Đọc truyện Lớp Học Kinh Dị – Chương 29: Người tiếp theo
Thi xong, cả đám tụ tập trước sân trường
– Đi giờ??
– Hiểu nhau mà..
– BR ( baskin robbins ) thẳng tiến – cả đám hú ầm lên
Tại quán kem BR
– Giết thêm người đi ! – Han
– Ai giờ?
– Ai cũng được
– Phải để lại học sinh để thi nữa không nhiều người lo lắng rút học bạ
– Thầy cô?
Cả đám nhìn sang ông Ris đang ăn ly kem vị kẹo bông ngon lành, ổng ngước lên nhìn chúng nó
– Huh?
– Thầy có ghét thầy cô hay phụ huynh nào không ạ?
– ưm.. Chắc là Ba thầy Bernado dạy sinh và bà nội 1 thằng lớp trưởng ở lớp 6 – ổng ngậm thìa kem suy nghĩ
– Lý do?
– Nhà Ber ở chung xóm với thầy, nhà ổng giàu nhất xóm. Ba ông Ber thấy lúc trước nhà thầy nghèo nhất nên ổng khinh, có bữa đổ rác, nước mắm, dắt chó để nó đi vệ sinh trước nhà thầy. Cái giờ thầy giàu hơn ổng, nhất xóm luôn vì thầy lên làm HT nên lương khá lắm, tưởng ổng thay đổi cách cư xử ai ngờ ổng ghét hơn. Ổng loan tin nói xấu thầy đủ điều rồi thuê người đập phá cửa, sân vườn để làm bằng chứng thầy có quan hệ với xã hội đen.
– Ác vậy? Còn bà nội thằng ở lớp 6?
– Con trai út bả với bả thích vợ thầy lắm, lúc cô ấy còn đang trong tuổi kiếm chồng thì bả liền mai mối liền. Nhưng vợ thầy không chịu vì thằng con bả không chịu làm ăn gì chỉ nhậu nhẹt suốt. Cái thầy gặp rồi quen và cưới cổ. Bà ngoại và thằng cậu Gulio tức, gây chuyện rồi nói giựt vợ làm cả xóm 5 tháng không chịu sang thăm hay nói chuyện với nhà thầy, mãi sau này vụ việc được giải quyết êm xuôi thì mới vài người qua xin lỗi nhưng vẫn nhiều người không tin lắm.
– Okey duyệt – cả lớp đồng thanh
Vậy là không chần chừ gì cả, tụi nó lập ra 1 dàn kế hoạch giết 2 ngươi đó. Đầu tiên là ba của Ber..
Tối hôm ấy, khi ông đang trên quán rượu về, bỗng có tiến gọi “Chú gì ơi.. Giúp cháu với” Khi nghe tiếng ấy, ông quay đầu lại chẳng thấy ai, toan bước tiếp thì giật mình khi thấy có 1 đứa trẻ đang trước mặt và xoay lưng lại với mình
– Cháu cần gì? – ông lấy khăn tay thấm mồ hôi
– Giúp cháu kiếm mẹ cháu với… – giọng điệu của thằng nhóc ấy kéo dài đến lạnh sống lưng
– Chú đang bận, thế nhé, tạm biệt – ông đốt điếu thuốc bước đi. Thằng bé ấy quay mặt lại, trên khuôn mặt toàn máu tanh, đỏ rướm cả mặt, hốc mắt như có ai khoét hay sao mà nhìn rất sâu, khoé môi có vài ba cọng rong biển, đầu đứa bé ướt nhẹp, 2 bên má như bị nứt ra thật kinh khủng
– ah.. Ah.. – ông hoảng sợ làm rớt điếu thuốc vừa đốt, tàn thuốc rơi vào chân ông nóng đến độ làm ông giật mình, cúi xuống nhìn cái chân thì bỗng từ trên trời rơi xuống thứ gì đó, ông hoàng hồn nhìn lại là 1 người phụ nữ tóc tai rũ rượi ướt nhem, khuôn mặt gầy gò hốc hác và điều khiến ông ta hoảng sợ chính là khuôn mặt không có miệng, thay vào đó là một đường rạch dài đến mang tai, trên đường rạch ấy đầy máu, chảy toe toét như vừa ăn tươi nuốt sống 1 con vật, người đàn bà ấy tiến lại chỗ đứa bé
– Mẹ đây con trai – người phụ nữa xoa đầu thằng nhóc cười, cái đường rãnh trên mặt lại mở ra, hàng răng bà nhọn hoắt tựa như có thể cắn đứt mọt thứ trên đời. Ông ấy thấy vậy, ba chân bốn cẳng chạy một mạch đi, chạy rất lâu rất lâu thì dừng lại, thấy có người phụ nữ đằng trước thì hỏi xem đây là đâu, vừa chạm vào người của cô ấy ông giật mình khi thấy làn da thật mềm nhũn và đặc biệt lạnh như nước đá. Người phụ nữ quay đầu lại, chính là người đàn bà có cái miệng bị rạch hồi này, người đàn bà ấy cười haha, ba của Ber sợ hãi quay đầu chạy, thấy con đường này càng chạy càng dài ra, đúng hơn là không có ngã rẽ, xung quanh không có 1 cái nhà hay bóng người, và trước mặt ông bây giờ là nghĩa trang. Bỗng thấy bóng dáng 1 cậu học sinh đi từ trong ra, mái tóc vàng rực khuôn mặt tuấn tú thì ông ấy mừng rỡ
– Cháu ơi, đây là đâu? – ông gặng hỏi
– Là lãnh thổ của cháu – Han trả lời khuôn mặt tỉnh bơ
– Là đâu mới được? Tên đường? – ông mất kiên nhẫn lay lay cánh tay Han, ông chợt rùng mình vì cánh tay Han lạnh gấp đôi ngươi đàn bà kia
– Là nơi dành cho người chết.. – câu nói của Han kéo dài khiến ông hoảng loạn
– Vậy ta… – ba của Ber run run hỏi
– Ngươi chưa chết.. Nhưng bây giờ sẽ chết – nói xong Han cười lớn, bỗng nhiên có 1 bóng đen bao trùm lấy ông, nhiều vật nhọn như dao, kéo, nĩa, kim loại bay loạn xạ đến chỗ ông, không kịp phản ứng thì người ông đã bị ghim lên thân cây cổ thụ gần đó, những cái dao cái kéo đâm qua cổ, qua trán, qua cổ tay, qua ngực, qua bụng, lần này thì chưa chết đâu. Han rút cái kéo đang ghim trên trán ổng ra, kéo cái lưỡi ổng ra, dùng kéo cắt ngang cái lưỡi, máu phụt lên mặt Han rất nhiều, chưa thoả mãn, Han lại lấy dao phẫu thuật đâm xoạc vào bụng ông mặc ông la í ới, Han rạch bụng ông cho đến khi ruột gan phèo phổi rơi ra thì mới dừng lại, máu chảy ròng ròng như dòng suối nhỏ, một giọt máu rơi xuống biến thành một bông hoa đỏ thẵm có hình thù kì dị, còn dòng máu của ông thu hút những con thú hoang đến, chúng ngửi xác ông rồi giật mình chạy hết đi, Han lại gần gỡ những vật nhọn đang ghim ổng ra, lấy 1 con dao cắt xác ông thành từng mảnh nhỏ rồi bỏ vào bọc sau đó nhét vào túi
– lần này tuyệt vời đó – Anny ôm Han
– Han mạnh tay dữ – Lucy và Bun khoái chí phấn khích
– Hơi cầu kì – Bin và Ken thì vuốt cằm
– E..hèm.. Mới được 1 người thôi – Han phẩy tay, xoa đầu Anny
– Còn bà kia tính sao đây… – thầy Ris
– Em nói là thầy cứ để em mà – Han nháy mắt với thầy Ris