Đọc truyện Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3) – Chương 578: Vạn Niên Hồn Hoàn
Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn
– —
Thân thể khổng lồ của Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa từ trên trời giáng xuống, nện thẳng xuống mặt biển một cách tàn nhẫn, bắn lên vô số bọt nước. Thân thể khổng lồ kia của nó điên cuồng vặn vẹo, không ngừng nhúc nhích, tạo ra vô số cơn sóng lớn. Năng lượng cuổng bạo tàn phá bừa bãi trong biển lớn. Chung quanh đó, có khoảng 3, 4 con Thiên Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa đều bị chấn nát thân thể. Những con Ma Hồn Đại Bạch Sa khác tránh ra thật xa, nghi ngờ không thôi nhìn thủ lĩnh của chúng.
“Phụt…!!” huyết quang bắn ra, một lỗ hổng khổng lồ được cắt ra từ sau lưng con Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa. Tiếp đó, một vòng hắc luân màu đen cũng từ trên cơ thể đang dần dần lịm đi sinh cơ của nó hiện ra.
Vạn Niên Hồn Hoàn!
Đúng vậy, chính là Vạn Niên Hồn Hoàn đã cực kỳ hiếm thấy ở bên trong giới Hồn Sư. Điều này cũng mang ý nghĩa, Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa, chết!
Một bóng người gian nan từ sau lưng Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa chui ra, toàn thân đẫm máu. Trên người hắn, Kim Lân lập lòe hào quang vàng óng như ẩn như hiện. Đạp ở trên lưng Ma Hồn Đại Bạch Sa, hắn ngửa mặt lên trời thét dài.
Mục Dã ngây người, ông chẳng thể nghĩ tới, kết quả cuối cùng sẽ là như thế. Hắn vậy mà không phải là bắn tên không đích, mà là, chỉ trong chớp mắt đã hạ gục một con Vạn Niên Hồn Thú đấy! Hơn nữa còn là ở trong biển cả, giết chết chúa tể của đại dương, Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa.
Thực lực của Đường Vũ Lân đương nhiên không thể là đối thủ của Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa, bất luận từ bất kỳ góc độ mà xem, đều không phải.
Điểm này, từ khi vừa mới bắt đầu, chính hắn đã có phán đoán sáng tỏ. Đã như vậy, hắn hiểu rõ cơ hội của chính mình cũng không nhiều. Muốn chiến thắng Ma Hồn Đại Bạch Sa, biện pháp cũng chỉ có một, cơ hội cũng chỉ có một lần mà thôi.
Mạnh mẽ chịu đựng công kích của Ma Hồn Đại Bạch Sa, quả thật làm cho hắn bị thương nặng, máu tươi phun mạnh cũng không phải giả vờ. Nhưng dựa vào Hoàng Kim Long Thể, Đấu Khải cánh tay phải, hắn vẫn cố hết sức hóa giải lượng lớn công kích đến từ chính Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa. Thứ kia dù sao cũng chỉ là một đòn thăm dò của con cá mập vương kia mà thôi.
Lúc ở không trung, hắn trở thành đồ ăn trong mắt bầy Ma Hồn Đại Bạch Sa. Đúng như Đường Vũ Lân dự đoán, đối với đồ ăn ngon miệng, Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa không thể đem hắn tặng cho những con cá mập khác.
Vì lẽ đó, nó há to miệng vọt lên, cắn về phía Đường Vũ Lân. Bất kể là nuốt chửng hay là cắn, đều ở bên trong kế hoạch của Đường Vũ Lân.
Kim Long Bá Thể, ngay khi ở trong thời khắc mấu chốt cuối cùng được kích phát ra.
Ở trong biển rộng, Kim Long Bá Thể kỳ thực có bị suy yếu, bởi vì hầu như thủ đoạn công kích của hết thảy Hải Hồn Thú đều là cự ly xa. Kim Long Bá Thể chỉ có ở khoảng cách gần, mới có thể kích thích ra uy lực cường hãn nhất.
Vì lẽ đó, Đường Vũ Lân đánh cược, đánh cược Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa sẽ đến nuốt sống chính mình. Hắn thành công rồi!
Dựa vào lần thứ nhất tỏ ra ở thế yếu, hắn trở thành đồ ăn trong mắt Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa. Mà Kim Long Bá Thể cũng đúng như hắn phán đoán vậy, vẫn có thể gánh vác được cú táp kinh khủng kia của Ma Hồn Đại Bạch Sa.
Thể phách của Đường Vũ Lân và sức phòng ngự của Hoàng Kim Long Thể đều rất cường hãn. Ở trạng thái Bá Thể, sức phòng ngự còn tăng lên dữ dội. Coi như là Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa toàn lực cắn xuống, cũng không thể nào ngay lập tức cắn đứt thân thể của hắn.
Kim Long Khủng Trảo tự nhiên là không khách khí chút nào, nhắm ngay yết hầu Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa mà đánh tới. Sinh vật dù mạnh mẽ đến đâu, bên trong thân thể đều là chỗ yếu ớt nhất của nó. Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa cũng không ngoại lệ. Kết quả sau đó, có thể tưởng tượng được.
Đứng ở trên lưng Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa, xương cốt toàn thân hắn phảng phất như tan vỡ, vô cùng đau nhức. Đặc biệt là một khoảnh khắc lúc bị cắn kia, tuy rằng có Kim Long Bá Thể chống chọi, nhưng phần eo Đường Vũ Lân vẫn có cảm giác đau đớn như muốn gãy lìa.
Nhưng mà vậy thì đã thế nào? Kẻ sống sót vẫn là chính mình. Hắn vẫn như trước không nhịn được ngửa mặt lên trời thét dài đầy hưng phấn, mạch máu trong người sôi trào, điên cuồng lưu chuyển, khôi phục vết thương mà hắn phải chịu đựng.
Thế nhưng, sau một khắc âm thanh của Đường Vũ Lân đột nhiên ngừng lại, bởi vì, xa xa, bầy Ma Hồn Đại Bạch Sa chỉ dừng lại một chút, lại lập tức điên cuồng nhào tới.
Chuyện này…
Chuyện này so với lý thuyết hình như sai sai? Thủ lĩnh của Hồn Thú đã bị đánh giết, tại sao những con khác còn không chạy? Lẽ nào chúng nó không sợ chết sao?
Vẻ mặt Đường Vũ Lân có chút cứng đờ, tình hình trước mắt so với phán đoán của hắn tựa hồ có hơi khang khác.
Đối với hắn, thứ uy hiếp to lớn nhất là Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa đều đã bị đánh giết, như vậy, những con Ma Hồn Đại Bạch Sa khác không phải là trước tiên nên đào tẩu sao? Đây là thiên tính đấy! Nhưng mà, thiên tính của Ma Hồn Đại Bạch Sa so với hắn tưởng tượng rõ ràng có chút khác biệt.
Làm sao bây giờ?
Trên mặt Đường Vũ Lân có chút dại ra. Đối mặt với một bầy Thiên Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa đông đảo kia, hắn thật sự có chút choáng váng.
Đừng thấy hắn giết chết Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa nhìn như rất thuận lợi, nhưng mà, gánh chịu một đợt công kích mãnh liệt như vậy, hơn nữa còn bùng nổ sau đó, thể năng, hồn lực của hắn đều đã tiêu hao rất nhiều. Hiện tại, thực lực hắn vẫn chưa tới 1/3 trạng thái đỉnh cao. Mà thứ hắn phải đối mặt, là hơn 40 con Thiên Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa đấy!
Hắn có thể gánh vác được sao? Đáp án không thể nghi ngờ là không!
Một lần nữa bay vào trên không, trên mặt Mục Dã toát ra một ý cười trên sự đau khổ của người khác, tự nhủ: “Tiểu tử thúi, ngươi cho rằng đây là ở trên đất bằng sao? Sự khát máu của Ma Hồn Đại Bạch Sa không phải là nói chơi. Ở trong mắt chúng, chỉ có đồ ăn tăng lên thực lực của mình, dù cho là đồng loại cũng không ngoại lệ. Thi thể của Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa, đối với chúng nó có sức hấp dẫn rất to lớn, làm sao có khả năng cứ như thế đào tẩu, buông tha ngươi đây? E rằng, ngươi không biết được phần bản năng này của bọn chúng rồi đi?”
Đường Vũ Lân đúng là không biết, và hắn cũng không cách nào hồi phục lại tinh thần, vẫn như thế ngu người tại chỗ. Bởi vì bầy Ma Hồn Đại Bạch Sa đã tới gần rồi.
Một luồng ánh sáng trắng từ bốn phương tám hướng bay vụt mà tới. Không thể tránh khỏi!
Đường Vũ Lân thoạt tiên đưa ra phản ứng chính xác nhất, hắn thả lỏng người nhảy một cái, một lần nữa chui tọt vào bên trong sống lưng của Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa, đồng thời cuộn tròn cơ thể của mình lại.
“Ầm!!”
Vô số tiếng ầm ầm vang lên, thi thể Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa bị oanh kích nát tan. Thế nhưng, coi như là thi thể, vẫn là tồn tại đã tu luyện cả vạn năm rồi đấy! Sức phòng ngự vẫn là tương đối cường hãn.
Đường Vũ Lân trực tiếp bị bắn rơi vào trong nước, nhưng lực trùng kích phải gánh chịu là có hạn.
Nhóm lớn Thiên Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa ùa lên, nhưng hắn rất nhanh đã phát hiện, cũng không phải tất cả đều hướng về phía mình. Không ít Thiên Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa lại nhằm vào những phần thi thể bị phá nát kia.
Mịa nó, ngay cả lão đại của mình đều ăn! Đường Vũ Lân vốn luôn tao nhã lễ độ, cũng không nhịn được văng tục ở trong lòng. Đám này, vẫn đúng không hổ là súc sinh mà!
Đường Vũ Lân cuối cùng cũng coi như hiểu rõ được đặc tính của Ma Hồn Đại Bạch Sa là cái gì, vì vậy không kinh sợ mà còn lấy làm mừng. Đã như vậy, thứ mình phải đối mặt, cũng sẽ không phải là toàn bộ bầy Thiên Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa kia.
Từng cây Lam Ngân Thảo nhanh chóng được thả ra ngoài, dùng sức ép về phía dưới một chút, mang theo thân thể của hắn bay lên trời. Nhất định phải rời xa thi thể Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa bên này, mình mới có thể thu được một chút hi vọng sống.
Lam Ngân Thảo đánh thẳng xuống mặt biển, mang theo hắn hướng về phương xa chạy trốn. Lúc này, trong biển rộng đã hoàn toàn đỏ ngầu, tất cả Lam Ngân Thảo Đường Vũ Lân thả ra đều nhiễm phải máu tươi của Vạn Niên Ma Hồn Đại Bạch Sa, mặt trên màu xanh lam óng ánh long lanh bị một tầng đỏ như màu máu bám vào, ở bên trong ánh trăng chiếu rọi, rực lên một vẻ đẹp yêu dị.
Phía dưới, một con Ma Hồn Đại Bạch Sa vọt lên, truy sát hắn.
Tay phải Đường Vũ Lân đưa ra, một luồng hào quang màu bạc từ trong tay bắn ra. Ngân Quang lập tức được một dây Lam Ngân Thảo quấn lấy. “Ầm” một tiếng, nó đánh thẳng vào giữa đầu Ma Hồn Đại Bạch Sa. Sức mạnh cường hãn trực tiếp một lần nữa đập văng con cá mập xuống dưới biển. Đường Vũ Lân lôi kéo Lam Ngân Thảo, thu hồi Linh Đoán Trầm Ngân Chuy của mình. Cùng lúc đó, thân hình hắn lấp loé, mũi chân điểm nhẹ một cái lên trên mặt biển. Dây leo một lần nữa oanh kích vào biển cả, đẩy hắn lên phía trên.
Đúng lúc này, một vòng gợn sóng quỷ dị đột nhiên từ dưới mặt biển bắn lên, tiếp đó, mấy chục cột nước dựng thẳng lên trời.
Gợn sóng kia chạm vào cơ thể Đường Vũ Lân, nhất thời khiến toàn thân hắn cứng đờ, dòng máu trong cơ thể tựa hồ cũng nhẹ nhàng rung động theo gợn sóng kia vậy. Huyết thống chịu ảnh hưởng, thân thể đương nhiên cứng ngắc, thậm chí ngay cả lớp Kim Lân do Hoàng Kim Long Thể tạo ra cũng đều bị thu hồi lại.