[Lous Family Hệ Liệt] - Bộ 2 - Cuộc Chiến Giữa Cáo Và Sói

Chương 2: Đã là


Đọc truyện [Lous Family Hệ Liệt] – Bộ 2 – Cuộc Chiến Giữa Cáo Và Sói – Chương 2: Đã là

Hôm sau khi Fie tỉnh dậy, người đã đi mất. Cậu lê thân xác đã rã rời của mình về công ty không biết bản thân đã bị ai kia điều tra tất tật, còn đang lên kế hoạch đem về nhà “nuôi béo” để hưởng dụng về sau. Cậu eo mỏi lưng đau, nơi khó nói kia lại bừng bừng đau rát khiến cậu làm việc trong bất an suốt tám tiếng đồng hồ. Sau đó vì chịu không nổi nữa mà bỏ việc về nhà nghỉ ngơi, trong lòng thầm mắng: ” Cái tên chết tiệt hôm qua sao lại “to” đến vậy, hại mình đau muốn chết! Ờ thì…cũng sung sướng muốn chết luôn!”. Mắng xong lại thầm tiếc nuối: ” Haiz, một cực phẩm như vậy chẳng biết có thể gặp lại không? Mình còn chưa hỏi tên hắn ta nữa!”.

Lúc này Gino mới bước ra từ suối nước nóng, cả thân hình hoàn mỹ với cơ bắp lộ ra không sót thứ gì. Mái tóc ướt để xõa tự nhiên sau lưng. Hắn đi đến chiếc ghế dài trên bể tắm, nằm sấp xuống. Một cô gái nóng bỏng lập tức tiến lên thoa tinh dầu massage lên toàn thân hắn, bắt đầu xoa bóp. Gino nhắm mắt hưởng thụ, nhẹ giọng nói:

-Tô Lị, báo cáo đi!

-Vâng, thiếu gia! Bên khi phía đông đã Buto đang tranh chấp khu mỏ sắt với người của chúng ta, chính phủ bị gã đút lót cũng đang có ý định xen vào.

-Bảo Adino đi giải quyết! Cứ dùng tiền đập vào mặt bọn chính phủ, nếu bọn chúng không biết điều cứ đem chứng cứ bọn chúng hối lộ tung ra. Buto cũng chỉ là một con tép, kẻ đứng sau hắn mới đáng quan tâm.

-Vâng, tôi sẽ cho người đi điều tra kỹ…

-Ừm! Chuyện ta nhờ cậu tra sao rồi? – Gino lười biếng mở mắt.

-Vâng! Đã tra rõ ràng. Người tối qua ở cùng ngài là Fienis Lous, tam thiếu gia của nhà họ Lous. Anh cả hắn, Adam Lous có chút quan hệ với chúng ta, còn hắn là giám đốc một công ty bất động sản, tiếng tăm không nhỏ. Còn có anh hai, Louis Lous là bác sĩ, một người em trai là Mad Lous đang làm giáo sư Ivy Leagua và một cậu em út, Rei Lous vẫn đang lêu lổng. Bọn họ đều được nhận nuôi bởi một cặp đồng tính, là một gia đình có máu mặt không nhỏ trên thương trường.

-Lous? Có phải là một tập đoàn trang sức được sáng lập bởi Raymond Lous và bạn đời của ông ấy Rick Cassie?

-Vâng, thiếu gia biết họ?

-Thú vị thật! Thế cậu có biết vì sao tập đoàn họ có thể lớn mạnh như thế mà không ai dám gây sự không? – Gino cười khẽ hỏi.

-Không ạ!

-Cậu thấy họ Cassie quen không? – Hắn lại hỏi.


-A…chẳng lẽ… – Tô Lị sửng sốt.

-Bingo! Rick Cassie là anh họ của Bố đấy! Cơ mà bí mật này rất ít người biết, Bố cũng chỉ âm thàm giúp đỡ, có lẽ cả Raymond cũng không biết bạn đời của mình xuất thân từ mafia.

Tô Lị cảm thấy đầu to ra, Gino buồn cười nhìn y, thủ hạ đắc lực này của hắn cái gì cũng tốt, làm việc lại đâu vào đấy nhưng khuyết điểm lại rất hay mềm lòng, thế nên mới bị cái tên Ian háo sắc kia ăn mất, mà đến khi hắn biết được việc đó thì Tô Lị cũng bị tên kia cướp luôn trái tim rồi.

Ian Kavas là bạn thân của hắn, cũng là một đường chủ trong gia tộc Cavallone chuyên huấn luyện nhân mạch, vỏ bọc là một tên thương nhân chuyên kinh doanh các loại hình SM tình thú, gã ta bình thường rất dễ chịu nhưng ai mà động đến Tô Lị nhà gã, đảm bảo người đó sẽ hối hận vì sinh ra trên đời. Còn lí do tại sao Tô Lị vẫn đi theo hắn mà không về bên cạnh gã – đó là vì sở thích tình thú của gã cũng quá biến thái nên Tô Lị dù yêu gã cũng không chịu nổi mà chạy trốn. Bởi vậy lâu lâu tên kia sẽ gọi cho hắn đòi người, sau đó Tô Lị sẽ bị bắt đi “sung sướng trong nước mắt” vài hôm lại được trả về. Còn lúc này gã ta đã bị Bố đầy đi Amazon chơi với khỉ, hôm qua trốn về thăm Tô Lị một đêm, sáng nay đã bị bắt đi mất rồi.

-Đừng ngốc ra đó nữa! Cậu tìm cách mua vài bất động sản từ công ty của tên nhóc đó cho ta, làm càng lớn càng tốt để cậu ta tự mò đến chứng thực. Ta muốn bắt người về “nuôi” a, cậu ta rất thú vị đó.

Gino nhớ tới tiểu huyệt động tiêu hồn kia liền có phản ứng. Chết tiệt! Không ngờ thân thể hắn chỉ vì nghĩ đến cậu mà mất khống chế. Cô gái đang massage cho hắn vì phản ứng của hắn mà hô lên sợ hãi. Gino mặt hầm hầm nhìn cô ta, Tô Lị rất biết điều mà đuổi người ra ngoài, trả lại không gian yên tĩnh cho thiếu gia nhà mình thoải mái.

Gino buồn bực ngồi dậy, nhìn thẳng nhỏ đã ngóc đầu dậy mà than thầm: Hắn mà cũng có ngày phải dùng tay tự xử chỉ vì nghĩ đến một người khác.

-Fienis Lous, đợi bắt được em về tôi sẽ đòi đủ!

Hắn lấy dầu massage bôi lên phân thân mình, vừa tưởng tượng được đâm vào nơi ấm áp chật khích kia mà đưa đẩy, vừa tăng tốc tay sục sạo. Một lúc sau, hắn sung sướng bắn ra, sau đó lười biếng đi vào hồ tắm lần nữa.

—–oOo—–

Fie về nhà, ngủ một giấc thật say, sau đó thì bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

-Aloo…


-Giám đốc! Có người muốn mua bất động sản, số lượng rất lớn, chúng tôi không quyết định được, anh có thể đến ngay không?

Fie nghe xong tỉnh ngủ, cậu đáp: “Tới ngay!”, rồi phóng như bay xuống giường, quên mất phía sau đang bị thương. Cậu hét thảm một tiếng, khóc một vóc nước mắt sau đó mới chậm chạp thay quần áo đến công ty.

Người muốn mua bất động sản là một người đàn ông rất bình thường. Sau khi bàn bạt hỏi han về giá cả cũng như địa điểm, người đàn ông tỏ vẻ khó xử bảo muốn chờ ông chủ của hắn quyết định. Fie đành thở dài tiễn bước người ta, yên lặng chờ đợi. Dù sao làm nghề này, vội cũng không được.

Quả nhiên ba ngày sau người đó gọi tới, nói rằng ông chủ muốn đích thân bàn bạt với cậu, hẹn cậu đến quán bar Craven vô cùng nổi tiếng gặp mặt. Fie cũng thật lo lắng đây là trò lừa gạt nên gọi cho anh cả, Adam, bảo anh điều tra giúp. Vài tiếng sau đó, Adam gọi lại, hơi thở có chút hỗn loạn nói rằng: “Đối phương tin được!” rồi cúp máy. Fie nhìn chằm chằm điện thoại vài giây mới đập bàn mắng: “Ban ngày mà hai người đó cũng có thể động dục, đúng là dâm đãng!” =)))))))

Adam sau khi cúp máy, không thể kiềm chế khoái cảm mà “hừ” một tiếng. Túm ngay thắt lưng của người phía trên, điên cuồng thúc lên. Người phía trên rên lớn hơn, chống tay lên ngực anh thở dốc, khó khăn lên tiếng:

-A…anh…ư… sao lại…nói dối nó…ưm…

-Hừ…có người thay anh thu thập nó… tại sao anh không bán nó đi? – Adam cắn khẽ lên thù du trước ngực của ai kia, khiến y rên lên, bên dưới gắt gao mút chặt dục vọng của anh khiến Adam ồ ồ thở: – Tiểu yêu tinh…

-A…Adam…nhanh một chút…ư… thật thoải mái…

-Hừ, anh làm chết em! Ai kêu câu dẫn anh…

-Á… – Người đó mắt xanh khẽ nhếch nhìn anh, bộ dáng mỵ hoặc vì dục vọng bày ra hoàn toàn khiến Adam mê đắm, động càng lúc càng nhanh.

-Hừ…

-Adam… mau… mau lên…ư… em tới…


-Chờ anh, Louis…

Louis hét lên sau một cú thúc sâu của anh, đạt cao trào. Adam cũng bất động bắn vào cơ thể y, ngực cả hai đều kịch liệt hô hấp. Louis lười biếng trường lên người anh, nằm dài, mặc kệ vật trướng to trong thân thể.

-Người đó là ai thế?

-Là bà con của ba Rick! Tên đó rất thú vị, có lẽ Fie sẽ không còn kêu căng được lâu nữa đâu.

Thấy biểu hiện của Adam, Louis chỉ biết cười khổ:

-Anh vẫn còn ghi hận chuyện lúc nhỏ sao?

-Hừ! Ai kêu nó dám tranh người với anh, còn làm em bị thương nữa. Anh không chỉnh chết nó là may rồi.

-Chuyện đã qua lâu rồi mà, huống chi anh đã ghi lên đó một dấu vết rất đẹp a.

Adam dịu dàng nhìn Louis, bàn tay to lớn khẽ vuốt ve đùi rong mẩn cảm của y, nơi đó có một hình xăm biểu tượng mặt trời rất đẹp, chính tay anh đã xăm nó lên, che đi vết sẹo do Louis té núi gây ra.

-Lần này biết đâu là chuyện tốt! Nó cũng nên tìm một nửa cho mình…

—–oOo—–

Fie mang tâm trạng hứng khởi tới Craven, vì cậu tự tin mình sắp có một khoản tiền lớn. Cậu không ngờ rằng lần này là cậu “một đi không trở lại”. Bọn họ hẹn nhau ở một bao sương độc lập cách ly với bên ngoài. Cậu trong lòng nghi hoặc nhưng vẫn dũng cảm đi vào.

Bên trong phòng rất tối, dường như không có ai. Cậu nghi hoặc định trở ra thì bị một lực mạnh mẽ túm lại, áp chặt vào tường. Rồi sau đó những cái hôn rơi xuống như mưa bão khiến lí trí cậu ngưng trệ, cơ thể lại vì vậy mà nổi lên phản ứng. Đến khi cậu lấy lại tinh thần thì người đó buông cậu ra, cười khẽ bên tai cậu:

-Chúng ta lại gặp nhau, Fie bé bỏng!


Giọng nói trầm thấp quen thuộc khiến cậu run lên, cả người mềm đi được người kia ôm vào lòng. Trong lòng cậu gào thét: ” Quá mạnh mẽ rồi! Quá cường thế rồi! Anh hai, anh hại chết em rồi!” =))). Cậu không phản kháng đối phương ôm mình bởi cậu biết đối phương có bao nhiêu lực hấp dẫn mà cậu không cưỡng lại được.

-Anh…sao lại ở đây?

-Đương nhiên là tìm em rồi, bé cưng! Tôi rất nhớ cái miệng nhỏ của em a… – Hắn tà tà cười, trong bóng tối càng thêm khí thế bức người khiến Fie mê muội.

-Anh là ai?

-À, chưa giới thiệu với em nhỉ? Tôi là Gino Cavallone!

Fie khiếp sợ há to miệng, lắp bắp:

-Ma…ma…

-Đừng sợ! Tôi chỉ muốn yêu thương em thôi, huống chi anh cả em đã đem em ném cho tôi thì tôi không ngại hưởng thụ đâu!

Fie trợn mắt, trong lòng gào thét: ” Adam Lous, anh là tên khốn nạn! Chỉ vì một tai nạn nhỏ mà bán em mình….”

Adam chợt ách xì một cái, nhíu mày kéo chăn đắp cho người trong lòng, miệng lầm bầm: ” Trời trở lạnh rồi!”.

Fie thở dài nhìn gương mặt đang cười tà trước mắt, rất có xúc động đấm một phát ném đi… Thấy bộ mặt không cam lòng của cậu, Gino càng vui vẻ ôm cậu vào ghế lô, đặt ngồi lên đùi mình. Một thân hình cao 1m80, nặng 75kg mà hắn nâng cứ như đồ chơi thì hắn phải mạnh cỡ nào? Mà nhìn kỹ hắn cũng chỉ cao hơn cậu có mấy phân, không nặng hơn bao nhiêu. Thân hình thì thon dài chẳng nhìn ra cơ bắp vậy mà mọi thứ bên trong lại khiến cậu nhớ nhung không dứt. Fie cảm thấy mình thật đáng thương!

Gino chăm chú nhìn người vẫn thả hồn đâu đâu, nhíu mày, nốc ngay một cốc rượu nhắm ngay miệng cậu mà hôn xuống. Hương rượu cay nồng làm đầu óc cậu choáng váng, vô thức nuốt xuống, đầu lưỡi Gino cũng thừa cơ chen vào, hắn mút từng nướu răng bên trong miệng cậu, làm máu “thụ” cậu sôi lên, cùng hắn triền đấu. Hắn cười khẽ kéo khóa quần cậu xuống, phân thân bên dưới quần lót vì nụ hôn lúc nãy mà bán cương, giờ này dưới sự đụng chạm của hắn mà cương lên hoàn toàn. Hắn buông môi cậu ra, cắn khẽ lên tai cậu thì thầm:

-Chúng ta làm đi!

Fie mắc cỡ nấc lên một tiếng, trừng mắt nhìn hắn rồi tức giận xé toạt chiếc áo sơ mi đen hắn đang mặc. Gino thở dài, tiếc thay chiếc áo hắn vừa bảo Sara đóng thùng chuyển qua từ Ý, may mà nàng chuyển cả tá, không thì hắn khóc không ra nước mắt a…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.