Đọc truyện Lời Nguyền Của Nữ Hoàng – Chương 27
Bầu trời Ai cập cao vút, nắng rực rỡ. Gió nhè nhẹ thổi mang mùi hương hoa sen từ sông nile. Đây là mùi hương Ai cập, ẩm ẩm, thanh thanh.
Cung điện Ai cập. Menfuisu khuôn mặt mệt mỏi. Quầng thâm dưới mắt hiện rõ rệt.
Eric hôm qua đã điều tra trở lại. Người con gái tên Carol thật không đơn giản.
Nàng ở Hitaito như thế nào hắn cũng đã biết. Nàng ta được Izumin bảo hộ. Nói rằng A tỷ giết Mitamun công chúa???
Nực cười, A tỷ từ nhỏ ít khi mắng nô tỳ, luôn mang khuôn mặt lạnh xa cách nhưng nội tâm rất ấm áp. Như thế naò lại giết người??? Hắn không tin.
Hắn xoa xoa thái dương. Hắn dù có manh mối nhưng không thể đụng tới nàng ta, hắn hiện chưa tìm được chỗ A tỷ. Nhỡ nàng ta làm liều thì sao.
Hắn thực không hiểu mục đích của Carol. Nàng ta gây ra nhiều chuyện như vậy nhằm tới A tỷ là vì sao?
A tỷ hiện nay có bình an?
++++++++++++++++++++++++++++
Carol từ xa nhìn Menfuisu. Mắt xanh nhíu lại, gió thổi tóc vàng lất phất trong gió. Lòng nàng ta ẩn ẩn tức giận. Vì cái gì Menfuisu lo lắng cho Asisu? Chẳng lẽ trong lòng hắn đãcó tình yêu với Asisu?
Nàng không thể để Asisu sống được. Asisu sống thêm một ngày nàng càng bất an. Nhưng hiện nàng ta đang ở chỗ Izumin. Nàng không thể tự mình ra tay giết Asisu, để lộ ra chuyện.
Carol nén ghen tỵ, lên tiếng:
– Ruka.
Ruka nghe tiếng nàng ta gọi, bước đến. Carol nhìn Ruka. Vẻ mặt buồn lo nói:
– báo với Izumin rằng nhanh trả thù, ta muốn rời khỏi đây, sống cùng với hắn.
Ruka gật đầu, lui ra. Trong lòng cười lạnh. Nữ nhân độc ác này nghĩ hoàng tử vẫn u mê vẻ thánh thiện của nàng ta? Thật ghê tởm, ai đoán được nữ nhân đó có thể tính kế giết người. Nếu như Kafura công chúa không chết thì hắn vẫn không thể nào tin.
Một bông hoa càng thơm ngát thì càng nguy hiểm, như loài hoa ăn thịt.
++++++++++++++++++++++++++++
Ruka sau khi báo lại với Izumin. Khuôn mặt hắn trắng bệch, cười thê lương.
Thật sự là như thế. Nàng không phải thánh thiện như hắn nghĩ, mà chính là hắn không hiểu gì ở nàng.
Nàng tính kế kẻ khác, lại lý gì không tính kế hắn? Công chúa Kafura đã chết, có phải nếu nàng lợi dụng hắn xong, kết cục của hắn cũng bi thảm vậy?
Vậy mà hắn ảo tưởng, nàng sẽ trở về Hitaito với hắn. Người hắn yêu chỉ lợi dụng hắn.
Asisu không giết Mitamun, Hắn sẽ không làm hại nàng ta. Nàng ta chỉ là kẻ vô tội.
Izumin bước đi, tay hắn nắm chặt, bóng lưng cô đơn, tịch mịch.
Izumin bước vào thời điểm,
Thiên thiên nằm nghiêng trên giường. Trái tim nàng mấy hôm nay nhẹ nhẹ có chút đau. Nàng không biết chính bản thân làm sao. Thấy Izumin bước vào, khuôn mặt nàng có gắng che đi nỗi đau.
Izumin nhìn nàng, trong ánh mắt hiện qua chút hối lỗi. Mở miệng nói trước:
– Asisu, việc này…
Thiên thiên cười nhạt, cắt đứt lời hắn:
– ngươi cuối cùng cũng biết sự thật rồi sao???
Izumin cười chua xót. Thiên thiên cũng cảm nhận được nỗi lòng của hắn. Hắn là yêu Carol thật lòng, Nhưng lại chưa từng có được tình cảm của Carol.
Thiên thiên lên tiếng nói tiếp:
– Ta muốn ngươi thông báo với Carol. Rằng ta đã chết. Ta muốn vạch trần mục đích của của nàng ta.
Izumin nghe Thiên thiên nói thì cứng đờ người, trong lòng hắn không nỡ, hắn cười cười. Nhẹ giọng nói:
– Ta sẽ giúp ngươi, chỉ cần ngươi để nàng một mạng.
Thiên thiên nhìn hắn, gật đầu. Dù sao Izumin yêu nàng ta nhiều như vậy. Không nỡ nhìn nàng ta chết là phải rồi.
++++++++++++++++++++++++++++
Trong đám bụi lau, một con thuyền ẩn mình trong đó.
Carol nhìn Izumin. Nàng cảm thấy Izumin rất lạ. Nhưng không rõ ở đâu. Izumin nhẹ giọng mà nói:
– Asisu đã chết.
Carol nghe xong thì lòng tuy vui mừng, Nhưng nàng ta chưa tận mắt chứng kiến, nàng sao có thể yên tâm
Izumin như nhận ra ánh mắt nghi hoặc của Carol. Đưa ra chiếc vòng cổ dính máu, có viên hắc ngọc của Asisu.
Carol cười tươi. Ôm eo Izumin. Khuôn mặt hạnh phúc. Asisu cuối cùng đã chết, Menfuisu chỉ duy nhất của nàng. Carol lên tiếng, giọng lộ chút vui mừng:
– Cuối cùng ngươi cũng trả được thù a!
Izumin lòng chờ mong, mang theo tia hy vọng, nói:
– Carol, nàng ta đã chết. Hãy trở về Hitaito với ta.
Carol vẫn cười tươi, nhưng trong đáy mắt đã hiện chút chán ghét. Việc của Izumin đã xong, nàng cũng không cần hắn nữa.
Carol xoay người, bê bình riệu trên bàn, rót 2 cốc riệu, bưng tới:
– Được, chúng ta sẽ sống hạnh phúc, Izumin.
Phải, cảm ơn ngươi Izumin. Ta sẽ sống hạnh phúc, nhưng trước hết ta sẽ giải thoát cho ngươi. Cho ngươi chết với hạnh phúc của mình.
Izumin trong lòng như vỡ vụn. Cốc riệu có độc, hắn biết. Nhưng nàng lại thật sự vô tâm vậy sao, Carol???
Izumin bưng lấy cốc riệu, lòng hắn lạnh buốt. Uống xong cốc riệu này ta và nàng sẽ kết thúc. Kết thúc cho tình yêu của ta dành cho nàng. Izumin và Carol uống riệu. Carol vui vẻ nhìn hắn. Nàng ta cứ nghĩ rằng Izumin vẫn còn u mê nàng, không hề nhận ra.
Khi Carol rời đi, Izumin vẫn cười. Nhưng nàng ta không quay lại nhìn dù một lần
. Nếu quay lại, nàng ta sẽ hiểu được, nhưng không. Khóe miệng Izumin chảy xuống máu đỏ tươi, ngã xuống. Ánh mắt bi thương, hắn tự hỏi. Vì nàng, hắn có hối hận không???
++++++++++++++++++++++++++++
Tác giả:
Carol bước đi, tác giả vẫn đứng đây chờ. Chờ một ngày Carol quay đầu nhìn lại. Ta sẽ cho Carol cục gạch vào đầu:3