Đọc truyện Liêu Thần – Chương 141: Người cá biển xanh 21
Cuối cùng tận mấy ngày sau, Elena mới biết những chuyện Trì An đã làm.
Nhưng rất nhanh, Elena cảm thấy lòng nhẹ nhõm.
Mười mấy năm dồn nén trong lòng, chưa bao giờ Elena cảm thấy nhẹ nhõm thư thái hệt như lúc này, cộng thêm khi biết vinh quang gia tộc Durth gia sẽ sớm được khôi phục, Elena lại càng thêm vui vẻ hơn rất nhiều. Những chuyện buồn phiền của quá khứ bà cũng không còn để trong lòng, đối với những ân oán tình thù cũng giảm bớt đi nhiều, khiến cho Elena thoạt nhìn càng thêm tươi trẻ.
đã nhắc thì thôi, xét về tuổi tác thì Elena hiện tại cũng chỉ thuộc hàng ba mươi. Độ tuổi này đối với Trì An mà nói vẫn còn trẻ trung lắm.
cô nghĩ, không biết mình có nên tìm kiếm cho Elena một tình yêu mới hay không đây?
Tâm nguyện của “Angel Durth” chính là phải chăm sóc Elena cho thật tốt, hi vọng bà có thể an hưởng tuổi già đến hết đời này, và bản thân Trì An cũng mong nửa đời sau của Elena cũng có thể vui vẻ hạnh phúc.
Định nghĩa hạnh phúc đối với phụ nữ mà nói là vô vàn đa dạng, không cần một tình yêu oanh liệt động trời, so với những thứ khác, chỉ có bầu bạn đến đầu bạc răng long mới chính là món quà tuyệt vời nhất.
Đáng tiếc Elena ngoài đứa con gái thì chẳng có một người thân nào có thể bầu bạn cùng bà qua những tháng ngày còn lại, dù có là con gái cũng không thể. Cùng nhau đến đầu bạc răng long, đây là chuyện chỉ có người bạn đời mới có thể làm được.
Cho nên Trì An nghĩ, có lẽ cô nên tìm một người đàn ông có thể yêu thương Elena, cùng bà bầu bạn đến hết một đời.
Nếu có người đàn ông chăm sóc cho Elena, vậy sau này cô ra biển rồi sẽ không còn phỉ lo Elena cô đơn một mình nữa.
Tất nhiên, chuyện này cũng cần phải thảo luận lại cho thật kỹ càng.
Sau đêm đó, phủ của Jones đảo chủ vẫn im lặng không chút động tĩnh, toàn Kình đảo cũng trở về với quỹ đạo vốn có, gió yên biển lặng.
Elena không nhịn được lo lắng, “Lúc ở Miao Sith con đối xử với Jones tiểu thư như vậy, gia tộc Jones sẽkhông bỏ qua cho con đâu …” đang nói đoạn, bà lại muốn nói nhưng rồi thôi, không biết phải làm gì nữa.
thật ra trong lòng Elena vô cùng hiểu rõ, những gì Trì An làm cũng chỉ vì giúp bà hả giận, bản thân bà cũng hưởng thụ vì điều đó, nhưng dù sao chuyện lần này cũng quá lỗ mãng rồi, thế lực của đảo chủ Kình đảo không phải là thứ mà mẹ con họ có thể đối chọi. Chưa tính nên khả năng điều động quân đội, gia tộc Jones còn dưỡng rất nhiều kiếm sư nữa, bọn chúng mà đã muốn đối phó mẹ con họ, bọn họ căn bản không cách nào chống lại.
“không sao đâu mẹ.” Trì An vẫn bộ dạng bình thản mặc kệ, cười híp mắt: “Bây giờ bọn họ còn đang bận xử lý những chuyện khác, không còn thời gian để ý đến chúng ta đâu.”
“Hả?” Elena mặt đầy dấu hỏi.
Trì An cười tít mắt kéo bà, không trả lời mà chỉ lảng sang vấn đề khác, “Elena, mẹ đã chào tạm biệt với dì Hall chưa? Ngày mai chúng ta phải dọn nhà rồi đó.”
Lực chú ý của Elena quả nhiên bị dời đi lập tức, vui vẻ nói: “Mẹ đã chào bọn họ cả rồi. Lúc mẹ xin nghỉ bà Fes lại còn nói, bà sẵn lòng nghênh đón nếu như ngày nào đó mẹ muốn quay trở về nữa đấy.”
Lúc nói lời này, phần lớn trong lòng Elena vẫn còn tồn tại chút không xác định. Do bởi Durth gia đã suy sụp quá lâu, lâu đến mức ngoại trừ nỗi nhớ vinh quang của gia tộc ra, những thứ khác bà đều khôngcảm giác được chân thực chút nào. Đặc biệt là giây phút Jones phu nhân đem lòng tự tôn của bà giẫm nát dưới chân, cả đời này Elena cũng không bao giờ quên được cơn ác mộng năm đó.
Đoạn ký ức kia thống khổ đến mức tưởng chừng đánh gục bà không đứng dậy nổi.
Trì An giống như không nhận ra sự khác thường của bà, chỉ bày ra nụ cười ấm áp: “Elena, tạo hoá sinh ra con người vốn dĩ không phân biệt sang hèn, dù là dân thường hay quý tộc thì cũng đều là người. Chỉ có giá trị vật chất bên ngoài mới quyết định địa vị của bọn họ trong xã hội mà thôi.”
“Bất kể cái gì quyết định nên, chúng ta phải nhớ kỹ mình là người, mà đã là người thì chúng ta đều có quyền lựa chọn điều mà mình muốn, không nhất định phải tuân thủ bất kỳ quy tắc nào. Thực ra chúng ta đều biết rõ luật lệ cũng chỉ là một thứ do chính con người đặt ra, chứ không phải là một cái gì đó bất di bất dịch không thể thay đổi.”
Nghe xong, Elena nhất thời ngẩn ra, một lúc sau mới nói: “Angel, con đang nói …”
Bà ngay lập tức cười lên, đã hiểu con gái đây là đang an ủi mình.
Sáng sớm hôm sau lúc hai người còn chưa xuất phát, xe ngựa của Hill gia và Carter gia đã tới trước cửa nhà mẹ con họ Durth.
Láng giềng xung quanh đều tò mò chạy ra nhìn hai cỗ xe ngựa đậu trước cửa nhà Durth gia, tận mắt nhìn thấy những người từ trên xe ngựa bước xuống, lập tức trên mặt ai nấy đều hiện vẻ ngạc nhiên xen lẫn hâm mộ trầm trồ.
Elena nói với hàng xóm là muốn dọn nhà, mọi người tuy không biết họ muốn dọn đến đâu nhưng cũng chỉ nghĩ đơn giản là bà dọn sang một căn nhà mới mà thôi. Nào ngờ đến khi nhìn thấy xe ngựa quý tộc đại giá quang lâm ngay trước mắt, rất nhiều người lúc này mới sực nhớ tiền thân của mẹ con họ vốn là người quý tộc, chẳng qua do nhà họ suy tàn đã quá lâu rồi, đến mức mọi người gần như đã quên bẵng đi xuất thân thực sự của mẹ con họ mà thôi.
Người làm của Hill gia và Carter gia đều được chủ nhân đặc biệt phân phó tới đây đón hai mẹ con họ đến khu vực của Hoa Ngươi.
Elena nhíu mày, thân tâm bà vốn không muốn làm phiền những người này, ai ngờ Trì An đã cười hì hì đỡ bà vào trong xe ngựa Hill gia, còn nhờ người làm của nhà Carter đem hành lý đã sắp xếp rồi đưa lên xe.
Trong số những hành lý có một số rương quý hiếm dưới biển mà Siren đưa cho cô, châu báu và hoàng kim thì lại càng không thiếu.
Những thứ này đối với hải yêu mà nói là đồ thừa thãi chất thành núi dưới đáy biển, nhưng với loài người thì lại tồn tại như một thứ vật phẩm trân quý. Siren vốn không quan tâm đến những thứ này, thấy côthích thì cứ đưa cho cô thôi.
Những vật phẩm mà người đàn ông của mình đưa cho, Trì An xem như là của hồi môn, rất tự nhiên mà nhận lấy.
Lúc người làm dọn hành lý ra ngoài, châu báu hoàng kim trong rương chất đầy như núi khiến cho rương không thể đậy kín được. Cảnh tượng này bị rất nhiều người dân vây quanh chứng kiến, nhờ đó mà mọi người mới ngộ ra giang sơn của Durth gia cuối cùng đã trở lại.
Durth gia khôi phục được cơ nghiệp, vậy gia tộc Jones năm xưa đã hại mẹ con Elena thê thảm như vậy sẽ ra sao đây?
Người vây xem nhịn không được bắt đầu suy đoán linh tinh.
Nửa ngày sau, bọn họ đã về đến Durth gia trong khu quý tộc Warner.
Xa cách mười bảy năm, cuối cùng Elena cũng được trở về với mảnh đất nơi mình sinh ra. Chứng kiến ngôi nhà trước mắt vẫn còn vẹn nguyên như trong trí nhớ, Elena lại không khống chế được cảm xúc mà bật khóc thành tiếng, những uất ức tủi nhục dồn nén năm xưa cũng tự nhiên được khơi dậy, tuôn ra ào ạt.
Sau khi nghỉ ngơi được vài ngày, Trì An mới quyết định trước khi sang năm mới, họ cần phải tổ chức yến hội để thông cáo Durth gia đã trở về, sau đó mời một vài nhà quý tộc đến đây tham dự. Đây là quy tắc thành lập bất thành văn của dòng dõi quý tộc, chỉ khi được chủ nhân lên tiếng mời, các quý tộc khác mới được phép đến thăm, còn trước đó họ sẽ không tuỳ tiện đến cửa quấy rầy nhà người khác.
Elena vô cùng hưng phấn tự tay viết thư mời, tỏ rõ thành ý để những vị khách quý tộc được mời đều cảm thấy rằng mình được tôn trọng.
“Nếu vị nhân ngư tiên sinh của con có thể lên bờ thì tốt rồi, người mẹ muốn mời nhất chính là cậu ta.” Elena mặt đầy tiếc nuối nói.
Trì An không chút để ý, cười nói: “Rồi sẽ có ngày đó thôi mà.”
Elena ngẫm nghĩ một hồi lại bật cười, nhưng rồi lại hỏi: “Angel, vị nhân ngư tiên sinh của con vẫn chưa trở về sao?”
“Vẫn chưa ạ, theo ý Ares truyền đạt thì có thể sang năm anh ấy mới trở lại được. Dù sao bây giờ đanglà mùa sinh sản của nhân ngư, tạm thời anh ấy không thể rời đi được.”
Trì An vừa nói, động tác cũng chậm lại đôi chút, quả thật cô có chút nhớ hắn rồi.
Những thế giới trước khi bọn họ gặp lại nhau, thông thường trừ phi là chuyện ngoài ý muốn, hai người họ đều hiếm khi tách xa nhau như vậy, báo hại cô giờ đây có chút không quen rồi.
Có điều chút cảm giác này rất nhanh bị những chuyện bên lề ném ra phía sau, Trì An bắt đầu hào hứng bắt tay sắp xếp chuyện khác.
nói tới thì chuyện này cũng có liên quan đến vụ của hải tặc lần trước, không hiểu vì sao mà chuyện liên quan đến “Hải Dương Chi Tâm” chỉ trong tích tắc đã lan truyền khắp nơi, còn lan đến tận tai những hòn đảo lân cận khiến bọn họ liên tục gửi thư cho Jones đảo chủ để truy chuyện này cho ra lẽ, cuối cùng gia tộc Jones bởi vì tai hoạ lần này mà bận rộn đến sứt đầu mẻ trán.
Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao đến giờ này Jones vẫn chưa đá động gì tới Trì An. So với việc đối phó mẹ con hai người thì phiền phức mà “Hải Dương Chi Tâm” đem tới cho bọn họ lại càng đáng gờm hơn.
Bởi lẽ gia tộc Jones hoàn toàn không hề biết cái gọi là “Hải Dương Chi Tâm” gì đó rốt cuộc là thứ gì, cuối cùng vì đâu mà kiểu tin đồn thế này có thể lan truyền ra ngoài được, và lý gì bọn cường đạo ác bá ngoài kia cứ khăng khăng cho rằng gia tộc Jones bọn họ cất giấu “Hải Dương Chi Tâm” gì đó. Quả thậtvì để xử lý chuyện này mà gia tộc Jones hoàn toàn không còn hơi sức để ý hai mẹ con kia nữa. Bọn họ không thể không tập trung mười hai phần lực để xử lý các tin tức truyền tới cũng như tìm cách giao thiệp với các hòn đảo lân cận.
Bọn họ hiểu rất rõ, nếu như sự tình lần này không thể giải quyết ổn thoả, gia tộc Jones khẳng định sẽ bị huỷ diệt.
Về phần mẹ con Durth gia, đợi bọn họ xử lý xong chuyện này, sau đó đến tìm mẹ con họ tính sổ cũng chưa muộn.
Thời điểm buổi yến tiệc diễn ra có không ít người quý tộc đến dự, những người này đều vì nể mặt Trì An mà tới.
Về phần những quý tộc khác không được Trì An mời thì hiển nhiên là không cam lòng rồi. Nhưng nghĩ tới chuyện của Elena năm xưa, rất nhiều người trong số họ đều ném đá xuống giếng thì lập tức chột dạ, không còn dám đến nhà gia tộc họ Durth để tăng thêm sự t ồn tại của bản thân, kẻo kích thích “Joy Durth” nhận ra chính mình.
Trải qua chuyện đêm đó, Trì An đã trở thành nhân vật đáng gờm trong giới quý tộc ở Kình đảo, giờ đây trong mắt mọi người, sự tồn tại của Trì An cũng đáng sợ hệt như ma quỷ vậy, tốt nhất là không nên chống đối với cô thì hơn. thật không biết kiếm thuật của đám Kiếm Sư nhà bọn họ và vị Kiếm Sư “Joy Durth” này, tài nghệ bên nào sẽ cao hơn.
Do bởi tạm thời còn chưa rõ đại cuộc, cho nên một số kẻ trong giới quý tộc vẫn còn dùng kế sách án binh bất động theo dõi tình hình, sẽ không dễ dàng tự tiện hành động.
Carter và Hill gia đều nằm trong danh sách khách mời của Durth gia, hơn nữa còn là khách mời hàng đầu đặc biệt.
Đối với Durth gia, Carter và Hill gia là hai gia tộc đặc biệt đầu tiên mà họ biểu đạt tình hữu nghị của mình. Dù rằng loại hữu nghị này do Trì An lập quyết định dựa trên thực lực, nhưng cũng có thể nóiElena có ấn tượng và thiện cảm với hai gia tộc này sâu sắc hơn bất kỳ gia tộc nào khác.
Có điều các quý tộc cũng có quan niệm giống như thế, cho nên Elena cũng không mấy so đo.
Sau đôi câu chào hỏi lẫn nhau, Trì An để quản gia Millers và Elena cùng đi tiếp đãi các vị khách quý, còn mình thì cùng Edward Hill và Leslie Carter ra một chỗ yên tĩnh bàn bạc.
“Bây giờ tình hình bên ngoài như thế nào rồi?” Trì An trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
“Từ lúc nghe được tin về Hải Dương Chi Tâm, chính quyền của rất nhiều hòn đảo quyết định sang năm sẽ phái người tới Kình đảo.” Leslie Carter lập tức nói: “Những người này cảm thấy vô cùng hứng thú đối với Hải Dương Chi Tâm. Xem ra lần này, Jones đảo chủ gặp không ít phiền phức rồi.”
nói đoạn, hắn dùng ánh mắt nghiên cứu tìm tòi nhìn về phía Trì An, trong lòng không khỏi khen ngợi.
Thiếu niên này thật đáng sợ. Còn trẻ tuổi như thế, kiếm thuật phi phàm cũng thôi đi, ngay cả mưu tính cũng lợi hại đến vậy. E rằng lúc đầu khi Trì An ở Miao Sith đối phó với những hải tặc kia, cô đã bắt đầu sắp đặt hết thảy những chuyện này rồi.
rõ ràng kế hoạch của cô chính là huỷ diệt gia tộc Jones thân bại danh liệt, đợi đến khi Jones hạ đài, vậy thì ngôi vị chủ nhân của Kình đảo …
Nghĩ tới đây, trong lòng Leslie Carter lập tức cũng nóng lên không ít, tầm mắt nhìn Trì An cũng nhiệt tình hơn nhiều.
Xưa nay quý tộc chỉ là một nhóm người thừa cơ trục lợi, chỉ cần là chuyện mang lại lợi ích cho bọn họ, bọn họ ruồng bỏ cả tín ngưỡng của chính mình cũng còn được nữa là.
Edward Hill nói tiếp, “Nghe nói rất nhiều hải tặc cũng giao thiệp với quân đội chính phủ ở đây, chúng đều hy vọng đến thời điểm đó sẽ có thêm nhiều người tới trợ giúp. Trong số những kẻ kêu gọi có rất nhiều băng nhóm khác nhau, Đầu Lâu Cốt cũng có, thuyền hải tặc Hoả Diễm cũng có, nhóm hải tặc Bò Cạp Đỏ cũng có, nhóm hải tặc Phỉ Lợi An cũng có. Tất cả bọn chúng đều muốn biết bí mật của Hải Dương Chi Tâm rốt cuộc là gì, cho nên vì đặc khu này mà ký định hiệp nghị với chính phủ. Đến lúc đó, đôi bên tạm thời sẽ không xâm phạm lẫn nhau, dân hải tặc cũng được phép lên bờ qua lại.”
Trì An hơi nheo mắt lại, “Ồ, số lượng cũng lớn quá rồi, phía chính phủ quân đội trên đảo chịu bằng lòng sao?”
“Bọn họ không có lý do nào không đồng ý.” Edward Hill nói, cám dỗ của Hải Dương Chi Tâm thực sự rất lớn.
Trì An không nhịn được cười thành tiếng, “Xem ra lần này hải tặc đối với Hải Dương Chi Tâm là cầm chắc trong tay rồi.”
“Cũng không hẳn, nếu không thì trận này sẽ không có nhiều hải tặc bất chấp bại lộ cũng phải lẻn vào Kình đảo chỉ để lấy cho được Hải Dương Chi Tâm.” Leslie mỉa mai nói, “Bọn chúng sao lại không chịu suy nghĩ một chút, nếu quả thật có Hải thần chúc phúc thì Jones đảo chủ đã sớm dụng quyền bá chủ mà phát triển vùng biển từ lâu rồi, không đến phiên bọn hải tặc như chúng lộng hành đâu.”
Edward liếc mắt nhìn hắn một cái, dựa theo phản ứng của gia tộc Jones gần đây mà suy đoán, có lẽ Jones đảo chủ cũng không biết mình có vật này, thậm chí ngay cả Hải Dương Chi Tâm là cái dạng gì, gã vẫn còn chưa biết.
Ngọn nguồn của tất cả mớ lộn xộn này, hết thảy đều truyền đến từ phía hải tặc.
Tất nhiên đám hải tặc hung ác nham hiểm kia cũng không phải kẻ ngu, trước khi còn chưa có được Hải Dương Chi Tâm, dĩ nhiên không thể để người khác biết đó là vật gì để tránh bị những kẻ khác nhanh chân đoạt trước.
Ba người trao đổi xong tin tức bên ngoài, Trì An còn chưa kịp mời bọn họ ra ngoài phòng khách thưởng chút trà thì đã nghe được tiếng ồn ào từ phía ngoài truyền tới.
Hôm nay là yến tiệc mừng Durth gia trở về, Trì An cũng không muốn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, lập tức đứng dậy đi ra ngoài.
Hai quý ông lịch lãm như Edward Hill và Leslie Carter tất nhiên cũng không thể ngồi tiếp, cũng đứng dậy theo sau Trì An.
Trì An vừa trở lại sảnh tiếp đãi khách thì liền thấy một quý phu nhân lạ mặt đứng ngay trước cửa.
Quý bà này thoạt chừng ba mươi tuổi, nhan sắc được bảo dưỡng rất tốt, đầu tóc được chải chuốt tinh tế, toàn thân là chiếc đầm lễ hội màu đỏ tinh xảo và trang sức đắt tiền, mỗi một hoa văn trên chiếc đầm đều được làm rất cầu kỳ tỉ mỉ, khắc hoạ được phong thái lộng lẫy sang trọng của một vị quý tộc.
Ngũ quan của bà xinh đẹp tinh xảo, giữa hai hàng chân mày lộ vẻ kiêu căng ngạo mạn, đích thật là mộtphu nhân quý tộc điển hình.
Lúc này, bà dùng thần sắc khinh thường nhìn Elena, cất giọng điệu cao quý: “Elena Durth, ta thật khôngngờ bà còn dám vác mặt trở lại Warner cơ đấy! Đừng quên ngày xưa mình đã gây ra chuyện liêm sỉ gì, bây giờ nhắc tới còn thấy bẩn miệng, ta từ xưa nay đúng là chưa từng thấy mụ đàn bà nào vô liêm sỉ giống như bà vậy, thật đúng là …”
“Vị đại thẩm miệng mồm như rác rưởi này là ai vậy? Ai cho bà ấy tiến vào đây?”
Trì An bước tới, dùng giọng nói không nhanh không chậm lên tiếng hỏi.
Lời này đúng là không chút nào nể tình, cũng vô cùng không quý tộc. Những người xung quanh nghe thấy đều lập tức sửng sốt, nén bụng cười thầm.
Lần đầu tiên họ thấy có người quý tộc nói chuyện như vậy … thật khó mà diễn tả!
Elena vốn giận đến mặt đỏ bừng, nhưng sau khi nghe được những lời của con gái thì cơn tức trong bụng cũng nhanh chóng tiêu tan. Có con gái hiểu chuyện bước đến bên bà, tay khoác lên vai bà làm nơi an tựa, nhất thời khiến cả người Elena nạp đầy dũng khí, cảm thấy không có gì là không làm được, cho dù đó có là người đàn bà năm xưa đã làm mình đau khổ cũng không sao cả.
Bà hơi mỉm cười nói: “Joy, mẹ giới thiệu cho con, vị này là Jones phu nhân.”
“Hoá ra là Jones phu nhân à.” Trì An kéo dài giọng, sau đó quay đầu nói với quản gia: “Millers tiên sinh, gia tộc Jones và loài chó không được phép đặt chân vào Durth gia, chẳng lẽ ông đã quên quy tắc này rồi?”
Mọi người: “…”
Jones phu nhân giận đến toàn thân phát run, giờ đây thằng ranh khiến con gái bà xém chút bị hải tặc giết chết đang đứng trước mặt, bà ta chỉ còn hận đến nghiến răng, rét lạnh nói: “Ranh con, chính cậu là kẻ đã hại Molly bị thương, chẳng lẽ cậu ngay cả một chút cảm giác xấu hổ cũng không có hay sao?”
Trì An lười trả lời, lại nói với quản gia: “Còn không mau mời Jones và chó ra ngoài?”
Millers quản gia: “…”
Millers quản gia hơi sửng sốt, vội vàng bước tới đuổi người, tuy là xưa nay ông ta chưa từng thấy có vị thiếu gia quý tộc nào dám nói những lời như vậy, nhưng bây giờ đối phương là người đã mời ông ta đến làm việc, tất nhiên là phải nghe lời chủ nhân rồi.
Jones phu nhân tức giận đến sôi người, bà ta nghe nói hôm nay Durth gia tổ chức yến tiệc nên mới đặc biệt đến đây tính sổ.
Dựa vào thân phận của gia tộc Jones ở Kình đảo thì làm gì có kẻ nào dám không nể mặt bọn họ? Chỉ một yến tiệc của một quý tộc nhỏ nhoi, lý nào bọn họ không thể đến chứ? Thế mà gia tộc họ Durth này không những không gửi thư mời Jones gia đến dự tiệc, bà ta hạ mình đến tận nơi, bọn chúng vậy mà còn dám không biết sống chết trực tiếp đuổi người?
Đúng là không một chút phong thái của quý tộc, thô thiển khác xa một quý tộc nên có.
Jones phu nhân trừng mắt nhìn chằm chằm Trì An, hai mắt giống hệt như chỉ muốn đem Trì An ra lăng trì thật thê thảm, hoàn toàn không quan tâm đến Miller đang ra sức đuổi người.
Trì An phát hiện tầng lớp quý tộc ở thế giới này thật đúng là một vũng sình có tổ chức, vì một cái gọi là phong độ quý tộc mà làm việc không có chút hiệu suất nào.
Vì vậy cô chỉ đành tự mình động thủ, đích thân “tiễn” Jones phu nhân ra ngoài.
Thế là tất cả mọi người đứng yên tại chỗ trơ mắt nhìn Trì An dứt khoát xách Jones phu nhân ném ra cửa Durth gia, còn tiện thể đánh ngã mấy tên vệ sĩ bên người Jones phu nhân rồi đá luôn ra ngoài. thậtđúng là không lời diễn tả!
Vì chuyện này, Jones phu nhân mất hết mặt mũi là điều hiển nhiên.
Chuyện Jones phu nhân kéo theo vệ sĩ tới cửa nhà Durth gia đã đến tai của rất nhiều nhà quý tộc, ai ai cũng đều tò mò muốn xem người năm xưa bị Jones phu nhân đuổi đi sẽ phản ứng như thế nào. Nhưng bọn họ quả thật không ngờ, Jones phu nhân vừa bước vào cửa thì đã bị chủ nhân đích thân ném ra khỏi nhà, chẳng những vậy mà tư thế ném người như ném rác kia quả thật quá đẹp trai đi.
Nhưng kẻ bị xem là rác – Jones phu nhân thì lại không cách nào thấy đối phương đẹp trai cho nổi, ngược lại còn căm thù Durth gia đến nghiến răng nghiến lợi, thậm chí so với cơn giận vì chuyện Elena câu dẫn chồng bà ta còn lớn hơn gấp bội.
Sau khi dứt khoát đá những người chướng mắt ra ngoài, Trì An xoay người đối mặt với các vị khách, híp mắt cười: “Được rồi, các vị! Mời mọi người tiếp tục hưởng thụ yến tiệc, không cần vì những người thừa thãi kia mà ảnh hưởng tâm trạng.”
Mọi người: “…”
Phong cách này của Durth gia cũng quá bạo lực rồi. Trong lúc nhất thời, đám quý tộc tại đây đều bị á khẩu không nói được gì.