Bạn đang đọc Lọ Lem Hay Du Côn: Chương 21 : Kim Eun Yoo
Năm năm sau…
Một anh giám đốc đẹp trai, tài giỏi đang làm việc ở Fashion Nguyễn (Công ty thời trang trong top 3 thế giới). Đó là Nam Phong. Fashion Nguyễn là công ty của nhà anh. Ba anh bị bệnh nặng nên đã chuyển giao công ty sang cho anh ngay sau khi anh tốt nghiệp đại học. Anh hiện đang làm việc ở chi nhánh bên Hàn Quốc để quên đi đau khổ.
“Reng…reng…” Điện thoại của Nam Phong reo.
– Alo! – Nam Phong trả lời điện thoại.
– Ê! Đi chơi không Phong? – Giọng Vũ Cường rõ to ở đầu dây bên kia. – Bọn tớ đang đợi ở dưới đó.
– Ừ! Đợi đó đi! – Rồi Nam Phong cúp máy.
Ở dưới đại sảnh của công ty anh (tuy chỉ là chi nhánh nhưng cũng rộng không kém) đã có đầy đủ mọi người: Vũ Cường, Thái Nam, Tam Quỷ, Tâm Ly, Lan Phương, Ngọc Lan, Kevin (phải cải trang không thì mọi người phát hiện đi với Ái Hương), Ái Hương và … Thu Lan.
– Mọi người định đi đâu? – Nam Phong hỏi.
– ĐI BIỂN! – Tất cả đồng thanh rõ to làm mọi người trong sảnh giật mình nhìn họ.
– Thế đi bộ ra đấy nhá! – Kevin ý kiến.
– Được. – Tất cả lại đồng thanh.
Rồi mọi người cùng nhau cười đùa đi ra biển. Thật ra, mọi người chưa quên Tường Vi đâu. Chỉ là sống vui vẻ một chút để Tường Vi ở bên kia đỡ buồn vì họ thôi.
Vũ Cường, Thái Nam, Thu Lan sau khi học đại học xong thì ba mẹ đã giao việc công ty cho họ rồi. Còn Tâm Ly, Lan Phương, Ngọc Lan và Tam Quỷ nhảy cóc nên được giao việc công ty sớm hơn. Có thể nói họ là những giám đốc trẻ nhất hiện giờ. Kevin thì đường công danh sự nghiệp của cậu ngày càng sáng lạng. Ái Hương thì không chịu nhận việc ở công ty Trần Thi nên cô mở cửa hàng đồ handmade do chính bàn tay khéo léo của cô làm. Rất ăn khách. Cửa hàng của Ái Hương bán rất chạy nên cô thuê thêm những bạn sinh viên cần làm việc bán thời gian để giúp cô trong những lúc nhiều hàng cần làm. Nói chung mỗi người đều có những công việc riêng. Nhưng thật ra họ luôn bàn kế hoạch trả thù Trần Thi Thi.
Nam Phong, Vũ Cường, Thái Nam vẫn là thủ lĩnh của Die. Tâm Ly, Lan Phương, Ngọc Lan và Tam Quỷ vẫn ở trong Death. Tâm Ly thì lên làm chị cả, Lan Phương và Ngọc Lan lần lượt là chị hai, chị ba. Ba thủ lĩnh phải nói là Tường Vi từ chức, muốn nghỉ ngơi nên mọi người trong bang không ý kiến gì. Hai bang Death và bang Die vẫn là liên mình với nhau và luôn lần lượt xếp thứ tự nhất, nhì trong các bang.
Trần Thi Thi vừa là Chủ tịch Hội đồng quản trị, vừa là trùm của thế giới ngầm nhưng bà ta vẫn làm tốt hai công việc. Nhưng việc bà ta giết người thì không thể nào tha thứ…
Nam Phong đang đi trên bờ biển thì đụng phải một cô gái mặc một chiếc váy màu xanh biển, tóc mượt xõa ngang vai. Cô gái ấy ngã.
– Cô có sao không (tiếng Hàn)? – Nam Phong luống cuống đỡ cô gái đứng dậy.
– Cám ơn anh! Tôi không sao!(tiếng Hàn) – Cô gái đó nói rồi ngẩng lên nhìn Nam Phong.
– Tường Vi! Cậu còn sống sao? – Nam Phong nhìn cô gái đó. Quả thực rất giống Tường Vi.
– Xin lỗi anh! Tôi không phải Tường Vi. Tôi chỉ biết nói tiếng Hàn và tiếng Anh thôi. (tiếng Hàn) – Cô gái đó nói.
Nam Phong chợt nhận ra cô gái đó nói tiếng Hàn rất trôi chảy chẳng bù cho Tường Vi lúc trước. Thích học tiếng Hàn lắm. Cũng nói được nhưng vẫn ngắc ngứ, phát âm không chuẩn như cô gái này.
– Tôi xin lỗi! Cô có thể cho tôi biết tên được không? Mà cô bao nhiểu tuổi? (Tiếng Hàn) – Nam Phong hỏi.
– Tôi là Kim Eun Yoo. Cứ gọi tôi là Yoo. Đây là danh thiếp của tôi. Có cả ngày tháng năm sinh của tôi đó. Có chuyện gì thì gọi vào số điện thoại in trên danh thiếp.(tiếng Hàn) – Eun Yoo đưa danh thiếp ra.
Nam Phong nhìn danh thiếp một lúc rồi nói:
– Chúng ta bằng tuổi rồi! Vậy gọi bằng “cậu, tớ” đi! (tiếng Hàn)
Eun Yoo ngẫm nghĩ một lúc rồi đồng ý.
– Tớ sẽ giới thiệu các bạn của tớ với cậu. (tiếng Hàn) – Nam Phong hăm hở nói.
– Ừm (chữ này nước nào cũng có) – Tường Vi trả lời.
Hai người đi về phía có mọi người đang ở đấy. Thấy Eun Yoo, tất cả ngạc nhiên không nói nên lời.
– TƯỜNG VI! – Tất cả trừ Nam Phong đồng thanh.
– Ấy! Cậu ấy là Kim Eun Yoo chứ không phải Tường Vi. Tường Vi không giỏi nói tiếng Hàn đâu. Eun Yoo chỉ biết tiếng Hàn và tiếng Anh thôi. Phải không Eun Yoo? (tiếng Hàn) – Nam Phong vội giải thích.
– Ừ! Tớ không biết tiếng của nước các cậu! (tiếng Hàn) – Eun Yoo trả lời.
– Nhưng sao khuôn mặt giống quá vậy? (tiếng Hàn) – Ngọc Lan hỏi thêm.
– Thì các cậu không biết chứ trên đời này có vô số người giống nhau. Chẳng qua không gặp được họ thôi.(tiếng Hàn)
– Ừ nhỉ! Tớ cũng đã đọc được chuyện như thế này. Chúng ta bây giờ gặp được nhau coi như có duyên. Yoo à! Cậu làm bạn thân của bọn tớ nhé. (tiếng Hàn) – Ngọc Lan nói.
– Ừ! Từ nhỏ tới lớn tớ chưa có một người bạn nào thân thiết. Tớ sẽ không coi các cậu là bạn mà sẽ coi là người một nhà luôn (tiếng Hàn).
Eun Yoo đồng ý trở thành bạn thân với họ. Thu Lan nhìn thấy Eun Yoo thì bỗng sinh ghen ghét. Cô ta sợ Eun Yoo sẽ thay thế cô ta làm người yêu Nam Phong. Thu Lan lấy lí do là có công việc chưa giải quyết xong nên về trước.
Cả ngày hôm đó, những người bạn cười đùa và chơi với nhau rất vui vẻ. Mọi người cũng không ngờ rằng, Eun Yoo lại có tính cách đặc biệt giống Tường Vi như được đúc cùng một khuôn vậy. Nhưng Eun Yoo vui tính hơn Tường Vi và cô có nụ cười tỏa nắng.
Tối, tất cả nhà ai người nấy về. Eun Yoo và Nam Phong thì đi cùng một con đường. Hai người bước đi trên con đường ở thành phố Seoul.
– Phong nè! Tường Vi là ai? Có phải Tường Vi là một người rất quan trọng với cậu và với các bạn ấy không?(tiếng Hàn) – Eun Yoo bỗng hỏi.
– Tường Vi là một cô gái nhìn bề ngoài rất cứng rắn nhưng thật ra cậu ấy có rất nhiều tâm sự. Cậu ấy là người yêu tớ, là bạn thân của chúng tớ. Bọn tớ là một nhóm. (tiếng Hàn) – Nam Phong mắt đượm buồn trả lời.
– Thế cậu ấy đâu rồi? Tớ thấy các cậu khi nhìn thấy tớ giống Tường Vi thì rất ngạc nhiên. Chẳng lẽ cậu ấy đã…(tiếng Hàn)
– Ừ! Cậu ấy đi rồi! Thu Lan là người yêu mới của tớ. Nhưng tớ vẫn yêu Vi và chỉ coi Thu Lan như một người thay thế. (tiếng Hàn)
– Nam Phong à! Cậu không nên coi Thu Lan là một người thay thế. Như vậy sau này cả hai sẽ đau khổ nhiều lắm. Nếu cậu không yêu Thu Lan thì nên chấm dứt với cậu ấy. Tuy cậu ấy sẽ không tìm được ai giống cậu. Nhưng cậu ấy có thể tìm một người khác yêu cậu ấy.(tiếng Hàn) – Eun Yoo ra sức giải thích cho Nam Phong hiểu nếu anh coi Thu Lan là một người thay thế thì hậu quả như thế nào.
– Có lẽ cậu nói đúng. (tiếng Hàn)
– Thôi! Tớ vào nhà đây! Đây là nhà tớ đó.(tiếng Hàn) – Eun Yoo vừa nói vừa chỉ tay vào một ngôi nhà rất rộng mang những nét của quá khứ nhưng không kém phần hiện đại. – Cậu vào nhà tớ chơi một lúc không? (tiếng Hàn).
– Để khi khác! Giờ tớ phải về nhà để chuẩn bị cho cuộc hẹn với đối tác ngày mai. Chào cậu. (tiếng Hàn)
– Chào. (tiếng Hàn)
Eun Yoo nhìn theo bóng Nam Phong đã đi khuất thì thở dài rồi đi vào nhà. Khuôn mặt cô bây giờ buồn vui lẫn lộn…
– Mẹ Eun Yi ơi! Eun Yoo của mẹ về rồi nè!
– Eun Yoo về rồi à? Bảo ra biển chơi mà sao chơi lâu thế? – Một người phụ nữ đang ngồi đọc báo ở sofa nói vọng ra.
– Hôm nay con đã gặp cậu ấy và các bạn. – Eun Yoo trả lời.
– Vậy con có nói con là Tường Vi không?
– Không mẹ ạ! Nhưng con nghĩ các cậu ấy nghĩ con đã chết và có lẽ đang lên kế hoạch trả thù Trần Thi Thi. – Eun Yoo chính là Tường Vi. Cái ngày hôm ấy cô đã được cứu thoát còn sư phụ của cô thì…
– Tại sao vậy?
Tường Vi không nói gì chỉ lặng lẽ đi lên phòng. Người phụ nữ được Tường Vi gọi là mẹ đã cứu cô vào cái đêm hôm đó. Còn cô gái bị chết cháy là một trong những người lôi Tường Vi xuống nhà kho. Cô gái đó đang cố gắng giữ Tường Vi ở lại trong nhà kho thì Tường Vi đạp cô gái đó một phát và cô ta bị đẩy vào trong nhà kho với quả bom còn năm giấy thì nổ, không đủ thời giân để cô gái đó thoát nạn.
Tường Vi mở cửa phòng vào và nằm lên giường.
“Các cậu à! Các cậu sẽ sớm được gặp lại Tường Vi thôi! Lúc đó chúng ta hãy cùng nhau trả thù bà ta và Thu Lan nhé! Tớ sẽ không để các cậu hành động một mình đâu! Tớ sẽ bảo vệ những người bạn thần yêu của tớ. Tớ yêu các cậu. Tớ cũng yêu Nam Phong rất nhiều. Tớ hứa đấy.”