Liệu Nguyên
Liệu Nguyên
Thông tin truyện: Liệu Nguyên
--GIỚI THIỆU:
- Đêm giao thừa.
Giao thừa định trước là đêm đoàn viên, ô cửa sổ nhà nào cũng tỏa ra ánh sáng ấm nồng.
Đào Hiểu Đông về đến nhà mở cửa ra, hơi ấm trong nhà phả vào mặt. Hai cậu nhóc ngồi trên sofa vừa ăn trái cây vừa xem Nghe thấy anh trở về, dáo dác nhìn ra ngoài cửa, một cậu nhóc cười tươi rói gọi một tiếng “Anh à”.
Nói là trẻ con, thực ra chỉ là trong mắt Đào Hiểu Đông mà thôi, chứ cũng đã là học sinh cấp ba mười sáu mười bảy tuổi đầu, cái tuổi lỡ nhỡ không lớn cũng chẳng nhỏ.
“Ngoài trời lạnh lắm ạ?” Cậu bé mở miệng nói có làn da trắng nõn, mặc bộ áo ngủ nhung mượt, chân đi đôi tất dày. Cậu đi về phía Đào Hiểu Đông, Đào Hiểu Đông đưa tay cho cậu, cậu bèn đi tới sờ nắn.
Cậu sờ lòng bàn tay, rồi sờ tới mu bàn tay, khẽ than lên một tiếng: “Ôi, lạnh quá.”
Đào Hiểu Đông rụt tay về, cọ cọ mu bàn tay lên cánh tay cậu, đổi đôi dép đi trong nhà, không để ý nói rằng: “Cũng tàm tạm, không lạnh lắm.”
Cậu chàng nắm lấy tay Đào Hiểu Đông mà xoa xoa, quay đầu nói với cậu bé ngồi bên kia sofa: “Nấu sủi cảo đi.”
Cậu bé da đen đầu đinh ngồi bên kia sofa đáp “vâng”, đứng dậy đi vào phòng bếp.
Đây là căn nhà của Đào Hiểu Đông, trong trong ngoài ngoài cũng chỉ có ba người này.
Cậu bé ngồi cạnh là em trai anh, Đào Hoài Nam. Cậu bé cũng xem như an tĩnh, da trắng nõn, cũng rất gầy, đôi mắt luôn điềm nhiên bình tĩnh.
SSTRUYEN mời các bạn xem tiếp..
6 Chương mới nhất
- Chương 75: “Năm mới, Hiểu Đông phải bình an. Còn phải ở bên anh.”
- Chương 74: “Bác sĩ Thang, bạn trai tôi.”
- Chương 73: “Nếu có thể bước vào giai đoạn thí nghiệm, Đào Hoài Nam nằm trong danh sách tình nguyện viên của hắn.”
- Chương 72: “Bản thân hai từ “người yêu” này mang theo sự lãng mạn rập khuôn, vừa tự tin lại vừa phóng khoáng.”
- Chương 71: “Đúng vậy, người tốt trọn đời bình an.”
- Chương 70: “Em cần phải nghĩ rằng―― em chính là của anh.”
Danh sách chương
- Chương 1: “Nằm chiêm bao mộng cũ, tỉnh lại đã sang năm.”
- Chương 2: “Cho nên làm gì có thần tiên, bác sĩ giỏi giang đến mấy cũng chỉ là người phàm.”
- Chương 3: “Giữa chừng tan tan hợp hợp, họ cũng đã chia tay nhau mấy lần rồi.”
- Chương 4: “Ngạc nhiên rồi cẩn thận suy xét hai người, suy ngẫm từ ngoại hình cho tới khí chất của từng người một lượt, an
- Chương 5: “Anh Ngôn à, em nghĩ kỹ rồi.. Bỏ đi!””
- Chương 6: “Bình thường Thang Sách Ngôn gọi anh là “Tiểu Ninh”, chưa từng gọi thẳng tên anh. Hôm nay hắn vẫn luôn gọi là Đư
- Chương 7: “Bệnh viện là nơi cho con người hy vọng, nhưng cũng đồng thời là nơi lấy đi hy vọng.”
- Chương 8: “Anh biết em đau.”
- Chương 9: “Đào Hiểu Đông nhìn qua một lượt rồi cất tiếng chào: Bác sĩ Thang.””
- Chương 10: “Cậu không giúp được nhưng tôi vẫn có thể giúp sức một chút, tâm lý muốn làm gì đó rất đáng quý, đừng bỏ cu
- Chương 11: “Tay anh lạnh thế.”
- Chương 12: “Tình cảm sâu đậm cách mấy cũng không thể chịu giày vò hoài, bao nhiêu năm qua Đường Ninh đã mài trái tim Thang Sách N
- Chương 13: “Không thể vì anh nói em chưa trưởng thành thì em cứ hành xử như trẻ con mãi được.”
- Chương 14: “Thế ông đỏm dáng như vậy làm gì? Cưa sừng làm nghé như vậy ông tính làm gì hả?”
- Chương 15: “Trên eo hai tấc đồng thân, đoạn hẹp nhất ấy.”
- Chương 16: “Nơi này trời xanh thăm thẳm, đất đá vàng đượm.”
- Chương 17: “Tôi vừa mới uống, nếu anh không chê…”
- Chương 18: “Anh mặc quần áo chưa thế?”
- Chương 19: “Dáng cậu đẹp lắm mà.”
- Chương 20: “Lần tới muốn tìm người thế nào?”