Bạn đang đọc Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình: – Chương 22
– Các em đã bắt đầu học nhóm chưa _ thầy Minh hỏi cả lớp
– Rồi ạ
– Được, vậy thầy yên tâm dạy bài mới rồi
Cả lớp chìm vào trong bài giảng vui nhộn của thầy.
– Có chuyện gì hả _ hắn hỏi
– Không…làm gì có _ nó chối
– Đừng có nói dối _ hắn nhìn ra cửa sổ không nhìn nó
– Anh Cường đi công tác rồi… _ nó hít một hơi thật sâu rồi nói tiếp _ 1 tuần hoặc lâu hơn
– Ở nhà một mình sao _ anh quay qua nhìn nó
– Chắc vậy, anh Cường bảo rằng đến nhà anh Vương ở, nhưng em không thích
– Sao vậy, anh ta thích em lắm
– Im đi _ nó lườm hắn một cái _ à, hay là em đến nhà anh Vương ở ta, chắc vui lắm
– Em dám _ hắn ngồi thẳng lưng nhìn nó
Hắn và nó ngồi cười nói với nhau chẳng để ý đến bài giảng của thầy. Ly mệt mỏi muốn quay xuống xem thử bọn hắn đang làm gì nhưng khi quay xuống lại thấy cảnh tụi nó cười nói vui vẻ càng làm Ly mệt mỏi hơn.
– Các em nhớ làm bài tập đầy đủ
Nói rồi thầy chào cả lớp ra về. Nó và hắn cũng thu dọn sách vở rồi nắm tay nhau ra về. Tình cảm của nó với hắn thân thiết như vậy khiến ai nhìn thấy cũng muốn có được.
– Ôi trời, hai người làm tôi bực bội quá _ Linh nói khi đi sau nó và hắn
– Hì _ nó quay lại cười với con bạn
– Hai người buông tay ra coi _ Thiện nói
– Em kiếm một cô như Gia Bảo đi _ Khánh nói
– Làm sao mà tìm một người như cậu ấy _ Linh chêm vào
– Mấy người sao vậy _ nó nói
– Đi đâu chơi cùng đi _ hắn đề nghị
– Đi đâu giờ _ Thiện hỏi, chỉ cần nhắc đi chơi là anh ta sáng mắt lên à
– Đi công viên đi _ Linh đưa ra ý kiến
– Em mấy tuổi rồi Linh _ Khánh đứng xa nhìn Linh
– Sao chớ _ Linh nhăn nhó nhìn Khánh
– Tới nhà ….
– Gia Bảo _ Vương gọi làm cắt ngang lời nó
– Về thôi em _ Vương lại gần tụi nó nói
– Về nhà em hả _ nó hỏi
– Về nhà anh, anh trai em đã nói với em rồi mà
– Tại sao phải về nhà anh, cô ấy cũng có nhà về mà _ hắn nắm chặt tay nó để động viên nó _ chúng tôi đang định về nhà cô bé, anh muốn đi cùng không
– Cậu… _ anh cứng họng khi hắn nói như vậy
– Vậy bọn em về trước, anh có thể đi cùng cũng được _ Thiện nói
Thiện nói rồi kéo tay Linh đi, Khánh đút tay vào túi rồi đi theo hai đứa nó. Hắn kéo tay nó đi, nó chỉ vội cúi chào Vương một cái rồi đi. Vương ở lại tức tối lên xe chạy đi.
– Woa, nhà cậu đây á Gia Bảo _ Linh nói
– Hù _ Thiện hù Linh một cái
– Á _ Linh té vào người Khánh
– Há há _ Thiện cười khoái chí
– Thôi đi _ Khánh nhìn Thiện _ em không sao chứ _ Khánh đỡ Linh đứng dậy
– Em không sao _ Linh ngại ngùng cười _ cậu chết với tôi _ Linh trừng mắt nhìn Thiện
– Kệ tụi nó, vào thôi _ nó mở cửa mới hắn và Khánh vào nhà
– Cô chủ mới về _ Hồng chào
– Hồng về lâu chưa, Bảo mới về _ nó nói
– Em mới về thôi, cô chủ có bạn ạ
– Đừng gọi tôi như thế, đây là bạn Bảo
– Chào mọi người _ Hồng cúi đầu lễ phép chào mọi người
– Chào em/ chào bạn _ tụi nó chào lại Hồng
– Mọi người ngổi chơi, em lấy nước và đồ ăn lên ọi người
– Cảm ơn Hồng _ nó mời mọi người ra vườn cỏ bên hông nhà
– Đẹp thật đấy _ Linh nhìn mọi thứ với con con mặt ngạc nhiên
– Đẹp gì chứ, nhà tôi còn đẹp hơn nhà cậu ta _ Thiện vênh mặt lên nói
– Ờ, tôi biết nhà tôi không đẹp bằng nhà cậu _ nó cũng chẳng chịu thua
Cả bọn được một vố ôm bụng cười khi nó với Linh một phe cãi nhau với Thiện. Thiện là con trai mà cũng chẳng chịu nhường tụi con gái một câu. Câu nào trả lại câu đó, nhất quyết không chịu thua.
– Đồ đàn bà _ câu nói của nó là dấu chấm hết của cuộc cãi vã
Thiện đỏ hết mặt lên tức tối, nó chẳng thể mở mồm ra nói thêm câu nào. Bởi nó mà tiếp tục cãi chẳng khác nào thừa nhận tính đàn bà của mình. Nhìn cái mặt của thằng nhỏ lúc này bọn nó lại cười ầm lên. Đến khi Hồng mang nước uống ra, bọn nó đã rủ Hồng ở lại chơi cùng tụi nó.
– Về cẩn thận nha _ nó và Hồng tiễn bọn hắn ra về
– Cảm ơn về món bánh của em Hồng à, ngon lắm _ Khánh nói
– Cảm ơn anh _ Hồng cười đáp
– Về trước đi, tao học nhóm với Bảo _ hắn nói tiễn tụi kia
– Ôi trời, mấy giờ rồi _ Thiện nhìn đồng hồ rồi hét toáng lên _ em muộn học rồi, em đi trước đây
Nói rồi Thiện chạy thật nhanh đến chỗ học kèm với Lực. Chỉ còn Linh với Khánh về cùng nhau. Linh muốn ở lại với nó để về sau, vì nó ngại khi đi cùng Khánh. Nhưng hết cách rồi, hắn ở lại học với nó mất rồi. Ngậm ngùi con nhỏ tạm biệt bạn mình rồi ra về cùng Khánh.
– Hai đứa nó thích nhau à _ hắn hỏi nó
– Ai mà biết _ nó đáp rồi quay lưng vào nhà
Hắn nhún khẽ hai vai rồi đóng cổng vào nhà theo nó. Tụi nó bắt đầu làm bài tập trên lớp của thầy Minh giao về nhà. Có những chỗ không hiểu nó hỏi, hắn tận tình dạy lại cho nó.
Trong lúc đo Khánh và Linh đi bên nhau chẳng nói một câu nào.
Đọc tiếp Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình – Chương 23