Đọc truyện Lối Rẽ Nào Cho Tôi – Chương 6
Từ khi nghe đến việc mua máy giặt mẹ chồng tôi tuy đồng ý nhưng thật ra ko mấy dễ chịu gì. Cả ngày mặt cứ đằng đằng sát khí, tôi cố tỏ ra như ko biết chuyện gì, phớt lờ mọi thứ để làm công việc của mình.
Buổi tối, sau khi Quý đi làm về ăn uống xong xuôi tôi và a lấy xe máy đi thẳng ra siêu thị điện máy để lựa một cái máy giặt.
Sau một hồi lượn lờ tham khảo giá cả và tính năng của từng loại tôi bàn với Quý chọn một cái tầm 7triệu. Giá cả như thế vừa hợp với túi tiền của hai vợ chồng mà chất lượng cũng tốt với lại nhà chỉ có ba người dùng loại này là tốt quá rồi.
Thanh toán xong xuôi các thứ, vợ chồng tôi trở về nhà trước đợi nhân viên giao máy giặt đến. Quý chở tôi ngồi phía sau chiếc xe máy của a đi qua các con đường, những ánh đèn từ các cửa hiệu khiến cho tôi lại nhớ về thời gian chúng tôi yêu nhau. Đưa tay vòng qua lưng của chồng nhưng bây giờ tôi ko thể ôm trọn a được vì còn bị cấn chiếc bụng của mình vừa ôm a tôi vừa cười nói.
_Vợ,chồng mình cứ như hồi yêu nhau a nhỉ. Lâu rồi ko được đi như thế này.
Quý nghe vậy thì cũng mỉm cười gật đầu.
_Ừ. Đợi đến khi em sinh xong, muốn đi a chở hai mẹ con đi.
_A hứa đấy nhé.
_Ừ.
Khoảng thời gian này đối với tôi tuy làm dâu vất vả nhưng bù lại vẫn còn chồng bên cạnh, a luôn đứng ra hòa giải hoặc nói đỡ mỗi khi mẹ mắng và cũng là thời gian tôi hạnh phúc nhất với cuộc hôn nhân này.
Đi một lúc vợ, chồng tôi cũng về đến nhà. Mẹ chồng tôi nghe tiếng xe máy thì vội vã từ trong phòng đi ra hỏi.
_Mua loại bao nhiêu tiền.
Tôi im lặng ko nói gì chỉ tháo chiếc mũ bảo hiểm đưa sang cho chồng treo hộ lên móc. Quý vừa treo mũ bảo hiểm vừa trả lời.
_Bọn con mua loại 7 triệu thôi mẹ.
Bà trợn mắt nhìn chúng tôi.
_Cái gì… Tận 7 triệu.
Quý thấy bà như vậy thì lên tiếng.
_7 triệu là loại rẻ nhất rồi đấy mẹ. Đồ gia dụng bây giờ đắt lắm.
_Đấy mẹ bảo có sai đâu. Cứ chịu khó giặt tay có phải tiết kiệm được 7 triệu ko.
Bà quay sang tôi.
_Cô chỉ được cái bày vẽ, đã ở nhà ko làm ra tiền còn đòi hỏi mua cái này mua cái khác.
_Cho hỏi có phải nhà a Quý ko.
Tiếng gọi của anh nhân viên giao máy giặt ngoài cổng, Quý quay người nhìn ra cổng lên tiếng.
_Đúng rồi. Đợi một lúc
Thấy nhân viên giao hàng tới mẹ chồng tôi cũng im lặng ko nói về vấn đề ấy nữa. Cho đến khi cậu nhân viên lắp xong cái máy giặt bà liền đi vào nắm tay cậu ta
_Cháu cho cô hỏi tí. Loại này là rẻ nhất rồi đấy hả.
Cậu nhân viên nào có biết chuyện gì đang xảy ra, cậu ta thiệt tình có sao nên nói vậy.
_Chưa đâu cô. Còn có loại 5 triệu, 6 triệu nữa.
Đôi mắt bà đỏ ngầu như muốn ăn tươi nuốt sống kẻ khác, thấy bà im lặng cậu nhân viên lại nói.
_Cô có hỏi gì thêm ko để cháu về.
_Ko.cảm ơn cậu.
Tôi đã vào phòng để thay quần áo, Quý đang ngồi trên ghế sofa gián mắt vào điện thoại thành ra ko thấy bà đi vào hỏi nhân viên. Đến khi nhân viên đi rồi mẹ chồng tôi mang khuôn mặt đầy tức giận từ dưới nhà dưới đi lên quát.
_A giỏi thật bây giờ nói dối cả tôi luôn đấy.
Quý nghe vậy thì tắt chiếc điện thoại cho vào túi ngước nhìn mẹ.
_Có việc gì thế mẹ.
_Từ bao giờ a biết nói dối tôi đấy hả.
Bà dừng lại chỉ tay về hướng phòng của tôi nói tiếp.
_A bị nó bỏ bùa mê thuốc lú rồi phải ko. Nó bảo a nói dối tôi phải ko.
_Mẹ đang nói gì con ko hiểu gì cả
_Tôi đã hỏi nhân viên giao hàng rồi, có máy giặt loại 5 triệu, 6 triệu sao a ko mua, còn bảo với tôi 7 triệu rẻ nhất rồi. a thấy tôi già rồi,ko biết gì nên coi thường tôi đấy phải ko.
_Con làm gì nghĩ như vậy. Mua cái rẻ vừa còn dùng được chứ rẻ quá về dùng ko bao lâu lại hư thì phí mẹ ạ.
_Người ta sản xuất ra tất nhiên là xài được sao lại ko. A chỉ giỏi đội vợ lên đầu, mẹ a thì a coi ko bằng vợ, rồi có ngày nó cắm cho vài cái sừng lúc đấy mới khôn ra.
Tôi đứng trong phòng nghe rõ ràng từng từ,từng câu mà mẹ chồng tôi nói ko xót một chữ nào tôi chỉ biết thở dài ngồi xuống ghế. Bên ngoài ko có thêm bất cứ động tĩnh gì cũng ko nghe mẹ chồng hay Quý nói gì nữa,có lẽ bà đã đi vào phòng. Tâm trạng bỗng trở nên trùng xuống, mọi thứ cứ xuôi theo chiều hướng ngược lại với mong muốn của tôi.
Ngồi được một lúc thì Quý đi vào phòng, a nhìn thấy khuôn mặt tôi ko vui thì đi lại ngồi xuống bên cạnh.
_Mẹ già rồi hơi khó tính một tí, em cố làm vừa lòng mẹ.
_Thì em vẫn cố gắng làm tốt nhất việc của mình rồi đấy, có vẻ mẹ ko thích em.
_Ai già rồi cũng thế thôi, em nhịn một tí là qua. A đi làm bên ngoài đã rất đau đầu đừng tạo thêm áp lực cho a.
Tôi rất muốn nói với chồng của mình về việc dọn ra ngoài sống cho thoải mái nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại thì ko được. Tuy chồng tôi ko phải con trai duy nhất nhưng a Phú lại định cư nước ngoài ở Việt Nam chỉ còn mỗi chồng tôi là con. Bây giờ mà ra ngoài sống thì ai sẽ chăm sóc cho bà, cuối cùng tôi vẫn quyết định im lặng chấp nhận cuộc sống làm dâu này.
Bẵng đi một thời gian cũng là 3 tuần sau đó, đêm đang nằm trên giường lăn qua lăn lại vì ko ngủ được đột nhiên tôi cảm giác nước bên dưới chảy ào ra một cái. Đưa mắt nhìn xuống đúng là nước đang chảy từ trong ra, tôi hốt hoảng dùng tay đánh nhẹ vào người chồng..
_A ơi…a ơi…
Quý đang ngủ bị đánh thức thì nhăn nhó, mắt vẫn nhắm ghiền miệng lầu bầu.
_Để cho a ngủ mai a còn đi làm đấy.
_A ơi dậy đi. Em hình như là sắp sinh rồi hay sao đấy.
Quý nghiêng người quay lưng về phía tôi.
_Sinh gì mà sinh. Cố ngủ đi sáng a đưa đi viện.
Đưa hai tay chống xuống giường tôi từ từ ngồi dậy vừa đặt chân xuống giường thì nước lại chảy ra nhiều hơn. Trong lòng tuy rất lo lắng nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh, mở tủ lấy chiếc váy đi vào tolec tắm rửa cho sạch sẽ, lúc trước mẹ tôi có dặn tôi.
_Khi nào cảm thấy mình sắp sinh thì tranh thủ tắm rửa sạch sẽ rồi đi viện. Chứ sinh rồi ở cử ko tắm được đâu.
Tôi đi vào tolec bật nước tắm thì cảm giác tức lưng kèm theo là cơn đau âm ỉ từ bụng dội đến, vội xả nước tắm nhanh qua thay cho mình chiếc váy rồi bước ra ngoài, đi lại giường gọi Quý.
_A ơi… dậy đưa em đi viện, em sắp sinh rồi…
Quý ko trả lời mà chùm chăn lên kín người để ngủ. Cơn đau bụng bắt đầu kéo đến nó đau hơn khi nãy rất nhiều tôi đứng dậy nắm chiếc chăn kéo mạnh ra khỏi người a.
_Dậy đi… E đau bụng quá….
Quý đang ngủ bị tôi kéo chăn thì trở nên khó chịu.
_Em có để cho a ngủ ko.
Tôi vừa đau vừa sợ bực quá quát lên.
_A có đưa tôi đi đẻ ko. Tôi đau quá rồi đây này.
Quý nghe thấy vậy thì bật dậy như một chiếc lò xò nhìn tôi
_Em nói gì…
_Tôi bảo tôi đau đẻ.
_Có đau nhiều ko. Ít thì cố gắng chịu đến sáng rồi đi
_Tôi đang đau sắp chết ra đây. A có đưa tôi đi ko hay tôi tự đi một mình.
Quý đứng dậy bước xuống giường đi về phía cửa tolec vừa đi vừa nói.
_Được rồi a đưa đi. Em làm gì mà cứ anh anh tôi tôi thế hả.
Tôi cũng ko đôi co với a thêm nữa bụng đau nên ko thể ngồi im được cứ đi qua đi lại.
_A…. nhanh… lên… đi…
Quý từ tolec bước ra nói.
_Xong rồi đi thôi.
Tôi chỉ tay về chiếc giỏ đồ mà mình đã chuẩn bị sẵn để một góc phòng.
_A cầm giỏ đồ đấy đi luôn. Đỡ mất công lại về nhà lấy.
Quý một tay cầm lấy giỏ đồ một tay đỡ lấy tôi đi ra khỏi phòng, đặt chiếc giỏ xuống sàn đỡ tôi ngồi vào ghế a vội vàng dắt chiếc xe máy ra khỏi nhà. Mẹ chồng đang ngủ nghe tiếng động thì trong phòng đi ra, nhìn thấy hai vợ chồng tôi thì hỏi.
_Khuya rồi còn đi đâu đấy.
Vừa dắt xe ra khỏi nhà, Quý đi vào cầm giỏ đồ vừa đỡ tôi ra xe a vừa trả lời mẹ.
_Con đưa vợ con đi viện. Cô ấy sắp sinh rồi mẹ.
Bà nhìn sang tôi, đôi mắt ko có chút gì là quan tâm,lo lắng chỉ hờ hững nói.
_Vậy đi đi. Nhớ vào đó cố gắng để cho nó sinh thường, đừng có động tí là mổ lại tốn kém. Chọn dịch vụ sinh bảo hiểm bình thường là được rồi.
Đang đau mà nghe bà nói tự nhiên cổ họng tôi trở nên ứ nghẹn tôi ko khóc chỉ là thấy tủi thân, Quý chỉ ” vâng ” một tiếng rồi dìu tôi ra ngoài lái thẳng đến bệnh viện