Long Hồn (Khúc Điều Chi Thương)

Chương 27: Bí mật trong thụ động


Đọc truyện Long Hồn (Khúc Điều Chi Thương) – Chương 27: Bí mật trong thụ động

[ĐINH!!!] Người chơi Đằng Ái Đích Nhân mời bạn vào Nghịch Thiên tiểu đội, xin hỏi bạn có đồng ý hay không?

Nói thẳng tiếng đồng ý, theo Đằng Ái Đích Nhân hướng đến mấy người kia, chờ Đằng Ái Đích Nhân giới thiệu đội hữu.

“Vị này chính là Nhất Đại Đại Hà, kiếm khách tiên tộc cấp 32 đứng ở bên phải hắn chính là Độc Cô Cửu Tiện, thư sinh cấp 29 bên phải nữa chính là Cực Phẩm Thái Điểu, thợ săn cấp 28.” Đằng Ái Đích Nhân vừa chỉ vừa giới thiệu cho ta, hơn nữa Đằng Ái Đích Nhân là người cấp 33, toàn bộ đội ngũ gồm 4 người.

“Các ngươi hảo, ta là Thùy Dũ Tranh Phong, dược đồng cấp 17.” Phỏng chừng bọn họ cũng không nghĩ cấp ta thấp như thế, đều lộ ra nhãn thần kinh ngạc, đối với cấp bậc bọn họ mà nói, đẳng cấp ta thật đúng là không giống thấp, đây cùng mang tiểu hào có cái gì khác nhau, vốn ta đáp ứng Đằng Ái Đích Nhân bởi vì ta nghĩ chỉ có 2 người, mà kỹ năng Phục Hồi của ta bảo vệ hắn chính là không thành vấn đề.

Nhưng hiện tại trong đội ngũ này, Chờ Ái Đích Nhân cùng Nhất Đại Đại Hà, 1 kiếm khách 1 thư sinh, Thái Điểu là thợ săn, chỉ có ta là dược đồng bảo đảm an toàn cho 1 đội 4 người, như vậy tất nhiên cần dùng tới kỹ năng quần thể, như vậy ta làm thế nào giải thích 1 người cấp bậc thấp làm thế nào học được kỹ năng trị liệu quần thể?


Sau khi thấy Đẳng Ái Đích Nhân ta mới phát hiện, đẳng cấp Long Hồn thật sự rất khó tăng, trong hơn 1 tháng Đằng Ái Đích Nhân thăng lên 5 cấp, bài danh đệ 2, vượt qua 1 gã. Mà bài danh đệ nhất chính là Nghịch Thiên Hành, hắn đã 36 cấp, vượt lên dẫn đầu, thật không biết hắn làm thế nào luyện.

“Được rồi, giới thiệu cũng xong rồi, chúng ta đi thôi.” Đằng Ái Đích Nhân dường như không có chút nào lo lắng ta có năng lực bảo hộ họ hay không, cũng không hỏi nhiều, trong mắt 3 người khác tuy có nghi vấn, nhưng không nói gì, theo Đằng Ái Đích Nhân cùng hướng ngoài cửa đi đến.

Tán dóc dọc theo đường đi, ta mới biết được, nguyên lai Nghịch Thiên Hành mới là đội trưởng tiểu đội này, bọn họ bình thường căn bản là cùng nhau luyện, trong đội còn có dược đồng đứng trên bảng cao thủ — Thương Xuyên, chỉ có điều hắn hiện tại có việc nên không tới được.

Một tháng trước Nghịch Thiên Hành nhận được 1 nhiệm vụ ẩn dấu vào một khu vực ẩn, kết quả làm luôn đến bây giờ chưa có đi ra. Ta còn biết được, bọn họ 6 người là đồng học thời đại học, là bạn thân, sau khi tốt nghiệp cũng chưa từng chặt đứt liên hệ, cho nên khi quảng cáo Long Hồn phát ra, bọn họ 6 người quyết định cũng nhau đến chơi.

Đoàn người chúng ta một đường xoát quái, lúc nói chuyện phím, ta cũng nói cho bọn họ kỹ năng trị liệu của ta, bất qua ta chỉ nói ta đạt được thư sách kỹ năng trị liệu sau khi hoàn thành 1 cái nhiệm vụ ẩn dấu, thực ra vốn cũng không sai a, ta chính là làm nhiệm vụ ẩn dấu của chức nghiệp ẩn, sau đó lại đạt được kỹ năng thư sách, cho nên cũng không tính là gạt người!

“Ta thật nghĩ không ra là ngươi tới thật đúng lúc, hiện tại trong Long Hồn còn chưa có dược đồng có kỹ năng trị liệu quần thể ni! Tiểu Phong ngươi thật đúng là may mắn!” Đằng Ái Đích Nhân tán thán nói.

“Cẩu vận a! Các ngươi làm thế nào luyện cấp a! Ta luyện đến cấp 17 cũng trầy da tróc vẩy ấy chứ!” Đích thật là như thế, hơn 1 tháng ở trong tân thủ thôn, tối tăm a tối tăm!


“Hắc hắc, thì là luyện thôi.” Đằng Ái Đích Nhân được ta khen không thấy xấu hổ nói.

Dọc theo đường đi xoát quái coi như thoái mái, cùng nói chuyện phím, chúng ta đi vào một địa phương phi thường quen thuộc — Lâm Tây Thụ Lâm. Hồi ức lại cuồn cuộn đến. Ở chỗ này có ta cùng Tiểu Vĩ nương tựa nhau, ở chỗ này, có ta cùng Tiểu Vĩ hoạn nạn có nhau, ở chỗ này, còn có sự phụ cùng ta quen biết ngắn ngủi, sau đó lại ly biệt.

Tựa hồ là phát hiện ta có chút không thích hợp, Độc Cô cẩn thận hỏi: “Tiểu Phong, làm sao vậy? Có phải khó chịu hay không?”

Nói thật, ta thấy bọn họ cũng thật tốt lắm, đối với người mới nhận thức ngày đầu tiên mà cũng rất quan tâm, rất có phong cách quý phái a. Vội vàng nói ta không sao, nhưng khi ta thấy bọn họ đi tới trước mộ sư phụ, cước bộ chính là không tự chủ ngừng lại.

Vốn Độc Cô đi qua mộ thấy ta ngừng lại, cũng đi trở về bên cạnh ta, trông thấy ánh mắt ta vẫn chăm chú nhìn vào mộ sư phụ, khe khẽ hỏi: “Cái ngôi mộ này… là ngươi lập sao? Ta thấy tên đồ đệ là Tiểu Phong, hẳn là ngươi đi?”


“Ân…” Bí mật bị nói ra, dường như thở dài một hơi, nghiêm túc tiêu sái đến trước mộ khom người 3 cái, khi ngẩng đầu thì trong mắt đã không còn buồn phiền, đối với 4 người ở phía trước cười: “Chúng ta đi thôi.”

Mấy người hiểu nên không có nói gì, trực tiếp đi vào thụ động. Ân? Đây là có chuyện gì? Nhớ lúc trước ta cũng đã nhìn thụ động 1 lần, không có địa phương đặc thù gì a?

Chỉ thấy Đằng Ái Đích Nhân tiến đến sờ mó dưới giường cả buổi, một thanh âm ầm ầm vang lên, dưới giường xuất hiện 1 cái động khẩu. Sư phụ nói, dưới giường có cái ta cần, nguyên lai theo như lời nói của sư phụ không chỉ có thư sách kỹ năng kia mà còn có bí mật huyệt động.

Lúc lấy được kỹ năng thư sách, còn tưởng rằng không còn gì, hóa ra dưới giường còn có càn khôn, đây cũng là điều ta không ngờ tới, song hiện tại cho ta cơ hội này, ta càng nên vào xem, rốt cuộc sư phụ nhắc nhở cái gì, còn có nhiệm vụ tìm kiếm long chi chân thân gì gì đó, rốt cuộc là cái gì?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.