Linh Vũ Cửu Thiên

Chương 9: Trùng luyện huyền công (1)


Đọc truyện Linh Vũ Cửu Thiên – Chương 9: Trùng luyện huyền công (1)

Hàn Phi chậm rãi khép trang sách lại, trong lòng vẫn không ngừng thao thao bất tuyệt theo dòng lịch sử. Truyện “Linh Vũ Cửu Thiên ”

Bản này hắn trước đây đã từng xem qua vài lần, trong ký ức cũng không xa lạ gì, nhưng hiện giờ khi Hàn Phi chân chính đọc lại nội dung vài lần, trong lòng vẫn tương đối chấn động.

Thế giới này không thể nghi ngờ là có nền văn minh huy hoàng từ xa xưa, rất nhiều chuyện, vật, dường như chỉ có trong những truyện kỳ huyễn mới có, thế nhưng trong thế giới này lại tồn tại thực.

Người vật trong quyển sách khiến cho Hàn Phi vô cùng hiếu kỳ. Dạ Võ Đế mà hai muội muội của hắn muốn nghe tối nay, trong sách miêu tả hắn là là một sứ giả của thần dẫn dắt các chủng tộc có trí tuệ, thoát khỏi sứ giả của hắc ám, phần lớn đều tán tụng hắn.

Dạ Võ Đế là người trong gia tộc Dạ thị của Đông Hoa tộc, có thiên phú cùng tài trí kinh người. Hắn mang theo tộc nhân phản kháng sự thống trị của ma tộc, với một thanh thần kiếm trong tay tung hoành thiên hạ. Cuối cùng thống lĩnh bốn chủng tộc trí tuệ, liên thủ đánh bại Ma Tộc, cho nên trở thành một vị nhân hoàng đầu tiên của nhân tộc.

Sau khi trở thành nhân hoàng của nhân tộc, hắn chế định ra luật pháp đế quốc cùng chế độ quý tộc. Đồng thời thống nhất văn tự, tiền bạc, cùng hệ thống đo lường,… làm cho nhân tộc lấy lại được văn minh đã thất lạc từ lâu.

Chỉ là làm cho người ta khó hiểu nhất chính là, vị nhân hoàng tuyệt thế, kỳ tài ngút trời này cũng không có lập gia đình, cũng không có lưu lại con nối dòng, bởi vậy đã tạo lên tai họa ngầm vô cùng lớn.

Sau khi hắn chết, nhân tộc tứ phân ngũ liệt, cuối cùng hình thành ra bố cục như bây giờ.

-Ài!


Hai muội muội đồng thời thở dài một hơi.

Hàn Phi nhất thời bật cười nói:

-Chuyện kể về Dạ Võ Đế cũng không phải lần đầu kể cho các muội nghe? Các muội thở dài tức giận cái gì chứ?

Hàn Ti Nhã bĩu môi nói rằng:

-Cho dù nghe rồi cũng thở dài à, mụ mụ nói chúng muội nghe kể chuyện xong phải trở về phòng minh tưởng, thực sự là phiền chết đi được!

Muội muội Hàn Lệ Nhã cũng ở bên cạnh cật lực gật đầu, biểu hiện đồng ý.

Hàn Phi cười mắng hai muội muội mình một chút nói rằng: Truyện “Linh Vũ Cửu Thiên ”

-Còn không mau đi đi, nếu không có hoàn thành luyện tập ngày hôm nay, hai mông của các muội sẽ gặp tai ương đó.

-Hứ, ghét ca ca nhất, chúng ta đi thôi!


Hàn Ti Nhã vuốt mũi nhảy từ trên giường xuống, sau đó lôi kéo Hàn Lệ Nhã nhanh chóng chạy ra ngoài phòng.

Hàn Phi cười ha hả, cầm quyển đặt lên trên giá sách.

Trong nhân tộc, những hài tử được bốn năm tuổi, đều phải tới Thánh Đường cùng Linh Pháp Sư công hội tiếp thu trắc thí thiên phú, nhìn xa có thể trở thành võ sĩ hoặc là linh pháp sư được hay không.

Pháp sư so với võ sĩ thì ít hơn nhiều lắm, không có bởi vì thiên phú khó có được, trong yếu hơn là người có thiên phú cần không ngừng ngưng tụ linh lực, mở ra linh hải trở thành linh luật học đồ mới có thể bước vào nhập môn.

Mở ra linh hải cũng không dễ hơn mở ra tinh khí hải, tuy rằng nói mở ra linh hải không có hạn chế tuổi tác, nhưng sự thành công vẫn như cũ là vô cùng ít.

Mà trên thực tế, cho dù trở thành linh luật học đồ, đại đa số linh luật học đồ cũng không thể trở thành một pháp sư chân chính được. Nhưng mà địa vị của linh luật học đồ so với bình dân thì phải cao hơn nhiều, dù sao học đồ cũng có thể nắm giữ được năng lực cùng tri thức hữu dụng.

Nhã Lệ hai tỷ muội lúc năm tuổi đã qua trắc thí, hai người đều có thiên phú nắm giữ linh pháp thuật, bởi vậy mà vài năm trở lại đây đã bắt đầu minh tưởng, minh tưởng cũng chính là bài học mỗi ngày của các nàng hiện giờ.

Theo tình hình chung mà xét, các nàng tới mười hai, mười ba tuổi có thể mở ra được linh hải, nếu như thành công có thể tiến nhập vào linh pháp sư học viện của vương đô để học tập các loại pháp thuật, tiền đồ vô cùng sáng lạn.

Đối với linh pháp sư, Hàn Phi cũng chỉ có thể lý giải được tới như vậy, nhưng mà hắn cũng biết đại đa số pháp sư cùng linh luật học đồ cũng không có lực công kích cường đại, con đường theo đuổi lực lượng khác với võ sĩ vũ lực là trí mạng của mình.


Đóng chặt cửa phòng, Hàn Phi lần thứ hai khoanh chân ngồi trên giường, bắt đầu trùng luyện lại huyền môn sinh tử quyết lần thứ hai.

Kinh mạch bị hao tổn đã hoàn toàn khỏi hẳn rồi, lúc này cũng không xuất hiện tình huống bụng quặn đau nữa, thế nhưng Hàn Phi vừa tích sức tiên nguyên chân khí điều động tới đan điền thì hắn thiếu chút nữa bị tẩu hỏa nhập mà rồi!

Dưới tình huống thông thường, vừa mới bắt đầu tu luyện nội công, là tuyệt đối không gặp phải tình huống tẩu hỏa nhập ma này, nhưng không ngờ chuyện này thiếu chút nữa lại thực sự xảy ra trên người hắn!

Dưới khiếp sợ, Hàn Phi nhanh chóng buông tha tiếp tục vận khí, khí vừa lên đan điền lại một lần nữa hoãn lại.

Khiếp sợ qua đi, Hàn Phi không chỉ uể oải một chút, trái lại còn mừng rỡ như điên.

Bởi vì hắn lúc này mới phát hiện ra trong đan điền của mình dĩ nhiên đã ẩn chứa tiên thiên nguyên khí vô cùng hùng hạu, nếu như đưa toàn bộ tu luyện thành chân khí nội kình, có thể tương đương với tiêu chuẩn nhị lưu, tam lưu cao thủ đời trước rồi!

Điều này sao có thể? Hàn Phi trong đầu không thể tin được, nhưng mà khi lãnh tĩnh lại hắn rất nhanh chóng hiểu ra.

Cách vận dụng linh lực trên Cửu Thiên đại lục này cùng phương pháp tu luyện nội công tâm pháp của Hàn Phi đời trước là hoàn toàn khác nhau. Hàn Phi ban đầu đã tu luyện linh lực tích súc trong cơ thể từ khi năm tuổi, bản thân có thiên phú cùng nỗ lực, trong tám năm trời khổ tu đã tích súc tiên thiên nguyên khí tương đối mạnh mẽ rồi.

Hàn Phi trong tình huống này lại vận dụng nguyên khí đan điền theo phương pháp cùng tình huống của kiếp trước của mình, thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma cũng không có gì lạ.

Tâm pháp trị liệu kinh mạch của Thánh Đường cũng chỉ là dùng nguyên khí khôi phục lại một chút địa chấn trong kinh mạch, cho nên hắn lúc trước tuy rằng biết thiên phú mình không tồi, nhưng mà không ngờ lại dư thừa nguyên khí tới trình độ như vậy.


Bảo tàng! Không tồi, đối với Hàn Phi mà nói đây chính là một bảo tàng vô cùng lớn.

Huyền môn sinh tử quyết hắn tập luyện phân thành chín trọng thiên cảnh giới, nhất trọng thiên dẫn khí nhập thể, nhị trong thiên ngưng khí thành hình, tam trọng thiên luyện tinh hóa khí, tứ trọng thiên luyện khí hóa thần, ngũ trọng thiên luyện thần thành hư, lục trọng thiên luyện hư nhập thánh, thất trọng thiên thần du thiên địa, bát trọng thiên thiên nhân hợp nhất, cửu trọng thiên phá toái chân không. Có thể nói đây chính là tâm pháp vô thượng.

Trong đó nhất trọng thiên dẫn khí nhập thể là cơ sở phi thường then chốt, cần vận tiên thiên nguyên khí đả thông kinh mạch, dẫn nguyên khí trong thiên địa tẩy tủy dịch cân.

Bởi vậy muốn đạt được nhất trọng thiên cảnh giới, nhất định phải không ngừng ngưng tụ nguyên khí trong đan điền hóa thành chân khí nội kình, sau đó lần lượt đả thông toàn bộ mười hai chính kinh cùng kỳ kinh bát mạch toàn thân, dẫn khí nhập thể đặt nền tảng cho võ đạo.

Quá trình này gian nan vô cùng, nếu không có thiên phú cùng nghị lực là không thể đạt được. Người coi như có thiên phú không tồi, thì tiên thiên nguyên khí thường thường đều ít tới thương cảm, phải cần không ngừng cô đọng mới tu luyện ra được đủ số lượng chân khí.

Hàn Phi năm đó phải mất hơn năm năm mới có thể tiến nhập vào nhất trọng thiên.

Ngược lại là nhị trọng thiên ngưng khí thành hình cùng tam trọng thiên luyện tinh hóa khí thuộc loại thuận thế mà làm, chỉ cần chuyên tâm là có thể đột phá từng cái một.

Hắn hiện giờ nguyên khí ngưng tụ trong đan điền hùng hậu như vậy, bằng vào khởi điểm cực cao của mình, coi như không mất bao nhiêu thời gian là có thể tấn chức nhất trọng thiên của huyền môn sinh tử quyết rồi!

Tâm tư bất ổn là đại địch của luyện công, Hàn Phi kiềm chế tâm tình khiến cho mình trở lại bình thản, cảm giác được tâm tình khôi phục được lại cảm giác bình thản hắn mới bắt đầu dựa theo khẩu quyết nhập môn của huyền môn sinh tử quyết, lần thứ ba được nguyên khí vận vào đan điền. Truyện “Linh Vũ Cửu Thiên ”

Có chuẩn bị đầy đủ, lúc này vận công vô cùng thuận lợi, thuận lợi làm cho Hàn Phi có chút cảm thấy khó tin


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.