Lọ Lem Hiện Đại

Chương 12


Đọc truyện Lọ Lem Hiện Đại – Chương 12

– Hahahahahahahahaha

Tiếng cười của Dương vang vọng khắp lớp khiến nó xấu hổ, ngó nghiêng xung quanh rồi trừng mắt nhìn nhỏ. Dương quệt nước mắt trên khóe mi

– Vậy là bà bị chơi vố đau á, muốn tôi chỉ cách trả thù hoàng tử băng chứ gì?Thảm nào cả ngày nay bà với ông Nam cứ gầm gừ như sư tử đại chiến. Haha Không ngờ Nam nhà ta cũng chơi cái trò đó! Đáng yêu quá!

Tiết 5, tiết sinh hoạt, Nam đi dự họp cán bộ chi đoàn các lớp, nó mới dám tâm sự với Dương bao nỗi uất ức tối qua. Vậy mà…

– Bà im giúp tôi đi! Xấu hổ chết đi được! Đi vô đúng lúc cậu ta tắm xong, lại bị chơi vố vậy! Bà là tôi bà có ức không?

Chống tay lên bàn, nó nhìn Dương chán nản.

– Haizzz tôi mà như bà, tôi sẽ chạy tới ôm hoàng tử, để cậu ta muốn đẩy ra cũng không được luôn ý! Bà sướng không biết đường tận hưởng!

– Đồ hám trai!

– Mà sao bà không chơi lại Nam, tắm xong cởi trần ra, cho người ta vô phòng rồi làm tương tự hihi

– BÀ BỊ ĐIÊN À?

Nó đập bàn, nhảy dựng lên khiến mọi người trong lớp quay ra nhìn nó ngạc nhiên hết sức.

Nhìn xung quanh xin lỗi part 2, nó ném cho Dương ánh mắt tia lửa điện.

– Tôi đùa mà! Bà flat khoe ra ai mà kích thích! Chỉ có Nam đẹp trai với bo đỳ siêu chuẩn mới có sức hút thôi! Tưởng tượng thôi máu mũi tôi cũng muốn phun trào rồi!

Nhỏ Dương ôm tay, mơ mộng, tâm hồn đang bay lên tận chín tầng mây.

– Dãi kìa!

– Đâu đâu đâu??

Dương vội vàng đưa tay lên lau miệng, thấy nó phì cười làm nhỏ biết mình bị lừa uất hận lườm nó.

– Ê mấy bà nghe tin gì chưa?

Vân Anh bí thư từ đâu xen ngang câu chuyện giữa nó và Dương, vẻ hớt hải.

– Hả? Vụ gì vậy?

– Thì là


– Dương! Bà ra rót tôi cốc nước rồi tôi kể tiếp!

Nhỏ Dương suýt thì té ngửa xuống đất, uất ức nhìn bí thư

– Ặc ặc sao bà không sai nhỏ Linh, sai tôi vậy?

– Thế bà có nghe không?

– Coooooooo…ó! Đợi tôi đó! Đừng kể mảnh!

– Tôi mới họp đoàn trên phòng về!

Vân Anh nhấp một ngụm nước

– Mấy bà biết anh Duy rồi đó!

– Ờ ờ sao?

– Anh ấy đẹp trai nhờ?

Nó và Dương nghệt mặt, nhìn bí thư thất vọng

– Vậy thôi hả?

– Dĩ nhiên là còn

Uống thêm ngụm nữa, Vân Anh nói tiếp

– Anh ý còn rất là ga lăng nhé, thấy tôi không có nước liền mang ra chỗ tôi một cốc!

-….

-….

– Ơ sao mặt hai bà thộn thế?

– Thế rốt cuộc chuyện còn hay hết?

– Hehe giỡn hai bà tí, gì mà căng thế? Thật ra giờ mới là chuyện chính nè!

– Ờ ờ

Nó và Dương mắt long lanh nhìn Vân Anh

– Anh ấy nói trường mình hằng năm cứ vào hè là lại có hoạt động làm tình nguyện, mỗi lớp cử 3 đại diện đi, biết lớp mình là ai không?

– Ai?

– Lớp trưởng Nam, bí thư tức là tôi và lớp phó

– Uầy tưởng gì! Chả liên quan gì hết!

Hai con chán nản, khua tay Vân Anh khiến nhỏ đập bàn uỳnh cái

– Tôi nói hết đâu! Hè sang năm lớp phó phải đi tình nguyện bên phường, lỡ đăng ký rồi, không bỏ được, nên lớp phải tiến cử ra 1 người khác. Nam bầu bà đó Linh và trên hết là anh Duy cũng phê duyệt!

– HẢ?????????????????????????????

Nó liền bật như lò xo, mắt căng hết cỡ nhìn Vân Anh. Cả lớp quay ra nhìn part 3


– Dương! Dương! Tôi mơ đúng không? Bà đánh thức tôi cái!

Nhỏ Dương nhìn nó đang nhăn nhó, mà mặt méo xệch

– Số bà sướng vậy? Huhuhuhuhu Tôi ước được như bà quá Linh ơi!

“Con nhỏ phũ phàng này”

Thất vọng nhìn nhỏ bạn thân. Mặt nó căng như dây đàn, nắm chặt vai Vân Anh khiến nhỏ la oai oái

– Nhưng tôi không đồng ý!

– Bà bỏ ra! Đồng ý hay không thì danh sách cũng chốt rồi! Than với tôi làm gì?

________________________

UỲNH

– Em làm anh giật mình!

Duy đang ngồi trong văn phòng đoàn làm việc thì nó đẩy cửa xông vào khiến anh hơi ngạc nhiên

– Sao vậy? Anh lại mắc tội gì à?

Nó vội vàng kéo ghế ra đối diện bàn làm việc của anh, tay chắp trước mặt, miệng khẩn khoản

– Làm ơn xóa em ra khỏi danh sách tình nguyện mùa hè!!

Hơi thẫn thờ, anh nhìn nó rồi phì cười, ngả lưng ra ghế, tay chống cằm suy nghĩ

– Sao vậy? Đi tình nguyện cũng sợ à?

– Thật ra là…

– Lần này trường ta làm tình nguyện tại vùng gần biển, có thể ra đó chơi luôn, ngoài ra tại đó em có thể tiếp xúc với nhiều người, đồng cảm với họ, quen được cán bộ các chi đoàn trong trường, giúp ích cho sau này! Em nghĩ sao?

Hix nhìn khuôn mặt thiên thần đang giảng đạo của anh khiến ai chẳng nguôi lòng, cuộc đấu tranh nội tâm dữ dội diễn ra trong đầu nó

“Đi

Không đi

Đi

Không đi

Đi

Không đi


…”

– Mà anh nghe nói ở đó đặc sản nhiều lắm. Tình nguyện viên năm nào tới đó cũng được người dân tặng miễn phí. Nhất là mức khô!

– EM ĐI

Anh nhìn nó, khẽ cười

Khi nhận thức được, thì đã không thể thu lại lời nói

Sao anh lại lôi mực khô vào chứ.

Bất công quá mà!

Chỉ tại nó thích ăn mực nướng, thích cái vị thơm thơm, dai dai, ngọt ngọt

Nghĩ tới thôi mà đã muốn chảy nước miếng.

Ngậm ngùi, nó quay mặt bước đi

– Anh vui vì em tham gia

Câu nói của anh xuyên não nó

“Ơ có phải mình nghe nhầm không nhỉ?”

Quay lại nhìn anh xác minh.

Ánh mắt anh dịu như trời mùa thu, nhìn nó đầy cảm xúc, vẫn với nụ cười thiên thần đầy quen thuộc, không khí trở nên ấm áp hơn.

– Em đi tức là cả tháng hè anh có thể nhìn thấy em.

Một cơn gió lùa vào qua cửa sổ, thoang thoảng hơi lạnh, đuôi tóc nó nhẹ bay.

Trong phòng chỉ có hai bóng người.

Đôi mắt nó trong veo nhìn anh, vẻ e ngại, vuốt tóc mai.

– Em xin lỗi. Hixhix Em không cố ý đâu nhưng gió thổi to nên… anh nói lại được không ạ?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.