Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình

– Chương 3


Bạn đang đọc Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình: – Chương 3

13:10
–          Em không tính lên lớp à _ Khánh đánh thức nó dậy
–          Ưhm…Oah… _ nó ngáp nhìn Khánh
–          Ôi trời, con gái đây sao _ Khánh vội lấy tay che miệng nó lại
Hành động của Khánh khiên nó giật mình đẩy tay Khánh ra. Ở đó không xa, cũng có người đang dõi mắt nhìn theo tụi nó, trong lòng cảm thấy khó chịu mà không biết lý do.
–          Anh làm gì vậy ? _ Nó trợn tròn mắt nhìn Khánh
–          À…anh xin lỗi _ Khánh nhìn cánh tay bị hất ra của mình ngơ ngác nhìn nó
–          Bạn em đâu rồi….à mà thôi….em lên lớp đây _ nói là làm, nó đứng dậy bỏ đi
–          Em đặc biệt thật, tôi bắt đầu để ý đến em rồi _ Khánh nói một mình rồi cười thật sảng khoái
–          Gì đây _ nhặt chiếc ip5s lên, nhếch môi cười _ ta có duyên thật đấy
Nói rồi Khánh cũng đứng dậy lên lớp, nhét điện thoại của nó vào túi lên lớp luôn.
RENG…RENG…RENG
–          Chào các em, tôi là Tiến Minh, giáo viên phụ trách lớp chuyên. Cũng đông thật đấy _ thầy đảo mắt khắp lớp một lần rồi nói tiếp _ nhưng năm nay trường ta có chính sách đào tạo mới, nên lớp này sẽ có 3người được chuyển qua lớp chuyên 12a1 và 8 người qua 11a1. Các em thấy sao ?
–          * xì xầm *, *xì xầm *….
–          Muốn được chuyển đi các em phải tham gia một bài thi khi các em học cùng thầy 3 ngày. Thầy biết đây là bài toán khó cho các em nhưng thầy tin sẽ có người vượt qua kỳ thi lần này. Tương ứng sẽ có 11 người có điểm cao nhất sẽ được chuyển đi. Đương nhiên việc các em qua lớp đó là cả một tương lai mới cho các em.

–          Mời em _ một cánh tay dơ lên
–          Thưa thầy, các anh chị học 12 còn tụi em mới lớp 10 thì sao ạ? _ hs1
–          Các em không cần phải lo, trước khi vào lớp các em sẽ được học cơ bản với thầy, rồi các em sẽ đuồi kịp các anh chị lớp trên thôi
–          Thưa thầy, qua đó bọn em có được học thầy không ạ? _ hs2
–          Thầy không dạy mày không học hả _ hs3
–          Thầy đẹp trai mà _hs2
–          Ha Ha
Lớp học trở nên vui nhộn hơn khi có thầy, nhưng với nó học ở đâu cũng được. Nó chẳng quan tâm việc được học lớp trên cả. Nhìn bang khuâng ra ngoài cửa sổ, nó thấy hắn. Giữa hàng trăm phòng học, hàng chục học sinh đông kín 1 phòng vậy mà nó lại nhìn ra hắn. Lạ thật đấy, chợt nhớ tới lúc ở dưới căng tin, bỗng nó nhìn xuống tay nó. Phải, hắn đã nắm tay nó, đến bây giờ nó vẫn thấy ấm một cách lạ lung.
–          Về nhà ôn bài cẩn thận nhé các em _ thầy dặn dò chúng nó _ các em ra về cẩn thận
–          Chúng em chào thầy _ cả lớp đồng thanh chào thầy
Nó thu dọn sách vở và đeo ba lô lên vai ra về. Mặc dù nó cởi mở với tất cả học sinh mới, được mọi người để ý quan tâm nhưng sao nó vẫn thấy trống trải quá.
–          Cô đơn thật _ nó lẩm bẩm nhìn xuống sân trường
–          Sao vậy _ Thiện lên tiếng đứng cạnh nó
–          Ố _ nó quay qua nhìn thằng nhóc đó
–          Gì nữa…hỏi thăm thôi mà _ hắn đang khổ sở nhét sách vở vào cặp
–          * lắc đầu *  đưa đây tôi giúp cho _ nó giật lấy cái cặp đặt xuống đất xếp sách vở lại gọn gàng cho hắn _ đây này, ít ra phải như vầy chứ
–          Ờ….cảm ơn _ hắn cười rồi đeo cặp lên vai _ mà ấy tên gì
–          Bảo
–          Hở…. _ như nghe lộn, hắn hỏi lại nó
–          Bảo, Trịnh Gia Bảo _ nó hít một hơi rồi đáp
–          Tên hay nhỉ, sao chưa xuống _ hắn cười cười nhăn nhở
–          Đợi
–          Đợi gì ?
–          Anh trai
–          Học trường này hả?
–          Không

–          Ê nè _ hắn kéo nó đối diện với mình _ trả lời gì kì thế
–          Hỏi gì trả lời đó thôi chớ, bắt tôi nói gì được _ nó trợn mắt lên nói
–          Ờ hơ, cũng đúng _ hắn lại nhìn xuống sân trường
–          Sinh tháng mấy vậy Thiện ?
–          Mồng 6 tháng 6 nè, cung Song tử
–          …. _ nó mỉm cười nhẹ mà không nói gì
–          Bảo cung gì?
–          Bảo bình nè…hì hì _ nó cười khiến hắn cười theo nhìn nó
–          Sao cười
–          Vui thì cười, cơ mà có lẽ mình hợp nhau á, làm bạn nha _ nó đưa tay ra làm quen
–          Ờ, bạn thì bạn _ Thiện đáp lại cái bắt tay của nó
Hai đứa cười nói rôm rả cho đến khi trường ra về gần hết. Hắn đứng dưới này nhìn lên thấy hai đứa nó nói chuyện vui vẻ như vậy hắn cũng khó chịu lắm. Chẳng biết lý do gì nữa, hắn lắc đầu rồi bỏ đi.
–          Thằng kia, đợi tao _ Khánh hét to gọi hắn
–          Anh Thiện kìa, về thôi Bảo _ nói rồi hai đứa cùng đi xuống
–          Chờ em với _ Thiện gọi theo Khánh khi hai đưa nó xuống tới sân trường
–          Ủa…Bảo hả _ Khánh nói, câu nói của Khánh làm hắn quay lại
–          Dạ, chào anh _ nó mỉm cười chào bọn hắn
–          Hai đứa cùng lớp à _ Khánh hỏi

–          Tụi em cùng lớp chuyên nữa _ Thiện nói
Bỗng nó giơ tay lên vẫy vẫy, khiến bọn hắn ngoái đầu ra sau nhìn theo hướng nó vẫy. Nó cười chào bọn hắn rồi chạy ra xe anh nó mới tới. Nụ cười của nó khiến ba chàng trai đứng đây như bị chôn chân tại chỗ vậy. Chiếc Lamborghini Veneno phóng đi cả ba mới trở về bình thường.
–          Woa….đẹp thật _ Thiện nói
–          Đúng, người đẹp, xe cũng đẹp _ Khánh tiếp lời
–          Mà ai vậy _ Khánh quay qua hỏi Thiện _ bạn trai con bé hả?
–          Anh trai đấy _ Thiện trả lời anh nó
–          Tụi bay có về không, gọi tao ở lại để bọn mày ngắm gái hả _ hắn lên tiếng
–          Cái thằng… _ Khánh cằn nhằn nhìn hắn _ về thì về _ rồi kéo thằng em ra về
Về tới nhà, nó lên phòng thay đồ rồi xuống phụ anh nó làm bữa tối.
–          Anh hai để nó em làm cho _ nó giành lấy cái rổ rau anh nó đang cầm
–          Ừ…vậy giúp anh…anh đi tắm cái đã _ nói rồi anh nó bỏ đi
–          Dạ
Một mình nó ở bếp chẳng biết làm món gì hết, mỏ tủ thì thấy có mì tôm. Thiết nghĩ anh nó đã vất vả vậy rồi mà con bắt anh nó làm bữa tối cho nó ăn thì kì quá. Thế là nó lấy mì ra nấu hai tô thơm phức. Đến khi anh nó xuống bếp phải ngạc nhiên với nó luôn mà.
Đọc tiếp Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình – Chương 4


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.