Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình

– Chương 26


Bạn đang đọc Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình: – Chương 26

–          Hôm nay anh bận nên không học được, để mai nhá _ hắn xoa xoa đầu nó nói
–          Biết rồi  _ nó nói
–          Nều buồn thì rủ hai đứa khùng kia tới chơi
–          Hai đứa đó ồn ào lắm
–          Hôm nay thứ 7 mà, thoải mái đi…tối anh tới _ hắn búng cái “phóc “ lên trán nó
–          Ya, anh điên à _ nó chụp cái trán của mình lại rồi gắt
–          Anh đi đây _ hắn nói rồi quay lưng bỏ đi
Nó đứng trước cổng nhà tiễn hắn đi, đến khi khuất bóng hắn rồi nó với vào nhà.
–          Chị mới về ạ _ Hồng nói
–          Ủa, Hồng hả _ nó giật mình nói _ Bảo mới về, hôm nay Hồng về sớm thế
–          Bọn em được nghỉ tiết cuối _ Hông đáp
–          Ừ _ nó nói rồi lên lầu thay đồ
Tin tin….
“ – Tí đi đâu ko? Hnay thứ 7 mà “ _ tin nhắn của Linh
Tin tin….

“ – Thiện nk…tí đi chơi ko…” _ tin nhắn của Thiện
–          Hai cái đứa này _ nó than
“ Tới nhà Bảo đi rồi tính “ _ tin nhắn được gủi tới cho hai người Thiện và Linh
Nó đợi tin nhắn gửi đi rồi nó mở tủ, lấy một chiếc quần short jeans rộng dây rút, với một chiếc cáo sơ mi froms rộng màu trắng dài qua mông rồi bước vào nhà tắm. Tắm xong nó ra chải tóc cột cao bằng dây thun đen. Mở tủ giầy ra, nó lấy một chiếc dép lê quai ngang dễ thương đơn giản rồi xuống lầu.
–          Chị đi đâu sao _ Hồng đang dọn dẹp nhìn thấy nó nói
–          Ra ngoài với bạn á mà, không cần nấu cơm cho Bảo đâu _ nó nói
–          Dạ _ Hồng đáp
–          À, hay là Hồng ra ngoài cùng tụi Bảo đi _ nó nói
King Kong
–          Để em ra mở cửa _ Hồng nói
–          Tới rồi à _ nó nói khi thấy hai đứa bạn của mình bước vào
–          Cậu rủ cậu ta à _ Linh nói
–          Tôi không được rủ sao _ Thiện không chịu thua
–          Thôi đi _ nó nói _ hai người, hòa bình một phút thôi ha _ nó cười giải vây
–          Đi với tụi Bảo đi Hồng _ nó nhìn Hồng nói
–          Dạ thôi _ Hồng từ chối
–          Sao vậy _ nó hỏi
–          Chị cho em về sớm là được rồi _ Hồng nói
–          Biết sao được, tùy Hồng thôi _ nó nói
–          Vậy thôi, tụi này đi trước nha _ Thiện nói rồi cả ba đứa nó ra ngoài
Khi mọi người đi hết rồi, Hồng ở lại nở một nụ cười thâm hiểm. “ Tốt thế cơ á “ _ Hồng nghĩ thầm trong bụng. Cô ta cởi cái tạp – giề ra giục mạnh xuống đất rồi cầm cặp bước ra về.
Tụi nó đứng trước cổng nhà nó bàn tán kế hoạch đi chơi hôm nay.
–          Đi đâu giờ _ Linh hỏi
–          Đi ăn gì đi rồi tí ta tới Zuums _ Thiện gợi ý
Linh mặc một chiếc đầm tùng màu cà phê sữa, cổ lá sen. Tóc xõa dài, hơi quăn, kẹp hờ một cái cặp tóc màu trắng làm nổi bật bộ tóc quăn màu đen của mình. Chân mang đôi giày búp bê màu cà phê luôn. Thiện mặc một chiếc áo sơ mi màu đen, hai cánh tay màu xanh jeans. Một chiếc quần lửng màu đen dài tới đầu gối, chân mang một đôi giày vans màu xám. Đầu đội một chiếc mũ lưỡi trai da bóng màu đen. Tay đeo một chiếc đồng hồ Fake dây da màu nâu. Nhìn cả hai đứa nó rất đẹp.

–          Bảo biết một nhà hàng Ý gần đây, hôm trước anh Bảo đưa Bảo đi ăn một lần _ nó nói
–          Vậy thì lên xe đi thôi _ Thiện mở cửa xe mời Bảo với Linh
–          Ga lăng thật đấy _ Linh cười tít mắt
–          Chuyện, Thiện mà _ Thiện nở mũi khi Linh khen nó như vậy
–          Ôi trời _ Linh đưa tay lên trán hối hận câu mình vừa nói ra
Nó ngồi sau, Linh ngồi trước, Thiện lái xe. Tụi nó ngồi trên chiếc BMW màu đen phóng tới nhà hàng mà nó nói. Vào nhà hàng tụi nó chọn một bạn gần cửa sổ, khuất bóng sau hàng cây xanh trong nhà hàng.
–          Ở đây đẹp quá _ Linh nói
–          Đúng là rất có mắt thẩm mỹ _ Thiện khen nó
–          À, mà chiếc xe đó là sao, cậu đâu đã đủ tuổi chạy xe đâu _ Linh quay qua hỏi Thiện
–          À, chiếc đó là của anh Khánh _ Thiện uống một ngụm nước rồi nói tiếp _ hôm nay anh ấy đi xem mắt với bố mẹ mình rồi
–          Gì, xem mắt á _ Linh hét toáng lên, buồn thấy rõ
–          Ừ… _ Thiện nhìn Linh _ sao vậy, cậu thích anh trai mình à _ thấy thái độ của linh Thiện tò mò hỏi
–          À…đồ ăn tới rồi kìa _ nó lái sang chuyện khác để Thiện không gặng hỏi Linh nữa
Tụi nó ăn uống, cười đùa vui vẻ với nhau. Thiện chọc Linh tức điên lên, nó thì ngồi cười khi hai đứa này đã lớn nhưng vẫn còn con nít.
–          Ê, con Hồng giúp việc nhà cậu phải không _ Linh nói
Cả nó và Thiện cùng nhìn về hướng chỉ tay của Linh
–          Đâu _ Thiện hỏi
–          Kia kìa _ Linh chỉ

–          Phải không vậy, sao cô ta ăn mặc như vậy, còn tới nhà hàng mắc tiền nữa _ Thiện nói
–          Chắc người giống người thôi, nhà Hồng nghèo lắm _ nó nói
Nói thật thì nó cũng không nhìn rõ đó là ai, nên đành cho qua. Nhưng nó đâu biết đó là Hồng thật đâu. Mặc cho Liinh vẫn tò mò về con người đó nhưng Thiện và nó đã khuyên con nhỏ cho qua.
–          À, con bé tới rồi nè _ bố của Hồng nói
–          Giới thiệu với mọi người đây là Hồng, con gái tôi _ ông ta nói tiếp
–          Con chào cô chú, xin lỗi vì mọi người phải đợi con _ Hồng chào bố mẹ hắn
–          Chào con, không sao _ ba hắn nói
–          Con đẹp giống y trong hình vậy _ bà dì của hắn khen Hồng
–          Dạ, cảm ơn cô
–          Đây là Đức, hai đứa làm quen đi _ bà dì nói tiếp
–          Chào anh, em là Hồng _ Hồng đưa tay ra chào hắn đồng thời nở nụ cười tươi
–          Chào _ hắn còn chẳng thèm nhìn Hồng lấy một cái
Hồng mặc một chiếc đầm xòe màu hồng, đi giày cao gót tay cầm một chiếc bóp đắt tiền. Nhìn rất nữ tính, không giống với bộ dạng hằng ngày của Hồng ở nhà nó. Còn hắn thì Mặc một chiếc quần jeans thụng hơi rách, một chiếc áo sơ mi trắng chưa cài hết cúc. Cổ đeo một chiếc dây chuyền vàng bản to, tay đeo một chiếc đồng hồ hiệu Patek màu đen nổi bật trên làn da trắng bóc như trứng gà của hắn. Câu nói của hắn làm bố mẹ và Hồng ngạc nhiên. Hồng hơi quê khi hắn không chào nó tử tế như nó chào hắn, đành rút tay về ngại ngùng.
Đọc tiếp Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình – Chương 27


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.