Đọc truyện Liệu Anh Có Thể Làm Tan Chảy Trái Tim Em Không Nhóc ?? – Chương 36: hap 55 + 56
**Chap 55**
Qua khe cửa hé mắt nhìn vào, một cảnh tượng không gì ngọt ngào hơn hiện ra trước mắt 4 người đang thập thò ngoài hành lang. Hắn cởi chiếc áo sơ mi trắng ra, thân hình đẹp như tượng tạc hiện ra trước mắt, làn da trắng mịn như con gái nhưng cơ bắp cuồn cuộn 6 múi các kiểu đầy đủ cả nha =))) Tiếp theo là bỏ chiếc áo pizama khoác ngoài của nó, nhỏ định hét lên xông vào thì bị Bin bịt miệng lôi cổ lại. Cả đám lại thập thò đứng nhìn. Nó chỉ mặc chiếc váy ngủ mỏng tang, cả thân người run lên từng đợt, nóng bừng. Hắn ôm lấy thân thể bé nhỏ ấy vào lòng, cuộn thêm một lớp chăn bên ngoài ngồi trên giường nó chừng 30 phút. Nhỏ đứng ngoài không khỏi thắc mắc:
– Anh Khôi làm gì thế ???
– Hút nhiệt – Cô trả lời gọn nhẹ
– Hút nhiệt là sao ??
– Là dùng thân thể của anh hai hút hết nhiệt độ quá mức trong người Hà Thy để cân bằng lại trạng thái và hạ sốt đó – Bin giải thích
– À à …. Thì ra là thế à
Chừng như đã cảm nhận được nhiệt độ trong cơ thể nó hạ xuống, mồ hôi trên người hắn túa ra, hắn mới bỏ chiếc chăn ra. Người nó đã toát mồ hôi và hạ sốt nhưng vẫn mê man không dứt, như đã biết trước, hắn gọi ra cửa:
– Bảo Ngọc, Phương Anh vào lấy khăn tắm lau người cho Thy, thay đồ cho em ấy, thay cả cái chăn thấm mồ hôi nữa
– Vâng !!! – Nhỏ và cô
Hắn với lấy cái áo sơ mi, sang phòng dành cho khách ở bên cạnh và dội nước cho trôi hết mồ hôi. Mồ hôi của người ốm rất độc, nếu dính có thể sẽ ốm theo. Vì vậy phải cẩn thận mới được. Tắm xong, hắn qua phòng nó, nó được thay đồ giờ đã chịu ngủ yên, khuôn mặt bình yên trở lại, không nhíu mày như lúc trước nữa. Hắn cẩn thận pha sữa cho vào bình, dặn Bảo Ngọc nấu một chén canh gừng rồi ngồi bên cạnh trông nó, nhìn nó ngủ yên bình quá. Phải chi hắn không làm nó buồn, không làm nó khóc, nó sẽ không ốm như thế, hắn thật đáng trách mà……..
Giông bão qua đi cuối cùng mặt trời cũng ló dạng. Nó tỉnh giấc sau 4 ngày 4 đêm trong trạng thái mê man, nó mở mắt, nhíu mày đón nhận thứ ánh sáng tự nhiên từ cửa sổ nơi có tấm rèm mỏng thêu chỉ bạc che phủ. Hương hoa hồng thổi từ vườn vào, nó hít một hơi thật sâu. Cảm thấy thật thoải mái. Chợt nhìn vào góc phòng, hắn đang ngủ gật bên chiếc bàn trà, tay ôm quyển luận văn. Hắn vừa trông nó vừa học sao ?? Chẳng lẽ hắn ở đây cả đêm. Nó xuống giường, đến bên cạnh hắn, đôi tay mảnh khảnh khẽ vuốt lên khuôn mặt điển trai ấy, hắn tiều tụy đi nhiều quá, chợt nó cảm thấy thật đau lòng. Hắn khẽ nhíu mày, mở mắt ra thấy nó đang đứng trước mặt với đôi mắt lưng tròng, hắn đứng ngay dậy, kéo nó ôm chặt vào lòng như sợ nó sẽ vùng vẫy, sẽ chạy mất, sẽ không chịu ở yên bên hắn:
– Anh xin lỗi !!!! Anh biết lỗi rồi !!! Tha lỗi cho anh Thy nhé !!
Nó đứng yên cho hắn ôm, thật ra nó vẫn muốn giận hắn thật lâu, thật lâu lâu nữa để cho hắn một bài học nhớ đời, nhưng thực sự nó không thể, nó không muốn làm tổn thương chàng trai này thêm một giây phút nào nữa cả. Nó khẽ mấp máy môi:
– Em tha lỗi cho anh, chỉ lần này thôi đấy, không có lần sau đâu !!!
Hắn cười, nụ cười của bầu trời rực nắng, đặt lên môi nó một nụ hôn, mùi hương này, đôi môi này đã bao nhiêu ngày nay khiến hắn điên cuồng lên vì nhung nhớ. Khiến hắn phát hoảng lên vì lo lắng. Và vì chính thiên thần trong vòng tay này, hắn sẵn sàng hi sinh tất cả………..
HẾT CHAP 55
**Chap 56**
Hắn xuống nhà chờ nó thay đồ cùng ăn sáng, trong thời gian đó, hắn xuống phụ mẹ nó dọn cơm:
– Bác để con làm cho ạ !!
– Sao có thể để con làm chứ ?? – Bà Phương cười hiền
– Không sao ạ !! Con ở một mình, việc này con phải tự làm được ^^
Bàn ăn sáng thường nhật đã được bày ra đúng lúc nó bước xuống nhà. Bánh mì pháp, trướng opla, xúc xích, giò hộp và sữa là những đồ ăn yêu thích của nó. Gia đình 4 người cùng nhau dùng bữa sáng rất vui vẻ
– Thưa hai bác !! – Hắn
– Sao thế con ?? – Ba nó
– Hôm nay ba mẹ con về Việt , xin phép tối nay được tới nói chuyện cùng 2 bác
Nó suýt sặc sữa vì câu nói của hắn, gì mà tới nói chuyện chứ. Ôi loạn mất thôi. Trái lại với nó, ba mẹ nó có vẻ rất hào hứng:
– Tất nhiên là được !! Ta rất hoan nghênh gia đình con tới nhà ta chơi – Ông Minh cười sảng khoái, quay qua nó – Tiểu Thy, cùng Thiên Khôi đi đón ba mẹ chứ ??
– Dạ ?? – Nó ngơ ngác
– Con bé này !!! – Bà Phương trách yêu nó – hôm trước Thiên Khôi đã đi đón ba mẹ cùng con thì hôm nay con cũng phải đi chứ !!!
– Vâng – Nó xị mặt miễn cưỡng đồng ý.
– Vậy thì tốt quá. Xin phép 2 bác cho Thy trưa nay ăn cơm ở nhà con, chắc ba mẹ con rất mong gặp cô ấy đấy ạ !!!
Được sự cho phép của nhị vị phụ huynh, nó và hắn lên lầu chọn quần áo. Nó giăng ra một loạt váy, hỏi hắn:
– Anh !! Cái nào được
– Cái đó – Hắn chỉ tay vào cái váy màu hồng nhạt dài đến đầu gối có ống tay phồng kiểu công chúa. Rất dịu dàng và nữ tính. Luôn tiện với tay lấy đưa cho nó đôi giày búp bê có bông hoa trà cũng màu hồng nhạt
Nó diện đồ như vậy tới sân bay, cũng sắm một bó hoa to đùng như hắn hôm nọ, chậm chậm theo sau hắn vào khu đón người nhà. Hắn đảo mắt một vòng đã tìm ra ba mẹ, phong thái của họ không ai có thể bắt chước được, một phong thái cao quý và vương giả. Vũ Thiên Phúc – ba hắn và Trần Phương Quỳnh – mẹ kế hắn (mẹ hắn mất lâu rồi nha. Dù là mẹ kế nhưng bà Quỳnh rất thương 2 anh em hắn đó). Một trong những cặp đôi trai tài gái sắc có tiếng của giới kinh doanh kể từ sau khi Trần Diệu Anh (mẹ hắn) qua đời. Thực ra ông bà rất bận, nhưng vừa nghe tin cậu con trai cả có bạn gái là ngay lập tức đáp máy bay trở về. Không rõ là con cái nhà ai mà có thể làm xiêu lòng trái tim lạnh hơn nước đá của thằng con mình. Thiên Á có bạn gái thì ông bà k lấy làm lạ vì Thiên Á vốn rất đào hoa, nhưng Thiên Khôi thì ngược lại, hắn chưa từng yêu ai bao giờ, từ ngày mẹ mất hắn luôn lầm lì ít nói, thường hành động nhiều hơn là mở lời. Nhìn thấy ba mẹ từ xa tiến lại, hắn cúi đầu:
– Ba. Mẹ hai !!
– Thiên Khôi của mẹ !! Con khỏe không ?? – bà QUỳnh ôm lấy hắn
– Dạ con khỏe !! Mẹ hai khỏe không ??
– Mẹ khỏe lắm !! Đây là ?? – Bà quay sang nó. Nó cúi đầu cười nhẹ
– Con là Hà Thy !! Rất hân hạnh được gặp hai bác. Chào mừng hai bác trở về !!
Bà Quỳnh cười nhã nhặn đón lấy bó hoa bách hợp từ tay nó, đúng hoa bà thích. Cô bé này thật dễ thương a ~~ Vừa xinh vừa duyên lại còn rất hiểu chuyện nữa ~~
HẾT CHAP 56