Bạn đang đọc Luân Hồi Thương Đế – Chương 106: Ngộ Tính Kinh Người
Đoạn Ngọc để thẻ ngọc ghi lại Diệt Địa thuật lên chỗ bàn đá rồi dựa theo pháp quyết mở ra thẻ ngọc ghi lại Tật Lôi thương pháp pháp quyết, cách dẫn động lực lượng cũng như tư thế phát chiêu.
Tật Lôi thương pháp tất cả có năm chiêu, mỗi chiêu lại có chín loại biến hóa, Đoạn Ngọc quan sát một hồi thì cảm thấy thương pháp này cũng không khó, uy mãnh bá đạo, chú trọng ở một chữ nhanh.
Lại kết hợp với lực lượng mạnh mẽ quán chú vào thân thương mà bộc phát ra chiên thức có uy năng hủy diệt.
Pháp quyết đến cuối cùng có ghi chú thêm đó là dẫn động thiên địa Lôi chi lực có thể tăng phúc thêm cho thương pháp, không chỉ là lực công kích mạnh hơn mà còn có thêm thuộc tính nhanh của lôi đình, luyện đến đại thành thì có thể đem Lôi chi lực thông qua thân thương đánh ra công kích giống như pháp thuật.
Nói một cách khác đó là chỉ có luyện Tật Lôi thương pháp đến đại thành, lại có khả năng câu thông thiên địa Lôi chi lực mới có thể xem Tật Lôi thương pháp thành võ pháp dung hợp kỹ.
“Nên luyện thử một chút”.
Đoạn Ngọc để thẻ ngọc xuống bàn đá rồi lấy ra Minh Dạ thương, bên trong thẻ ngọc ghi lại Tật Lôi thương pháp có một lần ý cảnh truyền thừa nhưng Đoạn Ngọc không dám lập tức vận dụng, đợi khi hắn tập luyện Tật Lôi thương pháp một chút lại nói, không lĩnh ngộ được chút gì đó trong Tật Lôi thương pháp đã đi tiếp nhận ý cảnh truyền thừa thì quá phí phạm nó.
Võ kỹ nào cũng thế, trước khi có thể lĩnh ngộ được ‘ý’ thì cũng cần học được ‘hình’, Đoạn Ngọc đến ‘hình’ của Tật Lôi thương pháp cũng không nắm vững, tiếp thu ý cảnh truyền thừa cũng không có khả năng chạm được đến ‘ý’ của Tật Lôi thương pháp.
Đoạn Ngọc nắm lấy Minh Dạ thương chầm chậm nâng lên ứng với Tật Lôi thương pháp chiêu thứ nhất, sau đó hắn nhắm hai mắt lại cẩn thận nhớ lại chiêu thức cũng như biến hóa của nó.
Hắn từ trước vốn đã nhanh nhạy hơn đồng lứa, tu luyện Tam Tinh bộ cùng Long Thương quyết so với hậu bối khác của Đoạn gia đều nhanh hơn hơn nhiều.
Hiện tại đã ngưng tụ nguyên thần nên ngộ tính hẳn cũng là tăng lên nhiều, hắn cảm thấy nắm giữ ‘hình’ của Tật Lôi thương pháp không khó.
“Nhất Lôi Phá!”.
Im lặng nửa khắc thì Đoạn Ngọc mới khẽ quát, trên tay Minh Dạ thương đột nhiên hướng về phía trước một đâm, tốc độ phát ra so với Long Thương quyết mấy chiêu nhanh hơn mấy phần.
“Xuy”.
“Xuy”.
Sau khi đâm ra một thương này thì Đoạn Ngọc cũng không dừng lại mà dưới chân bộ pháp chuyển động, thể nội tinh nguyên khí theo thương pháp vận chuyển liên tục đâm ra hai thương nữa cùng là đâm về vị trí kia nhưng lại ở góc độ khác biệt.
Một chiêu này nhắm đến lực phá hoại cực điểm nhằm vào một vị trí, liên tục ba loại biến hóa giống như là cùng lúc tấn công ba lần vào một điểm, lực phá hoại tất nhiên là kinh người.
Liên tục đánh ra ba thương Đoạn Ngọc cũng không tiêu hao bao nhiêu nhưng hắn đã thu thương dừng lại, thoáng chút cau mày.
Không phải vì Tật Lôi thương pháp khó khăn tu luyện hay ra đường rẽ, hắn cảm thấy mình luyện thành giống như là quá dễ.
Đúng thế, là quá dễ!
Tật Lôi thương pháp có năm chiêu, mỗi chiêu có chín loại biến hóa.
Theo như người sáng tạo ra thương pháp này lý giải thì khi có thể liên tiếp đánh ra được ba loại biến hóa của một chiêu cũng là lúc luyện một chiêu kia đến tiểu thành.
Liên tiếp đánh ra được sáu loại biến hóa là đại thành, chín loại biến hóa nối tiếp nhau chính là chiêu thức võ kỹ viên mãn, thậm chí có thể phát ra lôi âm.
Đoạn Ngọc lâm vào trầm tư, nghĩ lại lúc hắn quan sát cách thức vận hành cùng như chiêu thức của Tật Lôi thương pháp thì cảm thấy vô cùng dễ hiểu, lần đầu đánh ra chiêu thức tuy rằng vẫn có chút không hợp nhưng có tinh thần lực cổ động nên việc hắn thôi động lực lượng rất dễ, trong thể nội năm mươi tư đầu mệnh tuyền vận chuyển tinh nguyên khí mượt mà.
Động tác phát chiêu không hoàn toàn chuẩn xác nhưng đại khái đã bắt được ‘hình’, lực lượng vận hành không sai liên tiếp đánh ra ba cái biến hóa của Nhất Lôi Phá, như vậy hắn cũng miễn cưỡng xem như là đạt đến tiểu thành chiêu thứ nhất của Tật Lôi thương pháp.
Lần thứ nhất! Chỉ là một lần đầu tiên đã làm được điều này, điều này nếu là truyền đi thì ai dám tin? Đoạn Ngọc cũng đang có chút nghi ngờ chính mình cảm giác chứ đừng nói là người khác.
“Nhị Lôi Bạo”.
Đoạn Ngọc không tin tà tiếp tục xuất ra chiêu thứ hai trong Tật Lôi thương pháp.
Vẫn là ba loại biến hóa, miễn cưỡng đạt đến tiểu thành.
Một chiêu này mang theo lực lượng dồn vào mũi thương, chạm đến địch nhân một khắc thì sẽ bạo liệt, thích hợp cho công kích vào mục tiêu có thể hình lớn.
“Tam Lôi Diệt”.
Không có dừng lại, Đoạn Ngọc đã lập tức thi triển chiêu thứ ba, vẫn là như trước đó ba loại biến hóa.
“Tứ Lôi Vân Vụ”.
“Ngũ Lôi Oanh Đỉnh”.
Đoạn Ngọc đắm chìm vào trong đó thì cũng đã một hơi thi triển hết năm chiêu trong Tật Lôi thương pháp, mỗi một chiêu hắn đều là một lần tu thành nhưng lại cũng đều miễn cưỡng chạm đến tiểu thành!
“Cảm giác không sai! Ta dĩ nhiên là đã trực tiếp nắm giữ Tật Lôi thương pháp tiểu thành!”.
Đoạn Ngọc dừng lại, ánh mắt hiện lên kinh người quang mang thầm nói.
Nếu là một chiêu hắn có cảm giác kia có thể sai lầm nhưng cả năm chiêu đều là như vậy thì không có khả năng sai lầm!
Đây tất nhiên đều là vì ngộ tính của Đoạn Ngọc đã biến hóa nghiêng trời lệch đất, nấu như nói trước kia hắn có cảm giác nhanh nhạy hơn đồng lứa thì sau khi ngưng tụ nguyên thần hắn đã có được ngộ tính viễn siêu thường nhân.
Dừng lại không lâu Đoạn Ngọc lại tiếp tục một lần nữa diễn luyện năm chiêu thức trong Tật Lôi thương pháp, vẫn là mỗi chiêu ba loại biến hóa, lần này hắn biến chiêu càng thêm dễ dàng thông thuận, uy lực có thể không mạnh hơn được lần thi triển đầu tiên nhưng động tác rõ ràng là càng thêm hoàn mỹ, không còn dư thừa.
Đoạn Ngọc nếm thử vận dụng biến chiêu thứ tư, năm chiêu trong Tật Lôi thương pháp lại được diễn luyện một lần, thế nhưng lần này Đoạn Ngọc biến chiêu không được dễ dàng như trước, luôn có loại cảm giác ngột ngạt cứng ngắc, không được giống như trước đó nước chảy thành sông.
Tuy vậy nhưng Đoạn Ngọc cũng không có chút nào thất vọng, hắn mới tu luyện Tật Lôi thương pháp bao lâu? Chỉ dựa vào pháp quyết cùng với tư thế phát chiêu đã có thể trực tiếp đem Tật Lôi thương pháp luyện đến tiểu thành, nếu như cho hắn một đoạn thời gian diễn luyện thì không phải là đạt đến đại thành?
“Sáu loại biến hóa trong từng chiêu thức cũng không phải mờ ảo không hiểu được, ta cảm thấy có thể tu luyện đến đại thành trong thời gian ngắn!”.
Đoạn Ngọc âm thầm tự nói.
Cùng lúc đó cũng cảm nhận được ngộ tính của chính mình kinh người đến mức nào, đợi khi hắn đem Tật Lôi thương pháp tu luyện đến đại thành lại tiếp thu ý cảnh truyền thừa thì thật là có khả năng trực tiếp đem môn thương pháp này tu luyện đến viên mãn!
Đến lúc đó e là chỉ bằng vào môn thương pháp này hắn cũng có thể hoành hành Mệnh Tuyền cảnh, số người có thể cùng hắn so đấu trong Mệnh Tuyền cảnh cực ít.
Đây dĩ nhiên là chỉ tính khi Đoạn Ngọc có Mệnh Tuyền cảnh sáu tầng mà thôi, hắn thôi động Thánh thể hoặc là nâng cao tu vi lên thì chiến lực sẽ lại có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Suy nghĩ một chút Đoạn Ngọc lại tiếp tục diễn luyện năm chiêu trong Tật Lôi thương pháp, mỗi một chiêu sau khi biến chiêu bốn lần thì hắn sẽ lại chuyển sang chiêu khác, lần lượt như vậy hắn không biết đã diễn luyện Tật Lôi thương pháp bao nhiêu lần, chỉ đến khi hắn hoàn toàn nắm vững biến chiêu thứ tứ thì mới dừng lại.
“Hôm nay dừng ở đây thôi”.
Đoạn Ngọc thầm nói một tiếng rồi chuyển rời lực chú ý sang thẻ ngọc ghi lại Diệt Địa thuật.
Diệt Địa thuật là pháp thuật, chỉ có võ giả có nguyên thần thiên phú Thổ hệ hoặc số ít hệ khác mới có thể tu luyện.
Phương pháp truyền lại pháp thuật chỉ có ý cảnh truyền thừa, lúc Đoạn Ngọc thanh toán linh thạch thì đã biết bên trong thẻ ngọc chỉ có ba lần ý cảnh truyền thừa của Diệt Địa thuật.
Nói một cách khác thì nếu như sau ba lần vận dụng ý cảnh truyền thừa mà Đoạn Ngọc vẫn không thể học được Diệt Địa thuật thì hắn đã bỏ ra một trăm năm mươi linh thạch mà không thu được cái gì.
Đem Tật Lôi thương pháp tu luyện đến tiểu thành cảnh giới dễ dàng nên Đoạn Ngọc tâm lý vô cùng thoải mái.
Sau khi hắn vận dụng pháp quyết mở ra thẻ ngọc cấm chế thì tinh thần lực cũng tràn vào trong thẻ ngọc, một quang cảnh hiện ra trước mắt hắn, ý thức của hắn cũng giống như là chìm đắm vào trong đó.
Hắn thấy được một vị võ giả thôi động nguyên thần thiên phú, màu vàng ố khí thể ngưng kết hướng xuống mặt đất chui xuống thì hình ảnh chuyển đổi, bên dưới mặt đất tình cảnh hiện ra, địa mạch giống như địa long lù lù bất động lại vị vàng ố khí thể kia lay động.
“Oanh”.
Sau đó một khắc địa mạch giống như sống lại, cường đại sóng xung kích cũng lập tức bộc phát, vàng ố khí thể theo đó bắn ngược lên phía trên hòa vào sóng xung kích quét ra xung quanh, thanh thế cường đại.
Cùng với hình ảnh diễn luyện kia thì Đoạn Ngọc còn cảm nhận được thiên địa chi thế thay đổi, trong minh minh xuất hiện một loại cảm ngộ khác thường hòa vào tinh thần lực của Đoạn Ngọc, hắn vươn tay chạm tới một khắc thì cũng thấy được Diệt Địa thuật điểm mấu chốt.
Đây dĩ nhiên chính là Diệt Địa thuật ý cảnh..