Đọc truyện Lớp Học Kinh Dị – Chương 45
Bây giờ đến tiết thể dục nên tụi nó xuống phòng thay đồ rồi xuống sân thể dục
– Oaaaaa.. Đồ thể dục muôn năm – Đám con gái hét
Cũng phải, đồ thể dục của tụi nọ rất mát và rộng. Tay áo sát nách, khuyến mãi thêm cái áo khoác ngoài tay lửng thích thì mặc không thì cột ngang eo phiền quá thì sọt rác thẳng tiến. Áo dài tới lưng quần của tụi nó nên không lo vướng víu. Quần thể thao dài tới đầu gối k quá bó sát và vải cực mát. Bộ đồ con trai thì áo sát nách, vải dày hơn 1 xíu ( ctrai nó phá nên dày hơn 1 tẹo ) nên tụi nó cứ than nóng. Quần dài hơn đầu gối một tí và ống rộng chứ không ôm. ( nói chung liên tưởng đến đồ bóng rổ là ra ). Đồng phục thể dục trường này đậm sắc đám tang vì chỉ có 2 tông màu chủ đạo tím đen.
Thay đồ xong tụi nó chạy vào phòng học thể dục.
– Okey, tập trung – Lucy hét tức thì lớp nó xếp thành 4 hàng đều ngay ngắn. 2 hàng nam 2 hàng nữ. Ông Suim bước đến nói
– Tôi là Suim thầy thể dục mới
– Chúng em chào thầy
Lớp tụi nó cúi chào một cái, ổng còn không tiếc gật đầu lấy lệ nữa
– Con gái bóng chuyền con trai bóng rổ tập đi. Khi nào nghe còi thì dừng – ổng nói chưa để lớp tôi trả lời đã quay lưng bước đi.
– Người gì đâu… Tiết kiệm nước bọt hết mức có thể – Anny lầm bầm
– Tập bóng đi bà, rủa quài – Lucy khởi động và bước vào sân bóng
15 đứa con gái dư một đứa, tụi nó quyết định chơi trò dựt cục vàng. Thể lệ trò chơi là để đứa dư ở giữa, hai bên cách đều 5 bước chân. Khi cục vàng là đứa dư hô một tiếng rồi chúng nó chạy đến dành giựt xô đẩy nhau, sau 2 phút đứa nào túm được cục vàng thì cục vàng sẽ về đội đó. Sau 2 phút giằnh co cuối cùng nhỏ dư về đội của Bun, Anny và Lucy đội kia tiếc mẩm.
Bên nam cũng chả khá hơn gì và cục vàng ấy tất nhiên vào đội của Bin, còn dơ tay chữ V trước mặt Han và Ken cười
– Geehee – Bin lè lưỡi để 2 người nào đó đang tiếc nuối
Bây giờ là bắt đầu phần bóng rổ. Đám con gái thèm lo tập đâu, túm tụm lại xem lũ con trai chơi, còn vụ giựt vàng chỉ giựt cho có lệ thôi mà. Sau 20 rã rời, hiệp 2 kết thúc tỉ số là 28-20 nghiêng về đội của Bin. 2 anh Han và Ken chỉ được cái đầu thôi chứ về mặt thể hình thể thao là kém Bin xa vời lắm. Nghỉ ngơi 1 hồi, Han được Anny tiếp thêm động lực bởi mấy lời nói to nhỏ gì đó vỗng sung hẳn lên trong hiệp 2 và kết quả là 30-30, đang bắt đầu hiệp 3 thì Ken đập bóng mạnh quá, văng ra chỗ ông thầy làm ổng không để ý ngã cái rụp, lớp 8 thì nhịn cười nhưng vẫn không qua mắt được ổng. Thầy Suim tức tối cầm quả bóng hất thẳng về phía tụi nó nào ngờ lại quá tay nên dính vào thanh sắt trên tường và kết quả là quả bóng không còn 1 hơi nào vì va vào đinh xì hết rồi. Nhà kho chứa bóng thì bị mất chìa khoá từ đời nào nên không có quả bóng nào nữa. Rồi tụi nó phải cắn tăng chịu đựng đứng vững để nghe “đài radio” của thầy Suim. Vì lũ con gái không tập,đám con trai nhập bọn cùng con gái chơi bóng chuyền. Kết quả là vụ giựt vàng hồi nãy để “chưng” làm cảnh làm nền thôi, bây giờ con gái 1 phe và con trai 1 phe ( lần đầu tiên thấy bóng chuyền 30 người )
– E hèm.. Luật như sau. Không sài luật nhà nước mà sài luật rừng. Rồi 1..2..3 bắt đầu – Lucy làm chủ rồi nhảy lên đập bóng
30 trôi qua 2 bên chơi rất hăng. Mặc dù là con trai nhưng đám Ken rất mệt và cực kì nể phục phe Lucy. Cũng phải, đơn giản vì tụi nó có biết chơi bóng chuyền đâu, trước giờ chỉ chuyên môn bóng rổ thôi mà. Đám con trai chỉ biết thấy bóng bay về đâu thì chạy theo đỡ bóng rồi ném lại qua bên kia. Bỗng Suim có điện thoại phải đi ra ngoài, cả đám thấy vậy mới ném trái bóng đi tụ tập lại
– Chơi ổng một vố đi
– Lừa ổng làm sao mà ổng làm đứt lưới bóng đi cho ổng đền chơi
– Vậy xưa rồi, cho ổng bị thương
– Làm sao?
– Thế này nhé, đứa nào hy sinh bị bong gân chân cho nó phồng lên rồi kêu ổng tới rồi đợi ổng xách lên đưa đi phòng y tế rồi rải bi xuống cho ổng té rồi đứa bị bong gân cố gắng té làm sao đè thật mạnh vào bụng ổng ý
– Okeyy, ý hay mà tui còn hay hơn nè
– Sao sao??
– Cho thằng heo bị bong gân ý rồi cho nó té lên người ổng
– Trời ơi.. Vậy mà không nghĩ ra, good good
– Heo! Nghe rõ chưa?
– Okey, đã rõ
10 sau thầy Suim nghe điện thoại bước vào thì thằng Heo la lên í ới than đau. Ổng thở dài 1 cái rồi tức tốc chạy lại chỗ nó giả vờ sờ sờ hỏi thăm rồi phán 1 câu “bị bong gân” trong khi nó mập quá nên chân mới như vậy.
– Thầy đưa bạn ấy xuống phòng y tế đi thầy – đám học sinh cứ nhao nhao lên. Trong lúc ấy thì có 1 đứa rón rén đi rải bi
– Ơ ơ.. Ờm được – ổng lại thở dài lần thứ 2 và xách tay thằng heo lên vai dìu nó đi, vì thằng Heo cứ cản trở tầm nhìn cua ổng nên bước gần tới cửa thì ổng đạp bi ngã chúi xuống đất, thằng Heo nhân cơ hội thì ngã đè lên ổng. Với 1 cân nặng đáng để mơ ước của nó đè lên con người của ổng thì…. Tự hiểu ha. Ổng bị đè lên đau điếng người, đầu đập vào cánh cửa và nằm bất tỉnh nhân sự. Đám học sinh cười phá lên một hồi rồi Lucy nảy ra 1 tưởng. Nó tụ tập cả lớp lại lấy bút lông vẽ rồng vẽ phượng lên mặt ổng rồi khiêng ổng xuống phòng y tế. 15 sau thầy Suim tỉnh lại, đầu óc quay cuồng
– Tôi đang ở đâu? – thầy Suim
– Thầy ở phòng y tế – cô giáo y tế bụm miệng cười khúc khích
– Ờ thế tôi đi đây – Thầy Suim ôm đầu đứng dậy bỏ đi
– Ơ.. Nhưng thầy ơi! Thầy Suim! – cô y tế gọi với theo nhưng thầy Suim không quay đầu lại, chỉ giơ tay tỏ ý “chào tạm biệt”
Thầy Suim cứ đi nhong nhong khắp trường, rất nhanh đã nhận ra những tiếng cười khúc khích cứ vang bên tai. Nữ sinh nhìn thầy thì cứ lấy tay che miệng, nam sinh thì cười khanh khách, đến cả những học sinh lầm lì, mọt sách cũng cười, thầy bắt 1 nữ sinh lại dí sát mặt hỏi
– Có chuyện gì?? – thầy Suim mắt nhìn chằm chằm vào nữ sinh
– Dạ thưa thầy… Nè thầy – Nhỏ đó nhịn cười không được ném cho ổng cái gương rồi chạy biến mất, sợ nếu ở lại làm thớt cho ổng chém cá hụt.
Ổng nhìn vào trong gương thấy một người.. Không là 1 con dị nhân đúng hơn. Ổng thấy mình bây giờ trên trán có 1 cái mắt do bàn tay ai đó vẽ, mà nét vẽ lại như con nít 3,4 tuổi, phía bên má trái là mực nâu làm thân cây, mực xanh làm lá cây, mực trắng làm chim cò, nói chung là không ra cái thể thống gì, bên má phải thì vẽ vời giun, cóc, rít tùm lum trong rất kì dị, phía dưới mũi chấm 1 mảng mực đen to đùng í chỉ là mụn ruồi, đã thế còn tô mực đen lên môi trông dị hơn không thể tả, hàng lông mày thì dính chặt với nhau. Tóc là cột 3 chùm, trời ơi đám học sinh này quậy phải biết. Không cần suy nghĩ cũng biết ai làm, thầy ném thẳng cái gương vào tường rồi chạy vào nhà vệ sinh rửa mặt, xong thì chạy đến đạp cửa lớp 8 và hét
– Em nào vừa “make up” cho tôi thì đứng lên đây
Lớp 8 nhìn thầy Suim ngẩn ra 5s rồi cười sặc sụa, tụi nó không ai bảo ai đứng hết lên
– Mấy em…. Giờ thể dục điểm F hết cho tôi, không ai đạt trong giờ này – thầy Suim chỉ tay vào lớp 8 mà mắng. Đúng lúc cô Biline đi ngang qua, nghe hết mộ việc thì bay vào chửi “ké”
Vậy là 2 ông bà song kiếm hợp bích ngồi mắng nhiếc lớp 8, mặc cho lớp 8 không quan tâm mà tụ tập lại 888 hay nói xấu
– Hừ mấy em cứ chờ đó – thầy Suim chỉ tay vào lớp 8 rồi quay lưng bước đi
– ba mẹ các em thật không biết dạy dỗ các em. Hừm.. – cô Biline hừ hừ mấy tiếng rồi bước theo thầy Suim
– Ể.. Người chờ đợi là 2 ông bà đấy – Han cười cười mặt đầy nham hiểm
– thầy cô cứ việc hưởng thụ quãng đời còn lại nhé – Lucy cười lạnh
– Thời gian cho 1 đời người rất ngắn ngủi nhỉ? – Anny nhìn Han cười
– Thế khi nào bắt đầu? – Ken
– nè nè. Lần này cho Bun ra tay được không?? – Bun giơ tay
– là sao?? – Bin khó hiểu
– Là cho Bun chỉ cách giết người đó, là như vầy.. Bla..bla.. – Bun vười nói dứt câu thì cả đám cười lớn
– Cao tay cao tay.. Haha – Ken vỗ vai Bun
– Nể phục – Lucy hùa theo Ken
– E..hèm.. Nhưng mà.. Cô Biline chết vậy có nhẹ quá không? – Heo từ đâu chen lấn vào
– Ừ có lẽ Heo nói đúng, hay là như vầy.. Thầy Suim vẫn thế nhưng cô Biline sẽ… – Han bay vào
5 sau khi tụi nó bàm bạc thò bắt tay vào việc chuẩn bị, ai da chuẩn bị cái gì chứ, chỉ là mua kính 3D, bắp nổ và nước ngọt thôi mà
*****
Chap sau mói thực sự kịch tính, chap này chỉ để thử thách sự kiên nhẫn của mấy bạn thôi. Mà tg nói luôn, CN mới có chap mới nhé :)) mình bị thương tay rồi nên không viết tiếp đc