Đọc truyện Liêu Trai Hiện Đại Truyền Kỳ – Chương 30: Nước cờ thứ 3
Tối đó,Mei ngồi trước Vi tính.Gửi cho Dark mớ tài liệu cô bé vừa kiếm đc xong,cô bé nhờ Dark giúp đỡ.Dark lập tức phái Shelly tới Dã Nguyên…
Vì phòng cả 2 sát bên,nên âm thanh rất dễ lọt qua.Mà tầng thượng này lại cách các phòng khác khá xa.Cứ khoảng nửa đêm,Tử Du lại bật nhạc lên, gõ vào tường,hoặc là chạy qua đập cửa phòng hắn…Vậy mà hắn có vẻ chẳng “xi nhê” gì hết,chẳng phản ứng gì.Cô bé chợt nhớ:hắn luôn xem căn phòng của mình là cấm địa,hắn thích nuôi nhện,thích bóng tối.Vậy là cô bé nghĩ ra 1 kế hoạch chơi xỏ khác…
Shell tới Dã Nguyên thì gọi báo cho Tử Du biết ngay.Họ bàn 1 kế hoạch nho nhỏ dụ rắn rời khỏi hang.Ngay hôm sau,Nhất Phong nhận đc tin người của bang Thanh Long gây khó khăn cho chuyện việc vận chuyển hàng ở bến cảng của họ Kim.Nhất Phong và vài anh em tới đó xem sao.Khi tới nơi,hắn mới biết chỉ là 1 hiểu lầm nho nhỏ.Có 1 cô gái bí mật gọi tới yêu cầu anh em bang Thanh Long trực tiếp vận chuyển chuyến hàng,trong khi đây lại là điạ bàn xưa nay của đàn em Nhất Phong.Chỉ vài lời,hắn có thể thu xếp vụ xích mích mà ko cần động thủ.Xong xuôi,hắn và mọi người kéo nhau về.
Lúc về tới phòng mình,hắn ngạc nhiên tới nỗi tức điên lên.Căn phòng của hắn bị xáo trộn mọi thứ.Tường bị sơn lại với ~ gam màu sáng chói như xánh lá cây,đỏ,vàng,hồng,tím…với cơ man nào là nhân vật hoạt hình và hoa cỏ.Tường bị đập ra 1 lỗ lớn và còn xây thêm cửa sổ.Đèn bắt đầy làm căn phòng rộng trở nên quá sáng.Ko ~ vậy còn có cả đèn xoay và đèn chớp.Dàn vi tính của hắn bị tháo bỏ,thay vào đó là cái ti vi màn hình phẳng to đùng!Nơi đây giống như 1 quán bar nhiều hơn là phòng ngủ của hắn!
– Ai đã làm chuyện này?
– Em đó,Honeeey!Ha ha ha
Tử Du cười giòn.Phong điên tiết túm lấy cô bé dí cô vào sát tường.Cô bé cứ ngỡ như mình sắp bị bóp nghẹt.Nhất Lang có mặt kịp thời ngăn cản.
– Phong,buông ra.
– Cô ta làm rối tung căn phòng của em.
– Em chỉ muốn giúp anh ấy sửa phòng lại cho đẹp thôi mà!
Tử Du vừa nói,vừa thút thít.Nhất Lang phải từ tốn khuyên Phong hạ cơn giận
– Tử Du ham vui thôi mà.Em làm cô bé nghẹt thở rồi kìa!
Phong buông Tử Du ra rồi bỏ đi.Lần này Nhất Lang ko bênh đc cô nhóc rồi,chỉ lắc đầu và bảo mọi người thu dọn căn phòng…Tuy nhiên,chỉ bấy nhiêu thôi cũng làm Mei vô cùng hả hê…
Khi mọi người thu dọn xong,Phong mới trở về căn phòng-giờ ko còn là phòng hắn nữa.Hắn ko biết phải làm cách nào tống khứ Tử Du đi.
Trước mặt mọi người và Nhất Lang,con ranh đó tỏ ra đáng yêu,ngoan ngoãn…Nhg trước mặt hắn lại giở trò ma mãnh!Sao lại có thứ con gái như vậy trên đời?Sao mà giống…
Giờ hắn mới nhận thấy Tử Du giống Mei 1 cách lạ lùng,nhất là tính cách ma mãnh… “Ko thể nào đâu!Mei đang ở Senbi,làm sao có mặt ở Dã Nguyên đc?Tử Du tuyệt đối ko phải là Mei,và cũng ko nên là Mei!”
Hắn mở ngăn bàn như 1 quán tính,thế nhg ngăn bàn của hắn đã đc thay thế bằng 1 cái tủ mới,với 1 cái vi tính mới, 1 CPU mới mô hình con thỏ trắng!Nếu vậy…cây tiêu của hắn?Hắn tông cửa thật mạnh chạy vào phòng Tử Du,ngay lúc cô bé đang thay đồ.Cô nhóc hét lên 1 tiếng rồi lọt luôn vào bồn tắm.Hắn chỉ kịp ngượng ngùng lấy tay che mắt rồi ra ngoài,dù…đã thấy hết.
Sau đó…
Hắn đợi cô bé ngoài cửa.Khi Tử Du bước ra,thấy hắn thì rất bực:
– Sao anh vào mà ko gõ cửa hả?
– Tôi mất 1 thứ rất quan trọng.
– Ai thèm lấy đồ của anh chứ?
– Tôi để nó trong tủ kéo.
– Tôi cho mấy người nhân công đem quăng ra bãi rác rồi.
– Cái gì?
Phong nghiến răng.Nhg hắn biết giờ có làm gì cũng ko đc nữa rồi.Hắn lao xuống dưới nhà,lấy xe đuổi theo chiếc xe vừa đem cái bàn của hắn ra bãi rác…Tử Du tò mò cũng đi theo sau.
Tới bãi rác,giữa 1 núi rác,muốn tìm 1 đồ vật bé xíu như cây tiêu ấy còn khó hơn mò kim đáy bể.Nhg hắn quyết ko bỏ cuộc!Hắn leo lên mớ rác và đào bới,tìm kiếm bằng đôi ta đây vết bỏng xấu xí của mình.Tự nhiên,nhìn vẻ mặt đó của hắn,Tử Du thấy mình thật có lỗi.Cô bé cũng leo lên tìm phụ,tìm 1 thứ mà chẳng biết là cái gì nữa.
– Anh có thể cho tôi biết đó là cái gì ko?
– Cô biến đi.
– Tôi đang cố giúp anh mà!
– Tôi ko cần!Cô chỉ giỏi mang tai hoạ và phiền phức tới cho tôi thôi.Cút đi.
– Đừng có thấy tôi xuống nước rồi quá đáng nhé!
Phong ko thèm đôi co.Đôi tay hắn vẫn kiên nhẫn lật từng ngăn kéo,tháo từng bao rác…hắn nghĩ nó ko còn trong ngăn kéo chắc là do rớt ra ngoài lúc vận chuyển…
Trời nhá nhem tối,Phong vẫn miệt mài tìm kiếm.Tử Du nói:
– Bỏ đi.Tôi đền cho anh cái khác.
Phong vẫn ko coi lời cô bé ra gì…Tử Du ko hiểu cái gì mà quan trọng với hắn như vậy?Cái gì mà ko thể thay thế như vậy?Chắc là quý giá lắm…
– Của em!
– Ko,của anh!
2 đứa bé nọ đang cãi nhau chí choé.Chúng tranh nhau 1 vật gì đó.Tử Du bước tới mới biết đó là 1 cây tiêu cổ…Rất quen!
– Cây tiêu này ở đâu?Sao các em lại có?
– Em thấy nó đằng kia. Đứa nhỏ nói.
– Nhg anh là người nhặt nó.Bởi vì em ko thể leo lên đó đc!
Tử Du nhìn cây tiêu,rồi nhìn cái dáng của Nhất Phong đang đào bới tìm kiếm…Tim cô bé nhói lên…
– Cho cô mua lại cây tiêu đó nhé,và các em sẽ có nhiều tiền mà chia nhau ăn bánh.
2 đứa trẻ nhìn nhau rồi gật đầu lia lịa…Vậy là Tử Du có đc cây tiêu.Cô bé ko nói gì,leo lên chỗ Nhất Phong.Cô bé ko biết ~ gì mình nghĩ là đúng hay sai…Cô nhóc giả vở bới bới,rồi sau đó giơ cây tiêu lên…
– Cái gì thế này?1 cây tiêu!
Phong vội nhìn qua,rồi giật lấy nó từ tay Tử Du.Hắn cầm lấy nó,lấy áo lau nó,nâng niu nó như 1 báu vật…
– Đó là thứ anh đang tìm hay sao?
– …
Hắn ko trả lời mà lẳng lặng leo xuống,lên xe rồi về.1 đoạn hắn sực nhớ Tử Du đã cho xe khi nãy chở cô nhóc về trước.Hắn quay lại,ra hiệu cô bé leo lên xe hắn chở về…
Sau lưng Nhất Phong,Tử Du có nhiều câu hỏi.Nhg cô bé cũng thừa biết Nhất Phong sẽ ko trả lời…
Khi tới nơi,hắn để cô bé xuống xe rồi mới chạy đi cất xe.Cô bé bỗng nhiên chạy ra chặn đầu xe của hắn,xém chút nữa làm hắn tông vào cô nhóc rồi.
– Điên à?
– Anh tên gì?
– Cô bị mất trí nhớ sao?Tôi-Kim Nhất Phong.Đc chứ?
Hắn lạnh nhạt cho xe vào gara.
Tối hôm đó trở về,cô bé ko mấy khó khăn truy cập vào máy tính cá nhân của cục cảnh sát để điều tra về Nhất Phong.~ gì mà cô bé thu đc hoàn toàn khác với ~ thông tin về Nhất Phong mà 2 tháng trước Dark đưa cho cô bé.Nhất Phong…vừa giống Brian nhg lại ko phải là Brian mà cô bé từng biết,với 1 dãy các thành tích,chiến tính.Tấm ảnh Nhất Phong trong hồ hơ lưu trữ đúng là 1 Brian mà cô bé từng biết,nhg Brian này ko có đôi mắt dịu dàng,hiền lành như Brian cô bé từng biết…
Nhg tại sao Dark lại giấu cô bé ~ thông tin này?Kể cả khi đưa thông tin về Nhất Phong,tấm ảnh trong ấy cũng là của 1 người khác!Phải chăng ngay từ đầu Dark đã biết…Trong này ko hề nói đến thời gian trước khi khuôn mặt Nhất Phong bị biến dạng hay nguyên nhân gây ra việc ấy,nhg Dark lại ghi rằng hắn bị như vậy sau 1 lần bị 1 băng nhóm khác phục kích…
Tử Du thấy đầu óc mình lẩn lộn,bấn loạn…Nhất Phong có phải là Brian ko?Ngày ấy,sau tai nạn,cô nhóc ko thấy bất cứ dòng tin nào đưa tin về vụ tai nạn lần đó.Cũng ko nghe bất cứ tung tích nào về Brian…Vì vậy mà cô bé đinh ninh Brian đã chết.Ai có thể sống xót sau vụ nổ đó chứ?
“Mei,đừng khóc,vì anh là Gió.Gió sẽ ko chết!”
Brian đã bảo như vậy mà…
Tử Du quyết định tìm Nhất Lang vì chỉ anh mới cho cô đc câu trả lời…