Lời Chúc Phúc Của Odin

Chương 10: Tiệc sinh nhật của Lando


Đọc truyện Lời Chúc Phúc Của Odin – Chương 10: Tiệc sinh nhật của Lando

Trước cái ngày cực kỳ trọng đại với toàn bộ vương đô ấy, đã có ba sự kiện cũng quan trọng không kém xảy ra.

Chuyện thứ nhất, Shia có bạn trai.

Chuyện này vừa nghe qua thì không thấy có gì to tát, dù sao số lần Shia cặp kè cộng lại còn nhiều hơn tuổi của cô nàng. Có điều, cho dù cô nàng đã yêu đương vô số lần, nhưng bạn trai thì lại chỉ có ba. Một người là Freyr, hai người còn lại đều là đối tượng cặp kè của cô nàng.

Gã bạn trai thứ ba cặp với Shia được hai tuần thì đã ra đi không thấy bóng. Lúc đó, cô nàng vô cùng chán nản khi bản thân chẳng thể yêu được bất cứ người nào. Shia nói với tôi, sau này vẫn yêu đương bình thường, nhưng nếu không phải người mà Shia yêu thật lòng, cô ấy sẽ không để hắn làm bạn trai mình.

Nhưng lần này, cô nàng đang đưa chàng trai kia tới trước mặt tôi một cách vô cùng trịnh trọng, nói: “Ena, đây là bạn trai tớ, Teese”.

Teese là một gã lính bình thường trong đoàn kỵ sĩ, được cái tướng mạo anh tuấn, mái tóc vàng dài đến ngang vai, dáng người cao lớn, mỗi khi cười sẽ để lộ hàm răng trắng bóng như tuyết. Khi Teese đứng cạnh Shia, trông hai người rất xứng đôi. Tuy Shia chưa bao giờ dùng hàng thứ phẩm, tuy gã Teese này không có nét tao nhã của Freyr, cũng chẳng có khí chất cao quý như Lando, nhưng phải nói thật rằng, nếu Vanaheim có một bảng xếp hạng dành riêng cho những chàng trai anh tuấn, chắc chắn Teese sẽ có tên.

Hắn rất nhiệt tình bắt chuyện với tôi, ngồi lại nhà chúng tôi một lát mới đi. Sau đó tôi liền nở nụ cười nham nhở, hỏi Shia: “Nói thật đi, cậu với gã Teese này tiến triển tới đâu rồi?”. Shia nói: “Lên giường rồi”.

Đây quả là một tin như sét đánh ngang trời.

Có thể người khác không biết, cũng có thể chẳng ai biết, nhưng tôi biết, cô nàng Shia phong tình vạn chủng là một xử nữ[1]. Bởi vì Shia từng nói với tôi, cô nàng biết rõ bản tính của đàn ông, nếu một ngày để họ chiếm được mình, họ sẽ rất nhanh chóng mất đi hứng thú. Mà Shia, tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra.

[1] Người con gái còn trinh tiết.

Đối với chuyện ấy, câu giải thích duy nhất của Shia là, cô nàng không còn nhỏ nữa, có một số chuyện cũng nên trải qua cho biết. Lần đầu tiên là với loại đẹp trai hàng hiếm thế kia, cô nàng cũng không thiệt thòi gì. Đến khi tôi hỏi Shia có yêu Teese không, cô nàng rất thẳng thắn mà nói, đương nhiên là không.

Một lúc lâu sau Shia mới nói với tôi: “Ena, đối với cậu, người yêu quan trọng hơn, hay bộ tộc quan trọng hơn”.

Tôi nói: “Người yêu”. Thế nhưng nếu mâu thuẫn bộ tộc là giữa tộc chúng tôi và tộc Aesir, vậy chắc chắn bộ tộc hơn rồi.

Chuyện thứ hai, Gullveig đã trở về.

Nàng là thần tượng duy nhất trong lòng Shia, nàng có nét gợi cảm trời sinh cùng giọng nói hơi trầm. Thật ra, gương mặt của Shia trông rất ngây thơ, vóc người tuy có nét yểu điệu thướt tha, nhưng không phải loại ba vòng đâu ra đấy. Có rất nhiều lúc, cô nàng diện chiếc váy dài trắng muốt, lau đi bờ môi đỏ thẫm và hàng lông mi đen đậm, thì nhìn nàng không khác gì một thiên thần.

Nhưng Gullveig đã có ảnh hưởng rất lớn đến Shia. Nói chính xác hơn, là ảnh hưởng đến cả một thế hệ những cô gái trẻ sinh sau năm 2950. Nàng độc lập, kiên cường, thông minh, gợi cảm, xinh đẹp, có năng lực… Nói tóm lại, nàng có tất cả những gì mà các cô gái trên đời muốn có.

Nàng còn là Thần tộc hồi sinh. Tuy không phải là một trong mười hai vị chủ thần, nhưng sức ảnh hưởng của nàng trong thời viễn cổ, vượt xa rất nhiều chủ thần khác, ví như nữ thần Sif cả ngày chỉ biết trang điểm, hay nữ thần Frigg không khác gì một cái bình hoa. Trước ngày Hoàng hôn của chư thần, nàng chính là nữ vu[2] của tộc Vanir, từng đại diện cho Vanir tới Asgard tranh luận xem trong hai bộ tộc, bộ tộc nào đáng để người ta kính trọng hơn, nhưng bị Thần tộc Aesir đối xử cực kỳ vô lễ. Cũng vì nàng, hai bộ tộc đã bắt đầu cuộc chiến đầu tiên kể từ khi sáng thế. Cuộc chiến đó qua đi, hai bên tổn thất vô cùng nghiêm trọng, cuối cùng phải thông qua hành động trao đổi con tin để đình chiến.

[2] Thầy mo, thấy cúng là nữ, biết sử dụng ma pháp và ma trượng.

Cùng với đó, nữ thần Gullveig xinh đẹp cũng đã mê hoặc được Hỏa thần Loki, nhanh chóng trở thành tình nhân của hắn. Chính vì điểm này, sau khi nàng sống lại, người ta càng kính nể nàng, cũng càng sợ hãi nàng hơn. Đương nhiên, nàng kế thừa những ưu thế trước đây, trở thành một trong những đại ma đạo sư chủ chốt nhất của Thần tộc Vanir. Mấy năm trước, nàng bị điều tới một thành phố khác, cuối cùng bây giờ đã trở về, có người nói, nàng trở về là để tham dự sinh nhật của Lando.


Chuyện thứ ba, xảy ra vào buổi tối ngày Hai mươi tám tháng Bảy cũng có thể nói là vào một đêm trước sinh nhật của Lando.

Bởi vì sắp đến sinh nhật của Lando, để tiết kiệm nguồn năng lượng, toàn bộ những tòa kiến trúc có ma pháp trong vương đô đều bị hạn chế sử dụng. Bên dưới lầu nhà chúng tôi là một khoảng đen thui, cái gì cũng chỉ thấy mờ mờ ảo ảo. Mãi đến lúc tôi tới cửa, lấy cái chìa khóa ra…

“Ena.”

Tôi sợ đến độ tay run bắn lên, chìa khóa lạch cạch rơi xuống đất: “… Lando?”.

“Là ta”, ngài nhặt chìa khóa lên, đưa cho tôi: “Thật ngại quá, đã dọa em rồi”.

“Sao ngài lại tới đây… có chuyện gì sao?”

“Không có chuyện gì đặc biệt, chỉ muốn tới hỏi xem, em có thể tới buổi tiệc ngày mai không?”

Trong bóng đêm, giọng nói của ngài vô cùng trong trẻo. Ngay cả tiếng hít thở cũng khiến trái tim tôi đập loạn liên hồi. Tôi nắm chặt hai tay, cười nói: “Đương nhiên rồi, sinh nhật của ngài sao tôi có thể không tới được?”.

“Vậy thì tốt quá, bởi vì mai là một ngày rất quan trọng với ta”, ngài dừng lại một chút: “Em có thể tới… ta thực sự rất mừng”.

Nhất thời, tôi căng thẳng đến độ hàm răng cũng run lên, tôi nhẹ giọng nói: “Tôi cũng rất mừng có thể gặp ngài ở đây”.

“Vậy, ngày mai gặp.”

“Ngày mai gặp lại.”

Lúc lên lầu, bên tai tôi vẫn quẩn quanh giọng nói dịu dàng của Lando, tôi hạnh phúc đến độ nhảy cẫng lên. Thế nhưng tới lúc đẩy cửa ra, vào trong sảnh nhà, thì nụ cười của tôi lại cứng đờ trên mặt…

“Anh cút, anh cút đi cho tôi!” Shia hét lên trong tiếng khóc, với tay túm lấy một cái bình hoa, nện vào thân thể một người: “Nếu anh dám đến gần tôi, can thiệp vào cuộc sống của tôi nữa, tôi sẽ cho tất cả mọi người biết anh đang ở chỗ này”.

“Sif, là ta có lỗi với em… Ta…”

“Tên của tôi là Shia! Anh gọi tôi là Sif một lần nữa, tôi sẽ cho anh nếm thử nọc độc của rồng! Cút…”

Tôi lui về phía sau một bước, nện lưng vào cánh cửa.

Hai người họ đồng thời xoay người lại nhìn tôi.

Gã đàn ông đứng trước mặt Shia có làn da trắng nõn, ngũ quan với những đường nét rất rõ ràng. Chân hắn dài hơn nhiều so với các Thần tộc Vanir bình thường, thậm chí có cả mái tóc và đôi mắt màu xanh thẫm, khí chất cũng lạnh lùng hơn rất nhiều so với chúng tôi.


Hắn mặc một chiếc áo choàng dài màu đen thẫm, trên tay quấn một vòng gấm trắng, trên đó có cây thập tự ngược màu đen.

Đó là một gã thần quan Bóng tối.

Là Thần tộc Aesir.

Tôi che miệng, thét thất thanh như thấy quỷ.

Có thể Shia không biết thân phận của hắn, nhưng khuôn mặt này, tôi có thể nhận ra.

Thor, vị thần Sức mạnh, con trai của Odin, một trong những chủ thần hồi sinh ở Asgard, cùng chung một đội với thần Bóng tối Hoder và thần Bảo hộ Heimdallr, từng tàn sát vô số Thần tộc Vanir. Tuy rằng nếu xét về sức mạnh cá nhân thì hắn không sánh được với Lando, nhưng ba người ấy dường như tinh thần và linh hồn đã nối liền với nhau từ nhỏ, chỉ cần bọn họ cùng xuất hiện tại tộc Vanir, chắc chắn không ai có thể sống sót.

Đương nhiên, Shia và Thor không ngờ tôi sẽ xuất hiện. Tôi hoảng hốt đưa tay vào túi lục lọi, muốn rút thanh đoản kiếm vừa làm xong ra. Shia giật mình, lập tức lao tới, giữ tay tôi lại, run giọng nói thầm: “Đừng, Ena, đừng, đừng làm thế…”.

“Đây là Thần tộc Aesir, cậu nhìn cho rõ đi, đây là Thần tộc Aesir!!!” Tôi rút thanh đoản kiếm ra, ném về phía Thor.

Thor không né tránh, cũng có thể là tránh không kịp. Nhưng giống như tôi dự đoán, thanh kiếm đâm bị thương tay hắn, hắn lấy tay còn lại, nhẹ nhàng vuốt ve chỗ bị thương, một quầng ánh sáng màu lam hiện lên, vết thương liền biến mất không tung tích.

Đây chính là chỗ đáng sợ của thần quan Bóng tối. Lúc đơn độc đánh nhau với một gã như thế, có lẽ hắn không thể đánh người bị thương nặng, nhưng ngươi cũng không thể gây cho hắn một vết thương nào. Trừ phi là một kiếm xuyên tim, nếu không, dù có đâm một trăm lỗ trên người hắn, hắn cũng chỉ đau đớn trong giây lát rồi lại khôi phục như cũ.

“Ena, đừng làm hắn điên lên”, Shia cầm hai tay tôi, hạ giọng, nỗ lực để tiếng nói của mình bình tĩnh lại: “Chúng mình không phải đối thủ của hắn, để hắn đi đi…”.

“Không phải đối thủ của hắn? Lando ở ngay gần đây, tớ phải đi gọi ngài, tớ không tin ngài không hạ được Thor…”

“Lando?” Thor vừa nghe thấy cái tên này, con mắt màu lam khẽ nheo lại: “Được, cô bảo hắn lên đây để ta xem hắn có thể che giấu bộ mặt thật đến khi nào. Ta không tin hôm nay có ai dám ngăn ta mang Sif đi!”.

Ngôn ngữ Thần tộc hắn nói ra mang đậm khẩu âm Aesir, nói xong hắn còn niệm thêm một câu thần chú, trong ánh mắt hiện lên những thứ ánh sáng màu xanh biếc. Ngọn lửa màu tím nhạt bùng lên từ dưới chân, giống như một bức tường vây quanh hắn: “Cô bảo hắn ra đây!”.

Bất ngờ, Shia nhặt thanh đoản kiếm kia lên, chĩa vào người hắn: “Nếu như anh dám ở đây thêm một giây nào nữa, hôm nay tôi và anh chỉ có một người sống sót!”.

Sau khi đã trải qua biết bao nhiêu lần bị địch nhân đánh chiếm, chỉ cần thấy thứ gì đó có ánh sáng lạnh lóe lên, tôi đều cảm thấy sợ hãi vô cùng. Thân thể của chị gái bị một mũi băng xuyên thủng, còn có dòng máu loãng hòa với nước băng tan, chảy dài trên đất… Những thứ đó lại một lần nữa hiện lên trong đầu tôi.

Mà giờ phút này, gã Thần tộc Aesir kia lại hiền lành như trẻ nhỏ, thậm chí còn có chút đau thương nhìn Shia: “Sif, em không nhớ ta sao…”.

“Cút về Asgard!”, Shia đẩy mạnh hắn.


Thor nhảy lên chớp nhoáng, trong nháy mắt đã tới bên cửa sổ. Hắn trừng mắt nhìn tôi: “Tất cả là tại cô!”. Nhưng khi hắn chạm phải ánh mắt tôi, hắn đột nhiên kinh ngạc nói: “Cái gì, sao có thể…”.

Shia lập tức đóng cửa sổ lại, kéo rèm.

Suốt buổi tối hôm dó, tôi và Shia đều im lặng. Tôi không muốn hỏi nhiều, Thần tộc Aesir là những sinh vật kinh khủng nhất trên thế giới này, nhưng sự thật bày ra trước mắt, nếu lúc đó Shia rút kiếm đâm xuyên ngực Thor, hắn chắc chắn không nói một câu oán hận.

Không phải Shia sợ hắn.

Tôi chưa từng thấy Shia mất lý trí vì một gã đàn ông nào cả. Sau khi hắn bỏ đi, tôi nghe thấy từng tiếng nức nở vọng ra từ phòng cô ấy.

Đây đúng là điều hoang đường nhất trên thế giới này, cũng là một mối tình vô vọng nhất.

“Hắn không nên nói tớ là Sif, tớ biết, tớ rất giống Sif. Lúc đầu tớ cũng chỉ định vui chơi qua đường với hắn thôi, tớ thực sự không biết hắn là Thor… Có điều…”, sáng sớm hôm sau, Shia mang theo một đôi mắt sưng vù, nói với tôi: “Xin cậu, coi như nể tình bạn của chúng ta, hãy quên chuyện này đi. Tớ đảm bảo hắn sẽ không trở lại quấy rầy cuộc sống của chúng ta nữa đâu”.

Nữ thần Thu hoạch Sif là vợ của Thor, nghe đồn nàng là người thích trang điểm nhất, cũng vị kỷ nhất trong mười hai vị chủ thần. Nàng có mái tóc rất dài màu vàng kim, vô cùng xinh đẹp, thế nên thú vui lớn nhất mỗi ngày của nàng chính là ngồi trong vườn hoa, cầm lược chải đầu. Về điểm này, đúng là giống Shia thật.

Buổi tối hôm sau, tất cả mọi ngọn đèn trong vương đô đều được thắp sáng. Không khí vui vẻ của hoàng cung Hoenir đã hoàn toàn hòa tan nỗi sợ hãi đêm qua. Shia dường như đã quên chuyện của Thor từ lâu, ngồi lỳ trong phòng trang điểm suốt bốn tiếng đồng hồ mới chịu chui ra.

Đôi môi đỏ thẫm và bộ trang phục dạ hội, mái tóc xoăn màu vàng kim vấn cao tận đỉnh đầu, chỗ khiếm khuyết duy nhất chính là đủ loại nữ trang đeo kín người, thật khiến người ta có cảm giác… nhiều quá hóa dở. Lý do là vì đôi mắt cô nàng sưng vù lên, dù trang điểm thế nào cũng không che nổi. Nếu không đeo nhiều thứ lấp lánh để hút ánh mắt người khác, thì mọi người sẽ chú ý đến đôi mắt giống y quả hạnh kia của cô nàng mất.

“Aiya, cũng không tệ lắm nhỉ”, Shia nhìn tôi một lượt từ trên xuống dưới, nói khiêu khích: “Nhưng đời cậu tiêu rồi, cậu cứ thế này sẽ bị ánh sáng thần thánh của chị Shia đây che lấp, vĩnh viễn chỉ ở trong góc tối thôi. Được rồi, để xem ai hấp dẫn được nhiều đàn ông hơn nhé”.

“Tớ thèm vào mà thi với cậu, cái đồ suốt ngày chăm chút bản thân”, tôi tiếp tục soi gương, chải đầu.

“Thật không đấy? Cậu sợ rồi à?”

“Ừ, ừ. Tớ sợ rồi”, tôi đứng lên, nhấc váy, “Mong tiểu thư Shia bỏ qua cho sự nhát gan của kẻ hèn mọn này”.

Cô nàng bỗng bật cười ha hả, xích lại bóp nắn gương mặt tôi, híp mắt nói: “Trêu cậu vậy thôi, công chúa nhỏ, hôm nay cậu xinh lắm ấy, cứ thế này, chắc chắn có thể tóm gọn được chàng hoàng tử đẹp trai của cậu”.

“Nói bậy bạ gì thế”, tôi có chút ngượng ngùng.

“Váy trắng rất hợp với mái tóc đen của cậu, cái nơ ở phần eo thì thắt lên trên một chút, đấy, đến đấy thôi, ừ… Kiểu tóc thì không được chính thống cho lắm, nhưng có thể làm nổi bật mái tóc dài. A, không thể đeo cái dây chuyền đó được…”, cô nàng dừng một chút, lao vào trong phòng, “Cậu đợi chút”.

Shia lôi ra một chiếc vương miện bạc và một chiếc dây chuyền bạc, đeo vào cho tôi: “Phải thế này”.

Tôi quay ra soi gương, khẽ kêu lên: “Cậu… thật lợi hại”.

“Lúc bình thường mà cậu đẹp được một phần mười thế này là tớ tạ ơn trời đất lắm rồi”, Shia trước khi đi không quên hất cho tôi một xô nước lạnh.

Địa điểm tập hợp là tế đàn trên không lớn nhất đất Vanaheim, lúc tôi và Shia cưỡi Dodo tới dưới hoàng cung Hoenir, công nhân làm trong xưởng tôi mời theo cũng đã đến. Cả đám không hề ngại ngần, nhìn chòng chọc vào tôi, soi từ đỉnh đầu đến tận gót chân.

Đúng là có chút không quen, tôi và Shia đi tới chỗ nào đều khiến người ta phải nhìn với ánh mắt tán thưởng không thôi. Shia thì đã sớm quen với chuyện này, cứ đều đặn quay lại, nghiêng đầu, ưỡn ngực, khóe mắt hàm chứa nét quyến rũ khiến người ta mê mẩn.


Thế nhưng, ngày lành của cô nàng chẳng được bao lâu.

Trước cổng chính của Hoàng cung Hoenir có ba ma pháp trận vận chuyển, chính giữa là ma pháp trận thông tới tế đàn trên không. Nhưng điều không may là, có một gã thủ vệ đứng chắn trước ma pháp trận, nếu ai muốn đi vào thì phải gỡ toàn bộ vũ khí, vàng bạc châu báu trên người xuống cho hắn kiểm tra, sau đó mới được đeo lại.

“Bất công!” Shia rít lên, cúi đầu nhìn đống trang sức đang chất trên người.

Tôi đã cởi xong mũ miện, vòng cổ và hoa tai, đưa cho thủ vệ kiểm tra, hắn kiểm tra rồi nhanh chóng trả lại tôi, tôi lại bắt đầu công cuộc đeo chúng lên người, sau đó thì thấy Shia bắt đầu tháo đồ.

Một sợi dây chuyền, một hoa cài áo bằng ngọc trai, lại một hoa cài ngọc trai, thêm một dây chuyền, lại một cái vòng…

“Shia, tớ lên đó trước chờ cậu”, tôi lập tức bước vào ma pháp trận vận chuyển.

Trong nháy mắt, tôi đã đứng giữa tế đàn trên không. Diện tích của tế đàn này còn lớn hơn cả quảng trường ở khu phố buôn bán, bình thường dùng để tổ chức các buổi lễ mừng công. Đứng ở nơi này, bốn phía ngập tràn những toà kiến trúc trên không, to lớn mà mỹ lệ, còn có ngàn vạn đốm sáng rực rỡ phía dưới nữa. Xa xa, đỉnh ngọn tháp cao cất giấu cuốn sách ma pháp đang tỏa ra từng dải sáng đỏ rực.

Xung quanh tôi, người qua lại tấp nập, không hề thiếu những khuôn mặt quen thuộc thường xuất hiện trên báo chí hay sách giáo khoa. Có vài gã sau khi vô ý đụng phải tôi, hai mắt lóe sáng như đèn pha mời tôi buổi tối nhảy với bọn họ.

Kỳ thật, tôi cũng thích cảm giác được người ta theo đuổi. Nhưng tối nay tâm trạng tôi lại cứ bồn chồn đến lạ.

Giữa tế đàn có một cây thang trời rất dài, người đứng trên đó là toàn bộ những vị nổi danh nhất của Thần tộc Vanir. Trong đó có Pháp vương Balder cao lớn khôi ngô, có Freyr với mái tóc dài mang màu ánh trăng bàng bạc, còn có nhân vật chính cực kỳ anh tuấn của buổi tối hôm nay – Lando, thêm cả Gullveig đang bước xuống lầu…

Lúc này, Lando bước lên gọi Gullveig một tiếng. Nàng quay đầu lại, nháy mắt với ngài một cái, gật đầu, đưa tay làm động tác “Không vấn đề gì”, sau đó tiếp tục đi xuống.

“Hoan nghênh các vị đã tới hoàng cung Hoenir vào buổi tối hôm nay!” Balder mặc chiến giáp, áo choàng màu trắng rất dài quét trên mặt đất. “Đầu tiên, cho phép ta hay mặt toàn bộ Thần tộc Vanir trong hoàng cung Hoenir gửi lời cảm ơn chân thành đến những Thần tộc, Người khổng lồ, Tinh linh và Người lùn đã cất công đến nơi này. Hãy để tiếng vỗ tay thật lớn của chúng ta nghênh đón nhân vật chính của buổi tối hôm nay – Lando…”

Tiếng vỗ tay vang lên như sấm dậy, Lando mỉm cười bước lên: “Cảm ơn, Balder, cùng với các vị bằng hữu đã đến tế đàn ngày hôm nay”.

Lúc này, bên cạnh tôi có người nói: “E là chỉ có ngài mới dám gọi thẳng tên của Pháp vương Balder thôi”.

Quay đầu nhìn lại, thì ra là Shia. Tôi nhìn cô nàng một lượt: “Trang sức của cậu đâu hết rồi?”.

“Tớ mà đeo lại đám đó, chắc ngày hôm nay cậu cũng khỏi thấy mặt tớ luôn”, Shia dùng tay quạt quạt chỗ cổ: “Lần đầu tiên thấy Lando mặc áo choàng màu đỏ, trước đây chẳng phải hắn ta chỉ thích màu trắng với màu đen thôi sao?”.

“Ai để ý cái này làm gì…” Tôi vừa quay lại, đã bị một người đang chạy tới va phải, suýt nữa ngã lăn ra. Người kia lập tức đỡ tôi.

“Xin lỗi, ta đi vội quá.”

Giọng nói hơi khàn, gương mặt mạnh mẽ mà tươi đẹp, đôi môi đỏ tươi, chiếc váy ngắn trễ ngực bó sát người, còn cả bộ ngực trắng ngần khiến người ta không thể không say sưa nhìn ngắm. Người phụ nữ trước mắt có mái tóc xoăn màu bạc, nửa bên trái gài ra sau tai, nửa bên phải để xõa, che đi một phần má phải. Nàng mỉm cười với tôi, sau đó đi về hướng sau lưng chúng tôi.

“Nàng có một thân hình yêu kiều nở nang, cùng đôi môi khiêu gợi nhất trên thế giới này…” Tôi nhìn bóng lưng đã đi xa của Gullveig, nói bằng giọng vô cùng khao khát.

Lúc này, Gullveig vẻ mặt vui mừng, vẫy tay với người ở phía trên đài cao: “Ta thả nhé, Lo… Không, Lando!”.

Lando đứng bên trên, gật đầu với nàng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.