Loạn Luân Thì Đã Sao?

Chương 5


Đọc truyện Loạn Luân Thì Đã Sao? – Chương 5

Nửa canh giờ sau…….

*Chói quá nên che tay lại =))*

– Mình đang ở đâu đây? Nãy mình đang cùng huynh đi chơi mà. *Ngồi dậy ôm đầu* ( Ảnh đang nằm trên giường nhé các chế =)))

– Này. Cậu là ai vậy?

Trước mặt Hy là một người đàn ông cực điển trai nha. ( Chap 6 sẽ giới thiệu nhân vật mới nha các bae ^^). Lại còn quấn mỗi một cái khăn xung quanh hông thôi chớ. Người ướt đẫm nước làm tôn lên những đường 6 múi mạnh mẽ. Chắc anh vừa tắm xong

– Tôi??? Tôi là Đường Vân Hy. Còn ngươi?

– Ngươi ư? Mắc cười thật! Có phải cổ trang đâu cơ chứ!! Tôi là Hoàng Duy Anh. Mà sao cậu ăn mặc hay vậy? Đang đóng phim à? Đóng phim thì sao vào phòng tôi?

– Tôi……

– *Cắt lời* Nhìn giống thật phết nhỉ? Cậu đóng phim gì thế?

– Đóng phim??? Là gì cơ? Xin lỗi nhưng tôi vẫn chưa hiểu được vấn đề này lắm


– Sao cơ? *rơi khăn =))*

– *Che mặt* M……Mau nhặt khăn lên đ….i! Rơi kìa!

– À xin lỗi nhé * nhặt lên quấn lại =))*

– Tại sao tôi lại ở đây?

– Sao tôi biết? Tôi vừa tắm xong mà! Hay….. là lẽ xuyên không chăng?

– Xuyên không?

– Là từ thế giới bên kia vù một phát sang đây ý!

– Vậy đây là đâu?

– Việt Nam


– Tôi đang xâm chiếm Việt Nam mà!

– Ôi đệt thằng này! * Nói nhỏ *

– Tôi là con trai của đệ của vua Đường thế hệ 2

– Ôi thế đếch nào! Vậy sao hiểu được tiếng của tôi hay vậy

– Tôi cũng không biết nữa! Nhưng Tự Dương đâu?

– Tự Dương là ai sao tôi biết!

– Là hoàng huynh của tôi. Tôi muốn quay về.

– Tôi cũng biết cách quay về đâu. Hay cứ ở đây cùng tôi đi. Cậu thú dzị thật đấy. Rồi chúng ta cùng tìm cách trở về được chứ?

– Để tôi xem đã…..

– Cứ ở đây đi. Này, quần áo đây * Lấy quần áo trong tủ ra*. Thay đi

– Liệu có phiền ngươi không?

– Không phiền đâu thưa chàng hoàng tử.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.