Đọc truyện Liệp Giả Thiên Hạ – Thợ Săn Thế Giới – Chương 35: First Kill Dã Trư Vương
Bình Nguyên Tuyệt Vọng là một thảo nguyên xanh mượt, không có chút tuyệt vọng nào.
Nhưng càng đi sâu vào bên trong, cỏ biến khô và có màu vàng, đến tận cuối điểm thì một thảo nguyên rộng lớn đã trở nên hoang vắng không một ngọn cỏ, trên bầu trời thường xuyên xuất hiện vài con quạ, nhờ điều ấy mới cảm giác ra một chút Tuyệt Vọng.
Bây giờ Diệp Từ không có tâm tình xem phong cảnh, mục tiêu của cô là sào huyệt của Dã Trư Vương.
Sào huyệt Dã Trư Vương hoàn toàn trái ngược với quy luật bình thường trong trò chơi, không bị che dấu đi, ngược lại được đặt ngay bên đường lớn.
Nên những người chơi chỉ mới đến cấp 10 cũng có thể thường xuyên đến Bình Nguyên Tuyệt Vọng nhìn Dã Trư Vương, có lúc nó còn rượt đuổi theo người chơi đi một mình.
Nhưng sau khi đa số người chơi đã thăng cấp, loại tình huống một con quái đi lại giữa hàng trăm nghìn người chơi lại không bị đánh đã thay đổi.
Bạn sẽ luôn luôn thấy xung quanh khu vực xuất hiện boss Dã Trư Vương có không ít đội quân của các công hội, và kết quả thường thấy là mỗi khi boss xuất hiện, các đội ngũ kia sẽ tạo nên một trận hỗn chiến, kể từ giây phút ấy, địa vị của boss Dã Trư Vương có thể xem là tuột dốc không phanh.
Diệp Từ cưỡi ngựa phóng như bay, căn bản không cần hỏi rõ tọa độ, chỉ cần đi theo đường mòn lác đác người kia, lát sau đã tìm được nơi đang xảy ra trận hỗn chiến.
Quả nhiên, Chiến Thiên Hạ và vài Công hội khác đang hỗn chiến.
Diệp Từ nghỉ chân xem xét một lúc, phát hiện tất cả đều là Công Hội có tiếng gần xa.
Tổ Dân Phố: Nghe nói người sáng lập Công Hội này độ tuổi trung bình khoảng 50, bọn chơi game từ khi thiếu niên, vẫn duy trì đến bây giờ, người người đều thuộc dạng thân kinh bách chiến, giỏi của giỏi, sau này Công hội phát triển lớn, có không ít người trẻ tuổi gia nhập.
Là công hội đứng thứ 9 trong Vận Mệnh.
Hắc Ám Chi Nhận: Công Hội đứng thứ 8 ở Âu Mĩ, trong các cuộc thi đấu lớn tầm vóc quốc tế đều có người của công hội này lọt vào trong.
Tuy Diệp Từ rất ít giao tiếp với Công Hội ngoài nước, có điều cô rất ngạc nhiên khi thấy công hội của họ xuất hiện trên đất nước Đông Nam Á trong Vận Mệnh.
Còn có công hội cuối cùng là Chiến Thiên Hạ đứng thứ tám trong bảng xếp hạng của nước Z nữa.
Trừ ba Công Hội lớn này ra, đương nhiên còn có những Công Hội nhỏ ẩn nấp trong đấy, dự định ‘đục nước béo cò’, nếu may mắn cướp được First kill thì quá tuyệt vời.
“Tô Tô, thêm mình vào đoàn đội.” Diệp Từ lập tức phát tin tức cho Phiêu Phiêu Diêu Diêu.
Diệp Từ gần như cùng lúc liền nhận được lời mời gia nhập đoàn đội của “Thủy Nguyệt Vô Thương”.
Diệp Từ không do dự, trực tiếp gia nhập, sau đó nghe thấy trong kênh chỉ huy có một người đang nở nụ cười: “Là Công Tử U à? Không nghĩ tới cô thật bạn của Phiêu Phiêu Diêu Diêu.”
Bởi vì đoàn đội vẫn đang trong thời gian chiến đấu, kênh trò chuyện bằng giọng nói của tất cả mọi người đều bị tắt, ngay cả kênh trò chuyện bằng chữ cũng chỉ có thể mỗi lần đổi mới cách nhau 30 giây.
Thế nên Diệp Từ trực tiếp trả lời ở kênh tán gẫu:“Giết người hay đoạt Boss?”
“Cô chỉ cần giúp tôi đoạt Boss là được, việc không cần cô nhúng tay.” Thanh âm Thủy Nguyệt Vô Thương vô cùng quen thuộc, Diệp Từ suy nghĩ một hồi rốt cục nhận ra, người này chính là Tần Sở Nhược!
Mặc dù cô luôn khiêm tốn, nhưng hai lần giành đượcFirst kill, còn bị hai tên miệng rộng Mưa Đúng Lúc và Cánh Gà Xào Cay tuyên dương khắp nơi, dù không đăng video lên diễn đàn, Thợ Săn Công Tử U có thao tác hoàn mỹ cũng đã bị truyền đi ra ngoài chẳng khác gì virus, gần như chỉ trong một đêm ai ai cũng biết.
Vì thế hôm nay lúc Phiêu Phiêu Diêu Diêu nói cô là bạn bè của Công Tử U, Thủy Nguyệt Vô Thương lập tức nhờ cô ấy mời Diệp Từ đến giúp đỡ đoạt Boss, không vì gì khác chỉ vì cô là người có thể đạt được hai lần First kill, chắc chắn thao tác không tệ.
Chỉ cần đoạt được Boss, những vấn đề khác không còn quan trọng nữa.
“Được.”
Thủy Nguyệt Vô Thương đợi Diệp Từ đáp ứng xong, còn nói: “Chỉ cần cướp được Boss, cô có thể lựa chọn nhận 17 triệu 500 nghìn tiền thật hoặc được ưu tiên lựa chọn trang bị cô cần.”
Lời nói của Thủy Nguyệt Vô Thương khiến Diệp Từ mỉm cười, người này giống hệt trông ấn tượng trước kia của cô, tuyệt đối không muốn tiện nghi của người khác.
Lúc này đây, Diệp Từ nhất định phải khiến anh nợ cô một nhân tình.
Thủy Nguyệt Vô Thương người coi trọng nghĩa khí, rất sòng phẳng, có qua có lại, cũng bởi vì tính cách như vậy mà sau này anh bị hại rất thê thảm.
Nếu anh đối với ai cũng giảng nghĩa khí như vậy, ai biết trước tương lai sau này ra sao, chi bằng làm bạn của anh, dù để anh giảng nghĩa khí với cô cũng được.
Diệp Từ chờ ba mươi giây cấm tán gẫu qua đi liền nói:“Tôi đến để giúp Phiêu Phiêu Diêu Diêu, không cần anh cảm tạ.”
Diệp Từ khiến Thủy Nguyệt Vô Thương cảm thấy bất ngờ, cũng khiến Phiêu Phiêu Diêu Diêu cảm động, cô liên tục nhắn với Diệp Từ qua Kênh trò chuyện riêng:“Cám ơn cậu, cám ơn cậu.”
Diệp Từ không nói gì nữa, phi thân nhảy đến bên Dã Trư Vương.
Cường hóa Thợ Săn Ấn Ký, Liệp Ưng Thủ Hộ, thả Lão Tam ra, Độc Xà Đeo Bám, các động tác hành văn liền mạch lưu loát, chỉ trong nháy mắt, liền thấy Dã Trư Vương quát to một tiếng, buông tha cho một đám MT đang vây quanh nó chạy đến bên Diệp Từ.
Tuy tốc độ Dã Trư Vương rất nhanh, nhưng vì người chơi chắn đường nó quá nhiều, dù nó cố đâm qua cũng cần chút thời gian, cứ thế Diệp Từ lợi dụng người chơi khác nhiều lần làm lá chắn, suy yếu sức lực của con Dã Trư Vương.
Khi con Dã Trư Vương đến được trước mặt Diệp Từ thì cột máu đã bị cả đám người kia vây công rơi mất khoảng 70%.
Tuy những người này đều đang hỗn chiến nhưng mục đích của họ điều là con Boss này, giờ bị người khác kéo đi, làm sao có thể không khiến chỉ huy của Công Hội khác sốt ruột.
Vì thế chiến thuật thay đổi liên tục, không để MT kéo quái nữa, trực tiếp công kích Dã Trư Vương từ xa
Nhưng đây không phải nhiệm vụ dễ dàng gì, thứ nhất, Diệp Từ tốc độ rất nhanh, cô ở phía trước đánh loạn xạ, dẫn tới Dã Trư Vương chạy khắp nơi, không hề đi thẳng, khiến mấy thuật sĩ ở phía sau vất vả đọc chú sử dụng kỹ năng kêu khổ thấu trời.
Vất vả để đọc chú, Dã Trư Vương lại chạy ra khỏi phạm vi tấn công, đây chẳng phải là hố cha rồi sao?
Thứ hai, đòn tấn công mà Dã Trư Vương sử dụng thường xuyên nhất chính là một chân tụ lực rồi búng cả người về phía Diệp Từ.
Còn Diệp Từ là ai? Điểm thăng bằng và sự nhanh nhẹn của cô nếu nói ở đây đứng thứ hai thì không ai dám nhận thứ nhất, đòn tấn công chưa đến là cô đã tránh đi mất rồi, nhưng những người chơi đứng gần đấy lại không may mắn như vậy, tất cả đều bị heo rừng húc chết.
Thứ ba, tuy mục đích mấy Đại Công Hội đều là Dã Trư Vương nhưng không có nghĩa là bọn họ không đánh nhau.
Ngẫm lại xem, cả đám người chơi vì một con heo rừng mà chạy ngược chạy xuôi, phép của người này đánh nhầm sang người khác là chuyện bình thường, kiên trì theo đuổi một mục tiêu di chuyển loạn xạ như thế không bực bội phát điên mới là lạ.
Thủy Nguyệt Vô Thương đứng trên một gốc đại thụ ở Bình Nguyên Tuyệt Vọng, trên cao nhìn xuống góc độ vừa vặn thấy thao tác của Diệp Từ.
Tuy mặt ngoài anh biểu hiện rất bình tĩnh, nhưng trong lòng đã sớm nổi sóng.
Anh cảm thấy thao tác của mình đã không tệ, ít nhất cũng là cao thủ, thực tế cũng là như vậy.
Nhưng khi so sánh với Thợ Săn Công Tử U thì anh phát hiện anh còn thiếu sót nhiều lắm.
Không kể đến những kỹ năng đặc biệt của cô ấy mà cậu ta không có, chỉ riêng khả năng lợi dụng thăng bằng mà di chuyển kia tuyệt đối không phải ai cũng làm được.
Những game thủ chức nghiệp khác nhìn kỹ thuật của Công Tử U chỉ có thể cảm thán thật hoa lệ, nhưng bất cứ thợ săn nào cũng biết những thao tác hoa lệ đó có bao nhiêu lực sát thương và cần.
Bình tĩnh mà suy xét, bây giờ cậu ta muốn có thể dựa vào sự thăng bằng mà tự do bay nhảy như Công Tử U tuyệt đối không phải luyện tập một sớm một chiều là được.
Công Tử U, rốt cuộc cô là thần thánh phương nào?
Nếu nói, ngay từ đầu để Phiêu Phiêu Diêu Diêu tìm Công Tử U đơn giản chỉ cần sự giúp đỡ một chút, vì anh căn bản không tin lời đồn trong miệng mọi người về cô, như vậy bây giờ Thủy Nguyệt Vô Thương hoàn toàn phủ phán đoán lúc đầu.
Công Tử U tuyệt đối không phải người đơn giản, nếu có thể nhét vào Công Hội của mình thì tốt rồi……
“Dã Trư Vương chỉ còn một chút máu, mọi người xem chặt!”
Không biết ai hô một câu, tất cả người chơi đột nhiên phát cuồng, hàng loạt kỹ năng chẳng khác gì tuyết rơi lên người Dã Trư Vương.
Diệp Từ uống một lọ dược tề, xoay người trên không, bắn ra kỹ năng Bắn liên hoàn.
Mũi tên được sử dụng đã kèm theo hiệu quả Găng Tay Độc Hạt đâm thẳng vào hai mắt Dã Trư Vương.
Đôi mắt là nhược điểm của Dã Trư Vương, nếu bắn vào đó thì 100% sẽ được bạo kích, có điều vì cơ thể Dã Trư Vương quá to lớn, nếu không búng người bay lên như Diệp Từ thì tuyệt đối không thể nào bắn trúng được.
Bạo kích! Bùng nổ!-3281!
Dã Trư Vương “Ngao” một tiếng, thân thể to lớn “Ầm ầm” ngã xuống, xuất hiện một mảng bụi lớn.
Sau đó chợt nghe Kênh Thế giới bắt đầu thông báo: “Chúc mừng Công Hội ‘Chiến Thiên Hạ’ đạt được First kill của boss cấp 15 Dã Trư Vương, thưởng 300 điểm danh vọng công hội, 1000 điểm danh vọng thành Xích Sa, 100 kim tệ.
Chúng ta sẽ mãi mãi ghi nhớ tên họ!”
“Chúc mừng ‘Thủy Nguyệt Vô Thương’ đánh chết Dã Trư Vương, Hệ thống thưởng cho danh vọng thành Xích Sa100 điểm, Điểm Thiên Phú 2 điểm.”
……
“Chúc mừng ‘Phiêu Phiêu Diêu Diêu’ đánh chết Dã Trư Vương, Hệ thống thưởng cho danh vọng thành Xích Sa100 điểm, Điểm Thiên Phú 1 điểm.”
……
“Chúc mừng ‘Công Tử U’ đánh chết Dã Trư Vương, Hệ thống thưởng cho danh vọng thành Xích Sa100 điểm, Điểm Thiên Phú 1 điểm.”
……
Diệp Từ thấy điểm thiên phú của mình tăng thêm một điểm liền quay sang chào tạm biệt Phiêu Phiêu Diêu Diêu, sau đó lập tức rút lui khỏi tổ đội, cưỡi ngựa chạy như bay về thành Xích Sa.
Đừng đùa, giờ cô còn chần chờ ở đây một lát nữa không bị mấy công hội kia vây đánh mới là lạ.
Toàn bộ Chiến Thiên Hạ đều sôi trào.
Toàn bộ Bình Nguyên Tuyệt Vọng gần như chỉ nghe thấy tiếng hoan hô của hội viên Chiến Thiên Hạ, bọn họ kéo Thủy Nguyệt Vô Thương từ trên cây xuống, không ngừng đôi lên cao.
Thủy Nguyệt Vô Thương cũng hưng phấn không thôi, nhưng càng khiến anh quan tâm là, anh thấy thông báo nhỏ nhoi xuất hiện trong kênh của mình: “Công Tử U rời khỏi đoàn đội.”
Cô ấy thật sự không nhận gì cả, thậm chí còn không chào tạm biệt, đánh boss xong lập tức rời đi.
Điều này khiến lòng của Thủy Nguyệt Vô Thương như bị ai đó nhéo mạnh, thiếu người khác nhân tình không phải tác phong của anh, nhưng hiện tại trong tình huống này anh thật sự không thể làm gì khác, đành đợi có cơ hội liền liên hệ cô ấy..