Đọc truyện Lừa Chủ Tịch Về Nhà Làm Chồng – Chương 314: Giải Quyết Xong Xuôi
“Chuyện ngày hôm qua tôi nói với chị đó.
“
Thương Vân cười dịu dàng.
Vừa thấy Thương Vân nhìn Sầm Dao cười, trên mặt Thương Đình Lập chẳng còn vui vẻ gì nữa, không dấu vết che Sầm Dao lại.
Sau đó vươn tay làm thế mời vào: “Muốn bàn chuyện hợp tác thì mời lên lầu hai”
Thương Vân gật đầu, không từ chối.
Dù sao lần này là cậu chủ động yêu cầu hợp tác, cậu đương nhiên sẽ không làm trái ý nhà đầu tư.
Lần này Thương Vân lại phải đến nhờ Thương Đình Lập giúp đỡ, thật ra ngay cả cậu cũng chưa từng nghĩ đến.
Ai cũng bảo cậu là thiên tài, mặc kệ là tài năng ở lĩnh vực hội họa hay là về mặt đầu tư, ngay cả việc sáng tạo game cậu cũng có thể cung cấp ra rất nhiều phương án lớn.
Tựa game Thần Hành Cửu Thiên này mang đến cho cậu vinh quang rất lớn, nhưng cũng có rất nhiều vấn đề tiềm tàng bên trong.
Chẳng hạn như lúc đầu anh đã đầu tư toàn bộ tiền của vào nó, lúc đầu hệ thống và bug không nhiều, không có quá nhiều thứ cần phải tốn tiền.
Nhưng bản đồ thế giới trong trò chơi dần mở rộng, hệ thống liên tục update, bug cũng dần lớn hơn.
Để đổi lấy những thế giới quan trong trò chơi càng ngày càng hoàn thiện, ngoài đời thật, bây giờ cậu cũng cần dùng số tiền vừa mới kiếm được đó để tiếp tục xây dựng thế giới mới.
Điều đó khiến tiên trong tay cậu càng lúc càng ít.
Không còn cách nào khác, cậu chỉ có thể tìm kiếm một người có thể tin được để tham dự đầu tư Thần Hành Cửu Thiên.
Nếu cậu thật sự để lộ tin tức đầu tư của Thần Hành Cửu Thiên không đủ ra ngoài, đúng là sẽ có rất nhiều người đồng ý đầu tư cho cậu.
Nhưng cậu không muốn.
Bởi vì có thế những người đó sẽ dựa theo sở thích cá nhân lung tung của họ mà đưa ra yêu cầu với cậu.
Nhưng nếu như là Thương Đình Lập, Thương Vân tin rằng chắc chắn anh sẽ không làm thế.
Đây là tin tức cậu lấy được sau khi tranh đấu với anh nhiều năm như thế.
Nhìn thì có vẻ khá cổ hủ, nhưng khi trên đời này càng ngày càng nhiều người xem nặng chuyện tiền bạc, anh càng có vẻ hiếm có hơn.
Đương nhiên cũng có thể là vì anh chưa bao giờ trải qua nghèo khó, nên mới không để ý đến tiền bạc.
Trước khi lên lầu, Thương Đình Lập đã nói ra một câu nói cắt đứt mấy suy nghĩ lung tung trong lòng Thương Vân.
“Thương Vân, tôi đồng ý giúp cậu, ngoại trừ vì tựa game Thần Hành Cửu Thiên này không tệ ra, nguyên nhân quan trọng nhất là vì hai đứa con của tôi đều rất thích cậu, tôi hy vọng trò chơi này có thể được sáng tạo theo đúng như những gì cậu nghĩ, cố gảng làm tốt nhất, đừng để hai đứa nhóc thất vọng”
“Sẽ không”
Thương Vân không ngờ rằng Thương Đình Lập sẽ lấy sự trông chờ của hai đứa nhỏ để tăng thêm gánh nặng về mặt tinh thần cho cậu.
Cũng may Thương Vân chỉ hơi ngấn người một giây rồi lập tức lấy lại tỉnh thân nói: “Trò chơi này chứa đựng rất nhiều tâm huyết của tôi, tôi sẽ không để nó mất đi tình túy thuần khiết nhất”
“Vậy là tốt rồi, nếu các cậu đã định mở bản đồ mới, vậy đã viết xong cốt truyện mới chưa, còn có bối cảnh nhân vật và mối liên hệ với các bản đồ cũ nữa, đã có thiết kế nhân vật chưa?”
Sau khi Thương Đình Lập quyết định đầu tư trò chơi này, cũng thừa lúc rảnh rỗi nghiên cứu về game này một chút.
Nhưng vì thời gian quá gấp, hiểu biết chưa đủ nhiều, chỉ có thể nói trước một số vấn đề khá quan trọng.
“Tôi có mang theo đây”
Nếu đã định hợp tác, sao cậu lại có thể không chuẩn bị sẵn mấy thứ đồ cần chuẩn bị này được chứ.
Thương Vân lấy một chồng hồ sơ từ trong túi cậu đang cầm, đưa sang cho Thương Đình Lập nói: “Đây là thế giới quan của bản đồ mới, bởi vì lúc đầu môi một bí cảnh trong bản đồ đều sẽ có một câu chuyện riêng, mà nhân vật xuất hiện trong câu chuyện này, anh ta sẽ là những người làm chủ trong bản đồ mới”
Bản thiết kế Thương Vân lấy ra vẫn chưa tô màu, chỉ mới được thiết kế sư phác họa bằng những nét vẽ nhợt nhạt.
Nhưng từ đôi lông mày hơi nhướng cao của nhân vật trong bản thiết kế là có thể nhìn anh ta chắc chắn là một người kiêu ngạo bướng bỉnh.
Loại người này chắc chân có lòng tham rất lớn, để cho anh ta làm người làm chủ trong bản đồ mới này, không thể không thừa nhận râng rất có hiềm nghỉ sẽ gây chuyện lớn.
Nhưng có một điều không thể phủ nhận, sau khi xem xong văn án và bản thiết kế, Thương Đình Lập không hề do dự lập tức ký hợp đồng với cậu ngay.
Không chỉ như thế, lần đầu tiên Thương Đình Lập cũng có loại xúc động muốn đi chơi thử game này.
“Trong trò chơi của các cậu có GM làm NPC sao?”
Thương Đình Lập đột nhiên hỏi *Ý anh là?”
Đều là người thông minh, Thương Đình Lập vừa mới nói ra những lời này, Thương Vân lập tức hiểu ngay anh định làm cái gì.
“Không sai, tôi muốn làm GM, làm một NPC che giấu, tôi muốn bốn tài khoản, nếu cậu đồng ý, bây giờ chúng ta có thể ký hợp đồng ngay lập tức, tôi nghĩ người có thể chấp nhận trăm phần trăm tất cả điều khoản trong hợp đồng của cậu chắc chỉ có một mình tôi thôi, đúng không”
Thương Đình Lập lấy bốn tài khoản, đương nhiên là tính cho Sầm Dao hai hai đứa bé mỗi người một cái.
Tuy Manh Manh vẫn chưa lớn, nhưng làm một NPC che giấu, tỷ lệ phát hiện vốn chỉ có một phần mười nghìn.
Nói không chừng, đến khi gặp được NPC che giấu của Manh Manh, cô bé cũng đã lớn rồi.
Anh cũng đã cố ý đi tìm hiểu những NPC che giấu bị bắt gặp trong Thần Hành Cửu Thiên, hiện tại chẳng qua chỉ mới được khoảng một phần mười trong toàn bộ trò chơi, tỷ lệ này thật sự quá nhỏ.
Thương Vân cũng hiểu ý của anh, cậu không do dự bao lâu đã đồng ý.
“Có thể, tôi sẽ mở cho anh”
Thương Vân biết những tài khoản còn lại chắc cho Hựu Nhất, Sầm Dao và cả Manh Manh nữa.
Có thể nói trong ba người kia có hai người cậu cực kỳ quan tâm, cậu rất cam tâm tình nguyện mở một con đường riêng vì người cậu để ý, nhưng nghĩ đến cho dù là trong trò chơi thì cậu và Dao Dao cũng không thể nào ở bên nhau, trong lòng không khỏi buồn bã.
Lúc trước cậu cũng đã từng nảy ra suy nghĩ thiết kế một bản đồ phụ che giấu vì Dao Dao và cậu.
Đó là lúc còn ở Ý, trước khi cậu cầu hôn, cậu đã viết xong văn án rồi.
Nhưng văn án kia bây giờ đã bị phủ bụi ở Ý.
Giống như người cuối cùng Sầm Dao lựa chọn vẫn không phải là cậu.
Cũng may, cậu đã dân quên cô, cho dù rất khó.
Thương Đình Lập và Thương Vân trao đổi với nhau rất lâu, sau khi thảo luận xong tất cả những thứ cần sáng tạo trong bản đồ mới, Thương Vân câm phần hợp đồng được ký xong bước xuống lầu.
Sầm Dao và Manh Manh đang ngồi trên sofa xem tivi cùng nhau.
Nghe tiếng bước chân, Sầm Dao quay đầu lại nhìn, vừa lúc nhìn thấy được nụ cười hài lòng trên mặt Thương Vân.
Thâm thở phào nhẹ nhõm, xem ra mọi chuyện đã giải quyết xong xuôi.
Sầm Dao vốn còn đang lo rằng hai người bọn họ ngồi chung một phòng, nói không chừng còn sẽ đánh nhau.
Không ngờ rằng lại bình tĩnh nằm ngoài sức tưởng tượng của cô như thế.
“Cậu chuẩn bị về sao?”
Sầm Dao cười hỏi.
“Đúng vậy, đã bàn chuyện xong, tôi cũng không ở lại làm phiên cả nhà chị ăn cơm trưa nữa”
Bọn họ nói chuyện hơi lâu, lúc xuống lầu, Thương Vân thấy đồng hồ đã hơn mười hai giờ trưa rồi.
Sầm Dao còn định hỏi cậu có muốn ở lại ăn cơm hay không, Thương Đình Lập đã cướp lời: “Ăn trưa xong rồi hãy về, nếu không còn tưởng rằng Nguyên Thịnh của chúng ta ngay cả một chén cơm cũng không mời Phó chủ tịch của công ty ăn một bữa đấy”
Thương Vân thâm thở dài, cậu phục Thương Đình Lập thật rồi, anh vẫn còn nhớ cái chiêu này nữa à.
Nếu anh không nhắc đến, Thương Vân cũng đã quên mất cậu còn có một chức vụ trên danh nghĩa ở Nguyên Thịnh.
.