Đọc truyện Long Châu – Chương 54: Dị thuộc tính chưa trọn vẹn
Sau một thời gian phi hành, cuối cùng hắn cũng đã đến nơi tổ chức đại hội, quả thật tốc độ của Lục giai yêu thú vô cùng nhanh.
Nơi tổ chức đại hội chính là thanh trì lớn nhất trong địa bàn của Hoả Ảnh Cung – Hoả Sơn Thành.
Từ trên cao nhìn xuống, Hắc Vũ thầm đánh giá toà thành này không thua kém gì so với thành Quý Hưng hay Phú Lâm mà hắn từng tới, về độ rộng lớn và quy mô kiến trúc bên trong thì không cần phải bàn tới.
Sở dĩ thành có tên là Hoả Sơn vì xung quanh toà thành này có một ngọn núi lửa cao chót vót đang toả khói nghi ngút.
Trên thế giới này có thể nói không có nơi nào nhiều núi lửa bằng bằng địa bàn của Hoả Ảnh Cung, đặc biệt là Hoả Ảnh Cung còn được bao xung quanh bởi bốn ngọn núi lửa vô cùng hùng vĩ.
Phong Thiên Điểu đáp xuống bên ngoài thành trì, việc dùng yêu thú phi hành bay trên đầu của người khác cũng là việc không nên.
Tất cả tới trước cổng thành thì đã có rất đông những đệ tử của Hoả Ảnh Cung, thân mặc y phục đỏ rực đang hành lễ đón khách, một lão giả bên trong bước ra với khuôn mặt niềm nở.
– Cung nghênh Long bang chủ và các vị trưởng lão tới Hoả Sơn Thành.
– Lục trưởng lão khách sáo! – Long Tiên Dương chắp tay đáp lễ.
– Mời các vị tới đình viện nghỉ ngơi trước, ngày mai chúng ta bắt đầu đại hội.
Đám người lập tức vào thành rồi được một đệ tử đưa đến trước một toà đình viện hoành tráng, vô cùng xa hoa.
Đây là nơi Hoả Ảnh Cung chuẩn bị cho không chỉ người của Minh Long Bang mà của cả những môn phái lớn khác, Hắc Vũ nhận lấy một phòng rồi vào trong tĩnh dưỡng.
Hắn tranh thủ thời gian tu luyện một chút để chuẩn bị cho ngày mai, tuy nhiên chỉ mới ngồi một lúc thì đã có tiếng gõ cửa bên ngoài.
Hắc Vũ dừng tu luyện rồi đi ra mở cửa, đập vào mắt hắn là một thân ảnh quen thuộc như ngày nào, vẫn khí chất đấy, khuôn mặt, con người đấy, chỉ khác là tu vi của nàng bây giò cũng đã là Vũ Vương ngũ trọng.
– Oa, không ngờ tốc độ tu luyện của ngươi nhanh như vậy a!
Hắc Vũ cố tình thả ra một chút khí tức khiến Thúy An kinh ngạc, tốc độ tu luyện của nàng cũng nhanh nhưng hắn cũng không kém nàng là bao.
– Tới tìm ta có chuyện gì không?
– Xì, giọng điệu vậy là sao chứ, ngươi nên cảm thấy tự hào khi được ta tới thăm đi!
Nói rồi nàng kéo Hắc Vũ ra ngoài, hắn cũng bó tay với nữ nhân này, qua hai năm rồi tính cách của nàng vẫn không thay đổi tí nào, vẫn vô âu vô lo như vậy.
Hắc Vũ cùng Thúy An đi dạo trên phố, Thúy An mua đủ thứ đồ và bắt hắn tay xách tay mang một đống lớn.
Nàng bình thường luôn bị giữ ở trong cung, chẳng có ai bầu bạn, nay có cơ hội được ra bên ngoài nên muốn đi một vòng cho biết.
Hắc Vũ vừa đi cũng để ý đến quang cảnh xung quanh, hiện tại Hoả Sơn Thành đang có rất nhiều người, những kẻ này đều từ bốn phương tám hướng đổ về đây để xem hội.
Chính vì vậy hiện tại Hoả Sơn Thành khá loạn lạc, thỉnh thoảng trên đường vẫn có những nhóm đệ tử đi tuần để bảo đảm an ninh trong thành.
Cũng không có tên ngốc nào tự nhiên lại ra tay trong thành, bởi vì hiện tại ở đây cường giả như mây, chọn đại một người trong đám đông cũng có khả năng là Vũ Vương trở lên.
– Ca ca ngươi đâu rồi? – Hắc Vũ hỏi.
– Ca ca vừa mới khống chế một phần nữa của Đế Hoả Long Ảnh Đao, hiện tại đang bế quan một thời gian.
Hắc Vũ trầm trồ, nếu như Tuấn Kiệt nhận chủ được một phần nữa của thanh thần đao vậy chắc chắn thực lực sẽ đại tăng, mới chỉ nhận chủ được một phần nhưng hắn đã nằm ở hạng thứ 3 trên Hoàng Kim Bảng rồi, không biết bây giờ hắn có thể leo thêm hay không.
Hắc Vũ suy nghĩ một lúc rồi như chợt nhớ ra điều gì, hắn quay qua hỏi Thúy An:
– Ngươi biết Nham thạch chứ?
Thúy An nghe hắn nói thì hơi giật mình, bước chân hơi dừng lại, nhìn thẳng vào mắt hắn.
– Tất nhiên là ta biết rồi, Nham thạch là thiên tài địa bảo trấn phái của Hoả Ảnh Cung chúng ta mà.
– Vậy nàng có thể cho ta một chút được không?
Ánh mắt hắn trở nên khẩn cầu tha thiết, giọng nói trầm lại nghe vô cùng ấm áp, khuôn mặt cũng cố làm vẻ đẹp trai nhất có thể, hiển nhiên là đang muốn lấy lòng Thúy An.
Hắn cũng đã hỏi qua Vu lão, muốn dùng Nham thạch để cường hoá dị thuộc tính Dung Nham chỉ cần một chút là đủ, hắn đang hi vọng Thúy An có thể gật đầu đồng ý thì bỗng nàng gắt lên khiến hắn giật mình.
– Không! Ngươi nghĩ Nham thạch dễ lấy vậy sao, ngay cả ta và ca ca muốn lấy cũng khó a.
Hắc Vũ tuy hơi thất vọng bất quá vẫn chưa chịu từ bỏ ý định:
– Vậy nàng có biết nó nằm ở đâu không?
– Có lẽ ở trong nhẫn trữ vật của cha ta.
Hắc Vũ thở dài, nếu ở nơi khác thì hắn còn nghĩ cách được, đằng này lại nằm trong nhẫn trữ vật của cha nàng thì hắn cũng hết cách, Hắc Vũ và Thúy An lại tiếp tục dạo phố.
…
Ở trong đình viện nơi người của Minh Long Bang đang ở, Long Thiên Dương sau khi nghe một trưởng lão nói thì sắc mặt lập tức hơi ngạc nhiên.
– Cái gì? Ngươi bảo bọn chúng phái người tham gia sao?
– Không sai, chính miệng người của Hoả Ảnh Cung tiết lộ cho ta, hiện tại bọn chúng cũng đang ở trong đình viện này.
– Hừ, lần này bọn chúng muốn làm gì đây chứ.
Long Thiên Dương chống cằm suy nghĩ một lúc rồi nói tiếp:
– Tất cả các trưởng lão lập tức cảnh giác, phải luôn chú ý đến đệ tử của mình.
– Rõ! – Các trưởng lão đồng thanh đáp.
Lúc này bên trong phòng cũng chỉ có chín người như mọi khi, Vu lão sau khi tới đây không biết hiện tại đã đi đâu.
…
Trên ngọn núi phía xa, nơi một thân ảnh đang đứng nhìn ra phía xa xăm của Hoả Sơn Thành, đây là mỹ phụ nhân tuổi chừng 40-50, khuôn mặt nàng vẫn giữ được nét sắc xảo, kiều diễm, hẳn thời trẻ nàng là một đại mĩ nhân.
Mỹ phụ mặc cung trang đỏ rực của Hoả Ảnh Cung, tà áo cùng mái tóc phất phơ trong gió, khí tức nàng toát ra có mà như không nhưng cũng đủ khiến người ta rùng mình.
Phía sau nàng một lão giả khác từ từ bước đến, hai người đứng cạnh nhau không nói câu gì, mãi một lúc sau lão mới lên tiếng:
– Lâu ngày không gặp, nàng vẫn khỏe chứ?
– Tu vi như vậy, còn lo không khoẻ nữa sao? – Nàng lạnh nhạt đáp lời lão rồi hỏi tiếp.
– Tên đệ tử lần này của ngươi có như lần trước không?
Lão nghe thấy liền bật cười:
– Lần này đệ tử của ta cực kì mạnh a.
– Hừ, câu này ta nghe không biết bao nhiêu lần rồi.
– Lần này đảm bảo khác.
– Khác?
– Tên đệ tử này của ta mang dị thuộc tính Dung Nham.
Lão phụ nhân nghe xong liền giật mình, tuy nhiên cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, với tâm cảnh của cường giả như nàng cũng không quá bất ngờ về chuyện này.
– Có triển vọng, nhưng không có Nham thạch và Cát tinh thì vẫn chỉ là một dị thuộc tính chưa trọn vẹn.
– Chặng đường của hắn vẫn còn dài, chưa có gì có thể đoán trước được cả.
– Kì đại hội lần này bọn chúng cũng phái người tham gia, không biết là có mục đích gì?
Lão hơi ngạc nhiên khi nghe lời mỹ phụ nói:
– Bao nhiêu người?
– Chỉ một.
– Nếu ta đoán không sai, lần này bọn chúng định cho nhân tài của mình xuất sơn rồi.
Lão dừng lại một chút rồi nói tiếp:
– Lần này Hồng gia cũng phái tới một tên không tồi, hắn và tên đệ tử của ta phối hợp đủ để vượt cấp đồ sát đối thủ, sắp tới chúng ta có kịch hay để xem rồi.
– Hi vọng vậy.
Nàng nói xong thì cũng vô thanh vô thức biến mất trong không gian, lão giả lúc này chỉ còn một mình không giấu được mà thở một hơi dài:
– Còn chưa để ta nói hết đã đi rồi sao.
Lão cũng quay bước trở lại Hoả Sơn Thành.
……….
– Cảm ơn các đọc giả theo dõi truyện của ta trong thời gian qua.