Long Uy Chiến Thần

Chương 27: Mong Chờ


Đọc truyện Long Uy Chiến Thần – Chương 27: Mong Chờ


Khách sạn Thiên Long bắt đầu mở cửa từ sáng sớm, cả trong ngoài khách sạn được trang trí lộng lẫy như khung cảnh một lễ hội.

Các nhân viên khách sạn chỉ biết rằng có một người đàn ông bí ẩn muốn tổ chức lễ cưới ở đây, nhưng họ không thể biết người bí ẩn đó là ai.
Khách sạn New Century nằm ngay bên cạnh khách sạn Thiên Long và nhân viên của khách sạn này cũng đang bắt đầu sửa soạn cho một lễ cưới vào sáng sớm.

Ở New Century, tất cả họ đều biết rằng Trần An Khang, người thừa kế của Trần gia và Chu Lệ Ngọc của Chu gia sẽ tổ chức đám cưới của họ ở đây, các nhân viên cũng được biết rằng hôm nay những người nổi tiếng và có máu mặt nhất trong thành phố sẽ có mặt để chúc mừng.
Cô dâu Chu gia đã bắt đầu chuẩn bị từ sáng sớm, hồi hộp chờ gia đình họ Trần đến đón.
Các thanh niên trẻ thuộc thế hệ giàu có của thành phố Quốc Hòa nhận được lời mời từ gia đình họ Chu cũng dậy sớm và cẩn thận chuẩn bị.

Họ nghe nói rằng Chu gia đã chuẩn bị một thỏa thuận ly hôn cho Uy Long và Chu Nhược Mai, hôm nay Chu Nhược Mai nhất định sẽ ly dị với Uy Long.

Vì vậy tất cả họ đều muốn nhân cơ hội này
để cầu hôn cô! Do đó, họ thậm chí đã chuẩn bị cả nhẫn cầu hôn, cả Phan Thiên cũng nằm trong số đó.
Những người giàu có nổi tiếng và cả những người có ảnh hưởng lớn trong nước đều đã nhận được lời mời từ Thiên Thành thay mặt cho Uy Long cũng rất phấn khích.

Họ bắt đầu lên tàu và máy bay từ sáng sớm để có thể tới kịp giờ.
Các đoàn xe sang trọng của năm gia đình lớn ở Khánh Hòa, nhà họ Hà, họ Đàm, Dương, Trịnh, Lý đã tiến đến vùng ngoại ô thành phố Quốc Hòa từ đêm qua.

Lúc này, họ đã sẵn sàng tiến về trung tâm Quốc Hòa.

Chủ nhân của cả năm gia tộc lớn này đều đích thân chỉ đạo các đội xe của họ.


Hàng ngàn chiếc xe bóng loáng đẳng cấp
hàng đầu thế giới với biển số vùng Quốc Tây xếp thành một hàng dài đang di chuyển trên đường tạo nên một cảnh tượng vô cùng tráng lệ, thu hút tất cả ánh nhìn của mọi người xung quanh.

Người dân từ mọi tầng lớp đã tụ tập tại thành phố Quốc Hòa, chỉ để tham dự đám cưới của Soái Tướng – Long thần chiến và cô Chu Nhược Mai của Chu gia.
Về phần Chu Nhược Mai, hôm nay cô đã dậy từ rất sớm.

Hôm qua Uy Long đã rời đi ngay lúc nửa đêm, khiến cô đột nhiên cảm thấy trống rỗng và lo lắng vô cùng.

Mặc dù không ngủ chung phòng nhưng suốt ba năm qua cô đã quen với sự có mặt của Uy Long.

Chỉ cần có anh ở bên cạnh, cô cảm thấy rất an toàn.
Ngay khi Chu Nhược Mai vừa thức dậy xong, Ngô Tường Ninh đã gọi tới.
“Giám đốc Ngô, chào buổi sáng.” Chu Nhược Mai vội bắt máy.
“Nhược Mai, Tú Hằng và tôi đang đợi cô ở tầng dưới.

Cô đã dậy chưa?” Tường Ninh hỏi.
“Tôi vừa mới dậy, hai người đến sớm quá!” Chu Nhược Mai hơi ngạc nhiên và nhoài người nhìn ra cửa sổ xuống tầng dưới, tự hỏi tại sao họ lại lo lắng cho đám cưới của cô đến như vậy!
“Hôm nay là ngày trọng đại của cô, tất nhiên chúng tôi phải đến sớm.

Chưa kể còn có rất nhiều việc phải chuẩn bị, cô hãy nhanh chóng mang váy cưới xuống, chúng ta đến cửa hàng làm đẹp để trang điểm cùng nhau, việc này cũng mất khá nhiều thời gian đấy.” Tường Ninh nói.

“Được, chờ tôi một lát, tôi sẽ xuống ngay.”
Nói xong, Chu Nhược Mai tắt điện thoại, vội vã đi xuống cầu thang với chiếc váy cưới cô mua hôm qua.

Vừa xuống tới nơi, Nhược Mai thấy ngay một chiếc Maserati đậu ở đó, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng đang đứng cạnh chiếc xe này.

Chiếc Maserati trông thật sang trọng làm sao.
“Nhược Mai, hôm nay cô là cô dâu, không cần lái xe, hãy dùng xe của tôi.” Giám đốc Ngô nói.
“Vâng, cảm ơn giám đốc.” Nhược Mai bước vào bên trong xe.
“Mau lên nào!” Ngô Tường Ninh nói.
Ba người họ đã lên xe, Tường Ninh nhanh chóng lái xe đến salon làm đẹp nổi tiếng nhất ở Quốc Hòa .
“Nhược Mai, người giàu có như giám đốc Ngô đây cũng sẽ trở thành phù dâu của cậu, hôm nay nhất định cậu sẽ trở thành cô dâu xinh đẹp và hạnh phúc nhất rồi.” Nguyễn Tú Hằng hào hứng nói.
“Tớ không chắc nữa, hy vọng Uy Long sẽ giữ lời và không làm chúng ta phải xấu hổ.” Chu Nhược Mai nói với vẻ mặt căng thẳng.
“Hả? Uy Long làm sao?” Tú Hằng lại hỏi.
“Anh ấy đã ra ngoài ngay lúc nửa đêm qua và đến giờ vẫn chưa trở về.” Chu Nhược Mai ỉu xìu nói.
“Cái gì? Anh ta còn định làm gì lúc nửa đêm? Không phải định làm chuyện xấu gì đó chứ? Trời đất, hay là hắn định bỏ trốn?” Tú Hằng bỗng hét lớn.
“Tớ chịu thôi.

Anh ta chỉ nói hãy đợi anh ta ở Chu gia hôm nay.” Nhược Mai hơi cúi mặt xuống và nói.
“Chồng cô chỉ muốn tạo cho cô một bất ngờ lớn, vì vậy mới phải ra ngoài suốt đêm để chuẩn bị.” Ngô Tường Ninh trấn an.
“Hy vọng là thế, nếu anh ấy lừa dối tôi, chắc từ giờ tôi sẽ không dám ra đường nữa!” Nhược Mai buồn rầu.

“…..” Ngô Tường Ninh bắt đầu đổ mồ hôi, thoáng nghĩ rằng, nếu Uy Long rời khỏi ghế chủ tịch, cô ấy chắc hẳn sẽ là người tiếp quản nó.

Dương Văn Đoàn cũng dậy sớm hôm nay, vì nay là ngày đứa con nuôi yêu quý của ông và cô Chu tổ chức đám cưới.

Ông ấy cũng cảm thấy rất hạnh phúc.

Ông đã đem những của cải mà ông gìn giữ trong nhiều năm để chuẩn bị làm quà cưới cho con trai.
Không mất nhiều thời gian để một chiếc xe jeep tới đón ông, hai người lính bước xuống xe.

Thiên Thành đã sắp xếp cho hai người lính này đến đón Dương Văn Đoàn.

Vừa thấy ông, họ đã kính trọng và chào theo chế độ quân đội, ông cũng niềm nở chào lại họ.
“Chúng tôi được lệnh đón ngài Dương Văn Đoàn đây đến khách sạn Thiên Long.” Lý Thắng nói.
“Ông Dương, đây là bộ đồ mới mà chúng tôi đã chuẩn bị cho ông.

Xin hãy mặc nó!” Văn Toàn trân trọng trao cho ông một bộ vest mới.
“Không không, tôi sẽ mặc bộ đồng phục này đi.” Dương Văn Đoàn nói.

Ông cảm thấy rất tự hào trong cương vị một cựu chiến binh, và cho rằng nó còn hoành tráng hơn so với bộ vest khô cứng kia vào ngày cưới của con trai
mình.
“Vâng, thưa ngài, vậy xin mời ngài lên xe.” Văn Toàn không dám ép buộc.

Ông Dương có thể tự quyết định tất cả.
Anh đỡ ông ấy lên xe, Lý Thắng lái xe về phía khách sạn Thiên Long.

Tại căn cứ phía Nam thành phố…
Ngay sau khi Uy Long và Thiên Thành cùng những người khác rời đi, Vũ Hải, chỉ huy căn cứ, đã nhận được một tin nhắn khẩn từ cấp trên của mình.
Tình báo nói rằng vì họ đã phá vỡ một kế hoạch hành động tối mật của quân địch nên hiện giờ bọn chúng đã biết rằng Uy Long đã quay trở lại quân đội.

Vì vậy chúng đã cử đi một nhóm đặc vụ hùng mạnh để nhằm ám sát Uy Long.

Nhóm đặc vụ này hiện đã đến thành phố Quốc Hòa .
Có hai địa điểm mà bọn chúng dự định ra tay, một là trên đường Uy Long trở về Quốc Hòa từ khu căn cứ phía nam, hai là ngay tại đám cưới của anh và Chu Nhược Mai tại khách sạn Thiên Long! Chính vì tình thế bất ngờ này, cấp trên ra lệnh cho Vũ Hải làm mọi thứ có thể để bảo vệ sự an toàn của Uy Long.

Nếu Uy Long gặp bất cứ
chuyện bất trắc gì, Vũ Hải sẽ phải chịu toàn bộ trách nhiệm.
Khi nhận được thông báo khẩn cấp này, Vũ Hải đã rất sốc.
“Mau! Nghe lệnh tôi! Máy bay chiến đấu sẽ phải cất cánh ngay lập tức để bảo vệ Uy Tướng trên đường trở về Quốc Hòa ! Nếu gặp phải bất cứ tên địch nào, được phép bắn chết ngay lập tức!” Vũ Hải lập tức ra lệnh.
“Vâng!” Người trợ lý lập tức đi truyền đạt mệnh lệnh.
“Ngoài ra, ngay lập tức phái quân đội mặt đất để bắt kịp Uy Tướng !” Vũ Hải bồn chồn đi qua đi lại để suy nghĩ và lập tức ra lệnh khác.
“Vâng!” Một trợ lý khác cũng ngay lập tức ra ngoài truyền đạt mệnh lệnh.
“Còn nữa, hãy để tiểu đội đặc nhiệm vào vị trí, bắt kịp Uy Tướng với tốc độ nhanh nhất có thể và cố gắng bảo vệ
anh ấy được an toàn!” Vũ Hải vẫn không yên tâm và lại đưa ra một mệnh lệnh khác.
“Vâng!” Một tiếp viên tuân lệnh đi ngay.
Ngay lập tức, vô số máy bay chiến đấu trong căn cứ cất cánh khẩn trương! Xe tăng, xe bọc thép, v.v….!cũng được huy động! Chiếc xe quân sự đầy lính thủy đánh bộ cũng lái về phía thành phố Quốc Hòa! Các thành viên trong tiểu đội đặc nhiệm lái xe vào trận chiến, lập tức đuổi theo Uy Long !
“Mau chuẩn bị xe cho tôi nữa, tôi sẽ đích thân tham gia vụ này!” Vũ Hải kiên quyết nói và đưa ra mệnh lệnh cuối cùng.
Do có sự tham chiến của tất cả lực lượng căn cứ phía Nam và cả quân địch, thành phố Quốc Hòa đột nhiên trở nên ồn ào!
Xem ra vào ngày 26 này, lễ cưới của Uy Long và Chu Nhược Mai đã được định sẵn là tráng lệ, ly kỳ và ngoài sức tưởng tượng!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.