Đọc truyện Liệp Giả Thiên Hạ – Chương 416: Không trung chiến
Edit: An Hạ
Nguồn: banlong.us
Đây là lần đầu tiên Dịch Sơ Liên Hoa nhìn thấy một con rồng gần như vậy. Thân thể nó rất to lớn, gương mặt cũng rất hung tợn. Cấp bậc của nó họ nhìn thấy thôi cũng đã giật mình.
Nếu cho Sư Thứu cấp sáu lăm đi đánh rồng cấp bảy lăm là điều không thể. Thắng được cũng rất vi diệu. Nhưng mà bên kia liều lĩnh như vậy, khi họ thấy một con rồng gào thét xông thẳng đến họ, theo bản năng họ vẫn né tránh.
Đây là game thực tế ảo, không giống như game bàn phím. Nếu game bàn phím chơi game bằng ngôi ba, hai mắt có thể nhìn thấy toàn màn hình, điều gì cũng có thể nắm được thì game thực tế ảo lại khác. Tất cả đều là ngôi một xem, tất cả đồ vật đều sinh động hơn nhiều. Mà thị giác của con người khi chủ quan như vậy mang lại cho người ta cảm giác vô cùng chân thật.
Giống như lúc này, khi Lão Lục lao đến đám người Dịch Sơ Liên Hoa, mặc dù họ vẫn biết đây là ảo thôi. Họ cũng biết rằng, đã là ảo đánh trúng cũng không đau lắm, cùng lắm là bị chết xong rơi xuống mà thôi. Chỉ là khi đối diện với một sinh vật như vậy, trong nháy mắt vẫn phản xạ tự nhiên mà né tránh Lão Lục.
Diệp Từ thấy họ né tránh, trong lòng mừng rỡ. Chính là lúc này.
Đoàn đội bên kia huấn luyện theo đuổi lối hoàn hảo, vì vậy động tác chạy trốn cũng trong nháy mắt, nếu không phải Diệp Từ quan sát kịp, đã bỏ qua mất động tác này, cô còn tưởng rằng đánh với họ muốn đánh nhanh thắng nhanh hơi khó, dù sao kĩ năng “Hùng tráng” cũng thật ghê tớm.
Có đôi khi chiến đấu trong nháy mắt có thể phân định thắng thua. Giống như lúc này đâu. Dịch Sơ Liên Hoa thấy Lão Lục lao đến chính mình, theo bản năng hơi né tránh. Mà cũng vì mình né tránh, anh ý thức được ngay vấn đề. Nếu đang khởi động “Hùng Tráng” mà đoàn đội lại lùi lại, mà đội lùi một chút này có khác nào nói với đối thủ rằng không có gì đáng sợ đâu? Nếu đối thủ là Công Tử U, thật sự không đoán được cô nghĩ gì. Cô có thể bắt được cơ hội này mà đánh lại không?
“Khởi động Hùng Tráng”
Dịch Sơ vừa né xong đã hô lớn. Nhưng giọng nói anh còn chưa tắt, đã thấy một ngọn lửa phun cháy người anh. Máu của anh và sư Thứu không ngừng giảm. Diệp Từ điều khiển Lão Lục phun một ngụm long tức về phía Dịch Sơ Liên Hoa, tưởng rằng đối phương sẽ chết trong nháy mắt. Chỉ là, không ngờ Dịch Sơ Liên Hoa vẫn ngồi ở trên lưng Sư Thứu. Máu còn lại 1/5, muốn chết còn chưa được. Cô cảm thấy kinh ngạc, đây là chuyện gì nha?
Vì sao long tức không thể phun chết anh ta? Không tính đến việc cấp bậc của cô cao hơn anh ta không nhiều, thì là gì? Bấy giờ Diệp Từ mới nghĩ đến một vật phẩm- có thể anh ta đang mặc một bộ áo trong Bí Ngân. Cô nhìn những người khác, trong lòng trầm xuống. Có lẽ đoàn này toàn bộ đều có mặc áo trong Bí Ngân.
Cô không biết là họ đi đến đâu lấy được áo Bí Ngân, chỉ có thể phun thêm một độc long. Độc long tức không phải là công kích trí mạng, nó là tích lũy tổn thương. Nếu có người liên tục thêm máu, vẫn có thể chịu được. Mà CD của độc long tận 30s, nếu đối phương không chết ngay, chỉ sợ cô không còn cơ hội như vậy nữa.
Quả nhiên, Dịch Sơ bắt đầu ăn máu. Mà hai người chơi gần anh bắt đầu trị liệu, muốn giúp anh chống chọi qua mấy chục giây này. Diệp Từ nheo nheo mắt, nếu mất đi cơ hội tốt lần này chỉ sợ không còn khả năng nào nữa. Mà tất cả những kĩ năng của Lão Lục đều đang trong thời gian CD, như vậy…
Diệp Từ nheo mắt, bắt đầu bay lên trên đầu của đội ngũ.
“Cô ấy ở trên, mau công kích, không được cho cô ấy có cơ hội công kích nữa”
Trúng phải skill độc long tức tầm bốn người, toàn bộ đầu phải uống máu. Nhưng không ảnh hưởng đến việc họ đuổi theo Diệp Từ. Họ vừa khởi động “Hùng Tráng”, mấy người chơi viễn trình vừa công kích Diệp Từ, không ngừng phóng kĩ năng. Diệp Từ tránh né khắp nơi, vừa điều khiển lại đường bay của Lão Lục, áp dụng loại hình chủ động tấn công. Bấy giờ đột ngột nhảy từ lưng Lão Lục xuống! Động tác của cô quá nhanh, nhanh đến mức những người chơi tấn công cô chưa kịp phản ứng, vì vậy bỏ lỡ mất một cơ hội bắn chết Diệp Từ.
Mà lúc cô nhảy xuống, góc độ rất tinh tế. Chỉ thấy cô lộn hai vòng trong không trung, sau đó tiêu sái đứng sau lưng Dịch Sơ Liên Hoa.
Dịch Sơ Liên Hoa không đoán được Diệp Từ sẽ có hành động như thế này, vì anh là người chơi cận chiến, nên nhiệm vụ công kích Diệp Từ giao cho bên viễn trình hết. Anh chủ yếu thao túng hướng ảnh hưởng của Hùng Tráng và chỉ huy mà thôi. Anh thấy Diệp Từ nhảy xuống từ Lão Lục, còn đang đoán không biết cô định làm gì, thì Sư Thứu của mình hơi rung một chút. Anh cảm giác được một lưỡi dao lạnh băng cứa ngang cổ mình.
“Trò chơi kết thúc”
Diệp Từ chỉ nhàn nhạt nói ra việc này, sau đó ánh dao sáng loáng, Dịch Sơ Liên Hoa còn chưa khôi phục lại máu của bản thân đã thấy mọi chuyện không xong rồi. Tất cả máu vừa hồi lại đã bị cô giây, cả thân thể mềm oặt ngã xuống. Trong lúc anh biến mất, Sư Thứu cũng biến mất, cả người anh cứ thế ngã xuống. Dịch Sơ Liên Hoa thấy thân thể mình dưới tác động của định luật Newton không bám trụ, cứ rơi xuống tự do như vậy.
Trong màn hình đen trắng không rõ, Dịch Sơ Liên Hoa thấy rơi xuống với anh còn có Công Tử U. Khoảng cách của cô và anh thật gần, nhưng cô ấy và anh lại trái ngược nhau, gương mặt cô như thể hiện trước mặt anh đầy ám ảnh. Trong lúc đất trời hai màu đen trắng, anh cảm thấy trên gương mặt Công Tử U đang nở một nụ cười nhàn nhạt mỉa mai. Anh còn cảm thấy rõ ràng, xác của mình bị một lực rất lớn tác động, rồi văng xa. Nhìn lại, chỉ thấy con rồng kia từ khi nào đã ở cạnh cô. Cô không thèm liếc mắt nhìn anh, ngồi trên Lão Lục rồi bắt đầu nhào đến hướng đội ngũ của anh.
Đánh chết một người sẽ không làm Hùng Tráng biến mất, chỉ có công hiệu sẽ giảm đi rất nhiều. Sau khi giết xong Dịch Sơ, Diệp Từ phát hiện trạng thái Hùng Tráng trên người Lão Lục đã giảm bớt đi rồi, ít nhất mỗi lần ném skill định thân, toàn bộ đều miss.
Trong tình huống như vậy, chặn từng người không có gì khó nữa. Đối phương chỉ còn năm người, trong đó có bốn viễn trình. Cấp bậc của họ kém cô rất nhiều, tốc độ bay của Sư Thứu cũng không bằng Thánh Long. Diệp Từ chỉ cần ở trên lưng Lão Lục, không ngừng bắn một mục tiêu là có thể nhẹ nhàng giải quyết họ.
Viễn trình công kích đều có chung một đặc điểm, DPS mạnh mẽ, nhưng máu mỏng da giòn. Bắn chết thật dễ dàng. Trừ một Mục Sư liên tục thêm máu cho mình nên chạy thoát, ba bốn viễn trình còn lại đều bị Diệp Từ bắn chết.
Diệp Từ đứng trên lưng Lão Lục, nhìn thấy có một Mục Sư chạy trốn cũng không đuổi theo. Hiện tại, việc quan trọng không phải là đánh chết người chơi này, quan trọng là đối phó với những máy bay chở người không ngừng hạ xuống pháo đài kia. Nói cách khác, bên trong đó bây giờ loạn lắm rồi.
Không phải tất cả mọi người đều có được khả năng chịu đựng một trận đánh dài như thế. Máy móc bay chậm hơn Thánh Long nhiều, mà đội Sư Thứu sau khi đánh không lại Diệp Từ, gia nhập vào hàng ngũ đáng vào trung tâm pháo đào. Đang ở điểm xuất phát của địch. Sư Thứu đánh với Diệp Từ, mà cô thì không ham mê đuổi theo, nên họ cũng không bị thiệt hại thú cưỡi. Đây là một thành công lớn rồi. Nếu như Công Tử U đuổi kịp, phá hủy thú cưỡi và máy bay mới là mất nhiều hơn được.
Mấy người phi hành trở về điểm xuất phát, không ham mê chiến đấu nữa. Mà chuyên cơ khi trở về xong, đã quay đầu về phía trận doanh của mình, không đánh nữa.
Diệp Từ vừa chạy đến nơi, chỉ thấy một máy bay. Mà chuyên cơ đã chạy xa rồi. Cô nheo mắt, không nghĩ ra, thật sự muốn chạy sao? Đây là quá mức dễ dàng phải không? Diệp Từ không thèm nghĩ nhiều, điều khiển Lão Lục đuổi theo máy bay.
“Nhanh lên, nhanh đi, con rồng kia đang đuổi theo đó”
Mấy người thấy Diệp Từ đuổi theo vui vẻ, ở trong lòng cũng rất lo lắng. Chuyên cơ vốn là phương tiện vận chuyển thôi, không giống thú cưỡi có thể phóng kĩ năng. Trong chuyên cơ cấm dùng bất cứ kĩ năng nào, nói cách khác, nếu chuyên cơ bị vỡ. Người chơi chỉ có thể nhảy dù thoát đi. Vì vậy lúc này đơn thuần là ngồi chờ chết, không hề có sức phản kháng.
Lúc họ nhìn thấy Diệp Từ đuổi theo nhóm mình, tất cả mọi người đều khẩn trương hết lên.
“Tôi cũng muốn nhanh, nhưng đây là tốc độ nhanh nhất rồi”
Người điều khiển chuyên cơ còn kéo nhanh tai lái, vẫn bay bình thản không nhanh chẳng chậm, giống như không thấy được sự lo lắng của người chơi.
Diệp Từ càng lúc càng gần, thì cô kéo Lão Lục một chút. Lão Lục phát ra một tiếng gầm rất lớn, xoay tròn bay đến cạnh chuyên cơ. Nó hơi hơi chuyển động người, nhảy thẳng lên trên đầu chuyên cơ.
“Con rồng kia đâu?”
Những người chơi ngồi trong chuyên cơ không thể quan sát hết được bên ngoài, khi họ nhìn ra đã không thấy Lão Lục đâu, trong phút chốc nổ tung.
Không ai trả lời vấn đề này, mà họ rất nhanh biết đáp án thôi. Vì trên đỉnh chuyên cơ đã bắt đầu lộ ra mấy vết cào. Sau đó bắt đầu rung mạnh. Nếu hiện tại người ta còn không biết Thánh Long làm gì, thì uổng công làm người rồi.
Lão Lục bắt lấy chuyên cơ đang rung định bay tiếp, nhưng thấy có vẻ nặng nên quẳng đi luôn. Bay lên trên chuyên cơ, bắt đầu dùng đuôi vỗ vào mặt bên của cabin. Cả chuyên cơ lảo đảo mất thăng bằng, điên cuồng lăn lộn mấy vòng. Sau đó lao thẳng đến một dãy núi lửa đâm sầm vào đó.