hiện những người này là sinh vật có trí tuệ, Trương Lam cũng sẽ không có ý nghĩ kỳ quái.
Trong Kinh phật có ba nghìn đại thế giới, huống chi sinh mệnh của mấy người này lại kỳ quái như thế, nếu như nghĩ như thế thì, thời gian Tiểu Thần Hi quen mình cũng chỉ là giả vờ.
Nha đầu kia, đúng là quỷ quái! Sẽ không cùng với cái máy biến áp thiên thể chứ? Trương Lam bỗng nhiên nghĩ dến, cũng không phải là không có khả năng này, hôm sau đến hỏi cái máy biến áp.
– Được rồi.
Trương Lam bỗng nhiên nhớ tới một việc.
– Ngày hôm nay chị tôi không biết các anh đến, không chừng sẽ không chuẩn bị đồ ăn cho các anh, Elyse không ăn thì không sao, nhưng bốn người Arnold sẽ ăn cái gì đây?

Bốn người này cần ăn gì Trương Lam thật ra đã biết rồi, tuy rằng bọn họ không ăn gì cũng không chết, nhưng máy móc khung xương bám vào cơ thể thì cần phải lấy năng lượng từ thực vật, đây là để duy trì hoạt động của cơ thể, giống như con người, không ăn gì thì bọn họ không được bổ sung năng lượng sẽ trở nên héo mòn dần, thời gian dài không ăn gì, bọn họ cũng sẽ có thể thiếu năng lượng mà chết. Tưởng tượng một lúc mấy bộ khung xương đi lại trên đường, Trương Lam thấy ớn lạnh.
Điều khiến Trương Lam kinh ngạc là, bọn họ ăn cần phải chú ý dinh dưỡng! Nếu không có thể sẽ không có lực. Theo Arnold nói cơ thể này cũng không hoàn toàn là ngụy trang, việc cung cấp công năng có thể tương đương với trọng lượng cơ thể, có thể cung cấp sức bật càng lớn.
Quả nhiên là một thế giới kỳ lạ!
Mấy tên này thật ra không có gì là khác cả, đến lúc này chính mình không có gì là khác cả. Elyse nhìn thấy Trương Lam mềm mại như thế thì hét lớn lên một tiếng nhào dậy, bốn người Arnold không cướp được giường, miệng kêu lên như những con chó nhỏ trên sô fa, không để ý chút nào cái sô pha đang kêu lên đau khổ, dồ đi dồ lại trên đó.
Tiểu Thần Hi trở về đã năm giờ chiều, thấy mấy người này dám tạo phản, lông mày dựng lên, không đợi tay vung tới, dường như mấy người này giống như chuột nhìn thấy mèo, nhất thời bèn biến mất không thấy tung tích đâu, tốc độ cực nhanh khiến cho Trương Lam cảm giác như là ảo giác, hình như mấy người này chưa từng xuất hiện ở chỗ này, bèn dụi mắt, nhìn kỹ thì đã thấy sô pha trật tự hẳn, Trương Lam rốt cục xác định là thần kinh của mình không hề loạn.
Một lúc sau, Arnold mang đến một bao đồ ăn, giao cho Trương Lam, dĩ nhiên yên tâm thoải mái ngồi trên sô pha xem tivi.
Trương Lam ngốc nghếch đứng ở phòng khách nhìn bao đồ ăn Arnold mang tới mà dở khóc dở cười, hiện tịa mình có giống một bảo mẫu hay không?
M Long


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.