Đọc truyện Long Hồn (Khúc Điều Chi Thương) – Chương 8: Chế phù
Nhìn Tiểu Ba Lô trong tay, đây so với việc giết chết được Ấu Lang Vương còn làm người ta thích thú hơn, còn muốn chấn động hơn, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
“Tiểu Phong, Tiểu Phong!” thôn trưởng hoảng hốt huy huy tay trước mặt ta, bên tai đúng là tiếng thôn trưởng đang hô hoán, ta lúc này mới từ trong vui sướng tỉnh lại, có chút ngơ ngác cười.
“Thôn, thôn trưởng, đây… đây cũng quá quý trọng!” Ta ngất, ta nói những điều này… để làm chi? Chẳng lẽ còn muốn cho thôn trưởng thu hồi vật phẩm này lại?
“Tiểu Phong a, thực ra là như vậy, nhiệm vụ này vốn là một nhiệm vụ ẩn dấu không có khả năng hoàn thành, bởi vì độ hảo hữu của ngươi cùng chúng ta rất cao, đồng thời lại không e dè sát ấu sói con, bằng không ngươi sẽ không kích hoạt nhiệm vụ này, chỉ có điều không có nghĩ tới, nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành lại bị ngươi đánh bừa mà trúng, thực sự là may mắn a!” thôn trưởng cảm thán.
Không phải đâu, nguyên lai là như thế này, thôn trưởng này cũng rất xấu rồi, cư nhiên lại đem nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành cho ta, đây không phải đem ta đi chết sao! Đè xuống cơn thịnh nộ, ta cười ha ha hỏi: “Thôn trưởng a, như vậy nếu như ta thất bại thì làm sao bây giờ a?”
“Sau khi nhiệm vụ thất bại ta mới có thể tuyên bố nhiệm vụ xuất thôn a, cái kia… ngươi đây đều không phải đã hoàn thành sao, như vậy, tính là nhiệm vụ xuất thôn đi… cái này rất…” Thôn trưởng tựa hồ nhìn ra ta tức giận, vội vàng đổi giọng lại dụ dỗ nữa.
“Vậy Tiểu Phong ta cảm ơn thôn trưởng.” Được rồi, ta cũng không cùng lão nhân gia tính toán, cười cười trả lời.
“Tiểu Phong a, ngươi vất vả đem Ấu Lang Vương giết chết như vậy, phần thưởng này cũng hoàn toàn xứng đáng, ngươi hãy nhận đi, ngươi cũng đừng đối với đại thúc ta khách khí.” Thôn trưởng cười, con mắt đều nhanh nhìn không thấy, vẻ mặt tươi cười đó khiến ta rất là khâm phục độ xác thực 99% của Long hồn, thật đúng là không tệ.
“Vậy cảm ơn thôn trưởng đại thúc,” khẩn trương cầm Tiểu Ba Lô, đồng thời lựa chọn ẩn màu sắc trang bị, khó nén vui sướng hỏi: “thôn trưởng đại thúc, ta có thể đi vào trong thành hay không?”
“Tiểu Phong a, thật là anh hùng xuất thiếu niên, Trường Giang sóng sau đè sóng trước a, ngươi nếu không nói ra thì ta còn quên, ngươi hiện tại cũng nên đi đến thành phố lớn để kiếm kinh nghiệm cho bản thân, người từ thôn khẩu đi ra ngoài, thẳng hướng nam mà đi, là có thể đến thành phố gần với chúng ta nhất.” Thôn trưởng vẻ mặt vui mừng trả lời.
Không phải đâu? Không phải là có truyền tống trận sao? Bằng không xe ngựa cũng được a, thế nào đến ta thì phải tự mình đi a? Quên đi, hảo hảo dọn dẹp một chút thì chuẩn bị ly khai đi, bất quá trước khi rời đi ta còn phải đến thăm mấy vị sư phụ, không muốn rời khỏi tân thủ thôn mà lời chia tay còn không có nói ra.
Đầu tiên là bái phỏng 4 vị sư phụ, cầm áo khoác da trong tay tặng cho bọn hắn, thật là hảo tâm có hảo báo, 4 vị sư phụ thấy ta hiếu thuận như thế này, một người cho ta một phong thơ, là cho tông sư trong thành phố, ta đoán có thể trực tiếp đi bái kiến 4 vị tiền bối, không chừng còn có thể học được kỹ năng sinh hoạt cấp đại sư ấy chứ!
Nhìn các sư phụ trong mắt không nỡ, ta thất có chút luyến tiếc, các sư phụ lôi kéo tay của ta, nhắc nhở ta sau này ở bên ngoài nhất định phải cẩn thận nhiều hơn nữa, sau cùng còn không quên bảo ta quay về thăm mọi người.
Nhìn 2 kiện áo khoác da trong tay một chút, suy nghĩ rốt cuộc nên tặng cho ai thì tốt, trong thôn nhiều NPC như vậy, đều đã từng giúp qua ta, tại khoảng thời gian gần 1 tháng trong tân thủ thôn, đối với những người này đều có cảm tình, rốt cuộc tặng ai không tặng ai đây? Quên đi, cứ tiếp tục đi lên phía trước, tới nhà ai thì là người đó đi.
Sau khi hạ quyết tâm, ta bắt đầu hướng phía trước đi, đằng trước chính là cửa hàng tạp hóa, đều là những tài liệu cấp thấp, bất quá hồi tưởng lại một chút, ngoại trừ bình thường bán tài liệu ra, ta vùng với lão bản cũng không quá quen thuộc, hơn nữa lão bản cũng chưa từng cho ta nhiệm vụ, ta đây còn phải tặng hắn sao?
Bất quá nói tới nói lui, cũng không lo lắng, trực tiếp bước vào cửa hàng: “Trương bá, gần tới mùa đông rồi, ta tặng bạn kiện áo khoác da, đây là ta chính tay may, mặc dù tay nghề thua kém Tôn đại tỷ, nhưng đây là tâm ý của Tiểu Phong ta, bạn nhất định phải nhận lấy.”
Nói, cầm nhất kiện áo khoác tiến lên. Kỳ thực có người tặng đồ, những NPC này không hề không thu nhận, bất quá, lời ta nói có phải thực không tệ?
“Là Tiểu Phong a! Cám ơn ngươi còn nhớ đến ta. Tới đúng lúc, nghe nói người sắp ra thôn, Trương bá ta vừa vặn cấp cho ngươi một vật.” Trương bá cười hì hì tiếp nhận áo khoác da trong tay ta, nói tiếp: “đây là 2 hồi trình phù của thôn chúng ta, về sau nếu tiểu tử ngươi nhớ đám lão nhân lão thái thái chúng ta, muốn quay về thăm chúng ta thì xài tới a.”
Hồi trình phù?, trong đầu nhanh chóng suy xét, xem ra việc ta tặng áo khoác da khiến độ hữu hảo của ta cùng với Trương bá tăng lên, hay là hỏi xem: “Trương bá, bạn có thể dạy ta cách chế phù hay không a? Như vậy sau này ta cũng có thể thường xuyên quay về thăm bạn, thuận tiện mang theo tài liệu mới mẻ bên ngoài cho bạn a!”
Dụ dỗ! là phương pháp tốt nhất, bất quá cũng không khiến ta tốn nhiều tâm tư, Trương bá cân nhắc cân nhắc, có lẽ nên thu ta thành đồ đệ như thế này, bên tai truyền đến thanh âm của hệ thống cỡ nào êm tai a, mặc kệ nói như thế nào, nhiều kỹ năng sinh hoạt chính là một năng lực, như vậy đối với ta về sau cũng có lợi nha.
Học chế phù xong, ta nhìn khung chức nghiệp sinh hoạt một chút, dựa theo suy nghĩ của ta, kỹ năng sinh hoạt hẳn là còn kỹ năng luyện dược, ta đã tự lĩnh ngộ 5 loại kỹ năng, chính là còn chưa có luyện dược.
Cũng đừng coi thường kỹ năng luyện dược, tin tưởng kỹ năng này về sau là yếu tố quyết định của rất nhiều bang phái, mấy năm nay thịnh hành võng du, ai chẳng biết miễn là bang phái đều toàn lực tìm kiếm người chơi có kỹ năng sinh hoặc cao để trấn giữ?
Suy nghĩ một chút, nếu lão bản của cửa hàng tạp hóa có thể chế phù, như vậy dược *** lão bản có phải cũng chế được dược?