Liêu Uyển Hồng

Chương 4


Bạn đang đọc Liêu Uyển Hồng – Chương 4

Chương 4: Thế giới đang biến phụ nữ Trung Quốc thành trò tiêu khiển
Tuyết Nhung không phải là người chạy theo mốt. Trước đây, khi còn ở trong nước, cô chưa từng đến bất cứ nơi nào được gọi là thời thượng. Cô không thích xách túi Louis Vuitton, không dùng nước hoa Chanel, càng không bao giờ đến những nơi như quán cà phê Starbucks. Sở dĩ Tuyết Nhung không đi đến những nơi đó là vì cô hoàn toàn không có hứng thú với những thứ chạy theo trào lưu hoặc ăn theo nước ngoài. Rất nhiều người cho rằng Tuyết Nhung là kẻ lập dị đi ngược lại với trào lưu, song cô lại cảm thấy mình là người có lí tưởng khi đối mặt với hiện thực tầm thường của xã hội. Tuyết Nhung luôn tránh xa những kẻ toàn thân sặc mùi tiền và xã hội thượng lưu đầy bệnh hoạn.
Nhưng chỉ sau vài phút, cô tiểu yêu Trung Quốc bé nhỏ chìm đắm trong thế giới âm nhạc đã bị Lancer kéo đến tiệm cà phê Starbucks náo nhiệt nhất trong trường. Trong danh sách những địa điểm Tuyết Nhung cho là “hùa theo phong cách Tây”, Starbucks là nơi duy nhất có thể coi là có chút thú vị. Màu xanh lá cây cùng hương cà phê nồng nàn khi kết hợp với nhau thường đem lại cảm giác thoải mái dễ chịu cho con người. Sau khi tinh thần căng như dây đàn được thả lỏng, cơ thể chúng ta bỗng trở nên lười nhác, thấy mọi thứ vô vị, thậm chí còn có cảm giác chán chường. Starbucks có lẽ là điểm đến lý tưởng của giới trẻ ngày nay. Nó giống như một trung tâm vật lý trị liệu tâm lý ngắn hạn của bộ phận nhân viên công chức.
Trên thực tế, trung tâm trị liệu tâm lý nằm trong trường đại học Mi-chi-gân có vài điểm không giống các nơi khác. Đầu tiên, không khí ở đây không trì trệ, vô vị và bức bối vì có rất nhiều sinh viên đầu óc nhanh nhạy như Lancer đến đây uống cà phê. Ở đây bạn có thể thấy chỗ này là một nhóm sinh viên túm năm tụm ba hàn huyên đủ chuyện, góc kia lại có kẻ ngồi một mình chơi game. Những sinh viên này giống như những con sói ngỗ ngược, đầy tham vọng và chí tiến thủ. Trên người họ vốn không thể tìm thấy dấu vết nào của những căn bệnh văn minh mà người hiện đại thường mắc phải. Họ có tinh thần hoàn toàn khỏe mạnh, không bao giờ biết hối hận. Họ chỉ muốn tìm một nơi để vẫy vùng sức trẻ, để văng bậy, để điên cuồng theo đuổi đối tượng mình nhắm tới! Vì thế, có thể nói, tiệm cà phê Starbucks nằm ở trung tâm trường này đã biến thành nơi để thanh niên thỏa sức vui chơi, cũng là nơi chuyên gây ra rắc rối.
Khi hai người đến tiệm cà phê Starbucks tiếng tăm lừng lẫy đã là chín giờ tối. Tuyết Nhung thấy nơi đây không hề giống một quán cà phê mà giống một quán bar hơn. Chỉ có điều, thứ cô ngửi thấy không phải là rượu mà là hương thơm của cà phê. Lúc này, trong quán gần như đã kín chỗ. Trên chiếc sô pha kê sát lò sưởi, một đôi tình nhân đang trêu chọc tán tỉnh nhau. Các bàn còn lại toàn là thanh niên nam nữ với đủ loại màu da, đủ loại quần áo khác nhau: kẻ lớn tiếng bàn luận, kẻ làm mặt xấu trêu ghẹo nhau, chẳng ai thèm để ý đến sự xuất hiện của Lancer và Tuyết Nhung.
Tuyết Nhung thầm nghĩ, nếu là Trung Quốc, thì một cặp đôi nổi bật như cô và Lancer nhất định sẽ là tâm điểm chú ý của mọi người khi đến những nơi như thế này. Song có thể thấy, người Mĩ có hiểu biết tương đối sâu rộng, chính vì thế trong mắt họ những kẻ có bề ngoài đạt đến 9,5 điểm như hai người chỉ là không khí. Tuyết Nhung gượng cười, lòng thầm nghĩ, nếu lúc này có một cô gái mắt xanh tóc vàng gợi cảm khoe ngực khoe chân đi qua, thì chắc đám đàn ông có mặt ở đây đều sẽ phụt máu mũi.
Lancer và Tuyết Nhung sánh vai đi thẳng đến trước sân khấu. Lúc này, như sực nhớ ra điều gì, Tuyết Nhung bước lên trước Lancer, nhanh chóng rút một tờ giấy bạc từ trong túi xách ra, đặt lên quầy và nói với cô nhân viên phục vụ: “Cho tôi một cốc cà phê Latte có đường, không cần gì thêm nữa.” Cô nhất định tự trả tiền vì muốn vạch rõ ranh giới với anh chàng người Mĩ. Thực ra, cô đồng ý cùng anh ta đến đây là vì bối rối trước sự thúc giục của mọi người. Đây tuyệt đối không phải là một cuộc hẹn hò.

Hành động bất ngờ của Tuyết Nhung khiến Lancer đứng ngây ở đằng sau, tròn mắt kinh ngạc. Nhưng ngay sau đó, anh liền mỉm cười: “Cô gái châu Á bề ngoài trông có vẻ đanh đá rắn rỏi, nhưng thực ra bên trong lại yếu ớt mong manh, chỉ mỗi việc đi uống cà phê thôi mà cũng phải đề phòng”. Sự tính toán chi li và cẩn thận của Tuyết Nhung trong mắt Lancer lại trở nên vô cùng ngây thơ và đáng yêu, quả nhiên cô ấy không hề giống những người con gái anh đã từng qua lại trước đó. Anh thở một hơi thật sâu rồi thầm nhắc nhở mình: “Đừng nhụt chí, trên thế giới này, không có người phụ nữ nào có thể cưỡng lại sức hút của một người đàn ông, và người đó chính là Lancer ta đây!”
Tuyết Nhung cứ đứng im một chỗ. Chờ đến khi Lancer mua được một cốc Capuchino cho mình, cô mới cùng anh bưng cà phê, len lỏi qua các dãy bàn chật ních người, tìm đến một chiếc bàn sạch sẽ và ngồi xuống. Kể cũng lạ, trong mấy lần chạm mặt trước đây, Tuyết Nhung chưa từng có cảm giác không thoải mái khi đứng trước Lancer. Vậy tại sao khi ngồi bên chiếc bàn một chân độc đáo của quán cà phê Starbucks này, ở vị trí đối diện với anh ấy, lòng cô lại thấy có gì đó rất lạ. “Trời ơi! Một cặp nam nữ ngồi gần như thế này, lại còn mặt đối mặt nữa thì tính là gì? Liệu người khác có nghĩ là bọn cô đang hẹn hò không?” Tuyết Nhung lén nhìn ra xung quanh. Cũng may, mọi người vẫn đang tập trung vào câu chuyện của mình, không ai thèm quan tâm đến tình cảnh của hai người lúc này. Cô lại nhìn sang phía Lancer. Khuôn mặt vô cùng sinh động của anh ấy lúc này trông cũng có vẻ uể oải, thậm chí còn khá tẻ nhạt.
Sau khi uống một ngụm cà phê, Tuyết Nhung thực sự cảm thấy mọi thứ quá nhạt nhẽo. Cô đứng dậy, nói với Lancer mình muốn vào phòng vệ sinh. Sau khi rửa tay xong, Tuyết Nhung soi gương chỉnh lại đầu tóc và quần áo. Vừa bước ra khỏi phòng vệ sinh, Tuyết Nhung liền phát hiện ra không khí trong quán đã hoàn toàn thay đổi. Ánh mắt sáng rực như đèn pha của tất thảy mọi người đều đổ dồn về phía cô. Tuyết Nhung cảm thấy dường như hành động đi vệ sinh của mình đã vô tình chọc giận những người ở đây. Cô như bị cuốn vào câu chuyện thị phi trong giờ học môn “Nhìn nhận lại văn hóa Mĩ” một lần nữa. Lẽ nào tình cảnh trớ trêu đó lại một lần nữa xảy ra với cô ở quán cà phê Starbucks này ư?
Tuyết Nhung vẫn chưa kịp phản ứng lại thì đã có người tiến đến trước mặt cô. “Chúc mừng bạn nhé!” “Cảm ơn bạn đã chia sẻ ngày đặc biệt của mình với chúng tôi!” “Chúc mừng bạn!” “Chúc mừng…” Những lời chúc mừng dồn dập khiến Tuyết Nhung kinh ngạc tột độ. Khó khăn lắm cô mới len qua khỏi đám người và quay trở lại chỗ ngồi của mình. Nhưng cô vừa ngồi xuống đã bị một đám người vây kín. Họ vừa nâng cốc cà phê lên vừa hát vang: “Tèn ten ten ten, tèn tén tèn ten…” Cái gì? Trời ơi! Đó là bài hát cử hành hôn lễ mà! Điên rồi! Những người ở đây điên hết thật rồi! Nhìn bộ dạng sửng sốt không hiểu có chuyện gì xảy ra của Tuyết Nhung, Lancer ngồi im tại chỗ, lấy tay ra hiệu cho cô nhìn vào tấm biển lớn được làm tạm từ những miếng giấy quảng cáo màu đỏ dựng trên bàn, rồi nở nụ cười tinh quái: “Just married! – Vừa kết hôn!” Trời ơi! Nhìn vào dòng chữ đó mắt Tuyết Nhung như sắp rụng ra ngoài.
“Anh đúng là đồ khốn!” Mắng xong, Tuyết Nhung quay ngoắt đi, len qua đám người đứng xung quanh, lao ra khỏi quán cà phê Starbucks.
Song cho dù cô gái Trung Quốc này chân có dài thế nào đi chăng nữa thì hai bước của cô chỉ bằng một bước của chàng trai người Mĩ. Cô vừa chạy ra đến cửa thì Lancer đã đuổi kịp. Anh nắm lấy tay cô, lắp bắp nói: “Xin lỗi, anh muốn đùa em một chút thôi, chỉ là đùa thôi mà! Này, em quên không cầm cà phê của mình!” Nói đoạn, Lancer ấn cốc cà phê vào tay cô.
“Anh đúng là đồ khốn!” Tuyết Nhung ra sức đẩy cốc cà phê về phía Lancer. “Bộp!” Cô quay người lao đi, rồi biến mất trong tích tắc, bỏ lại Lancer ướt sũng cà phê, đứng ngây ra như khúc gỗ.

Không ngờ, toàn bộ câu chuyện đã bị những kẻ rỗi rãi, muốn tìm trò tiêu khiển của quán cà phê Starbucks dùng điện thoại quay lại. Ngay trong buổi tối hôm dó, diễn biến sống động của sự việc đã được đưa lên trang đầu tiên của Youtube – website nổi tiếng nhất của Mĩ, với tựa đề “Cuộc hẹn đầu tiên ướt sũng”. Thức dậy vào buổi sáng hôm sau, cả Tuyết Nhung và Lancer đều đã trở thành người nổi tiếng trên mạng. Clip có cái tên rất hoành tráng “Cuộc hẹn hò ướt sũng của của gái châu Á đanh đá trên đất Mĩ” đã được các trang web châu Á truyền đi khắp thế giới với tốc độ chóng mặt. Chỉ sau một đêm clip này xuất hiện trên mạng youtube, lượng người vào xem đã vượt qua con số 200 nghìn!
Trước khi sự việc ở quán cà phê Starbucks xảy ra, đối với Tuyết Nhung các trang web xã hội chẳng khác nào một cái siêu thị. Nó chỉ là nơi để cô thỉnh thoảng dạo chơi khi có đủ thời gian hoặc thực sự cần thiết. Ở đó cô có thể tùy ý kích vào thứ mình muốn xem, cũng có thể thong dong dạo qua các diễn đàn, tìm hiểu đủ mọi chuyện trên trời dưới đất. Đó là cách hữu hiệu để cô thả lỏng tinh thần và giết thời gian. Bất luận là phù dung tỉ tỉ nổi tiếng một vùng trời, hay Leorowi cô nàng hot girl tai tiếng, Tuyết Nhung đều chẳng màng dính dáng đến những thứ nhảm nhí đó. Cũng giống như hầu hết các netizen[1] khác, Tuyết Nhung không hiện nick, không bàn luận trên mạng. Cô không bao giờ nghĩ đến chuyện một ngày kia internet bỗng biến thành một con quái vật hung dữ điên cuồng vồ lấy mình.
[1] Netizen: Công dân mạng.
Lúc này, Tuyết Nhung mới nhận thức được sức mạnh kinh hoàng của internet. Chỉ trong một đêm ngắn ngủi, đoạn clip của cô và Lancer không chỉ có trên 200 nghìn người vào xem, mà nó còn được dịch sang tiếng Hoa, làm dậy sóng các diễn đàn Trung Quốc với đủ thể loại tít hoang đường và nực cười. Nếu như trước đây Tuyết Nhung đã từng nghe đến thuật ngữ “photo scandal”, thì bây giờ chuyện giữa cô và Lancer cũng được gán cho một cái tên hết sức mĩ miều “Starbucks scandal”. Vậy là, khi có ai đó nhắc đến nhân vật nữ chính của đoạn clip nọ trên mạng, cô lại được gọi là “cô gái Trung Quốc Starbucks”, còn Lancer thì biến thành “chàng trai Tây Starbucks”.
Nói tóm lại, tất cả những ai đã xem đoạn clip này đều cho rằng đây là một chủ đề hấp dẫn cần được kỳ công xào xáo. Thậm chí có người còn đứng ra làm chứng rằng: đoạn clip này nằm trong chiến lược kinh doanh mà hãng Starbucks đã kỳ công vạch ra để thúc đẩy tiêu thụ trên toàn cầu, nâng cao mức độ nổi tiếng của thương hiệu trong giới trẻ, thay đổi hình tượng dập khuôn bấy lâu nay. Họ muốn chứng minh cho giới trẻ rằng: Starbucks cũng là một nơi theo kịp trào lưu của thời đại, là nơi các bạn trẻ có thể hẹn hò và xây dựng những câu chuyện “romatic”.
Tuyết Nhung luôn chăm chú dõi theo tiến triển của câu chuyện. Xét từ quan sát của cô, đa phần người Mĩ hoặc người phương Tây đều cho rằng Lancer chẳng có lỗi gì trong chuyện này, anh ấy chẳng qua chỉ muốn tặng một trò đùa thú vị cho đối tượng hẹn hò của mình mà thôi. Thậm chí có người còn nói, nếu mĩ nhân châu Á đó không nuốt trôi được trò đùa này thì cô ta chẳng đáng để theo đuổi, “chàng trai Starbucks” nên sớm đá cô gái đó đi là vừa. Xem đến đây, Tuyết Nhung giận sôi người.

Cũng có một số người Mĩ cho rằng, về lý thuyết, Lancer không sai vì “lãng mạn là điều rất tuyệt vời”. Song anh ấy đã phạm phải một sai lầm kĩ thuật không thể cứu vãn đó là chạy theo đưa cốc cà phê cho cô gái nọ khi cô ta đang vô cùng tức giận. “Làm như vậy chẳng khác nào tự chuốc họa vào thân. Hành động đó sẽ khiến cho cô ta càng nổi giận và tìm cách trả đũa.” Đàn ông Mĩ đều tỏ ra cảm thông với “chàng Tây Starbucks”, may mà đó chỉ là một cốc cà phê, chứ mà là một khẩu súng thì anh chàng đã sớm lìa xa cõi đời chỉ sau một phát súng rồi.
Dù sao đàn ông Mĩ cũng vẫn là đàn ông, mà đã là đàn ông thì đương nhiên phải bảo vệ Lancer.
Vậy phụ nữ Mĩ thì sao? Tuyết Nhung muốn xem phản ứng của họ. Đại đa số phụ nữ Mĩ đều cho rằng, nếu như cô gái này không cố tình dựng chuyện để mình trở nên nổi tiếng thì đúng là chuyện bé xé ra to, phản ứng hơi thái quá. Nếu một đôi nam nữ hẹn hò nhau ở quán Starbucks, nhưng lại chẳng ai thèm để ý đến họ thì thà về nhà làm bài tập còn hơn, còn hẹn hò làm gì nữa?
Hẹn họ là gì? Hẹn hò và gặp mặt không hề giống nhau. Hẹn hò cần phải có tình cảm. Vậy tình cảm từ đâu? Nó chẳng phải là thứ được xới lên từ trong đầu mỗi chúng ta hay sao? Đáng tiếc thứ mà đại đa số đàn ông đều thiếu đó chính là khả năng xây dựng tình cảm. Họ rất cần đọc cuốn sách “best seller” có tựa đề “1001 cách tạo nên sự lãng mạn”. Song “chàng Tây Starbucks” không giống họ, anh ấy có thể dựng nên những câu chuyện lãng mạn kinh thiên động địa. Vì thế có thể nói, Lancer chính là “quán quân hẹn hò”. Nếu có một cuộc bỏ phiếu ở Mĩ, “chàng Tây Starbucks” nhất định sẽ được bầu chọn là chàng trai lãng mạn nhất trong năm. Phụ nữ Mĩ đều nhất loạt cho rằng: “Lancer quá cool, cool dến mức không thể cool hơn được nữa.”
Nhiều lúc Tuyết Nhung không tài nào đọc nổi những lời bàn luận vô lý của họ. Cô cảm thấy sự giận dữ lúc đó của mình đã bị họ bóp méo. Ai lại không thích lãng mạn? Nhưng là ai không tạo nổi một trò đùa? Liệu đó có thể là hẹn hò? Song tất cả những chuyện đó chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất là hai chữ tiếng Anh “Just married” mà Lancer viết trên bàn. Hai chữ này nếu dịch sang tiếng Trung là gì? “Vừa mới kết hôn!” Đầu óc mọi người có vấn đề hết rồi sao? Kết hôn là gì? Thử mở từ điển xem ý nghĩa của hai chữ đó đi! Cô chỉ đi uống cà phê với Lancer mà thôi, đến người yêu còn chẳng phải, hà cớ gì lại đùa giỡn như thế? Anh ta có chút nào tôn trọng cô không? Cô thậm chí còn chưa yêu, chưa hôn ai bao giờ thì làm sao có thể kết hôn được kia chứ? Còn lên giường ư? Thực chẳng dám nghĩ tiếp nữa!
Đàn ông Mĩ dù sao cũng là đàn ông. Bọn họ đều điên rồ hết.
Cuối cùng Tuyết Nhung quyết định không xem các trang web của Mĩ nữa, mà vào mạng Trung Quốc xem đồng bào mình nói gì.
Điều khiến Tuyết Nhung vô cùng ngạc nhiên đó là đại đa số phụ nữ Trung Quốc đều đồng tình với phụ nữ Mĩ. Bọn họ cũng cho rằng Tuyết Nhung đã phản ứng thái quá. Đó chẳng qua chỉ là một trò đùa, hà tất phải tỏ ra nghiêm trọng như thế, hại anh chàng Mĩ đẹp trai nọ ướt hết cả người. Không chỉ có thế, rất nhiều người còn cho rằng anh ta rất đẹp trai. Không biết anh ta đẹp trai hơn, lãng mạn hơn đàn ông Trung Quốc bao nhiêu lần. Cô nàng nọ đúng là có mắt như mù mới khiến anh ấy thê thảm đến vậy!

Song Tuyết Nhung còn ngạc nhiên hơn nữa khi chàng tây có tên Lancer này lập tức có một lượng fan đông đảo. Vài ngày sau, do tốc độ fan tăng lên chóng mặt nên họ đã lập ra cả một hội những người yêu thích Lancer. Nếu cô đeo kính thì chắc đã giật mình làm rơi vỡ rồi.
Tuy nhiên Tuyết Nhung có hứng thú nhất với những phản ứng của đàn ông Trung Quốc. Họ đều cho rằng “anh Tây Starbucks” này đúng là đồ hạ lưu, dám cả gan trêu ghẹo con gái Trung Quốc. Vì thế, anh ta bị “cô gái Starbucks” đổ cà phê vào người là đáng lắm. Thậm chí có người còn nói, cô nàng Trung Quốc đanh đá đó đáng lẽ nên đạp cho tên khốn này một cái. Đương nhiên, cũng có rất nhiều người khuyên cô nên cho anh chàng này nếm thử công phu của Trung Quốc, thậm chí còn kêu gọi những Lý Tiểu Long giấu mặt đứng ra giúp đỡ cô dạy cho gã Tây nọ một bài học nhớ đời.
Mặc dù những góp ý đó thật ngây ngô và buồn cười, nhưng chúng vẫn nằm trong phạm vi Tuyết Nhung có thể chấp nhận. Cô chỉ bực mình khi có một bộ phận đàn ông Trung Quốc công khai mắng mình là đồ bỏ đi. Bọn họ nói, đàn ông Trung Quốc đầy ra đấy, hà cớ gì phải chạy sang tít nước Mĩ, bám theo một gã trai Tây, để rồi bị hắn lấy làm trò đùa. Thật là mất mặt, đúng là đáng đời!
Một tình huống bất ngờ, một đoạn clip ngắn ngủi đã gây ra một trận đấu khẩu trên mạng. Các netizen Mĩ còn tạo ra rất nhiều bản “Starbucks scandal” chọc cười rồi tung hết lên mạng. Trong số đó, có bản Lancer biến thành một con sói háo sắc, còn Tuyết Nhung là cô bé quàng khăn đỏ; có bản Lancer thành cựu tổng thống Bin Clin-tơn, còn Tuyết Nhuung là Lewinsky[2]. Các netizen Trung Quốc cũng không chịu thua kém. Dựa theo toàn bộ diễn biến của sự việc, họ dựng nên một bộ phim hoạt hình, trong đó Tuyết Nhung là nữ anh hùng Hoa Mộc Lan, còn Lancer chỉ là một con hổ giấy Mĩ, bị cô đánh cho bỏ chạy tơi tả.
[2] Monica Samille Lewinsky: Một phụ nữ Hoa Kỳ được cho là có một mối “quan hệ không phù hợp” với cựu tổng thống Bin Clinton khi cô làm việc tại Nhà Trắng.
Ngoài những đoạn clip chọc cười tự chế ra, Tuyết Nhung còn bất ngờ nhận được một bức thư viết tay của phó Tổng Giám đốc Starbucks. Nội dung đại thể của bức thư là cảm ơn Tuyết Nhung và Lancer đã giúp họ trở nên nổi tiếng hơn, kèm theo là một tờ tiền mặt trị giá 100 đô la Mĩ. Cuối thư, bà ta còn cho biết lãnh đạo cấp cao của Starbucks đang suy nghĩ đến việc mời Lancer và Tuyết Nhung làm người đại diện cho họ, hi vọng hai bên có thể hợp tác lâu dài.
Chuyện này quả là ngoài sức tưởng tượng! Tuyết Nhung không thể chịu nổi nữa. Cô thực sự sắp phát điên rồi!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.