Đọc truyện Lời Nguyền Của Nữ Hoàng – Chương 18
Sau vài ngày lênh đênh trên biển, Menfuisu tỏ ra nóng nảy rất nhiều. Lần này hắn bộc phát:
– Cho sứ giả thông tri cho Hitaito, tốt nhất trả ” con bé tóc vàng ” cho Ai cập. Không thì ngày mai ta sẽ đánh vào đất liền.
Đã tốn gần 5 ngày đi trên biển mới tới Hitaito, 3 ngày ngây ngẩn ở gần đất liền, chúng còn chưa giao ” con bé tóc vàng ” ra. Nếu không phải A tỷ dặn dò hắn
” hãy cố giảm thương vong ít nhất có thể ” thì hắn sao nhịn tới bây giờ.
Nhắc tới A tỷ. Ruốt cuộc A tỷ đang làm gì.? Có hay không ăn uống đầy đủ? Có nhớ hắn?
Tại con nhỏ phiền phức đó nên hắn mới phải rời xa A tỷ. Tốt nhất lần này trở về nên ngoan ngoãn chút. Không Hắn sẽ ném nàng ta cho cá xấu.
Moni và Iris là đặc biệt do Thiên thiên đưa theo chăm sóc Menfuisu và chú ý Carol. Nên với việc Menfuisu tức giận cũng chỉ cười tủm tỉm.
++++++++++++++++++++++++++
Trong cung điện Hitaito, Izumin ôm Carol trong lòng, ôn nhu nói:
– Carol, ta không thể giao nàng cho Ai cập.
Carol vùi mặt trong ngực Izumin.
Từ hôm “thân mật” gặp hoàng hậu Hitaito. Carol khóe miệng ứ máu, má trái tím lại, má phải bị một vết rạch nhỏ. Nói chung với mĩ nhân như Carol thì là vô cùng thê thảm.
Nghe Izumin nói, Carol nhíu mi. Tên chết tiệt! Ngươi còn muốn giữ ta bao lâu nữa hả?
– Izumin, hay ngươi đưa ta trở về Ai cập đi. Ngươi còn phải trả thù cho em gái ngươi. Ta trở về thì có thể giúp ngươi.
Izumin lo lắng, chút cảm động nhìn Carol, hôn lên trán nàng ta:
– Ta không muốn nàng gặp nguy hiểm vì ta.
– Izumin, Ta là nữ thần Ai cập. Họ sẽ không làm hại ta.
Izumin suy nghĩ một lúc, gật đầu. Nhưng lại nói:
– Còn Asisu thì sao?
Carol mỉm cười trấn an, mắt đỏ hoe, vẻ mặt đáng thương,:
– chỉ cần chàng giết Asisu, sớm ngày cứu ta ra ngoài. Chúng ta có thể mãi bên nhau rồi.
Izumin mắt hiện qua tia thù hận. Ôm chặt Carol, nói:
– được! Rất nhanh thôi nàng ta sẽ biến mất.
Rồi hôn lên môi Carol. Carol mỉm cười hạnh phúc.
Đúng! Rất nhanh thôi Menfuisu sẽ thuộc về ta.
Rồi ta và Menfuisu mãi bên nhau.
+++++++++++++++++++++++++++
Menfuisu nhận được tin tức 1 tuần sau sẽ trả lại Carol. Hitaito mời Menfuisu vào dự yến tiệc để giải thích việc này, Menfuisu rất khó chịu nhưng vẫn phải đi.
Trong cung điện Hitaito, Menfuisu bước đi. Phía sau là Usanu và Minue, còn vài thị vệ.
Sau tiếng hô của thị vệ, Menfuisu bước vào, hoàng đế Hitaito ngồi trên cùng, hắn béo, già, râu ria xồm xòa. Bên phải là hoàng hậu Hitaito, bà ta có vẻ hiền hòa, hồi trẻ chắc chắn là một mĩ nhân.
Izumin ngồi bên dưới, bên cạnh là Carol. Carol dùng một tấm lụa che mặt, lộ ra đôi mắt xanh, sáng, linh động, vô cùng đáng yêu, khi thấy Menfuisu thì mắt sáng rực.
Chàng đến rồi! Chàng thật sự đến vì ta.
Izumin thì thù hận che mờ mắt, không phát hiện sự thay đổi trong ánh mắt Carol.
Menfuisu nhíu mi, ánh mắt Carol làm hắn khó chịu. Lúc này hoàng đế Hitaito lên tiếng:
– Pharaong, vinh hạnh cho ta. Haha…
Menfuisu cười nhạt, nhìn hoàng đế Hitaito đáp:
– Thật vậy chăng?
– haha. Hiểu lầm, hiểu lầm thôi..
Izumin nghe phụ vương mình lại trong lòng thầm khinh bỉ. Hitaito cần mạnh hơn để đấu với Ai cập. Sẽ có một ngày ta cứu Carol ra khỏi tay ngươi.
Sau vài vũ điệu sôi nổi thì hoàng hậu Hitaito không nhịn được nữa, lo lắng hỏi:
– Pharaong Menfuisu, con gái ta đã đến Ai cập…
Menfuisu nhìn Hoàng hậu Hitaito, nàng ta run lên:
– Đúng! Nhưng đã biến mất.
Izumin đè nén thù hận trong lòng, lên tiếng:
– Mong ngài cho Hitaito một lời giải thích.
Menfuisu nhìn Izumin, cười nhạt:
– Vậy mong Hitaito cho Ai cập lời giải thích. Các người đã bắt “con gái nữ thần sông nile” của Ai cập ta.
Không khí nặng nề dần, bọn quan lại Hitaito toát mồ hôi hột. Hoàng đế Hitaito cười xòa:
– Hiểu lầm, haha.
Menfuisu ánh mắt khinh bỉ, Izumin căm tức nhìn phụ vương mình. Hắn là con rùa rụt đầu, chỉ ham mê nữ sắc thôi. Hoàng đế Hitaito lại như không nhận ra, nói tiếp:
– Sau vài ngày nữa, ta sẽ mở tiệc đưa tiễn pharaong và công nương Carol.
Vài ngày sau, Hitaito như lời hứa trả lại Carol và mở tiệc đưa tiễn.
++++++++++++++++++++++++++++
Trong tẩm cung hoàng đế Hitaito. Izumin tức giận nói:
– phụ vương, sao người lại sợ hãi Ai cập chứ?
Hoàng đế Hitaito đôi mắt thanh tỉnh nhìn Izumin, trả lời:
– Chúng ta hiện tại đánh lại Ai cập sao? Quân đội Ai cập rất mạnh, cho dù thắng được trận này đi, chúng ta cũng tổn thương nguyên khí.
Mất bao nhiêu lâu mới khôi phục? 5 năm,10 năm?
Vì một con bé tóc vàng đáng sao? Vì một con bé mà ngươi đẩy thần dân mình vào nguy hiểm, lầm than sao?
Izumin cúi đầu, không rõ hắn suy nghĩ gì, nói:
– Nhưng còn Mitamun? Chúng đã giết Mitamun?
Hoàng đế Hitaito mắt hiện lên chua sót, nói:
– Nhưng bây giờ chúng ta phải nhịn.
Izumin cười nhạt, hắn nhìn hoàng đế Hitaito. Rồi xoay người bước đi.
Hoàng đế Hitaito cười khổ.
Izumin còn non trẻ, hắn cần trải qua khó khăn để trưởng thành hơn, hắn phải biết đặt đất nước lên hàng đầu. Phải biết hi sinh, dù là con mình, vì đất nước. Hoàng tộc là vậy. Là vô tình.
++++++++++++++++++++++++++++
Tác giả: sau khi viết chương 17. Ta rút ra một kết luận. Độc giả rất thích ngược Carol.
Carol rất thánh thiện mà.
Trừ dị bản này của ta.