Long Thần Tại Đô

Chương 543: Đánh nhau với Diệp Khởi Sơn


Đọc truyện Long Thần Tại Đô – Chương 543: Đánh nhau với Diệp Khởi Sơn

Nhìn thấy Diệp Khởi Sơn đang bùng nổ trước mắt, Diệp Phàm vẫn bình tĩnh, trong mắt lộ ra vẻ khinh miệt.

“Hôm tay tôi đến đây, là để giết ông”.

Diệp Phàm mở miệng, gằn từng chữ một.

Nghe thấy lời của Diệp Phàm, Diệp Khởi Sơn sững sờ sau đó ngẩng đầu cười lớn, giống như nhìn thấy một tên ngu vậy, ông ta nói: “Diệp Phàm, nếu không có bố con Hoàng Vân Hồng bảo vệ, tao đã băm mày thành trăm mảnh rồi”.

“Mày nên biết điều mà trốn dưới vòng tay của bố con Hà Vân Hồng chứ không phải là chạy đến đây tìm chết”.

“Nếu mày muốn chết đến vậy à? Chán sống đến thế”.

Từ khi Diệp Phàm xuất hiện, Diệp Khởi Sơn bắt đầu tỏa thần niệm của mình ra, cẩn thận thăm dò, kết quả chỉ phát hiện ra có mình Diệp Phàm đến.

Điều này khiến ông ta vô cùng tự tin.

Mặc dù từ lời Diệp Thế Xung nói, ông ta biết được Diệp Phàm không hề yếu, nhưng từu những gì ông ta thấy, cho dù Diệp Phàm có mạnh hơn nữa thì cũng không phải đối thủ của ông ta.

Ông ta là một người biến dị cao cấp, tương đương với tu sĩ cấp Thần tiên lục địa bán bộ.

Với thực lực của ông ta, sao có thể sợ Diệp Phàm.

Diệp Phàm không nhiều lời, mà quyết định trực tiếp ra tay.


Cơ thể anh lóe lên, xuất hiện đằng sau Diệp Khởi Sơn, giơ quyền lên, đánh vào gáy Diệp Khởi Sơn.

Tốc độ tấn công của Diệp Phàm thực sự quá nhanh, cho dù có là tu sĩ Nguyên Anh cũng không thể phản ứng kịp, tuy nhiên, Diệp Khởi Sơn chỉ nheo mắt lại, ánh mắt sắc bén bắt được dấu vết của Diệp Phàm, ông ta không cần quay đầu nhìn, chỉ xoay người, đưa tay trái ra và bắt lấy nắm tay phải của Diệp Phàm.

Đùng!

Tay trái Diệp Khởi Sơn khẽ rung, một luồng năng lượng mạnh mẽ khiến Diệp Phàm phải lui lại mấy bước, cả cánh tay run lên.

Có thể thấy, người biến dị siêu cấp mạnh như thế nào.

Có điều, Diệp Phàm vừa vào trận đã mất đi lợi thế, nhưng anh không nhụt chí, anh ổn định lại bản thân, tay phải hóa thành thành hình kiếm, nhẹ nhàng chấm một cái, đột nhiên một đòn phi kiếm phóng ra từ người anh.

Có khoảng hàng trăm đòn phi kiếm đang chém về phía Diệp Khởi Sơn, đây là một chùm phi kiếm, khi tấn công có thể tự động tạo thành thế trận, uy lực mạnh tưởng tượng nổi.

Ánh mắt Diệp Khởi Sơn lạnh lẽo, đối diện với hàng trăm đòn phi kiếm chết chóc, ông ta không hề khinh thường, cơ thể hơi rung, bắt đầu thúc giục dị năng của bản thân, chỉ thấy sau lưng ông ta xuất hiện một đôi cánh màu bạc.

Xung quanh cơ thể ông ta lại có một luồng điện lóe lên.

Lúc này, Diệp Khởi Sơn trông như một vị thần, như một thiên sứ trong truyền thuyết.

Một mét xung quanh cơ thể ông ta xuất hiện một chiếc lồng gió trong suốt, như một chiếc bát úp xuống, bao phủ lấy Diệp khởi Sơn.

Bên trên lồng gió là những chùm tia chớp màu bạc tán loạn, làm tăng thêm uy lực của chiếc lồng gió.

Đùng! Đùng! Đùng!

Diệp Phàm sử dụng một đòn phi kiếm đâm vào chiếc lồng gió đang bao lấy Diệp Khởi Sơn, một âm thanh vang dội vang lên, mặc dù đòn phi kiếm của Diệp Phàm có uy lực rất mạnh nhưng hàng trăm đòn phi kiếm như vậy vẫn không thể phá vỡ nổi chiếc lồng gió kia.

“Giết!”

Sau khi chắn được hàng trăm đòn phi kiếm kia, Diệp Khởi Sơn hét lên, lập tức tấn công Diệp Phàm.

Chỉ thấy đôi cánh sau lưng Diệp Khởi Sơn khẽ rung, tia chớp màu bạc bao quanh cơ thể ông ta lóe lên, những tia chớp màu bạc mang uy lực không thể tưởng tượng nổi, khiến tốc độ của Diệp Khởi Sơn tăng lên nhiều lần, vượt qua cả tốc độ âm thanh.

Vèo!

Cùng với việc đôi cánh sau lưng Diệp Khởi Sơn rung lên, cả cơ thể ông cũng hóa thành tia chớp màu màu bạc, trong nháy mắt xé rách không gian, đánh về phía Diệp Phàm.

Tốc độ phản ứng của Diệp Phàm rất nhanh, anh lập tức thúc giục linh nguyên của bản thân, ngưng tụ thành một chiếc khiên.

Chiếc khiên khẽ rung, chắn trước cơ thể Diệp Phàm.


Chiếc khiên được ngưng tụ từ linh nguyên có sức phòng ngự vô cùng lớn, gần như tương đương với khả năng phòng như của chiêu thức “Nam thiên môn” mà Diệp Phàm lĩnh ngộ được.

Đùng! Đùng! Đùng!

Diệp Khởi Sơn xông lên trước cơ thể Diệp Phàm, ra một đòn toàn lực, trong nháy mắt đánh ra mười mấy quyền, mỗi quyền này đều có uy lực xẻ núi phá đồi, từng quyền một đánh vào chiếc khiên được ngưng tụ từ linh nguyên của Diệp Phàm, tạo thành từng chuỗi âm thanh trầm vang.

Chỉ thấy chiếc khiên được ngưng tụ từ linh nguyên chắn phía trước cơ thể Diệp Phàm bị đánh đến mức sắp vỡ vụn.

Sắc mặt Diệp Khởi Sơn u ám, ánh mắt sắc bén phóng ra từng tia sát ý lạnh lẽo, ông ta hận Diệp Phàm đến tận xương tận tủy.

Nếu không băm Diệp Phàm thành trăm mảnh, thì không thể nào rửa trôi được mối thù này.

“Thiên chi phạt – Lôi Trận”.

Những đòn tấn công của ông bị chiếc khiên của Diệp Phàm chặn lại, Diệp Khởi Sơn hét lên một tiếng, trực tiếp thúc giục sát chiêu đỉnh cấp, đột nhiên, đôi cánh đằng sau lực ông ta rung lên, một luồng năng lực bí ẩn mạnh mẽ toát ra từ người ông ta.

Lập tức, trên tầng cao nhất của tòa nhà, mây sét tụ lại, từng tia chớp màu bạc lóe lên trong đám mây giông.

Đùng đùng!

Sấm sét rung chuyển mặt đất, chỉ thấy một luồng sét dày đặc màu bạc phóng ra từ những đám mây dông trên bầu trời, tòa cao ốc Diệp Thị ngay lập tức sụp đổ.

Diệp Phàm và Diệp Khởi Sơn đang đánh nhau trên tầng cao nhất của tòa cao ốc, sau khi tia chớp màu bạc phá nát tầng cao nhất của tòa cao ốc, nó bắn vào người Diệp Phàm, uy lực khủng khiếp khiến Diệp Phàm suýt biến thành động thịt vụn.

Diệp Phàm bị thương năng, cơ thể lùi về sau mấy bước, miệng phun ra một ngụm máu, sức mạnh trong nháy mắt cũng bị hao hụt.

Thực lực của Diệp Khởi Sơn quá mạnh mẽ, gần tương đương với cấp bậc thần tiên lục địa, mặc dù khả năng chiến đấu còn thua kém tu sĩ cấp thần tiên lục địa nhiều lần, nhưng với tu sĩ dưới cấp thần tiên lục địa mà nói, Diệp Khởi Sơn gần như bất khả chiến bại.


“Đi!”

Giữ vững cơ thể xong, Diệp Phàm không hề do dự, quay người chạy, chạy về phía ngoại ô thành phố Áo.

“Bây giờ lại muốn chạy? Muộn rồi!”

Diệp Khởi Sơn lạnh lùng nói, đôi cánh bạc đằng sau lưng khẽ rung, tốc độ tăng gấp nhiều lần, lập tức đuổi theo truy sát Diệp Phàm.

Tốc độ của ông ta quá nhanh, kể cả Diệp Phàm có dùng toàn lực để chạy thì chưa đến một phút sau ông ta đã đuổi kịp Diệp Phàm, sau đó, đôi cánh đằng sau lưng ông ta lại tỏa ra một luồng năng lực thần bí mạnh mẽ, lôi kéo hàng ngàn hàng vạn tia chớp xuất hiện trong không trung, hội tụ thành một quả cầu bằng bạc, như quả bom đập vào Diệp Phàm.

Diệp Phàm vội vã vận chuyển linh nguyên, ngưng tụ thành một lớp màng bao phủ toàn thân, chắn trước quả cầu bằng bạc, nhờ lực đẩy của quả cầu bạc, Diệp Phàm lại có thể kéo dài khoảng cách với Diệp Khởi Sơn.

Sắc mặt Diệp Khởi Sơn âm trầm, liên tục theo sát Diệp Phàm không rời.

Cuộc chiến của hai người họ đã sớm thu hút sự chú ý của người dân Thành phố Áo, đặc biệt là tòa cao ốc của tập đoàn Diệp Thị bị tia chớp bạc nổ tung, khiến mọi người vô cùng sợ hãi.

Rất nhiều người ngẩng đầu nhìn hai bóng người đang đuổi nhau, lộ ra vẻ mặt sợ hãi.

Đặc biệt là mấy người thường, dường như sợ đến mất toàn thân run lẩy bẩy, đang sống trong thời đại khoa học kĩ thuật, nhưng mà lại có hai kẻ giống như thần và quỷ đang đánh giết nhau, loại tương phản mạnh mẽ này khiến người ta có cảm giác không nói nên lời.

Đồng thời, cũng có một số kẻ mạnh đã bay lên từ đống đổ nát của tòa cao ốc Diệp Thị.

Những người này đều là đàn em của Diệp Khởi Sơn, hầu như đều là kẻ mạnh trong đám người biến dị.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.