Đọc truyện Long Châu – Chương 9: Luyện thể
Sau khi thấy hai thân ảnh khuất bóng, hắn tập trung vào chữa thương và luyện tập Huyền cấp vũ kĩ Phá Sơn chưởng. Nhờ có Hấp Lực Luyện Thể công pháp, Trị Liệu đan, cộng thêm thương thế không quá nặng, Hắc Vũ chỉ mất 3 ngày để ổn định thương thế.
Hắn bắt tay vào luyện tập Phá Sơn chưởng tại mức lô hỏa thuần thanh mới thôi. Có hệ thống giúp nên hắn dễ dàng tiếp thu, trong vòng một ngày đã luyện tập đến mức thuần thục.
– Chủ nhân, ta phát hiện phía trước có một nguồn năng lượng quen thuộc – Âm thanh hệ thống vang lên.
Hắc Vũ theo hướng hệ thống chỉ, tìm tới trước một góc ngọn núi, trước mặt hắn là một tảng đá to, bề mặt xù xì, xung quanh đây rong rêu, có lẽ nó đã nằm ở đây khá lâu.
– Hệ thống, đây là nơi phát ra năng lượng sao?
– Đúng vậy.
– Nhưng đây chỉ là một tảng đá to thôi mà, ta có cảm thấy gì đâu.
– Nơi nay có bố trí trận pháp, tảng đá này chính là nơi để mở ra.
– Làm sao để mở?
– Chủ nhân sờ vào nó cảm nhận thuộc tính trong tảng đá này, rồi truyền năng lượng thuộc tính đó vào liền có thể mở ra.
Hắc Vũ làm theo, hắn đặt tay lên tảng đá cảm nhận năng lượng của nó. Lập tức 1 cỗ linh hồn lực phóng xuất ra từ tảng đá ra ngoài khiến linh hồn của hắn chấn động nhẹ. Hắc Vũ mừng rỡ, may mà không phải thuộc tính khác mà là linh hồn lực chứ nếu không hắn cũng không có cách nào mở ra được trừ khi là thuộc tính Thổ.
Tảng đá rung lên, trên bề mặt xuất hiện bí văn sáng mờ ảo, rồi quang cảnh rừng rậm phía trước biến mất, để lộ một hang động lớn. Hắc Vũ cảm thấy bên trong có một nguồn năng lượng đang thôi thúc hắn và hệ thống tiến vào.
Trong hang, cảnh sắc u tối, lạnh lẽo đến rợn da người. Càng vào sâu ánh sáng ngày một mờ đi, không gian thấp thoáng có một vài luồng khí tức, năng lượng dao động. Hắc Vũ chậm rãi tiến vào, cẩn thận từng bước chân động tác.
[ Đinh! Nhiệm vụ: Lấy được bảo vật Mô tả: Lấy được bảo vật trong hang Thưởng: Hoả tinh thạch, Cải Thể đan
Cấp độ: Khó ]
– Lại là nhiệm vụ khó! Xem ra nơi này không đơn giản.
Hắc Vũ càng cẩn trọng hơn, từng bước từng bước một di chuyển đến cuối hang. Điều khiến hắn ngạc nhiên là không hề có cạm bẫy nào như hắn tưởng, dọc đường vào hang vô cùng suôn sẻ nhưng không vì vậy mà anh chủ quan.
Cuối cùng hắn cũng gần đến cuối hang, cả Hắc Vũ và hệ thống đều thoáng mơ hồ cảm thấy có năng lượng chuyển động. Đập vào mắt hắn là một khoảng không gian rộng lớn, vòm hang cao khoảng 50m, dùng khoảng 100m. Đặc biệt ở giữa hang có một bông hoa màu xanh lam, lấp lánh tràn đầy năng lượng.
– Hệ thống, đó là thứ gì?
– Ta không biết, ta chỉ cảm thấy nó không thích hợp cho con người mà chỉ dành cho yêu thú.
– Có hệ thống như không.
Hắc Vũ tiến về phía bông hoa, muốn nhìn nó kĩ hơn để xem hệ thống có phát hiện thứ gì không. Bỗng nhiên một bóng đen to lớn xuất hiện trước mặt hắn. Đây là một con hắc mãng xà cao chừng 5m, toàn thân tràn ngập lân phiến cứng như sắt, bóng loáng, lưỡi phun ra nuốt vào, nó nhe hai răng sắc như con dao găm hướng về phía Hắc Vũ, mắt nó mang theo một cỗ hung ý.
– Con hắc xà này là Tứ giai hậu kỳ tương đương Vũ Quân bát trọng, chủ nhân cẩn thận.
Con hắc xà liền lao đến Hắc Vũ, dùng đuôi quét ngang không trung, mang theo lực lượng hắc lôi, hướng hắn nện tới. Lập tức trên tay hắn, một lượng thuộc tính Thổ ngưng tụ, Chấn Thổ quyền đập vào lớp vảy của hắc xà đem nó đẩy lui, Hắc Vũ cũng bị đẩy lui lại, tay hắn tê rần, đau rát.
Cũng may con hắc xà không dùng toàn lực và không dùng vũ kĩ nên Hắc Vũ đỡ được nhưng với tu vi và độ cường hãn của thân thể yêu thú nên hắn cũng không khá hơn là bao.
– Nhân loại, cút đi! – Con hắc xà thét lên. Yêu thú chỉ cần đến Tứ giai là có thể nói ngôn ngữ nhân loại, Thất giai có thể hóa hình người, tăng tốc độ tu luyện.
Lại một cú vụt đuôi nữa lao đến Hắc Vũ, hắn chỉ có thể cắn răng chống lại một cách hạ phong.
– Phá Sơn chưởng!
Chưởng ấn và đuôi hắc xà va chạm với nhau nhưng lần này không như lần trước, Hắc Vũ văng ngược lui sau, có thể thấy lần này hắc xà đã dùng lực mạnh hơn. Hắn chật vật đứng dậy, khóe môi rỉ ra một dòng máu, xương cốt, cơ thể đã bầm dập, ê ẩm. Hắn vẫn không bỏ cuộc, lại lao đến con mãng xà, song chưởng hình thành trên hai tay, hướng đến đầu con mãng xà nện xuống.
Hai chưởng vừa đến, con mãng xà lại dùng đuôi ngăn cản, hai chưởng lực tiêu tán, hắc xà cũng đi đẩy lùi nhưng không có bao nhiêu ảnh hưởng, lại lao đến Hắc Vũ. Lần nay tốc độ của con mãng xà nhanh hơn nhiều, chớp nhoáng đã xuất hiện trước người hắn, một cú vụt đuôi cực mạnh lại đến, lần này đập trực tiếp vào người hắn mà không có gì ngăn cản, ngoài trừ nguyên khí phòng ngự.
Cơ thế Hắc Vũ đập mạnh xuống đất, cơ thể đầy vết thương, miệng lại hộc máu, lôi đình chạy khắp cơ thể. Hắn biết mình không phải đối thủ Liên quay lưng bỏ chạy với tốc độ nhanh nhất có thể. Con mãng xà cũng đuổi theo nhưng trong hang hẹp, nó không thể nào đuổi kịp Hắc Vũ.
Hắc Vũ chạy ra khỏi cửa hang thì thấy nó không đuổi theo nữa liền tìm nơi chữa thương. Vết thương tuy không nghiêm trọng lắm nhưng cũng không hề nhẹ, hắn cảm thấy đau nhức khắp người, liền ngồi xuống, nhét viên đan dược vào miệng, vận Hấp Lực Luyện Thể công để ổn định cơ thể.
Các vết thương trên người hắn hắn dần liền lại, cơ bắp, xương cốt bắt đầu cứng chắc hơn, độ cường hãn của cơ thể cũng từ đó được nâng lên. Sáng hôm sau, ánh nắng đã phủ đầy trên tán rừng, Hắc Vũ cũng đã khôi phục phần nào, quả nhiên đan dược và công pháp của hệ thống đưa cho luôn thần kỳ.
Không những khôi phục thương thế mà độ cường hãn của thân thể cũng gia tăng. Hắn quyết định một lần nữa tiến về hang đá, lời đánh nhau với hắc xà, lại bị thương, có điều lần này hắn cố tình để bị thương nặng hơn một chút, lại một lần nữa phục dụng đan dược và vận công, hồi phục thương thế, lại đi đánh nhau…
Cứ như vậy hắn đánh nhau với hắc xà liên tục suốt 9 ngày. Hắc xà nhận ra càng ngày thân thể của Hắc Vũ càng rắn chắc, càng mạnh mẽ hơn. Đến ngày thứ 10, hắc xà không chịu nổi nữa, bởi vì càng đánh nó càng lỗ.