Linh Khí Bức Nhân

Chương 1: Địa Cầu vạn tuế


Đọc truyện Linh Khí Bức Nhân – Chương 1: Địa Cầu vạn tuế

Dịch giả: Thông Nhầm Bố Vợ
Biên: Cửu Vạn

Gã tu tiên kia chỉ cách Sở Ca một bước ngắn.

Sở Ca có thể thấy rõ ràng quanh người hắn hồ quang điện âm u lượn lờ, trên phi kiếm lấp lánh một đạo phù văn, trên mặt biểu lộ sự lãnh khốc tàn nhẫn, thậm chí ngửi được khí tức vô cùng đáng sợ đến từ Tu Tiên Giới.

Khoảng cách gần như thế, tu tiên giả tâm niệm vừa động, kiếm quang liền có thể phá không bay tới, trong nháy mắt chém chết Sở Ca ngay tức khắc.

Sở Ca không dám chạy trốn, hoặc run rẩy thét lên, chỉ có thể yên lặng ứa nước bọt, ép cho thuốc an thần dưới lưỡi hòa tan, khiến hô hấp, nhịp tim thậm chí nhiệt độ cơ thể đều giảm xuống tới cực hạn. Nằm im trong bùn nhão lẫn dòng máu dưới hố bom, miệng méo mắt hếch, không nhúc nhích, giống y như một xác chết.

Hết cách rồi, cái đám Tu Tiên giả mũi đều rất thính so với chó còn nhạy hơn, hô hấp và nhịp tim chỉ khẽ dị động, liền sẽ bị bọn hắn phát hiện.

Thần niệm tu tiên giả xuất ra trong không khí, có một số tuyến tần số truyền tin điện tử quấy nhiễu vô cùng nghiêm trọng, máy truyền tin cỡ nhỏ gắn ở tai, lần lượt phát ra tin tức xấu:

“Xe tăng bố trí ở Đông tuyến, số 2, số 4, số 7 liên tiếp bị toàn diệt, tất cả bộ đội tuyết thứ hai khu vực phòng thủ đông tuyến chú ý, Tu Tiên giả tấn công lên đến nơi rồi!”

“Chết tiệt, đối phương vậy mà tập kết hơn hai mươi tên cường giả Kim Đan, công phá nhà ga, chúng ta cần tiếp viện, lặp lại lần nữa, hai mươi tên cường giả Kim Đan, chúng ta cần tiếp viện, tiếp viện!”

“Nơi này là cái cao ốc số 200, chúng ta đã hết sạch cả đạn dược cùng thuốc biến đổi gien, chúng ta… Không kiên trì nổi, không, chúng ta không cần trợ giúp, nhưng trong cao ốc này có hơn năm tên Tu Tiên giả Kết Đan, yêu cầu hỏa lực bao phủ cao ốc số 200, đem đám tạp chủng này xé thành mảnh nhỏ!”

“Địa Cầu vạn tuế!”

“Địa Cầu vạn tuế!”

Liên tục tần số truyền tin gào thét giống như thế, sau đó là tiếng nổ đinh tai nhức óc liên tiếp khắp nơi.

Sở Ca sống mũi có chút chua xót, nhưng hắn ngay cả lỗ mũi cũng không giám mạo hiểm hít thở nhẹ.

Tên Tu Tiên giả kia vẫn đang lưỡng lự gần đó, nhà cao tầng bốn phía cháy hừng hực, giống như từng tòa mộ bia đổ nát thê lương, Sở Ca nhiều lần tự nhủ, mối nguy chiến tranh tàn khốc với Tu Tiên giả.

Sở Ca tiếp tục trợn to cặp mắt vô thần, lưỡi lè ra, bày ra bộ dạng chết thảm ba ngày ba đêm.

Đại não lại nhanh chóng tính toán, số liệu chiến trường liên tiếp trôi thẳng xuống dưới như thác nước chảy.

Nhìn màu sắc của hồ quang điện lượn lờ quanh người tên Tu Tiên giả này, tu vi ít nhất đạt đến Trúc Cơ trung kỳ.

Nghĩa là tốc độ phản ứng thần kinh nhanh vô cùng, sức chống đỡ thân thể cùng hộ thuẫn đao thương bất nhập, bộ binh hạng nhẹ trang bị súng trường tự động tiêu chuẩn thấp nhất rất khó tiêu diệt, trừ phi đối phương đứng im bất động, để Sở Ca xử bắn năm phút.

Mà ngoại trừ súng trường tự động cũ rích ra, bên người Sở Ca chỉ còn lại mười mấy ống thuốc cường hóa gien, hai quả bom khói, cộng thêm ba cái điều khiển máy bay không người lái tự bạo.

Bất quá, chỗ cách bọn họ ước chừng hai mươi mét, còn có một đài “Gấu xám” chiến xa bộ binh hạng nặng.


Mặc dù bị một kiếm của Tu Tiên giả bổ xuống, quái vật khổng lồ nặng hai mươi tấn bị xẻ làm hai nửa, xiêu xiêu vẹo vẹo tê liệt ngã xuống trên đường phố, nhưng rất may Ụ súng lại hoàn hảo không bị tổn hại chút nào, ba khẩu Hỏa Thần Pháo* lắp đặt ở ụ súng bên trái, chắc vẫn còn sử dụng được.

* (Hỏa Thần” pháo là súng xoay nòng bắn liên tiếp giống M134).

Sở Ca biết đến “Gấu xám” chủ yếu qua chiến dịch lần này, trước đó vừa mới tiến hành nâng cấp toàn diện, chẳng những có thêm hệ thống tự động nạp đạn, còn nâng cấp thêm công năng phụ trợ khóa chặt, có thể trợ giúp xạ thủ tự động nhắm chuẩn mục tiêu trong phạm vi có nồng độ Linh khí cao nhất, đồng thời, hợp kim đạn xuyên giáp tiên tiến nhất, cũng có thể tạo thành hiệu quả tổn thương đối với Tu Tiên giả.

Ba khẩu Hỏa Thần pháo thêm máy bay không người lái tự bạo, không biết có cơ hội xử lý một gã Tu Tiên giả Trúc Cơ trung kỳ hay không?

Tựa hồ, xác suất thành công chỉ hơn 5%.

Như vậy là đủ.

Vấn đề duy nhất là, làm sao dưới tầm giám sát của Tu Tiên giả vượt qua khoảng cách hai mươi mét, bước lên chạy đến đài “Gấu xám”.

Sở Ca chỉ có thể chờ đợi, chờ một cái kỳ tích rơi xuống.

Nhưng nếu không có kỳ tích chuyển dời sự chú ý của tu tiên giả kia, hắn không ngại tiếp tục giả chết một cách hèn mọn, cho đến chiến dịch kết thúc mới thôi.

“Chết tử tế không bằng sống khỏe”, đây là bí quyết Thân Kinh Bách Chiến* của Sở Ca.

* ( Ý nói bản thân hắn đã trải qua trăm trận chiến).

Nhưng lần này, tựa hồ như Lão thiên nghe được cầu nguyện của hắn, kỳ tích rất nhanh phát sinh.

Giữa không trung truyền đến một loạt tiếng cánh quạt trầm thấp, bầy máy bay trực thăng vũ trang của đoàn Kỵ Binh Không Trung số 4 rốt cuộc từ từ bay tới.

Trở thành chiến binh thợ săn trên tầng trời thấp xuyên qua đám khói đen chiến trường trên không, từng đầu hỏa lực mạnh mẽ giống như những cái Trường tiên* cháy hừng hực, lồng vào nhau thành lưới lửa dày đặc, hướng nhắm vào đầu Tu Tiên giả bắn phá.

* ( Roi dài).

Vốn không ít tu tiên giả vô nhân đạo cậy vào năng lực, vẫn tiến hành từ phạm vi ba trăm sáu mươi độ của thành phố hoang tàn, từ trên cao nhìn xuống, tung hoành kiếm quang, khiến quân đội phòng thủ bị dồn ép cho không ngẩng đầu lên được.

Giờ phút này đúng lúc trở thành bia sống cho máy bay trực thăng vũ trang, bị ngọn lửa Trường tiên quấn chặt lại, giống như con ruồi bị đốt cháy khét, từng tên ngã quỵ rơi xuống.

Cuối cùng toàn thân đều là máu thịt, pháp lực cuối cùng tiêu hao hết, làm linh năng Hộ thuẫn dần dần trở nên ảm đạm lu mờ, dù có niệm chú bấm niệm pháp quyết thế nào đi nữa cũng không thể thay đổi quả thất bại và diệt vong, mấy chục tên tu tiên giả lập tức biến thành thịt nát, Thiên Nữ Tán Hoa, mưa máu như thác nước.

Từ tần số truyền tin, truyền đến từng trận reo hò với hò hét của người Địa Cầu.

Gã Tu Tiên giả Trúc Cơ kỳ gần Sở Ca như mơ hồ, cũng ngẩng cao đầu nhìn không chớp mắt, mặt hiện hiện ra vẻ sợ hãi.

Ngay khi Sở Ca chuẩn bị nhảy lên, giữa không trung bỗng nhiên truyền đến âm thanh kim loại bị bóp méo kịch liệt hòa với tiếng nổ vang mãnh liệt.


Máy bay trực thăng vũ trang quét ngang toàn trường vừa rồi còn uy phong lẫm liệt, bây giờ giống như ong vỡ tổ, nhao nhao hoảng sợ bỏ chạy thục mạng, nhưng lần lượt từng cái một đều biến thành quả cầu lửa.

Ngay giữa hơn mười đoàn quả cầu lửa, trên không trung đứng đó một gã dung mạo cổ xưa, một lão nhân tóc trắng người mặc trang phục thời cổ trông rất tiên phong đạo cốt, lượn lờ quanh thân có chín chuôi phi kiếm lớn nhỏ khác nhau, thanh nhỏ nhất chỉ ngắn bằng ngón tay, sáng long lanh óng ánh như mặc ngọc, thanh trọng kiếm lớn nhất lại to như cánh cửa, mặt ngoài chạm khắc chi chít phù văn, mỗi một đạo phù văn đều toát ra tia máu chết chóc.

Lão nhân tóc trắng hai tay kết ấn, từ đầu ngón tay rít ra từng đạo Linh Diễm, quấn quanh trên chín chuôi phi kiếm, khiến phi kiếm hóa thành tử quang hủy diệt.

mỗi lần Tử quang lấp lánh, đều có một chiếc máy bay trực thăng vũ trang biến thành quả cầu lửa.

Chuôi phi kiếm to lớn như cánh cửa kia, vừa chém một chiếc máy bay trực thăng vũ trang thành hai khúc xong, thế vẫn không giảm, kiếm quang càng điên cuồng, lại chém một tòa nhà cao chọc trời cách đó không xa bổ ra nghiêng ngả, dễ dàng như bổ cây trúc.

“Là… tòa tháp tài chính cao 528m!”

Từng lỗ chân lông trên người Sở Ca đều muốn nổ tung.

Tòa tháp tài chính là tòa nhà cao nhất tại thành phố này, tiêu chí xây dựng giống như Cự Nhân đội trời đạp đất, là niềm kiêu hãnh của toàn thể cư dân thành phố.

Giờ phút này, lại bị Y một kiếm chém đứt.

Cảnh tượng như ác mộng, thực sự rất khó tưởng tượng nếu không tận mắt nhìn thấy.

“Nguyên Anh!”

Trong tần số truyền tin có người điên cuồng gào thét kêu lên, “Là Nguyên Anh lão quái!”

“Nguyên Anh vừa ra, ai dám tranh phong”, phất tay diệt hơn mười cái máy bay trực thăng vũ trang, một kiếm chém đứt tòa nhà chọc trời cao hơn 500 mét, ngoại trừ Lão quái Nguyên Anh khủng bố, còn có ai có thể làm được?

Cường giả Nguyên Anh xuất hiện, khiến một đám người trên chiến trường chết ngả rạp, trong tần số truyền tin tiếng kêu than dậy khắp trời đất, kêu thảm thiết liên tục.

Ánh mắt Sở Ca lại càng ngày càng sáng.

Hắn phát hiện, tất cả mọi người không để ý đến một cái nhân tố cực kỳ trọng yếu.

Nếu như hắn đoán không sai…

Lỗ chân lông và cơ bắp khắp người Sở Ca chậm rãi co rút lại, chỉ từ xương sống đến chân giường như biến thành một cái lò xo kéo căng, chuẩn bị bạo phát bất cứ lúc nào.

Quả nhiên, ngay khi cao ốc Tài chính bị cường giả Nguyên Anh chặt đứt, hơn mười vạn tấn xi măng cốt thép đổ xuống, bụi cuộn bay mù mịt đầy trời. Trong bụi mù lại truyền đến tiếng nổ mạnh dữ dội gấp mười lần so với vừa rồi, từng quả liên tiếp từng quả cầu lửa sáng chói bắn ra từ một chỗ, mạnh mẽ hợp thành vầng Thái Dương nhỏ từ từ bay lên.

Mà ở chính giữa “vầng Thái Dương”, là nơi sáng nhất cũng là nơi nhiệt độ cao nhất, chính là tên cường giả Nguyên Anh kia.


Cho tới giờ khắc này, bên tai Sở Ca mới vang lên tiếng xé gió gào thét.

Xuyên qua khói bom, hiện ra bảy tám vệt thẳng tắp như đầu ngọn giáo, tựa như bảy tám mũi trường thương, hung hăng xuyên qua thân thể gã Nguyên Anh kia, thậm chí đan điền cùng thần hồn.

“Chính là nó!”

Sở Ca hưng phấn hét lên trong lòng, “Tham gia chiến dịch lần này không chỉ có lực lượng mặt đất và không quân, còn có khu trục hạm đóng tại quân cảng “Hiệu Phục Ba” Hiệu Phục Ba trang bị bệ phóng tên lửa đạn đạo đối không “Long Tước -3”, có thể dễ dàng đạt tới tốc độ 3.92 Mach*, ngay cả máy bay chiến đấu tốc độ siêu thanh chặn đứng, chứ nói gì là một tên Nguyên Anh lão quái!

*( Mach là tốc độ âm thanh)

“Có lẽ, Nguyên Anh dùng tốc độ cuồng phong đến cực hạn, phi độn linh hoạt không ngừng trên không trung, lại vận dụng nhiệt năng cùng linh năng trên người thu liễm xuống mức thấp nhất, rất khó bị “Long Tước -3” khóa chặt.

“Nhưng tên Nguyên Anh lão quái này do công kích bầy máy bay trực thăng vũ trang, nên còn lơ lửng ở giữa không trung không nhúc nhích, vẫn không ngừng phóng xuất ra hồ quang điện lấp lánh cùng kiếm quang, chắc chắn sẽ bị Ra-đa dò bắt từ ngoài vài chục km, quả thực là mục tiêu sống đang tỏa sáng nhấp nháy.

“Mặc dù hắn ý thức được vấn đề này trong nháy mắt, một kiếm chặt đứt tào tháp tài chính, để khói lửa nổi lên đầy trời che dấu thân mình, nhưng đã không kịp nữa.

“Không đúng, không thể nào từ lúc mới bắt đầu, đây chính là một cái bẫy, bầy máy bay trực thăng vũ trang chỉ là mồi nhử, là vì oanh sát Nguyên Anh lão quái, mới hi sinh oanh liệt!”

Hơn mười mấy đoàn máy bay trực thăng vũ trang, cộng thêm giá trị bảy tám quả đạn từ cực nhiều hạm đội đối không, đổi một gã Nguyên Anh lão quái, có đáng giá hay không?

Có lẽ đây không phải là vấn đề Sở Ca phải suy nghĩ.

Hắn chỉ biết là, thời khắc phản kích đã đến.

Ầm!

Nửa trên toà tháp tài chính bị Nguyên Anh cường giả chặt đứt rốt cục đổ sập ầm ầm, nện xuống làm đất rung núi chuyển, đất đá bay mù trời, Nhật Nguyệt Vô Quang*.

*Khiến cho mặt trời và mặt trăng đều mất đi ánh sáng.

Sở Ca vẫn một mực để ý tên Tu Tiên giả Trúc Cơ kỳ kia, gã Tu Tiên giả đó rất khiếp sợ khi nhìn thấy Nguyên Anh lão quái bị tập kích,lại bị bụi mù đầy trời che khuất làm nhiễu loạn giác quan, làm cho áp lực Sở Ca giảm đi nhiều.

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Sở Ca đem mười mấy ống thuốc biến đổi gien, bơm hết sạch vào trong cơ thể, lập tức cảm thấy khắp người mỗi một cái tế bào bùng nổ mạnh mẽ, từ chỗ sâu trong cốt tuỷ tuôn ra một cỗ lực lượng cực nóng chảy như nham thạch.

Ném bay xa hai quả bom khói đến phía gã Tu Tiên giả, theo sát phía sau là hai chiếc máy bay không người lái tự bạo, Sở Ca từ hố bom nhảy lên, liều mạng phóng tới đài “Gấu xám” chiến xa bộ binh hạng nặng.

Lúc Hắn giả chết tựa như là một con cá ướp muối bốc mùi.

Lúc chạy lại giống một con chó dại ngửi thấy mùi thịt.

Bom khói cùng máy bay không người lái tự bạo phối hợp cùng lúc, trong khói mù và ngọn lửa truyền đến tiếng gầm rú tức tối của gã Tu Tiên giả, Sở Ca lại không quan tâm, nhấc chân lao điên cuồng, tốc độ chạy đi nhanh hơn cả quán quân Olympic.

Bỗng nhiên, mắt cá chân trái Sở Ca chân phát ra một tiếng vang giòn “Răng rắc”, rõ ràng bị gãy.

Nỗ lực phải trả giá mắt cá chân trái vỡ vụn, hắn lại bị người ta bồi thêm một cước đạp vào mông, dích đòn bất ngời bổ lăn sang một bên.

Hắn lăn một vòng, vừa đúng tránh thoát phi kiếm của gã tu tiên giả phóng tới từ trong khói bom, chuôi phi kiếm cắm sâu xuống mặt đất, kiếm mang bao phủ một vùng 3 đến 5 mét, trên mặt đất mười mấy cái lỗ nhỏ bốc khói bắn ra, không khác gì lựu đạn vừa nổ.


Nếu không phải Sở Ca phản ứng nhanh nhẹn, e rằng đã sớm thủng trăm ngàn lỗ.

Mắt cá chân vỡ vụn, đau thấu tim gan, Sở Ca kêu thảm một tiếng, tốc độ trái lại không giảm còn tăng thêm, đùi phải đạp một phát mạnh mẽ, lộn bay lên đài “Gấu xám”.

Cạch Cạch Cạch cạch cạch cạch!

Liên tục khoan thai điều khiển, Sở Ca giao phó tính mạng cho quái thú kim loại, lắp ba băng Hỏa Thần pháo tựa như rắn độc đang ngủ đông thức tỉnh, hiện ra răng nanh sắc bén hướng tới gã Tu Tiên giả.

Pằng pằng pằng pằng pằng pằng ầm!

Ba cái họng nòng súng đen nhánh to lớn xoay tròn quay tít, điên cuồng bắn phá ra đạn phá giáp được dùng hợp kim đặc biệt chế tạo nên, ba nòng hỏa tuyến điên cuồng, bao phủ Tu Tiên giả.

Dù là Sở Ca bơm thuốc biến đổi gen vượt qua liều an toàn cực hạn, vẫn không cách nào chịu đựng được sức công phá của Hỏa Thần pháo, từ móng tay cho tới hai cánh tay, máu rỉ ra khắp nơi, trong lồng ngực bùng lên ngọn lửa phừng phừng như thiêu như đốt.

Thân thể đau đớn, ngược lại làm tinh thần hắn càng thêm kích động, cảm giác mình cùng Cự Thú sắt thép hòa làm một thể, trong cơ thể mỗi một tế bào, đều muốn nổ vang theo Hỏa Thần pháo, cất lên tiếng hát.

Đáng tiếc, sảng khoái bạo kích còn chưa duy trì quá lâu, từ trong ụ súng bên đột ngột truyền đến tiếng hết đạn, hỏa tuyến im bặt dừng lại.

Hóa ra một nửa đài chiến xa “Gấu xám” này, hệ thống tự động nạp đạn đã bị phá hủy từ trước.

Sở Ca cắn răng, muốn dùng tay lắp tiếp dây đạn.

Tu tiên giả đâu còn cho hắn cơ hội như vậy, lại một thanh phi kiếm từ khói lửa bắn nhanh tới, trực tiếp xuyên thấu lồng ngực Sở Ca, lập tức đóng đinh hắn lên vách khoang của chiến xa.

Tu tiên giả chỉ nhấc nửa bước liền từ trong khói lửa nhảy lọt lên trên chiến xa bộ binh, dùng hai chân dẫm xác chiến xa vang dội lên tiếng “Ọp ẹp”, hai con ngươi như dã thú, hằn học nhìn chằm chằm Sở Ca.

Hình dạng của hắn trông cũng không được tốt cho lắm. Bị Sở Ca bắn xả vào đầu, đâu còn bộ dáng tiên phong đạo cốt cao cao tại thượng nữa, cho dù có linh năng hộ thuẫn phòng ngự, đạn xuyên giáp bắn cho hắn quần áo tả tơi luông lém bụi đất, mặt mũi sưng phù thâm tím giống như bánh bao, ngay cả con mắt đều sưng húp che kín nhìn không ra.

Cho dù đau đớn tột cùng, nhìn thấy bộ dạng chật vật không chịu nổi của gã Tu Tiên giả, Sở Ca nhịn không được cười ra tiếng.

Tu tiên giả càng thêm phẫn nộ, xòe năm ngón tay co rụt lại, rút phi kiếm từ Sở Ca ngực ra, mang theo một dòng máu phụt ra, nhắm ngay mi tâm của hắn.

Sở Ca vừa thổ huyết, vừa khó khăn nhích lê cái mông, kiên trì dùng cơ thể của hắn che chắn vật gì đó.

Đó là chiếc máy bay không người lái tự bạo cuối cùng, đằng sau là toàn bộ đạn dược của chiếc chiến xa bộ binh hạng nặng này.

Tu tiên giả trong nháy mắt sắc mặt biến đổi.

“Chết vinh còn hơn sống nhục, nếu đến lúc phải chết, Lão tử nhất định cũng phải chết một cách huy hoàng, thật thống khoái.”

Sở Ca từ trước đến nay đều cho rằng như vậy.

“Thằng con hoang, Hoan nghênh đến Địa Cầu.”

Sở Ca mỉm cười, kích hoạt hệ thống tự bạo máy bay không người lái.

Trong nháy mắt ánh lửa ngút trời nổi lên, hắn phảng phất nhìn thấy tên Nguyên Anh lão quái tự cao tự đại kia, bị thiêu đốt từ trên trời rơi xuống.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.