Lớp Học Tưng Tửng

Chương 22: Hẹn Hò Lần Đầu


Đọc truyện Lớp Học Tưng Tửng – Chương 22: Hẹn Hò Lần Đầu


Vậy là Heo đã bị áp giải đi đến điện Chuối Chiên, và theo đuôi phía sau nhỏ là bộ ba còn lại
-Mời cô vào trong ạ, thái tử đang chờ!
Vừa đến trước điện, cô hầu cung kính mời Heo vào bên trong, vừa mời vừa nhìn chiếc đồng hồ trên tay. Nhìn cô ấy có vẻ lo lắng, hình như hơi trễ rồi
-Em vào liền đây, chị đi làm việc tiếp đi!
-Nhưng thưa cô…
-Em sẽ vào mà, chị không tin à? Chị cứ đi trước đi.
-Vậy thì tôi xin phép, cô vào ngay đi, để thái tử chờ lâu sẽ không hay đâu ạ!
-Rồi rồi, em vào liền. Bye bye chị!
Heo nói rồi đẩy cô hầu đi làm việc nhanh nhanh lên. Có vẻ cô ấy cũng mừng, chứ nếu đi vào lúc này thể nào cô cũng bị thái tử phạt tội chậm trễ mà thôi.
Nói về Heo lúc này, người đang bị hoảng loạng về tâm sinh lí với viễn cảnh trước mắt. Nhỏ hoang mang cực độ, trong đầu cứ suy nghĩ xem những chuyện tiếp theo sẽ xảy ra như thế nào. Chẳng lẽ bây giờ lại trốn à? Như vậy không được, mất khí phách anh hùng quá, lỡ như tên thái tử khùng lên rồi đi bắt cả đám nhốt, không cho về nhà luôn thì sao? Hay là giờ cứ xông thẳng dzô đó như tên đó yêu cầu? Nhưng mà vậy thì sợ lắm, đâu biết chừng tên đó là một thằng dâm dê dơ dáy như Sữa kể từ trên báo nữa, tên đó làm gì nhỏ rồi sao? Oaaaa… sao lại là nhỏ chứ? Ông trời ghét nhỏ thì cứ nói đi, cần gì hành hạ con người “nhỏ nhoi” yếu ớt của nhỏ chứ, làm vậy còn đáng sợ gấp một trăm lần việc bị bỏ đói nữa nha… hu hu hu.
Đang đứng thẩn thờ than trời trách phận đủ kiểu thì có một lực nào đó tác dụng vào người đủ làm nhỏ từ phía trước tông thẳng vào cửa rồi hạ cánh an toàn trên bộ ghế salon trong điện trước con mắt kinh ngạc của thái tử cùng một vài con người đang chuẩn bị ở đó.
-A, thật yomost à!
Heo reo lên hí hửng, bỗng nhiên bay từ ngoài vào thật thú vị. Chắc nên cảm ơn “cơn gió” nào đó đưa đẩy thôi, làm cắt ngang nguồn suy nghĩ của người ta luôn mà

-Ê mà chỗ này…
Và bây giờ là lúc con người ta nhận thức về thực tại, hóa ra là nhỏ bay thẳng vào trong điện luôn à? Cơn gió chết tiệt, mất mặt quá đi mà, trong đây chẳng biết là có bao nhiêu người nhìn nhỏ nữa, lỗ đâu mà chui đây
-Ê hê hê, thất lễ quá, xin lỗi mọi người ạ
Heo ngượng chín mặt nói một câu mong rằng mau qua chuyện, tin này mà lan ra ngoài chỉ có nước ở luôn trong nhà. Đã vào bằng cách kì quặc mà còn reo lên khoái chí như vậy chắc người khác nghĩ nhỏ là con gì luôn rồi, sao ông trời nở hại người hiền nhiều lần vậy chứ
-Không sao, đứng lên đi bạn gái, đến trễ 20phút rồi đó!
Thái tử bước đến trước mặt, chìa tay ra để Heo nắm lấy mà đứng lên. Đến lúc này nhỏ mới nhìn lại, nãy giờ nhỏ vẫn còn ngồi im trên ghế chứ chưa đứng lên nữa, thiệc xấu hổ mà. Nhưng dù vậy thì Heo vẫn tự đứng bật dậy mà không hề nắm lấy tay tên đó (t/g: muốn bảo toàn cái nắm tay đầu tiên hay sợ người ta làm gì đây cô gái ? >_-Tui xin lỗi, mong thái tử không để ý..
-Tất nhiên rồi, chuyện nhỏ thôi mà, không gì đâu
Lần này đến lượt thái tử đỏ mặt. Quan sát Heo nãy giờ mới thấy nhỏ đáng yêu ghê vậy. Lúc sáng gặp nhỏ chỉ mặc quần jean áo thun mà đã dễ thương rồi, mặc đầm lại càng dễ thương nữa, đúng ngay cái đầm mà lúc nãy thái tử tự tay chọn luôn ấy.
-Mình vào trong bàn ăn nha?
-Ăn hở? Được được, đi đi
Ôi, thật khiến người ta yêu quá đi mà. Con người gì từ bên ngoài đến hành động lời nói đều đáng yêu vậy nè. Em làm tôi đau tim chết mất Heo ơi!
-Tui ăn nha ?
-Ừm, ăn tự nhiên nha, đồ ăn chuẩn bị rất nhiều
-Hì hì, thái tử thiệt tốt mà, thái tử ăn luôn đi!
Heo cười, quên luôn vụ lúc nãy. Thấy đồ ăn là nhỏ sáng mắt lên, không suy nghĩ hay quan tâm đến thể diện nữa, cắm đầu vào ăn ăn ăn. Chuyện, thức ăn hoàng cung mà, nhìn vào là cuốn hút ngay rồi nói gì nhiều nữa
-Mình quen nhau rồi phải không?
Thái tử nhìn nó ăn rồi cất giọng hỏi, vừa muốn nhắc vừa muốn có chút thay đổi trong xưng hô, hi vọng nhỏ không quên lời nói sáng nay
-Ừm
Heo cắm đầu ăn, trả lời không suy nghĩ
-Vậy giờ mình đổi cách kêu nha?
-Ừm
Vẫn đang ăn và không suy nghĩ

-Giờ mình gọi anh với em nha?
-Ừm
Tình hình vẫn như vậy
-Thôi, em kêu anh bằng Minh cho thân mật đi ha. Em tên thật là gì?
-Quỳnh Như
-Tên em đẹp á. Em vừa ăn vừa trả lời anh vài câu nữa được hông?
-Được!
Lần này thì Heo đã suy nghĩ. Nhỏ cho rằng nếu không vừa ăn vừa trả lời thì tên đó sẽ bắt nhỏ ngừng ăn mất, đành phải đồng ý thôi
-Hìhì… em bao nhiêu tuổi?
-16
-Anh cũng 16, tụi mình đúng là có duyên với nhau mà. Em cung gì?
-Kim ngưu
-Người ta nói Kim ngưu ham ăn lắm, đúng em thiệt, haha
-…
-….
-…..
-……

Trong khi đó ở bên ngoài
-Nhìn được gì chưa?
-Rồi
-Chuyện gì? Chuyện gì trong đó?
-Heo nó đang ăn, tên kia thì ngồi nói. Mấy người hầu hình như đi hết rồi
-Đúng là… hẹn hò kiểu gì đâu à, chán bome!
-Kkkk, mà hồi nãy đẩy nó vậy có sao không tụi bây?
-Sao trăng khỉ gì? Ngồi ăn tí tởn vậy mà, nó cảm ơn mình đúng hơn.
-Đúng rồi á. Nó ăn cả đống trong đó còn mình đói lả ruột đi rình vậy nè…
-Hoi ráng đi, xíu về ăn bù
-Ờm biết rồi

Và chủ nhân của “cơn gió” kia đã được xác định. Cả 3 đứa đang ngồi ngoài cửa hóng vào rình rập nạn nhân ăn uống ngập mặt trong phòng với cái bụng đói meo từ sáng đến giờ. Bởi vậy mọi người tin tui đi, cái gì cũng do ăn ở hết á 🙂


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.