Đọc truyện Long Châu – Chương 56: Cao Tiến
Suốt trên đường trở về, miệng của Vu lão không lúc nào là không hết cười, lão đang rất thỏa mãn về màn thể hiện của Hắc Vũ hôm nay.
– A Vũ ngươi khá lắm, những vòng tiếp theo cứ vậy mà phát huy.
Long Thiên Dương cũng không quên dành cho hắn lời khen, vốn dĩ hắn cũng hơi đặt hi vọng vào tên này.
– Đa tạ bang chủ khen ngợi.
Vu lão cũng quay sang nhắc nhở hắn:
– Đồ nhi, lần này ngươi thể hiện rất tốt, bất quá lần này cũng không thiếu những kẻ biến thái. Tên tiểu tử Hồng gia đem tới lần này cũng rất mạnh, còn sở hữu cả dị quang nữa, bên Thanh Mộc Tông cũng có một nha đầu rất khá.
Lão trầm ngâm một lúc rồi nói nhỏ vào tai Hắc Vũ:
– Nếu gặp tên Ám Quỷ Giáo thì ngươi phải hết sức cẩn thận, trận chiến lúc nãy hắn chưa cần dùng đến chiêu thứ hai đã hạ gục đối thủ.
– Lợi hại vậy sao? Xem ra vẫn còn nhiều ngựa ô ở đây – Hắc Vũ thầm nghĩ trong đầu.
Hắn nhanh chóng trở về đình viện điều trị thương tích.
…
Ngày hôm sau, vòng hai của đại hội lại được bắt đầu.
Lần này các thí sinh không đấu theo cặp nữa mà là đấu hỗn chiến, thí sinh được chia làm năm nhóm, mỗi nhóm năm người, kẻ còn trụ lại trên sàn đấu cuối cùng sẽ được vào vòng tiếp theo.
Trùng hợp là Hắc Vũ, Hồng Quan, tên thanh niên Ám Quỷ Giáo, Lâm Sung và nữ nhân của Thanh Mộc Tông đều nằm ở năm nhóm khác nhau.
Hắc Vũ cũng cảm thấy may mắn, hắn không muốn gặp ai trong cả bốn người còn lại ở vòng này, nếu không có thể sẽ trở thành trận chung kết sớm.
Lúc đó hắn cũng phải lộ hết bài, không chừng thi đấu xong còn bị trọng thương nữa, nếu vậy thì những vòng sau hắn sẽ cực kì bất lợi.
Ở vòng này, các trận chiến sẽ không diễn ra cùng lúc nữa mà sẽ lần lượt bắt đầu, điều này cũng khiến khán giả dễ quan sát đồng thời cũng giúp các thí sinh nắm bắt được đối thủ của mình kĩ hơn.
Chiến đài lần này được ghép bởi nhiều chiến đài nhỏ lại với nhau nên cũng rộng hơn những chiến đài lần trước nhiều, trên sân bây giờ cũng đã có năm thân ảnh xuất hiện.
Trận chiến đầu tiên diễn ra chính là nhóm của Hồng Quan, đối đầu với hắn lúc này là một đệ tử của Thanh Mộc Tông, một của Hoả Ảnh Cung, một của Minh Long Bang và một tên đến từ thế lực khác.
Hiệu lệnh thi đấu bắt đầu, cả năm người chưa vội lao vào mà cẩn thận quan sát lựa chọn đối thủ của nhau.
Rồi tên đệ tử Thanh Mộc Tông lao đến công kích tên thanh niên đến từ thế lực khác, hai tên đệ tử của Minh Long Bang và Hoả Ảnh Cung không hẹn mà cùng tấn công Hồng Quan.
Ngồi trên đài cao chứng kiến cảnh này, các vị cường giả cũng âm thầm cười khổ.
– Đám tiểu tử này, có chơi xấu cũng không nên làm quá lộ liễu như vậy chứ – Ba vị cường giả đứng đầu ba thế lực cũng lắc đầu.
Nơi chỗ ngồi của Hồng gia, Hồng Vương cha của Hồng Quan nét mặt vẫn không có thay đổi, hắn tự tin vào con trai của mình chắc chắn không dễ bị đánh bại như vậy.
…
Đối diện với hai lực công kích đang lao tới, Hồng Quan gương mặt vẫn điềm tĩnh, lạnh lùng, hai vòng sáng đỏ rực xuất hiện trên tay hắn, huyết quang được tung ra thành công ngăn cản hai chưởng ấn Hoả và Phong thuộc tính đang đánh tới.
Ngay chiêu đầu tiên, Hồng Quan đã dùng Linh Quang Chấn là vũ kĩ Địa cấp cao giai, chênh lệch về vũ kĩ khiến cho khiến cho hai tên lập tức bị hất ra sau.
Thân ảnh Hồng Quan nhanh như chớp đã lao tới trước mặt bọn hắn khiến hai tên giật mình tung chiêu đánh vào hắn.
Lực lượng bay đến đánh vào người Hồng Quan nhưng trái với tưởng tượng của bọn hắn, thân ảnh của Hồng Quan không bị đánh bay mà vũ kĩ của bọn hắn chỉ xuyên qua rồi khiến cơ thể hắn trở nên mờ ảo rồi tan biến dần, hiển nhiên đó chỉ là tàn ảnh do hắn để lại.
Hồng Quan không biết từ bao giờ đã xuất hiện sau lưng bọn hắn, trên tay hắn nhanh chóng hình thành Huyết Trụ bắn về phía tên đệ tử Minh Long Bang, lực lượng cực nhanh và mạnh khiến hắn không kịp phòng bị rồi bị đánh bay ra khỏi sàn đấu.
Chứng kiến cảnh này, khán giả toàn trường cũng phải trầm trồ, Hồng Quan lấy một địch hai nhưng không hề yếu thế chút nào, ngược lại còn dễ dàng hạ một tên.
Nếu đây là sinh tử chiến thì chắc chắn Hồng Quan không thể dễ dàng như vậy, bởi vì tên đệ tử Minh Long Bang vẫn còn sức chiến đấu, nhưng theo quy định thì tại vì hắn đã ra khỏi sân nên bị loại.
Mặc dù đang bận đánh nhau nhưng hai tên đệ tử của Thanh Mộc Tông và của thế lực khác cũng nhận ra được Hồng Quan cực kì lợi hại nếu không liên thủ thì bọn hắn chắc chắn sẽ bị loại sớm.
Hai tên nhìn nhau rồi không hẹn mà cùng lao về phía Hồng Quan, tên đệ tử Hoả Ảnh Cung cũng không chậm trễ liền phối hợp.
Ba tên lao từ ba hướng khác nhau tới, Hồng Quan bị vây ở giữa trung tâm nhưng không hề lo lắng chút nào, trên tay hắn lúc này ánh sáng màu đỏ đang bùng phát lập tức được chuyển sang màu trắng sáng như bình thường.
– Hai dị quang!
Các cường giả trên cao không giấu được mà há hốc mồm, ngay cả ba vị nhất môn chi chủ cũng phải đứng dậy.
Ngoài các thuộc tính dị biến ra, trên thế giới cũng có không ít thứ gọi là thuộc tính biến dị, ví dụ như dị quang của Hồng Quan có màu đỏ và xanh thay vì màu trắng như những tu sĩ Quang hệ khác, hay có những thuộc tính biến dị như dị lôi của Long Tiêu có màu tím thay vì màu xanh.
Nếu so sánh với dị thuộc tính của Hắc Vũ thì thuộc tính biến dị vẫn dễ gặp hơn nhiều và cũng tăng sức chiến đấu chỉ thua dị thuộc tính một bậc.
Cát trắng của Đông Kì cũng là trường hợp đặc biệt khi vừa là dị thuộc tính vừa là thuộc tính biến dị, bởi vậy nên nó tăng cường chiến lực mạnh hơn hẳn so với những dị thuộc tính khác.
Thuộc tính biến dị có thể có được do bẩm sinh, do công pháp tu luyện dẫn đến biến dị hoặc do hấp thu di vật có chứa thuộc tính biến dị giống như Hồng Quan, nhưng việc này rất hiếm khi xảy ra bởi vì không phải ai cũng có khả năng hấp thụ giống như hắn.
Cũng còn một trường hợp khác đó là trường hợp giống như của Long Tiêu, hắn có thể lĩnh ngộ ra thuộc tính biến dị như Tử lôi, Thanh lôi, Hắc Lôi.
– Hồng huynh, nhi tử này của huynh đúng là thiên phú hơn người a! – Võ Đại Quang lên tiếng khen ngợi Hồng Quan.
– Không dám, vẫn chưa là gì so với Đế Đao Võ Tuấn Kiệt nhà huynh – Hồng gia chủ khiêm tốn đáp.
Lúc này ở bên dưới, ba đòn công kích đã lao đến Hồng Quan, lập tức Thanh Quang Cầu bao phủ lấy hắn ngăn cản ba lực lượng đang cố gắng xuyên qua từ bên ngoài.
– Phá!
Ba lực lượng đang cố gắng phá vỡ quang cầu thì nó bùng nổ khiến cả ba bị hất lui sau, Hồng Quan nhân cơ hội đó, trên tay lại tạo ra hai Huyết trụ bắn văng tên đệ tử Thanh Mộc Tông và Hoả Ảnh Cung ra ngoài.
Tên đệ tử của thế lực khác thấy chỉ còn mình hắn thì cũng lập tức chịu thua, Hồng Quan ngang nhiên lấy một địch bốn bước vào vòng kế tiếp.
Thực ra lúc này nguyên khí trong cơ thể hắn cũng không còn nhiều, nếu thực sự chiến đấu muốn lấy một địch bốn là hoàn toàn không có khả năng.
Trận tiếp theo là nhóm của tên Ám Quỷ Giáo, theo như Hắc Vũ tìm hiểu thì tên của hắn là Cao Tiến, đối đầu với hắn đang là hai đệ tử của Minh Long Bang, một đệ tử của Thanh Mộc Tông, một đệ tử của Hoả Ảnh Cung.
Cả bốn tên đều đang nhìn vào hắn, Ám Quỷ Giáo xưa nay không được lòng thiên hạ nên hắn bị nhắm vào cũng là điều dễ hiểu.
Mặc dù bị nhắm vào là vậy nhưng hắn vẫn đứng im, áo choàng đen vẫn che phủ xung quanh người, mắt vẫn chỉ nhìn xuống đất không thèm quan tâm tới những kẻ khác.
Hai lão giả Ám Quỷ Giáo ngồi trên đài khuôn mặt vẫn bình thản, trên môi nở nụ cười lạnh.
– Không biết lượng sức.
Trận đấu bắt đầu, bốn tên không hẹn mà cùng lao đến công kích Cao Tiến, một loạt vũ kĩ được tung ra như mưa bắn về phía hắn nhưng đều bị hắn né được.
Sau một hồi nhưng bọn hắn vẫn không thể làm gì được Cao Tiến, ngay cả đụng vào vạt áo choàng của hắn cũng không.
– Hừ, chỉ biết tránh né thôi sao? – Một tên đệ tử khinh miệt lên tiếng.
Bốn tên không bỏ cuộc tiếp tục công kích hắn liên miên, đáng tiếc là bọn hắn không để ý phía dưới chân của mình mặt đất từ bao giờ đã bị bóng tối bao phủ.
Cao Tiến đang né tránh công kích thì bỗng xoay người đối đầu với một tên đệ tử của Minh Long Bang, trên khuôn mặt vốn lạnh băng của hắn bây giờ lại xuất hiện nụ cười lạnh lẽo.
Một tay hắn đưa ra trước hư không giống như đang bóp cổ ai đó, tay còn lại tung một chưởng ấn bóng tối về phía tên đệ tử.
Nhưng đó chưa phải là tất cả, bởi vì lúc này trước mặt ba tên đệ tử còn lại, từ dưới đất cũng xuất hiện lên ba cái bóng trông giống y như hình dáng của Cao Tiến, nó cũng đang trong động tác tung chưởng giống như hắn.
– Phân Bóng.
Long Thiên Dương lẩm bẩm trong miệng, Phân Bóng vốn là vũ kĩ nổi danh của Ám Quỷ Giáo, vô cùng quỷ dị và khó đoán, có thể vô thanh vô thức công kích đoạt mạng đối thủ trong chớp mắt.
Vốn những đệ tử bình thường trong Ám Quỷ Giáo chỉ thi triển ra được một cái bóng, thế mà tên Cao Tiến này không ngờ lại tạo ra được những ba cái bóng, quả thực là thiên phú vô cùng đáng sợ.
Kể thì lâu nhưng chưởng ấn lúc này được tung ra với tốc độ sấm sét, lập tức bốn tên đệ tử giống như diều đứt dây, miệng đồng loạt phun ra ngụm màu rồi bay ra khỏi chiến đài mà bất tỉnh.
Cả trường đấu im lặng, tất cả cường giả hô hấp đều trở nên dồn dập đứng ngồi không yên, Hắc Vũ và Hồng Quan cũng phải âm thầm nuốt một ngụm nước bọt.
Lấy một địch bốn nhưng không cần rườm rà như Hồng Quan mà chỉ cần dùng một chiêu, quả thật tên này vô cùng lợi hại.
– Ngươi thấy sao? – Hắc Vũ truyền âm cho Hồng Quan.
– Ta thấy tên này thực lực vô cùng khó đoán, nhất định còn nhiều lá bài khác.
– Nếu đấu với hắn ngươi có tự tin thắng được không?
– Điều này không thể nói trước được, bất quá ta cũng muốn thử sức mạnh mới một chút, ngươi thì sao?
– Ta cũng muốn thử chiêu mới một chút.
Hai trận sau là nhóm của Lâm Sung và nữ nhân của Thanh Mộc Tông tên là Lam Linh, hai trận này cũng không có kẻ nào lấy một địch bốn mà chỉ đánh bại lần lượt, dĩ nhiên kẻ chiến thắng cũng là Lâm Sung và nữ nhân kia.
Tuy vậy nhưng với ánh mắt của Hắc Vũ không khó để nhận ra nữ nhân tên Lam Linh cũng không tầm thường.
……….
– Sắp tới có bài tập lớn nên tác tạm nghỉ khoảng một tuần nhé các bro.