Lỡ Bao Nuôi Phải Đại Gia Đích Thực Làm Sao Bây Giờ

Chương 42: Cảnh Nóng


Đọc truyện Lỡ Bao Nuôi Phải Đại Gia Đích Thực Làm Sao Bây Giờ FULL – Chương 42: Cảnh Nóng


*Từ gốc tác giả dùng là 开车, nghĩa là lái xe, mà cũng có nghĩa nói tục hoặc là chỉ mấy cảnh hot hot trong phim hoặc truyện
[ Tác giả cảnh báo! Mấy chị em nào không chấp nhận được cảnh nhược công ở trên giường, ngàn vạn lần không nên xem! ]
Editor: Dạ này mấy chị em đây hóng mòn mắt đến cảnh này chứ sao lại không xem =))
https://ichapt.sstruyen.vn/public/images/storyimg/20210602/lo-bao-nuoi-phai-dai-gia-dich-thuc-lam-sao-bay-gio-42-0.jpg
Ánh hoàng hôn vàng rực rơi xuống đầy nhau, hai người mới vừa vào phòng đã cởi áo khoác xuống, Triệu Bình Phong đem Bạch Đa Đa kéo vào trong ngực, ôm cậu hôn từ cửa ra vào hôn đến tận phòng khách.
Cánh môi hơi dày của Bạch Đa Đa trời sinh đã rất thích hợp để hôn môi, lúc ngậm vào cảm giác giữa răng với môi vừa đàn hồi vừa mềm, lúc đang giày vò hoặc dùng răng nhọn thử thăm dò mà khẽ nhay cắn lên, làm cho người ta chỉ hận không thể hôn sâu hơn.
Thêm nữa cậu vốn thích uống sữa tươi, sữa rửa mặt dùng cũng là “Triệu đại cầm thú” cố ý chọn lựa, thế cho nên bây giờ cả người cậu đều tỏa ra mùi sữa thơm nhàn nhạt.
Triệu Bình Phong đang bưng mặt của Bạch Đa Đa lên, vội vàng tiến vào trong, quấn lấy đầu lưỡi thơm mềm rụt rè.

Đầu tiên là dán sát vào phía dưới đi lên trên, liếm nhẹ một cái để trêu đùa, làm ra động tác như trấn an, rồi lại lập tức bá đạo ngang ngược xâm lấn, hôn đến lúc động tình, thậm chí trực tiếp kéo vào đến trong miệng anh để mút đảo, càng hôn càng dữ.
“Hư hưm…… ” Bạch Đa Đa bị ép ngẩng đầu lên để mặc cho anh hôn, từ từ nhắm hai mắt, trên mặt đã ửng đỏ một mảng, trong miệng phát ra tiếng ư ử khe khẽ, chỉ có thể dựa vào cánh tay đang vòng quanh thắt lưng anh để giữ vững người.

Lúc này cả người cậu nhìn có vẻ nghe lời lại đầy rù quyến, như mê hoặc người muốn làm gì thì làm.
Môi lưỡi quấn quýt, tiếng nước chùn chụt đầy xấu hổ cứ lùng bùng ở bên tai, nước bọt không kịp nuốt xuống cũng theo khóe miệng Bạch Đa Đa trượt xuống, cậu khép chặt đôi mi đang không ngừng run rẩy, còn có khuôn mặt vẫn còn nét non nớt bị nhiễm vào rất nhiều màu sắc của dục vọng.
Triệu Bình Phong  nhìn mặt của cậu, màu con ngươi trầm xuống đến đáng sợ, bắt đầu cởi bỏ quần áo của cả hai.
Tư thế ngửa đầu thực sự hơi mệt, Bạch Đa Đa ngoan ngoãn trong chốc lát đã không nhịn được  muốn ngọ nguậy.

Cậu thừa dịp anh đang làm cái khác mà chui đầu mình ra, trợn đôi mắt đã ngập trong ánh nước.

“Cổ em mỏi quá, sao anh lại cao như thế chứ “, cậu có chút tủi thân mà hít mũi một cái, trong giọng điệu oán trách lại lộ ra kiểu nũng nịu mềm mại, khiến người ta đau lòng, lại cũng chọc người muốn ăn hiếp thêm.
Triệu Bình Phong nhìn mà cổ họng cuồn cuộn, lập tức hết sức giỏi đoán ý người mà một tay nâng lên mông nhỏ của Bạch Đa Đa, đưa cậu bế lên.
Cậu hoảng hốt la to một tiếng, vội vã kẹp chặt hai chân vòng lấy  quanh thắt lưng anh, cánh tay cũng ôm chặt lấy cổ của anh.

Đến khi xong phản ứng, tầm mắt của hai người đã trao nhau một cao một thấp.
Cánh tay rắn chắc vững vàng nâng bế cậu lên người, như đang ôm vào vật quý nhất thế gian.

Bạch Đa Đa trừng mắt nhìn, cảm thấy cái góc độ này cũng khá mới mẻ.
Cảm giác yêu cầu gì đều có thể được thỏa mãn rất kỳ diệu, cậu vui vẻ đung đưa bàn chân, nhếch lên má lúm đồng tiền ngọt đến say lòng người, hướng về phía người đàn ông cười hai tiếng ‘hì hì’.
“Xin hỏi bây giờ anh đã có thể tiếp tục hôn  em được chưa”, giọng Triệu Bình Phong khàn khàn đến kỳ lạ, hỏi xong cũng không đợi trả lời, chỉ dứt khoát tiếp tục nụ hôn dữ dội lúc nãy.
Dây chuyền đá quý màu xanh nước biển vẫn lẳng lặng nằm trên tủ đầu giường.
Mà trong phòng tắm với ánh đèn mập mờ, quần áo rớt xuống đất lộn xộn theo những động tác của hai bóng người đang dây dưa với nhau.
Trong phòng, hệ thống sưởi ấm được mở rất lớn, theo hơi nước trong bồn tắm bốc lên, thậm chí còn làm người ta nóng đến đổ mồ hôi.
Thanh niên bị người đàn ông cởi đồ ra hết xong đã bị bỏ vào êm ái trong bồn tắm cực lớn, cơ thể trần trụi ở trong làn nước gợn trong bị nhìn thấy không sót gì, dưới ánh đèn trần chiếu xuống càng làm nổi bật lên lên làn da trắng bóng đến chói mắt.

Hay bởi vì do được âu yếm, mà cả người đã chuyển qua màu ửng hồng như quả đào chín, thoạt nhìn cực kỳ ngon miệng.
Tuy đã không phải là lần đầu tiên nữa, nhưng Bạch Đa Đa mới vừa chừng hai mươi, cuối cùng vẫn còn trẻ người non dạ, da mặt lại rất mỏng, vừa bị đặt vào trong nước đã dường như không chịu nổi ánh mắt nóng bỏng của người đàn ông này.

Cậu ôm lấy đầu gối cuộn người trọn lại thành một khối, sống chết không chịu tách chân ra.

Triệu Bình Phong thấy bộ dáng này của cậu, trực tiếp bật cười, cũng lập tức đi vào trong bồn tắm.

Cơ thể cường tráng rắn rỏi làm cho lượng nước dâng lên cao rất nhiều.

Triệu Bình Phong ngồi ở phía sau Bạch Đa Đa, đem người ôm đặt lên trên đùi mình, như có ý xấu mà hướng đến chỗ nhạy cảm trên người cậu, mơn trớn từng chút một, giống như đang bóc tách một món quà.
“Không muốn… A!”
Bàn tay to có vết chai mỏng đi theo từ cổ dọc theo lưng, thủ đoạn cực kỳ quá trớn mà một đường mò đến chỗ hai hõm eo vệ nữ, lại bóp vào chỗ đó một cái vô cùng đúng lực, Bạch Đa Đa kinh hô một tiếng, âm cuối run rẩy như khẽ ngã vào con tim nóng cháy của người đàn ông.
Triệu Bình Phong thuận thế liếm hôn lên dái tai của cậu, mút vào chơi đùa.
Chỗ đó vừa bị đụng đã chịu không nổi, khoái cảm bén nhọn theo chỗ bị mút truyền tới đến tê dại, Bạch Đa Đa phát ra tiếng rên ư ử yếu ớt như mèo con, bắt đầu ngọ nguậy để không cho Triệu Bình Phong khóa lại hai cánh tay của cậu.
Người đang vặn vẹo không ngừng chỉ càng châm dầu vào lửa thôi, Triệu Bình Phong buông dái tai của cậu ra, ghé sát tai cậu, giọng khàn khàn nói, “Bé cưng à, ngoan một chút đi, để anh hôn nhẹ nào”.
Hơi thở tràn ngập hormone nam tính trưởng thành bao vây lấy cạu, Bạch Đa Đa đem đầu vùi sâu vào trong hõm vai Triệu Bình Phong, nhỏ giọng nói một câu: “Có, có thể hôn, nhưng  anh không được ăn hiếp em đâu đấy… “
Câu này nghe đã ngoan lại rất ngọt ngào, cũng như một cây búa, trong nháy mắt đã đập vỡ lý trí còn sót lại của Triệu Bình Phong.
Anh ôm vào trong lòng cơ thể dẻo dai, tràn trề sức sống của thanh niên, thích thú mơn trớn đến không thể bỏ tay ra, chôn đầu vào từ cổ liếm hôn xuống, trong miệng ngậm vào có lẫn nước ấm trượt nhanh xuống khiến làn da muốn chảy thành nước, ở lồng ngực của cậu lưu luyến không  rời.

Đầu ngón tay đi tới chỗ rốn nhỏ xinh đánh quay vòng đầy yêu thương, thắt lưng nhỏ gầy lại yếu ớt bị cầm trong lòng bàn tay anh đang đáng thương run rẩy không ngừng.
Còn tay kia đã khép lại mà nắm chặt vào ‘cậu bé’ đã dựng thẳng lên ở dưới nước từ lâu, lòng bàn tay chặn lấy lỗ sáo mà xoa vòng, lòng bàn tay bọc lại thân câu, bắt đầu tuốt lên tuốt xuống khi nhanh khi chậm.
Bây giờ tất cả những chỗ nhạy cảm của cậu đều bị chơi cả, đúng là bị ăn hiếp hết mức mà.
“Đáng ghét, anh là đồ đáng ghét, Triệu, Triệu Bình Phong, anh… Ưhm, hức…  “
Do bị ăn hiếp như thế nên giọng nói vốn trong trẻo của thanh niên đã không còn giữ được nữa, mà âm thanh khàn khàn do nhiễm vào sắc tình, sau đó còn khóc nức nở nghe thật đáng thương, càng nghe càng khiến người ta khó dập được lửa dục.

Chóp mũi Bạch Đa Đa đã chảy ra mồ hôi rịn, cảm giác kích thích làm cho cậu ngẩng đầu lên, chỉ biết rên trong mê sảng.

Đôi mắt to đỏ ửng lúc này đang nửa khép nửa mở nháy nháy mắt, nước mắt sinh lý làm ướt lông mi, làm đôi lông mi thêm đen nhánh đến động lòng người.
Cái miệng bé nhỏ đỏ thắm do sưng lên, theo từng hơi thở hổn hển cũng khẽ hé khẽ đóng, trưc tiếp để đầu lưỡi đỏ tươi đang ngọ nguậy lộ ra.
Hơi thở Triệu Bình Phong nặng nề phì phò như con dã thú đang vận sức chờ phát động.

Anh ngẩng đầu lên nhìn người bây giờ khắp trên cơ thể đều là dấu vết bị anh lưu lại, mở rộng qua loa mấy cái cho bản thân xong, cũng không nhịn được nữa mà ấn mình ngồi xuống, sau đó hôn lên đôi môi kia.
Thật là một món ngon.
Trong đầu lóe lên ý nghĩ này, Triệu Bình Phong chờ đến khi hai người đã dần dần thích ứng với nhau ở phía sau xong, liền nhanh chóng bắt đầu chơi thú nhún, nhấp nhô lên xuống.

Phần eo hông mạnh mẽ có sức bật đáng sợ được dùng đúng lúc ở chỗ này, quả thực có thể dễ dàng khống chế hết ham muốn của cả hai.
“Ưm ưm” tiếng kêu bị tắc ngay trong cổ họng, hông của Bạch Đa Đa vốn đang cứng ngắc, phút chốc đã mềm đến không còn dạng gì.
‘Cậu bé’ của mình một chỗ căng mịn ấm áp mê mẩn bọc quanh, khoái cảm sắc bén từ xương cụt trong chớp mắt đã làn đứt gãy từng dây thần kinh một, đồng thời vẫn miên lan không dứt, liên tục tăng lên.
Tia sáng trước mắt Bạch Đa Đa hiện lên, tiếng nức nở hư hư nuốt  vào, rồi sảng khoái khóc to: “Triệu Bình Phong… Huhu em ghét anh lắm, chậm chút lại, chậm chút lại đi anh…”
“Gọi anh là ‘chú Triệu’ đi, gọi một tiếng anh lại chậm một chút”, Triệu Bình Phong  nhìn gương mặt đã khóc đến ướt nhẹp của cậu, ý nghĩ xấu xa chôn sâu trong đầu, cứ như vậy nói ra như bị quỷ thần xui khiến.
Bạch Đa Đa không thể tin nổi, cặp mắt trợn tròn nhìn anh, giống như con thỏ bị hoảng sợ, thẹn quá thành giận muốn cắn người: “Anh nằm mơ đi!”
Triệu Bình Phong ấn người xuống sâu nhất có thể, như muốn trừng phạt mà siết chặt lại ‘cậu nhỏ’ đang bị anh chiếm đóng kia.
“Chú Triệu, chú Triệu..

Hư hư.., nhẹ một chút đi mà “, nhịp điệu điên cuồng  làm đảo loạn tâm tư của Bạch Đa Đa, cậu nghẹn ngào, lúc đang chịch lại kêu lên kiểu xưng hô vô cùng đáng xấu hổ này, đúng ý muốn của người đàn ông.
Giọng nói bởi vì vô lực mà có vẻ mềm mại yêu kiều dễ bắt nạt, người vốn là tính mềm mỏng không nóng không lạnh, bây giờ trên cơ thể lại toàn là những ‘vết yêu’ tán loạn, vừa ngu ngơ vừa đáng thương mà nũng nịu gọi chú Triệu, quả thực…

Trong lòng Triệu Bình Phong đong đầy tình yêu, cúi người ôm cậu, dùng một loại nhịp điệu Bạch Đa Đa có thể chịu được, cho cậu sự sung sướng và lòng yêu mến.
Anh mải miết hôn chóc chóc ở trên tai, trên mặt cậu, hạ giọng dụ dỗ nói:  “Ngoan, Đa Đa, kêu thêm mấy tiếng nữa đi.”
Bạch Đa Đa đầu óc không tỉnh táo sớm đã không biết mình đang nói cái gì, chỉ có thể nghe theo lời nói như thôi miên của người đàn ông, vừa cảm nhận được cơn sướng không ngớt đang kích thích ở dưới thân mình, cái miệng nhỏ nhắn vừa khép mở liên tục, vừa trong tiếng rên rỉ không dừng được lại thỉnh thoảng kêu lên  “chú triệu”.
Khung xương của người con trai trưởng thành giống như cây bạch dương mới trồng không lâu, thân thể trẻ trung của cậu đang ở thời điểm cao ngất chói mắt, tràn đầy vẻ thanh xuân mơn mởn.

Vậy mà lúc này trên mặt trên lại trải rộng dấu yêu diễm lệ, đôi môi bị người yêu hôn đến đỏ tươi ướt át, còn gò má thấm đẫm trong sắc dục, tạo thành dáng vẻ chưa chỗ nào là chưa chín muồi.
Phía dưới bị mắc kẹt trong ‘hang động’ chật hẹp, môi lưỡi bị mắc kẹt dưới sự tấn công mạnh mẽ của người đàn ông.

Bạch Đa Đa ở trong lòng Triệu Bình Phong, cứ như đã lớn lên hẳn thành một… dáng vẻ khác.
Triệu Bình Phong hôn khắp toàn thân của cậu đầy yêu thương, nghĩ thầm.
Cả cuộc đời còn lại này, hãy để anh yêu em…
—————-
Tác giả:
Truyện hết rồi đó! Đa Đa dưới sự cưng chiều của chú Triệu,  sẽ mãi mãi sống một cuộc sống bình thản đầy hạnh phúc, từ nay về sau bầu bạn với những ước mơ và tình yêu, có một cuộc sống như ý muốn, làm một tiểu vương tử chân chính ~
Phiên ngoại sẽ có, chờ Trường Bội update đã
Editor:
Còn ai bất ngờ khi kết nó cụt lủn không =)) Mình không thấy PN nên chắc tác giả xạo quá.

Cảm ơn các bạn đã đọc bộ này, thật sự dù rất yêu thích độ sủng công của bộ này và bé Đa Đa quá cute nhưng mình hơi hối hận đã chọn bộ này để edit, vì tác giả viết khó hiểu kiểu gì ấy, ai đọc cũng thấy mình than rất nhiều về việc mình edit đại, chém gió, câu cú khó hiểu rất nhiều luôn =(( Mong các bạn tha thứ cho khả năng siêu hạn hẹp của mình nhé =(( Thôi thì cũng xong rồi, hy vọng nhận được sự ủng hộ của các bạn.

Mà nói thật.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.