Lời Nói Dối Cuối Cùng

Chương 10


Đọc truyện Lời Nói Dối Cuối Cùng – Chương 10

Thân thể Nghiêm Tư Cẩn bị Tằng Nữu chơi đùa lợi hại, Tằng Nữu có điểm băn khoăn, buổi sáng thay Nghiêm Tư Cẩn đi ra bên ngoài nhập hàng hóa, Nghiêm Tư Cẩn thì ở lại trong siêu thị.

“Ông khỏe chứ?” Một giọng nữ xa lạ từ phía sau Nghiêm Tư Cẩn truyền đến, anh đứng lên đánh giá vị khách hàng kỳ quái này.

“Tôi tên là Đường Ny.” Cô gái nở nụ cười khác thường.

Nghiêm Tư Cẩn nhận ra đối phương, cô gái này ngày đó có đến tìm Tiểu Ngưu, Tiểu Ngưu nói đó là bạn tốt của cậu.

“Ông biết tôi?” Đường Ny khinh thường liếc mắt nhìn Nghiêm Tư Cẩn.

Cô với Tằng Nữu cùng nhau lớn lên, cũng biết anh bản tính phong lưu, nhưng bởi vì xuất thân từ con nhà danh giá, cô biết Tằng Nữu sẽ không lạnh nhạt với mình. Chỉ là, lần này Tằng Nữu về nước vẫn không đến tìm cô, nếu như không phải cô đi tìm hai người Trần Phó hỏi thăm được tung tích Tằng Nữu, biết anh chơi cái trò tẻ nhạt chán ngắt này, chắc có lẽ cô cùng Tằng Nữu đã trở về nước Mỹ cũng không chừng.

“À, Tiểu Ngưu nói cô là bạn tốt của hắn.” Nghiêm Tư Cẩn lộ ra nụ cười nhã nhặn, muốn bắt chuyện với đối phương, trong lòng anh cũng không hiểu rõ bạn bè Tiểu Ngưu có biết mối quan hệ của bọn họ hay không, nhưng trực giác nói cho anh biết ánh mắt đối phương nhìn chính mình cũng không thân thiện gì.

“Tiểu Ngưu? Bạn tốt?” Đường Ny cười lạnh, “Ông là Nghiêm Tư Cẩn đúng không. Tôi nói cho ông biết, tôi, là bạn gái của anh ấy.”

“…… Bạn gái?” Nghiêm Tư Cẩn tròn mắt, cũng không tin lời của đối phương.

“Ờ. Chúng tôi từ nhỏ cùng nhau lớn lên, ở trên giường không biết đã trải qua bao nhiêu lần làm tình rồi.” Đường Ny tiếp tục hùng hổ dọa người, cô đã đáp ứng Tằng Nữu không vạch trần anh, thế nhưng xuất phát từ tâm lý ghen ghét khiến cho cô phải dùng chút thủ đoạn, để nam nhân đang bị lừa gạt này biết chút ít chân tướng, mau nhanh chóng kết thúc tất cả những việc này!


“Hai người…… Là loại quan hệ kia sao?” Nghiêm Tư Cẩn vẫn không muốn tin tưởng đối phương, Tiểu Ngưu sao lại lừa anh chứ!

“Tin hay không thì tùy. Ngược lại tôi cảnh cáo ông, bất luận ông có phải là cam tâm tình nguyện, ông nên mau chóng chết tâm đi. Ông cùng với anh ấy không thể nào bên nhau được, gia đình anh ấy sẽ không dễ dàng buông tha cho ông đâu.” Đường Ny hung tợn nói.

Nghiêm Tư Cẩn ngây ngốc đứng tại chỗ, chờ cô gái rời đi, anh cũng không nhúc nhích tí nào. Lời của đối phương anh sẽ không tin tưởng, nhưng tại sao một cô gái lại đến đây nói những lời này để lừa gạt mình? Trong đầu anh đầy hỗn loạn, Tiểu Ngưu thích anh, Tiểu Ngưu vì anh mà rời khỏi nhà, anh nên tin tưởng cậu……

Tằng Nữu ở bên ngoài đi dạo nhận được cuộc gọi từ ba cậu, “Rốt cuộc anh muốn chơi đến khi nào? Đã bao lâu rồi còn chưa về nhà? Anh có còn xem tôi là ba anh không?”

Tằng Nữu le lưỡi, “Dạ được rồi, tối hôm nay con trở về nhà cùng ba dùng cơm.”

“Nói phải biết giữ lời. Muốn ăn cái gì, ba kêu đầu bếp đi làm.”

Tằng Nữu an ủi ba mình xong, trở lại siêu thị, lại phát hiện sắc mặt Nghiêm Tư Cẩn khó coi ngồi đơ một chỗ.

“Làm sao vậy?” Cậu đi đến gần, nháy mắt, nỗ lực muốn Nghiêm Tư Cẩn chú ý đến mình.

“Em……” Nghiêm Tư Cẩn vốn muốn nói chuyện Đường Ny đến đây, nhưng lại cảm thấy không thích hợp, chỉ có thể nhịn xuống thay đổi cách hỏi, “Ba mẹ em không đồng ý cho chúng ta ở bên nhau, nếu chúng ta cứ như vậy liệu có được hay không?”


A? Tằng Nữu khi nghe đến vấn đề Nghiêm Tư Cẩn hỏi, phản ứng đầu tiên chính là rất muốn cười. Từ sau khi nam nhân thổ lộ, anh càng ngày càng thích chính mình, dáng vẻ ưu thương mà ngồi đây chính là lo lắng đến tương lai bọn họ sao? Anh thật sự cho rằng anh là người yêu của mình sao?

“Vẫn là không thể đi, chúng ta không nên ở cùng với nhau……” Nghiêm Tư Cẩn thất vọng cúi đầu.

“Không không không! Chúng ta sẽ ở cùng nhau, em sẽ không rời bỏ anh đâu……” Tằng Nữu cũng không muốn nhìn thấy dáng vẻ đối phương như vậy, cậu theo bản năng chạy tới, giống như hai người đang yêu nhau thật lòng vậy, “Em trở về nhà cùng bọn họ triệt để ngả bài, đem hết thảy mọi chuyện nói cho rõ ràng, giải quyết hết mọi khó khăn, sau đó chúng ta không tách rời nhau nữa, có được không?”

“Thật sao?”

“Thật chứ, đương nhiên là thật rồi, ngày hôm nay em sẽ trở về nói cho bọn họ biết rõ ràng! Sau đó chúng ta không tách rời nhau ra!” Tằng Nữu ôm chặt đầu Nghiêm Tư Cẩn, nghĩ thầm dù sao cậu cũng mới vừa đáp ứng ba trở về ăn cơm tối.

Nghiêm Tư Cẩn cũng không ngu muội, thế nhưng đối phương dùng lời nói dối đầy thâm tình không ngừng biến hóa, anh mất đi năng lực tự hỏi cùng luân thường đạo lý, chỉ là muốn chờ đối phương trở về hai người sẽ không bao giờ tách rời nhau ra.

Tằng Nữu lừa Nghiêm Tư Cẩn khiến anh tin tưởng chính mình, thời điểm chạng vạng liền rời đi siêu thị, đi đến chỗ đậu xe taxi trở lại đại trạch Tằng gia.

“A Nữu à, rốt cuộc con muốn chơi đến khi nào? Bên nước Mỹ đã bắt đầu khai giảng rồi, kỳ nghỉ Giáng Sinh cũng đã sớm kết thúc, con nên trở về đi học thôi.” Từng phụ đối với đứa con bất hảo cũng không còn cách nào khác, ăn bữa tối xong, tận tình khuyên nhủ cậu.

“Dạ được rồi, con biết rồi.”


“Haizz…… Ba mặc kệ con muốn ở bên ngoài làm cái gì, không phải ba không hỏi, không có nghĩa là ba thật sự không biết! Con, từ hôm nay trở đi nên trở về nhà rồi. Nhiều nhất là cuối tuần này, nhanh chóng trở lại nước Mỹ đi.”

Tằng Nữu chép miệng, từ thời điểm nào ba lại linh thông tin tức như thế? Có điều cậu mặc cho chính mình chơi nhiều năm như vậy, lần này đại khái là do cậu quá phận quá đáng, ba mới nhúng tay vào đi. Đối với cậu mà nói, cậu cũng không làm trái lý do ba đưa ra. Chỉ tiếc, vất vả lắm mới lấy được tâm ý của nam nhân kia, hiện tại lại không thể không ngưng hẳn trò chơi này.

“Ừm, ba cứ yên tâm, con biết rồi. Có điều, ngày hôm nay con không thể trở về nhà, ngày mai con trở lại có được không?” Bỗng nhiên nghĩ đến nam nhân biểu tình mê man đang chờ đợi mình, Tằng Nữu thử cầu một buổi tối xem sao.

“Haizz, đến cùng là con đang làm việc gì…… Ba mặc kệ, ngược lại con mau chóng trở lại đây, không thì sau này đừng hòng ba cho con đồng nào!”

Từng phụ nuông chiều buông tay khiến Tằng Nữu lần thứ hai dào dạt đắc ý, giọng nói cậu ngọt ngào réo rắt bên tai ba mình nửa ngày, ăn xong trái cây mới rời khỏi nhà.

“Em trở lại rồi?”

Trong bóng tối, quả nhiên nam nhân ngốc nghếch đang đợi mình. Tằng Nữu đi đến gần nghĩ, sao tên ngốc này lại không chịu bật đèn nhỉ?

“Như thế nào rồi?” Nghiêm Tư Cẩn nghe được tiếng bước chân quen thuộc, vội vã tiến lên, giọng căng thẳng hỏi.

“Cái gì?” Tằng Nữu đã sớm quên mất chuyện đáp ứng Nghiêm Tư Cẩn, rất nhanh liền phát hiện mình nói sai, cậu lập tức đổi giọng, “Không có chuyện gì, mọi chuyện đều không sao cả.”

Tằng Nữu vẫn chưa nhắc tới trọng điểm, lại ấp a ấp úng, Nghiêm Tư Cẩn cảm giác được đối phương lừa gạt chính mình, “Có phải đã xảy ra sự cố gì rồi?”


“Không có mà……” Tằng Nữu bị hỏi có chút phiền, giờ phút này tâm tình cậu cũng rất là phức tạp. Cậu đã đáp ứng ba mình, trò chơi mang ý nghĩa này chẳng mấy chốc phải kết thúc, từ đây cậu phải rời đi nam nhân này.

Hiện tại nếu vạch trần, nhất định sẽ tạo thành đả kích thật lớn đối với nam nhân, Tằng Nữu vốn muốn nhìn đến cảnh tượng như vậy, nhưng đối phương lại vô cùng căng thẳng lo lắng, Tằng Nữu lại không muốn nhanh như thế để nam nhân này thất vọng, thậm chí cảm thấy cho dù chỉ một buổi tối, cũng muốn dệt nên giấc mộng đẹp cho nam nhân này, ngày mai lại đánh thức anh, thế là cậu đành phải ôm lấy thân thể Nghiêm Tư Cẩn, “Ông chủ anh phải tin tưởng em, em sẽ không rời anh đi…… Em thật thích anh, bất luận phát sinh chuyện gì em cũng sẽ không rời xa anh. Em yêu anh, em yêu anh……”

Tằng Nữu dùng yêu ngữ nỉ non đến nửa ngày, tâm tình trở nên càng lo lắng nghi hoặc, thân thể không nhịn được muốn phát tiết, đưa tay cởi quần Nghiêm Tư Cẩn.

Nghiêm Tư Cẩn ngăn đối phương lại, Tằng Nữu liền dùng chất giọng mềm nhũn nói, “Ông chủ, không phải anh yêu em sao? Anh phải tin tưởng em chứ, em sẽ không rời xa anh, chúng ta sẽ vĩnh viễn ở bên nhau……”

Nghe được đối phương biểu lộ chân thành tha thiết, Nghiêm Tư Cẩn lại mềm lòng, buông tay ra ôm chầm lấy đối phương, tận lực phối hợp khát cầu của Tằng Nữu.

Một bên Tằng Nữu phát tiết dục vọng của chính mình, một bên tiếp tục triền miên nói, “Em yêu anh”, cậu đối với Nghiêm Tư Cẩn xin thề, cậu vĩnh viễn không rời anh đi, cậu không thể rời xa anh, cậu yêu anh, cậu muốn cả đời cùng nhau ở bên cạnh anh.

Nghiêm Tư Cẩn mù quáng, phối hợp luật động với đối phương, nỗ lực lấy lòng Tằng Nữu.

Một giọt nước mắt anh rơi xuống, không biết vì lý do gì, anh có loại dự cảm xấu. Anh không muốn mất đi Tiểu Ngưu, liền ôm chặt lấy thân hình cường tráng xinh đẹp của đối phương, nội tâm si ngốc hi vọng chính mình cùng thiếu niên này có thể vẫn tiếp tục như vậy.

Nghiêm Tư Cẩn bắt đầu tính toán, sáng sớm ngày mai anh sẽ đóng cửa siêu thị, đem tiền lấy ra, sau đó cùng Tiểu Ngưu rời đi thành phố này, trong những năm này tiền của anh cũng tích góp đủ để dùng đến sung túc. Hai người bọn họ sẽ rời đi nơi này, đến cái nơi mà ngay cả ba mẹ lẫn cô gái kia không biết đến, chỉ có hai người bọn họ……

“Tiểu Ngưu, chúng ta rời đi nơi này có được không?” Nghiêm Tư Cẩn đứt quãng rên rỉ thành tiếng, nỗ lực thốt ra lời anh đã mong chờ.

“Thoải mái quá, thật chặt, ông chủ em yêu anh……” Trong miệng Tằng Nữu vẫn nói ra những lời âu yếm giống như trước đây, lún sâu vào trong dục vọng cậu không nghe thấy lời khẩn cầu của Nghiêm Tư Cẩn, cậu tùy tiện “Ừ” một tiếng sau đó liền tiếp tục ở trên thân thể nam nhân hùng hục cày cấy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.