Đọc truyện Lời Hứa Định Mệnh – Chương 9
Ngày hôm sau, Sakura đã khỏe hơn. Cô xuống giường ra ngoài hít thở không khí trong lành.
– Buổi sáng ngoài này lạnh lắm! – Syaoran nói rồi khoác lên người Sakura một chiếc áo – Lỡ cậu bị bệnh nữa thì sao?
– Cảm ơn cậu! – Sakura cười, nụ cười ấy khiến cho Syaoran đỏ mặt.
– Sakura nè! Cậu cười trông đẹp lắm đó!
Sakura ngượng cả mặt khi nghe Syaoran nói như vậy, cô lãng qua chuyện khác.
– Hình như ngày mai sẽ có bài kiểm tra trượt tuyết thì phải?
– Đúng thế! – Tomoyo ns – Chào các cậu! Tớ và Eriol chỉ mới đến thôi.
– Nghe nói bài kiểm tra này sẽ phải là 1 nam, 1 nữ cùng trượt với nhau đấy! – Eriol thông báo – Và tớ cùng với Tomoyo đã quyết định sẽ là một cặp.
– Cái gì? Tớ chỉ mới biết trượt tuyết thôi mà…- Sakura hoảng hốt.
– Nếu thế thì…- Syaoran quay qua Sakura – Cậu có đồng ý trượt chung với tớ không?
– Tớ…tớ…
– Sakura đồng ý đi mà. Syaoran trượt tuyết giỏi lắm đấy! – Tomoyo năn nỉ.
Sakura khẽ gật đầu. Syaoran nắm tay Sakura lôi đi.
– Vậy thì bây giờ chúng ta tập trượt nào!
Sakura chưa kịp nói gì thì đã bị Syaoran lôi đi mất. Eriol và Tomoyo chỉ nhìn theo và cười.
– Nhìn họ hạnh phúc quá, Eriol nhỉ?
– Ừ. Chúng ta cũng vậy mà! – Eriol nắm lấy tay của Tomoyo.
Tối hôm đó, cả 4 người đều ở trong phòng nói chuyện với nhau rất vui vẻ. Bỗng Syaoran nhẹ lên tiếng
– Chúng ta ngừng ở đây thôi!
– Sao thế? Đang vui mà! – Eriol nói lớn.
– Suỵt! Cậu làm Sakura thức bây giờ! – Syaoran đánh vào Eriol một cái.
Sakura đang gục mặt xuống bàn ngủ một cách ngon lành. Syaoran liền bế cô lên đặt xuống giường.
– Ngủ ngon nhé, Sakura! – Syaoran thầm nói vào tai Sakura.
Syaoran đứng lên trở về giường của mình.
– Thôi cũng muộn rồi, chúng ta cũng đi ngủ đi. Tomoyo chúc cậu ngủ ngon! Cả cậu nữa, Eriol!
Syaoran tắt đèn. Tomoyo và Eriol cũng chúc nhau ngủ ngon rồi đi ngủ. Với Sakura chắc cô đang rất vui và giấc ngủ đêm nay của cô sẽ rất ngon vì ai đó đã quan tâm đến cô rất nhiều!
Sáng hôm sau, Eriol và Tomoyo ra ngoài ngắm bình minh lúc sáng sớm. Sakura thức dậy sau một gjấc ngủ ngon, cô mở mắt ra thấy Syaoran đang nhìn mình với một nụ cười
– Cậu dậy rồi à?! Hôm qua ngủ ngon chứ?
Sakura ngồi dậy dụi mắt
– Rất ngon! Cảm ơn cậu!- Hả? Cảm ơn vì cái gì? – Syaoran ngạc nhiên.
Sakura chỉ cười – Không có gì!
Syaoran khó hỉu nhưng rồi anh đứng dậy rồi nói.
– Thôi cậu thay đồ đi rồi xuống ăn sáng. Tomoyo và Eriol đang đợi chúng ta đấy! Sakura vui vẻ đứng vậy xuống giường.
– Tớ biết rồi! Cậu chờ một lát!
Lát sau, Sakura cùng Syaoran đi xuống nhà ăn, họ vừa đi vừa trò chuyện với nhau rất vui, đôi khi còn cãi nhau khiến mọi cặp mắt đều dồn về phía họ.
– Đó có phải là Syaoran không? Cậu ấy đi chung với ai thì phải! – một bạn nữ hỏi.
– Hình như là Sakura thì phải!
– Nhìn họ thân thiết với nhau quá ha!
– Không lẽ họ đang quen nhau nhỉ?!
Biết bao lời bàn tán của các nữ sinh về Syaoran nổi lên. Nhữg cặp mắt ganh tị của họ đag dồn về phía Sakura, khiến cô có một cảm giác lạnh sống lưng.
Sau khi ăn sáng xong, các học sinh lần lượt ra ngoài để chuẩn bị kiểm tra môn trượt tuyết. sakura đứng một mình, đôi mắt nhìn xa xăm như đang nghĩ ngợi điều gì đó.
– Đang lo lắng cho bài kiểm tra sao? – Syaoran sau khi không thấy Sakura đâu, anh tìm cô khắp nơi và tình cờ thấy cô đang đứng một mình với vẻ mặt lo âu.
– Syaoran?!
– Ừ, tớ đây!
– Tớ nghe Tomoyo kể lại rằng cậu từ chối hết tất cả những lời mời của các bạn nữ khác phãi không? – Sakura chậm rãi nói.
– Ừ! Tại tớ không thích đi chung với họ. Thật phiền! Đồ ngốc này! Đừng nghĩ linh tinh. – Syaoran trả lời rồi cốc nhẹ vào đầu Sakura.
Sakura im lặng một lúc lâu, rồi chợt lên tiếng thật nhỏ giọng nghẹn ngào
– Xin lỗi! Syaoran… tớ xin lỗi phải để cậu chờ suốt mười năm… Tớ…
Syaoran không đợi cô nói hết câu, anh nhẹ nhàng xoay người cô lại nhìn cô mỉm cười
– Chẳng phải bây giờ cậu đã về bên tớ rồi sao? Lời hứa đó cậu đã không quen và tớ cũng vậy! Sakura ngốc, đứng suy nghĩ gì nữa, mọi chuyện đã ổn rồi! – Syaoran nói với giọng dịu dàng an ủi.
– Đúng vậy! – Sakura ôm chặt Syaoran trong vòng tay mình – Mọi chuyện đã ổn! Tớ sẽ không rời xa cậu nữa!
Syaoran mỉm cười, nhẹ nhàng ôm Sakura vào lòng mình, khẽ đặt một nụ hôn lên tóc cô!
———-
Sakura cùng Syaoran trở về nơi tập trung để chuẩn bị cho phần kiểm tra của mình.
– Tomoyo! Eriol! Hai người làm tốt chứ? – Sakura hỏi.
– Ừ! – Tomoyo mỉm cười – Sắp đến lượt các cậu rồi đấy! Chúc các cậu thi tốt nhé!
– Cảm ơn cậu! – Sakura và Syaoran đồng thanh.
– Các cậu hiểu nhau quá nhỉ?!
Sakura ngại ngùg khi bị Tomoyo và Eriol chọc. Syaoran thấy thế liền nắm tay Sakura lôi đi.
– Bọn tớ đi chuẩn bị phần của mình đây! Gặp lại các cậu sau!
Syaoran và Sakura lên núi nhìn xuống mọi người đang xem phần kiểm tra của mình
– Cậu chuẩn bị xong chưa, Sakura?
– À… Ừ… Tớ xong rồi! – Nhưng Sakura vẫn rất lo lắng về phần kiểm tra của mình.
– Vậy thì đi thôi! – Syaoran chìa tay ra – Bình tĩnh đi, cậu nhất định sẽ làm được mà!
– Tớ sẽ cố gắng!
Sakura gật đầu nắm lấy bàn tay của Syaoran. Và cả hai người bắt đầu phần kiểm tra của mình. Kết quả kiểm tra của tất cả học sinh trong trường hầu hết đều rất tốt. Chiều hôm đó cô hiệu trưởng cho tập trung tất cả học sinh trong trường lại.
– Và bây giờ, cô có một thông báo cho các e. Ngày mai là Giáng sinh, cũng là ngày cuối cùng các em ở đây. Trường sẽ tổ chức một buổi party Giáng sinh cho các em và có cả dạ vũ nữa. Các em nhớ đến đúng giờ và cũng nhớ chọn cho mình một bạn nhảy nhé!
– Wow! Là một buổi party cơ đấy!Thích quá! – Sakura reo lên vui mừng.
– Cậu thích lắm à! – Syaoran hỏi.
– Ưm – Sakura gật đầu – Tomoyo, mình nghe cô hiệu trưởng nói là có dạ vũ nữa đấy!
– Mình biết rồi! Ngày mai nhất định mình sẽ lựa cho cậu một bộ đầm thật đẹp…! – Tomoyo nói và tủm tỉm cười trong khi Sakura thì…
Vừa lúc đó, một vàj nữ sjnh jk đến
– Eriol, ngày mai cậu có thể đi dạ vũ với tớ được không? – một bạn nữ ấp úng lên tếng.
Eriol nhìn Tomoyo một hồi lâu rồi trả lời
– Tớ xin lỗi! Tớ đã hứa với Tomoyo là sẽ đi cùng bạn ấy rồi!
– Vậy à! Không sao đâu! Vậy tớ sẽ mời bạn khác! – bạn nữ ấy tiếc nuối nhưng cũng vui vẻ đáp lại rồi đi ra chỗ khác.
– Sao cậu lại từ chối cậu ấy chứ? – Tomoyo hỏi.
– Vì tớ muốn tối mai chỉ mình cậu ở bên cạnh tớ thôi! Tớ không muốn cậu ở bên cạnh người con trai nào khác!
Tomoyo nghe vậy đỏ mặt không nói nên lời. Về phía Syaoran cũng thế.
– Syaoran, cậu có mời bạn nào chưa? Tớ có thể mờicậu được không? – Yumi – một hotgirl của khối – nhỏ nhẹ mời.
– Tớ…
Syaoran chưa kịp nói thì Sakura xen vào
– Được đấy! Syaoran, cậu đi cùng bạn ấy đi! Cậu cũng chưa mời ai mà, phải không?
– Cảm ơn cậu, Sakura! Vậy ngày mai gặp cậu nha, Syaoran! – Yumi vẫy tay tạm biệt.
Syaoran cảm khó chịu khi Sakura thay anh đồng ý lời mời đó, không nói gì anh bỏ đi về phòng. Thấy lạ, Sakura vội chạy theo