Đọc truyện Lôi Phong Hệ Thống – Chương 2
Mười giây đếm ngược kết thúc, một cơn đau đột ngột đánh thẳng vào não cậu, Hàn Trác Vũ không kìm được rên rỉ thành tiếng, tỉnh lại, giờ mới phát hiện mình đã quay trở lại gian phòng ban đầu, cả người yếu ớt co lại trên ghế xoay.
Giọng nói lạnh lẽo của máy móc vẫn tiếp tục, như vang lên bên tai lại như hiện hữu trong đầu, “Kết nối thành công, bắt đầu quét hình ghi nhận tình huống của kí chủ.”
Dòng điện nhẹ chạy khắp cơ thể, đau đớn kịch liệt trong đầu đã biến mất, nhưng cảm giác bị vật lạ xâm lấn không dễ chịu chút nào. Hàn Trác Vũ mặt không biểu tình, nhìn thoáng qua thì có vẻ rất trấn định, nhưng chỉ có cậu mới biết, lông tơ toàn thân cậu đều đã dựng hết lên.
Tên kí chủ: Hàn Trác Vũ
Tuổi: 15
Giới tính: Nam
Chủng tộc: Loài người
Thể lực: 2 điểm (Người bình thường cao nhất là 10 điểm)
Trí tuệ: 75 điểm (Người bình thường cao nhất là 100 điểm)
Dị năng: Không
Tinh thần lực: 80 điểm (Người bình thường cao nhất là 100 điểm)
Sức chịu đựng: 1 điểm (Người bình thường cao nhất là 10 điểm)
Mức độ khai thác não: 10%
Độ thánh khiết: 0
Đánh giá tổng hợp: Đẳng cấp F.
Đây là cái gì? Hàn Trác Vũ định coi như không nghe thấy tiếng động này như trước đây vẫn thường làm, lại nhận ra mình không làm được. Vì giọng nói này xuất hiện ngay trong đầu cậu, như thể nó là một phần của cơ thể cậu, không thể nào chống lại được.
“Xin chào, kí chủ.” Giọng người máy lễ phép chào hỏi.
Tuy không cách nào chống lại, nhưng có thể mặc kệ nó. Hàn Trác Vũ tinh thần lực cường đại, khả năng thừa nhận rất cao ra vẻ mình không nghe thấy, bình tĩnh rút một tờ khăn giấy lau mồ hôi lạnh trên trán.
“Hello, kí chủ!” Giọng người máy khẩn thiết hơn đôi chút, nghe kĩ còn thấy non nớt như giọng trẻ con.
Hàn Trác Vũ tiếp tục lau mồ hôi.
Giọng người máy biến mất vài giây, Hàn Trác Vũ vừa định thở phào, trong đầu đột nhiên vang lên một khúc nhạc hùng tráng, dồn dập, giọng nam hùng hồn dùng tất cả nhiệt huyết của mình cất lời ca — Học tập Lôi Phong, trung với cách mạng trung với Đảng, yêu ghét rõ ràng không quên cội nguồn, lập trường kiên định ý chí mãnh mẽ. Học tập Lôi Phong, chiếu sáng khắp thế gian, nguyện hiến dâng vì cách mạng…
Bàn tay lau mồ hôi của Hàn Trác Vũ bắt đầu run rẩy.
Đoạn nhạc hùng tráng rốt cuộc kết thúc, giọng người máy đợi vài giây, thấy kí chủ vẫn không để ý tới mình liền đổi một ca khúc nhẹ nhàng hơn đôi chút. Giọng nữ chân thành da diết vang lên — Đây là tiếng gọi của trái tim, đây là sự kính dâng vô điều kiện, đây là gió xuân nhân gian, đây là nguồn suối sinh mệnh. Không còn sa mạc, không còn cánh đồng hoang vu, tử thần cũng chùn bước, hoa hạnh phúc nở muôn nơi. La la la… Chỉ cần mỗi người hiến dâng đôi chút, thế giới sẽ ngày càng tốt đẹp hơn; La la la… Chỉ cần mỗi người hiến dâng đôi chút, thế giới sẽ…
“Đủ rồi, làm ơn dừng lại!” Sau khi hai bài hát đã phát đi phát lại đến tám chín lần, Hàn Trác Vũ yếu ớt nói trong đầu.
“Kí chủ, cuối cùng cậu cũng đã đáp lại tôi!” Giọng người máy cao hẳn lên, nghe có vẻ rất vui.
“Đây là cái gì?” Hàn Trác Vũ thử trao đổi với đối phương. Phương thức trao đổi này giống hệt như cách cậu vẫn nói chuyện với mình, không vượt ra khỏi phạm vi an toàn của cậu, vậy nên cậu rất nhanh chóng tiếp nhận tình huống kì lạ này.
“Tôi không phải cái gì, tôi là hệ thống trí tuệ nhân tạo. Lôi Phong hệ thống số 9527 có mặt!” Giọng người máy nghiêm túc giới thiệu bản thân. Nếu có tay và chân, nó chắc chắn sẽ giơ tay chào cậu theo đúng chuẩn quân đội.
“Lôi Phong hệ thống? Đấy là cái gì?” Hàn Trác Vũ biết từ Lôi Phong, cũng biết từ hệ thống, nhưng khi hai từ này gắn lại với nhau, cậu lại cảm thấy khó hiểu.
“Tôi đến từ hành tinh số C14 năm 4075 của kỷ niên ngân hà, trong lúc vô tình đã đến Trái đất qua vết nứt không gian. Người phát minh ra tôi là tiến sĩ Eric, ông là nhà khoa học thiên tài xuất sắc nhất cả Liên bang, là người có tinh thần lực mạnh mẽ nhất! Ông sinh ra vào năm 4013 của kỷ niên Ngân hà, thuộc chủng tộc loài người…”
“Xin hãy nói vào trọng điểm.” Hàn Trác Vũ cứng nhắc cắt ngang lời khen dài bất tận của 9527 dành cho tiến sĩ Eric.
“Tiến sĩ Eric đã dành cả đời mình để bảo vệ sự hòa bình của thế giới, xóa bỏ sự phân biệt chủng tộc cùng bạo lực. Từ khi tìm được tư liệu liên quan đến đồng chí Lôi Phong trong di tích viễn cổ, tiến sĩ Eric đã coi anh là thần minh, mong muốn tuyên truyền tư tưởng Lôi Phong khắp Liên bang đang tràn ngập giết chóc, nhưng hành động của ông bị quân đội phát hiện…”
“Làm ơn! Hãy! Nói! Vào! Trọng! Điểm!” Hàn Trác Vũ ra sức nói thật chậm và rõ ràng. Hệ thống ngoài hành tinh quả nhiên không nghe hiểu tiếng người.
“Được, được.” Giọng 9527 run rẩy yếu ớt, hùng hồn nhiệt huyết nói, “Đồng chí Lôi Phong từng nói — Tính mạng của con người là hữu hạn, nhưng vì nhân dân phục vụ là vô hạn. Tôi muốn dùng sinh mạng hữu hạn của mình dâng hiến cho sự vô hạn trong công cuộc ‘Vì nhân dân phục vụ’! Vậy nên, nhiệm vụ trọng đại nhất của hệ thống là đốc thúc kí chủ không ngừng vì nhân dân phục vụ, để đạt được thành tựu cao nhất —– Lôi Phong thế kỷ mới!”
Hàn Trác Vũ im lặng vài phút mới yếu ớt mở miệng, “Vì nhân dân phục vụ nghĩa là sao?”
“Nghĩa là giúp đỡ những người cần giúp đỡ, nhận lấy giá trị cảm ơn của họ.” 9527 ân cần giải thích.
“Giá trị cảm ơn dùng làm cái gì?”
“Giá trị cảm ơn chính là năng lượng chính trực, tích lũy được một mức năng lượng nhất định có thể giúp hệ thống thăng cấp.”
“Vậy nên…” Hàn Trác Vũ chậm rãi gật đầu, “Mục đích cuối cùng chẳng qua là giúp cậu thăng cấp.”
“Đương, đương nhiên là không phải rồi! Giúp hệ thống thăng cấp chẳng qua chỉ để góp phần vào việc vì nhân dân phục vụ thôi!” Giọng 9527 nghe có chút chột dạ. Nó vội vàng bật một giao diện trong suốt trong đầu chàng trai, bên trên ghi:
Tên: Hàn Trác Vũ
Tuổi: 15
Giới tính: Nam
Chủng tộc: Loài người
Thể lực: 2
Trí tuệ: 75
Dị năng: Không
Tinh thần lực: 80 điểm
Sức chịu đựng: 1 điểm
Mức độ khai thác não: 10%
Độ thánh khiết: 0
Giá trị cảm ơn: 0
“Nhìn thấy không, đây là bảng thuộc tính của cậu. Khi cậu giúp tôi tăng cấp, cậu cũng sẽ nhận được điểm thuộc tính tương ứng, cuối cùng cậu sẽ tiến hóa thành đồng chí ưu tú nhất, có lý tưởng, có đạo đức, có văn hóa, có kỷ luật, đức trí thể mỹ cần toàn diện phát triển.” 9527 kiêu ngạo tuyên bố.
“Độ thánh khiết là cái gì?” Hàn Trác Vũ cảm thấy đầu mình bắt đầu nhức.
“A, độ thánh khiết tăng sẽ giúp kí chủ phát triển khí chất của mình, khiến kí chủ nhìn thánh thiện vô cùng, có thể dễ dàng nhận được sự tin tưởng cùng hảo cảm của mọi người, từ đó nhận được càng nhiều giá trị cảm ơn. Hiện tại, độ thánh khiết của ký chủ bằng 0, khí chất u ám tối tăm khiến người phản cảm, rất bất lợi cho sự nghiệp vì nhân dân phục vụ! Xin kí chủ hãy mau chóng tăng độ thánh khiết của mình! Cứ 100 điểm giá trị cảm ơn thì đổi được thành 1 điểm độ thánh khiết, độ thánh khiết cao nhất là 10 điểm, tất cả sẽ do hệ thống tự quy đổi.” 9527 giải thích rất nhiệt tình.
Hàn Trác Vũ vất khăn tay ướt đẫm trong tay đi, giọng nghiêm túc hỏi, “Có thể dỡ bỏ hệ thống không?”
“Không thể!” Giọng 9527 đột nhiên cao chót vót.
“Không có hệ thống nào là không thể dỡ bỏ.” Hàn Trác Vũ tỉnh táo phản bác.
“9527 không thể! 9527 đã kết nối rồi khóa chặt với ký chủ, trừ khi ký chủ tử vong, còn không 9527 không thể nào dỡ bỏ!” Dừng lại vài giây, giọng người máy non nớt vội vàng bổ sung, “Nhưng khi 9527 đạt tới cấp 4 thì có thể sử dụng chính năng lượng ngưng tụ thành cơ thể, tách rời hoàn toàn khỏi ký chủ. Nhìn xem, đây là cơ thể của tôi! Ký chủ nhất định sẽ thích!”
Một chú chó robot màu bạc xinh xắn đáng yêu xuất hiện trong đầu, dùng giọng non nớt sủa hai tiếng ‘Gâu gâu’.
“Làm thế nào để khiến cậu thăng cấp?” Hàn Trác Vũ nhìn chó con, biểu cảm đờ đẫn.
“Từ cấp 0 – 1 cần 1.000 điểm giá trị cảm ơn, cấp 1 – 2 cần 10.000 điểm giá trị cảm ơn; cấp 2 – 3 cần 100.000 điểm giá trị cảm ơn; cấp 3-4 cần 1.000.000 điểm giá trị cảm ơn, cứ thế mà tính ra. Cấp cao nhất của hệ thống là 10, xin ký chủ hãy cố gắng! Tích được một lượng giá trị cảm ơn nhất định, hệ thống sẽ không dùng để thăng cấp ngay mà đổi thành điểm thuộc tính, phân phối hợp lý cho ký chủ, từ đó nâng cao toàn diện tố chất cơ thể ký chủ.” Một câu sau cùng 9527 gắng sức nhấn mạnh, ra vẻ mình rất chí công vô tư.
10 cấp, mỗi lần thăng cấp lại cần số điểm giá trị cảm ơn tăng lên 10 lần, quả nhiên là vô hạn ‘Vì nhân dân phục vụ’. Giọng Hàn Trác Vũ lại càng cứng nhắc, hỏi, “Tại sao lại là tôi?”
“Từ khi hệ thống đến trái đất đã khảo nghiệm tất cả 2194728 người chơi, kí chủ là người duy nhất giữ vững tỉnh táo từ đầu đến cuối, không cho rằng mình xuyên không cũng không cho rằng mình trọng sinh. Bởi vậy có thể thấy tinh thần lực của kí chủ rất mạnh, đủ để chịu sóng điện từ khi hệ thống kết nối với ký chủ. Quan trọng nhất là, trong tất cả những người tham gia khảo nghiệm, 71% số người lựa chọn giúp đỡ bạn bè, 29% số người lựa chọn tự sát cùng bạn, 99.99999% số người chịu sự ảnh hưởng từ cảm xúc tiêu cực, chỉ có ký chủ từ đầu đến cuối vẫn thờ ơ lạnh nhạt, mức độ tư lợi chỉ biết mình đã cao đến tột cùng, khiến người phải căm hận. Bởi vậy, hệ thống phán đoán — Kết nối với ký chủ mới có thể giúp hệ thống phát huy tối đa sức mạnh của mình.” Con chó robot khẽ ngẩng cao đầu kiêu ngạo nói.
“Tôi đã biết.” Giọng nhàn nhạt kết thúc đối thoại. Cảm thấy cuộc sống yên bình của mình sắp bị phá vỡ, bạn Hàn Trác Vũ bị bệnh tự kỷ mức độ nhẹ cùng mặt liệt hơn mười năm rốt cuộc để lộ biểu cảm buồn rầu, dù chỉ rất nhẹ thôi.