Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình

– Chương 16


Bạn đang đọc Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình: – Chương 16

Đi lang thang dọc các con đường hắn hút gần hết một bao thuốc lá luôn rồi. Hắn rút điện thoại ra lướt lướt, tìm kiếm gì đó nhưng không có hắn lại cất điện thoại vào túi.
–          Có cái số điện thoại thôi mà cũng không có, khỉ thật _ hắn đã văng chiếc lon dưới đất
Tin tin….
“ – Tới Zuums không? Tao rước “ _ tin nhắn của Khánh
Nhắn vội cái địa chỉ, hắn cất điện thoại vào túi rồi tiếp tục rảo bước đi.
Trong nhà bếp nhà nó
–          Em giỏi thật đấy, 97 điểm luôn sao _ anh Vương nói
–          Ăn cái này đi _ anh Cường gắp thức ăn cho nó _ muốn thưởng gì đây
–          Hì, cho em cái mp4 khác đi _ nó cười cười nhìn anh nó
–          Mấy cái chẳng được _ anh nó cười âu yếm nhìn nó _ nhưng cái kia đâu
–          Mất rồi, chắc em làm rớt đâu mất rồi á
–          Thế em có muốn anh thưởng gì không _ anh Vương hỏi nó

–          Có… _ nói lẹ rồi nó dừng lại suy nghĩ xem muốn anh tặng gì
–          Gì nào _ anh Vương vui vẻ  nói
–          À…tới Zuums đi anh, cái món hôm trước anh gọi cho em ý, nó ngon thật á _ nó cười tít mắt làm hai ông anh nhìn nó không nhịn cười được mà
–          Ok…ăn xong ta đi ha
–          Hì, cảm ơn anh _ nó ăn vội vàng phần cơm của nó
Nó chọn ình phong cách nữ tính hôm nay. Một chiếc quần legging màu đen da bóng, một chiếc áo crop top màu trắng làm nổi bật đường cong quyến rũ trên người nó. Nó cột tóc cao trên đỉnh đầu, tóc mái để chéo đằng trước nhìn rất bắt mắt. Tay trái nó đeo một chiếc lắc hoàng đạo dễ thương, biểu tượng cung bảo bình của nó. Không son phấn lòa loẹt, nó chọn mặt mộc để đến chốn phù phiếm xa hoa đó. Khi nó xuất hiện làm anh Vương đứng hình vì nó rất dễ thương. Hoàn toàn khác Gia Bảo hôm anh đi cùng nó tới Zuums lần đầu.
–          Gì vậy cha nội _ anh nó huých vai Vương
–          À…không….không có gì _ Vương ấp úng trả lời anh nó làm nó phì cười
–          Ờ… _ kéo tay nó đi anh nói _ đi thôi
Tại Zuums….
–          Hôm nay đông thật đó _ Thiện nói khi nhạc nổi lên
–          Ba mày có nói gì với mày không _ Khánh hỏi hắn
–          Có…mày cũng vậy hả
–          Em ra chỗ kia tí  _ Thiện nói khi nhìn thấy hai cô ả tóc vàng ẻo lả gần quầy rượu
–          Tao nghe nói tao với mày sẽ được đính hôn chung đấy
–          Hai ông già bạn thân vãi _ hắn cười nhạt
–          Khó chịu thật, mà đếch dám cãi lại
–          Ừ
Ở cửa mọi người cúi đầu chào anh nó và anh Vương

– Em chào hai anh _ tụi phục vụ cúi đầu răm rắp
– Ai vậy
– Ê, con nhỏ kia đẹp chưa
Mọi người bắt đầu bàn tán khi nó được anh Cường nắm tay dắt vào. Giữa chốn chật trội này nó thật sự rất nổi bật. Nổi bật hơn hẳn các cô gái kia.
–          Hôm nay các anh dùng gì ạ
–          Như cũ, và một Chanh Dây Bottle cho cô bé này _ anh Vương nháy mắt nhìn nó
Việc mọi người dừng mọi hoạt động của mình để dòm ngó ba người mới vào làm hắn và Khánh tò mò nhìn theo. Hắn mở to nhãn cầu nhìn nó, ngồi thẳng lưng để nhìn kỹ xem có phải là nó không. Đúng là nó, nó đẹp thật.
–          Bảo phải không _ Khánh nhìn nó hỏi thằng bạn bên cạnh
–          Ừ, chắc vậy
Dù hôm nay quán đông khách, ánh đèn có nhập nhòe đến mấy hắn vẫn nhìn thấy nó. Dù trong phòng rất ồn nhưng xung quanh hắn rất yên tĩnh, hắn cảm giác như trong phòng này chỉ có hắn đang nhìn nó thôi. Không một ai ngoài hai đứa nó cả.
–          Thử không _ anh Vương đứng dậy đưa tay ra mời nó nhảy cùng anh
–          Ố hô…mày mời em tao à _ anh Cường chọc thằng bạn
–          Không, cảm ơn anh _ nó cười từ chối Vương
–          Anh mới mà _ anh năn nỉ nó

–          Đi đi em , không tối nay nó về không ngủ được đâu _ anh Cường đẩy nó đứng dậy
–          Nói quá mày.. _ Vương lườm thằng bạn một cái rồi nắm tay nó ra giữa sàn
Tiếng nhạc ồn ào, cộng thêm tiếng hú của mọi người xung quanh khi thấy anh ra nhảy. Đây là lần đầu anh nhảy ở quá, những cử chỉ anh lắc lư khiến người xem muốn rớt ghế luôn mà. Làm sao anh có thể uyển chuyển cử động như vậy chứ. Mọi người đứng dàn ra thành vòng tròn vỗ tay cổ vũ cho anh nhay cùng nó. Nó chỉ cười tươi, vỗ tay nhìn anh nhảy chứ nó không nhảy. Anh nắm tay nó giơ cao rồi lắn lư cùng anh. Nó rất vui, những điệu nhảy anh nhảy làm  nó thấy rất vui.
–          Mắc cười quá _ nó cố gắng nói to
–          Nhảy đi em _ Vương gật gật đầu, bặm môi lắc lư theo điệu nhạc
Hắn thấy nó vui vẻ bên người đàn ông khác thì bực bội. Với lấy ly rượu uống cặn rồi dụi tắt điếu thuốc trên tay hắn đứng dậy ra giữa sàn. Tiến đến chỗ nó hắn tách nó với người con trai kia ra rồi hắn bắt đầu lắc lư trước mặt nó. Việc hắn xuất hiện ở đây nó cũng khá ngạc nhiên rồi, huống chi tới việc hắn đang đứng trước mặt nó nhảy cho nó xem càng làm nó kinh ngạc hơn.
–          Cậu ….
–          Tôi làm sao _ hắn vừa nói vừa lắc lư
Mọi người đứng xung quanh bắt đầu hò hét dữ dội hơn, “ Hoàng tử Thiên Vương” ở các quán bar không ai không biết tới nó. Đây cũng là lần đầu mọi người thấy hắn nhảy, mà đây lại nhảy vì con gái, khiến các cô mê mẩn.
Không chịu thua, anh Vương tiến lên kéo nó đối diện với anh rồi anh lắc lư khiêu khích hắn. Khánh ở trong này cũng không yên lòng, cậu ta đứng dậy rồi ra giữa sàn nhảy cùng ba người kia. Hôm nay những người ở đây phải có phúc lắm mới được ngắm ba chàng trai nổi tiếng ở Zuums nhảy. Đẹp mê hồn, ánh đèn, tiếng nhạc như đang động viên ba chàng vậy. Nó bổi rồi khi ba người con trai vây quanh mình nhảy nhót. Bực bội nó tự tách ra khỏi vòng tròn ba chàng tạo về chỗ ngồi cùng anh nó.
Đọc tiếp Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình – Chương 17


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.