Đọc truyện Liệu Tôi Có Thể Thích Anh?! Wang Yuan – Chương 7
Cô gặp TFBOYS ….6h sáng hôm sau … ” Chị Thiên Tâm xinh gái , đáng yêu dễ thương ơi ! Có điện thoại , có điện thoại , có điện thoại , có …” -Cô mắt nhắm mắt mở với lấy cái điện thoại >Cô bực mình gắt lên , Thiên Tâm có tính gắt ngủ rất mạnh nên mỗi lần có người phá giấc ngủ của mình là y như rằng cô biến thành hổ cái luôn ! >Đầu dây bên kia trả lời cô bằng một câu hỏi . >Cô vẫn trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ hừ lạnh một cái > > > >Cô bực mình nhìn kĩ màn hình điện thoại , sau 5s khuôn mặt cô biến dạng hẳn ( tưởng tượng như thế này nè : AoA !) khi nhìn thấy dòng chữ trên màn hình điện thoại ” Nguyên Ca đẹp trai ” >Cô lắp bắp hỏi , giờ thì cô tỉnh ngủ luôn rồi >Anh cười > >-Cô cười gãi đầu . > -Anh nói rồi tắt nhanh máy đề phòng cô nổi cơn tam bành mặc dù biết là cô sẽ không dám làm vậy …Cô tắt máy rồi bước vào làm VSCN . Biết là hôm nay sẽ gặp cả TFBOYS nên cô trang điểm nhẹ với một chút phấn hồng và son đỏ tươi tắn . Mở tủ quần áo cô chọn lấy một bộ váy jeans cá tính kết hợp với giày thể thao trắng . Tóc tết xương cá nữ tính . Xoay mình một vòng trước gương , cảm thấy hài lòng với bản thân , cô bắt đầu đi làm . ….Trường THCS Cao Nam _Thiên Tâm ! Hôm nay em đi đâu à ? Xinh thế ! – Chị Tiểu Băng đưa cho cô một tách cà phê rồi cười . Trong trường , chị là người giúp đỡ cô tận tình nhất và có thể nói là một người bạn thân thiết của cô . _Cảm ơn chị ! -Cô nhận lấy rồi ngồi vào bàn làm việc của mình _Dạ vâng ! Hôm nay em có việc ạ ! _Đi chơi với bạn trai sao ? _Không không ! Chỉ là một người bạn thôi ! -Cô xua tay lắc đầu _Ừ ! Em chuẩn bị giáo án đầy đủ chưa ? Sắp lên lớp rồi đấy ! Mà hình như hôm nay em chỉ có một tiết thì phải ?! _Dạ em chuẩn bị rồi ạ ! Cảm ơn chị đã nhắc ! _Ừ vậy được ! …7h45… “Reng reng reng …” Tiếng chuông báo hiệu kết thúc tiết học đầu tiên reng lên . Lưu Thiên Tâm ngó nganh ngó dọc phía cổng trường nhưng không thấy bóng dáng chiếc xe nào cả đành lủi thủi đi bộ . Hy vọng trên đường sẽ gặp họ . Khi đi ngang qua một con hẻm , có người kéo tay cô làm cô sợ hãi hét lên : _Aaaa … Cướp …ưm ưm.. Người đó vội bịt miệng cô lại , kéo cô vào sát tường _Yên nào ! Là anh đây ! Vương Nguyên ! Cô nghe vậy thì im luôn , thấy cô đã bình tĩnh anh mới bỏ tay ra . _Sao anh lại … -Cô tròn mắt nhìn anh _Anh sợ người ta phát hiện nên đành làm theo cách này thôi ! -Anh nhún vai _Trời ạ ! Làm em giật mình ! -Cô vuốt ngực hoàn hồn . _Mà em khéo tưởnNguyên ! Đây là cô gái em nói với bọn anh sao hả ?! Em đúng là không biết tả người gì cả ! Cô ấy so với lời em tả thì đẹp hơn rất nhiều ! -Tuấn Khải chạy đến khoác vai Vương Nguyên sau đó quay sang cười nháy mắt với cô _Lưu Thiên Tâm ! Chào em ! _Dạ …Chào …chào anh ! Cô ngượng ngùng cúi đầu chào , khuôn mặt đỏ rực lên _Ha ha ! Em đáng yêu thật ! -Tuấn Khải vừa nói xong đã bắt gặp cái trừng mắt của Vương Nguyên , anh cười trừ gãi đầu . _Chào em Thiên Tâm ! -Thiên Tỉ đưa tay ra trước mặt cô rồi cười . _Dạ … Chào anh ! -Cô nói rồi đưa bàn tay trắng nõn của mình ra bắt lại . _Lên xe được rồi đấy ! Em không muốn làm mồi cho phóng viên đâu ! – Vương Nguyên cười rồi kéo cô vào trong xe an phận chọn chỗ ngồi để lại hai người kia bơ vơ bên ngoài . _Chưa gì đã nhận làm tài sản riêng của mình rồi ! – Khải Ca thở dài nhìn vào trong xe . _Họ đẹp đôi mà nhỉ ?! -Thiên Tỉ quay sang cười với Tiểu Khải , hai người cùng bật cười rồi leo lên xe luôn … Chuyến đi chơi bắt đầu …