Liệp Giả Thiên Hạ - Thợ Săn Thế Giới

Chương 22: Minh Nguyệt Tinh


Đọc truyện Liệp Giả Thiên Hạ – Thợ Săn Thế Giới – Chương 22: Minh Nguyệt Tinh


Lúc đầu Thuật Tạo Tên Sơ Cấp chỉ có thể chế tạo tên gỗ, cần số lượng lông chim lớn, thứ này ở Tân Thủ Thôn có rất nhiều.

Người mới thường xuyên lấy lông chim Đỗ Quyên đổi vài đồng tiền với Npc.

Diệp Từ ngồi trước cửa thôn, hô lớn: “Mua lông chim Đỗ quyên số lượng lớn, một tổ một bạc, nhanh đến!”
Một tổ lông chim Đỗ quyên ở Npc đổi 20 đồng, hiện tại có người ra giá cao hơn, nhất thời Tân Thủ Thôn chẳng khác gì có bạo động, mọi người tranh nhau chạy đến bên Diệp Từ, sợ chậm, cô sẽ không mua ……
Không đến một giờ, cô thu được mấy chục tổ, trực tiếp nhồi vào ba lô.

Nếu không phải tốc độ thu quán của cô rất nhanh, phỏng chừng còn có người chạy lại đây bán tiếp.
Đem lông chim Đỗ quyên ở trên người bỏ vào kho hàng, Diệp Từ đi gặp Thôn Trưởng, giao đầu Saint cho người thoạt nhìn hiền lành nhưng thật ra là con cáo già này.
“Nhìn xem, là ai đã trở lại! Nguyên lai là dũng sĩ của tộc Tinh Linh chúng ta!” Chắc vì Diệp Từ đánh phó bản Hang Động Băng Giá quá nhiều lần, Danh vọng trong tộc Tinh Linh đã đạt đến Kính trọng, hiện tại thái độ toàn bộ Npc trong Tân Thủ Thôn đối cô vô cùng thân thiết.
Ngay cả luôn luôn sĩ diện như Thôn Trưởng cũng tặng cô một cái lễ, tiếp đó nói chuyện: “Tuổi Trẻ Thợ Săn, ta ngửi thấy mùi máu tươi của dã thú trên người con, nếu ta đoán không sai…… Con mang đầu Saint về sao?”
Diệp Từ lập tức giao đầu Saint cho Thôn Trưởng, ngay sau đó hệ thống thông báo nhiệm vụ hoàn thành.
Lão hồ li Thôn Trưởng không khách khí, thưởng cho Diệp Từ 1 Điểm Thiên Phú hơn nữa còn tặng cô một thanh dao găm.
Ông tiếp tục dài dòng, Diệp Từ cũng lười nghe, mặc kệ ông ấy, đặt toàn bộ lực chú ý của mình ở thanh dao găm.

Đây là Lục Trang, thuộc tích không hề kém cỏi.
Dao găm Nhanh nhẹn
Lục sắc trang bị

Công kích tốc độ:1.5
Công kích 8-18
Nhanh nhẹn +11
Lực lượng +7
Đặc tính: giảm 0.5 tốc độ công kích.
Cấp bậc yêu cầu:10
Chức nghiệp yêu cầu: Vô
Người chơi ở các chức nghiệp khác nhau đều có thể sử dụng thanh dao găm này, nhưng ở trong tay Đạo tặc, Du hiệp và Thợ Săn có thể phát huy tác dụng lớn hơn.

Vì sở trường của cả ba đều là nhanh nhẹn, vũ khí chủ yếu thiên hướng nhanh nhẹn.
Như vậy, mới có thể phát huy toàn bộ ưu điểm của mình.
Cung là một loại vũ khí Viễn trình (công kích từ xa), chỉ cần con mồi tới gần trong phạm vị 6cm liền vô dụng, nên đối với Thợ Săn và Du hiệp trong phạm vi 6cm ấy chỉ có thể vứt bỏ cung tên tiến hành vật lộn, đó là lí do tại sao họ có yêu cầu cao với Vũ khí cận chiến.
Thanh Dao găm nhanh nhẹn này không những tăng độ nhanh nhẹn, quan trọng hơn nó giảm tốc độ công kích của đối phương là 0.5.

Điều này đại biểu cho hai người cùng sử dụng giao găm có tốc độ 1.5, trong ba giây chiến đấu thì người sử dụng thanh dao găm này sẽ tấn công hơn người sử dụng thanh dao găm bình thường một lần công kích!
Đối với Đạo tặc, Du hiệp và Thợ Săn không chuyên về sức mạnh, nhiều hơn một lần công kích, chẳng khác nào cơ hội sống sót nhiều hơn một phần.
Nên Diệp Từ mới cảm thấy du thanh dao găm này chỉ là Lục trang, nhưng vì thuộc tính của nó nên nó mạnh hơn nhiều Lam trang khác xa.
Thay Dao găm Nhanh nhẹn, Diệp Từ để cổ tay thích ứng sức nặng mới, vung tay đánh vào khoảng không vài cái, quả nhiên cảm giác nhanh hơn so với vũ khí cũ, gần như nghe được tiếng gió.
“…… A, Tuổi Trẻ Thợ Săn……” Xem ra Thôn Trưởng sắp nói xong, Diệp Từ cũng thu hồi chủy thủ, nghiêm túc chờ ông tuyên bố nhiệm vụ.

“Có thể thấy con trưởng thành nhanh như vậy, ta thật sự rất vui mừng.

Mấy ngày trước, ta nghe Donie trưởng quan nói, hiện tại ở Thổ Thạch Lâm xuất hiện một nhóm cướp, bọn họ tạo áp lực rất lớn cho Quan Hành Chính trong thành thị, nếu con có thể đem tay phải đầu lĩnh John của bọn họ về cho Quan Hành Chính, ta nghĩ này đây là việc có lợi cho tương lai phát triển sau này của con.”
Diệp Từ lập tức tiếp nhận nhiệm vụ này.
Vừa may cô phải đi làm nhiệm vụ cho Raimi, cô có thể làm hai nhiệm vụ cùng lúc.
Diệp Từ cũng không phải người nóng vội, lại không cuồng thăng cấp, hôm nay ngoại trừ hoàn thành nhiệm vụ phó bản Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn là điều ngoài ý muốn ra, còn học xong Thuật Tạo Tên Sơ Cấp, vậy cô không cần phải làm thêm nhiệm vụ hoặc luyện cấp gì nữa.

Trực tiếp tới tiệm Tạp hóa mua “Gỗ cây không biết có tác dụng gì”.

Bắt đầu điên cuồng luyện tập chế tạo mũi tên.
Dù cô không nghĩ gây chuyện, không có nghĩa là không có người không muốn gây chuyện với cô.
Vừa ngồi xuống, chưa tạo được mũi tên nào, có mười mấy người xa lạ nhắn tin đến cho cô, chuyên môn hỏi chuyện tình ở Hang Động Băng Giá độ khó khó khăn, cô trả lời đến phát mệt, trực tiếp đóng kênh nói chuyện riêng, thế giới mởi yên tĩnh lại.
Chỉ là kênh trò chuyện bằng thanh âm im lặng, kệnh trò chuyện bằng chữ bắt đầu lao xao.

Cô chỉ toàn nghe đến tiếng vang thông báo của kênh văn tự, phiền lòng, ngay cả kênh ấy cũng tắt.
Làm đến nước này vẫn bị làm phiền, một con bồ câu đang bay trên trời bỗng chốc đổi hướng lao về phía cô.
Bồ câu truyền tin là loại phương thức liên hệ thứ ba ở Vận Mệnh, khi kênh trò chuyện bằng giọng nói và chữ đều bị đóng, nếu ngươi chơi muốn nhanh chóng tìm đối phương có thể sử dụng bồ câu đưa tin.

Chỉ trong chớp mắt, đối phương có thể nhận tin nhắn.

Bất quá, bồ câu truyền tin cũng có nhước điểm.

Ví như đối phương đang trong phó bản hoặc dưới lòng đất thì không thể truyền tín.

Trừ điều đó ra, bồ câu truyền tin giới hạn khi hai bên người chơi đều đã thêm đối phương là bạn tốt mới có thể sử dụng, mỗi lần sử dụng tốn 2 bạc.
Tuy rằng không biết tin nhắn của ai, nhưng do bồ câu đã đưa tin đến, Diệp Từ không cự tuyệt, trực tiếp tiếp nhận rồi mở ra, bên trên hiện ra tin nhắn: “Công tử, bây giờ rất nhiều người hỏi tôi làm sao để thông quan, chỉ huy là ai, bọn tôi phải giải thích thế nào? Các kênh đều đang bàn tán, bọn tôi gấp đến điên rồi!”
“Đừng quên yêu cầu của tôi, còn lại mọi người nói là đánh bừa cũng được.” Diệp Từ cười cười, thì ra không chỉ riêng cô bị oanh tạc, bốn người bọn họ cũng tránh không khỏi.

Cho phép bồ câu cất cánh, chưa kịp cúi đầu, lại có vài con bồ câu bay tới.
Mở ra nhìn nhìn, là Nhất Danh Kim Nhân và Buông Muội Tử Kia Ra còn có Giấc Mộng Thân Cao 1m7 phát đến, đầu tiên là chúc mừng cô.

Sau đó nói họ bị chết ở trong hầm, hình như là Gs không đạt yêu cầu, lần khác phải tái chiến, hy vọng cô có thời gian cùng nhau tham gia.
Diệp Từ không đáp ứng cũng không từ chối, chỉ nói có thời gian sẽ đi cùng.
Sau đó, lại có một bồ câu bay đến, cư nhiên là anh chàng Mục sư bạo lực Tứ Hải:“Công tử, đi Thổ Thạch Lâm không ? Hai tuần sau.”
Thổ Thạch Lâm? Diệp Từ sửng sốt một chút, cô nhớ rõ phó bản Thổ Thạch Lâm không khó khăn lắm, sao Tứ Hải còn hẹn hai tuần sau mới đi.

Hơi hơi nghi ngờ, chỉ thấy Tứ Hải lại gửi tiếp một tin nhắn, quả nhiên lại bổ sung vài chữ: “Thiếu hai chữ, khó khăn.

Hai tuần sau đi Thổ Thạch Lâm cấp độ khó, cô có thời gian không?”
“Tạm định trước như vậy, tôi còn chưa xác định được.” Cô thầm tính toán, chẳng phải tuần sau trường đại học bắt đầu khai giảng? Tốt nghiệp đại học nhiều năm, bây giờ đã đem chuyện này quên đi, may mà nhờ vài người bạn trong game mới nhắc đến mới nhớ, Lưu Sướng vì chuyện này mà chuyên môn nhắc cô không chỉ một lần.
“Đi, có thời gian, tôi rũ thêm vài người bạn nữa.”
Vừa ứng phó xong người này, người khác lại tới.


Là Lưu Sướng, tin nhắn không khách khí như người khác, xuyên qua tin nhắn, Diệp Từ cơ hồ có thể hình dung ra cảnh tượng cô ấy đang gào thét.
“Cậu ở đâu, nhanh về Trụ sở Công Hội cho mình!!”
Diệp Từ cười đến không thấy con ngươi, cô không chút hoang mang thuộc tính của bản kỹ năng Hỏa Diễm Khế Ước lưu lại trên tin nhắn, sau đó ghi thêm một câu, Tinh Linh 42 hào Tân Thủ Thôn.
“Mình đến ngay.” Lưu Sướng gần như lập tức trả lời, Diệp tưởng tượng được biểu tình của cô ấy bây giờ rất vui vẻ.
Cuối cùng cũng giải quyết xong, Diệp Từ có thể yên tĩnh chế tạo mũi tên.
Bỗng nhiên, trước mặt bị bóng người che lại, sau đó chợt nghe thanh âm non nớt vang lên trên đầu cô:“Xin hỏi, tên chị làm ra bao nhiêu tiền một tổ?”
Ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy một Tinh Linh tóc vàng có làn da trắng nõn, xem tuổi chắc chắn không lớn, ánh mắt cậu bé mở to nhìn Diệp Từ chằm chằm.

Trên người mặc trang bị bình thường của người mới, Cung ở trên tay rất thô sơ, chắc chắn chỉ mới đến cấp 5.
“Em muốn thì chị cho.” Dù sao loại tên kiểu này bên chỗ Dasa bán cũng rất rẻ, cô làm chúng vì luyện tập độ thuần thục, cho dù không tặng cho ai cũng sẽ đem đi vứt, người mới trước mặt cần dùng vậy tất cả đều đưa cho cậu bé đi.
Cậu ấy có vẻ rất vui sướng, mở to hai mắt nhìn nhìn, gật đầu hồi lâu mới nói: “Cám ơn chị, cám ơn chị.”
Diệp Từ đem năm sáu tổ tên cho cậu, sau đó thuận miệng đã nói: “Dùng xong lại đến đây lấy, hôm nay chị đều ở đây.”
“Vâng, vâng, cám ơn chị! Cám ơn chị” Cung thủ quá vui vẻ, tay nhận tên đều run run, cậu không ngừng nói lời cảm ơn.

Xoay người đi được vài bước, không ngờ lại vòng trở về, xin Diệp Từ làm bạn tốt: “Chị, em là Minh Nguyệt Tinh, là một Du hiệp, có thể thêm chị làm bạn không?”
Diệp Từ không có cự tuyệt, tuy bây giờ cậu bé chỉ là người mới, có vẻ chật vật, ai biết sau này cậu sẽ phát triển thế nào? Hơn một người bạn bè hơn một đường đi, cô hào phóng thêm Minh Nguyệt Tinh làm bạn tốt, điều này lại khiến Minh Nguyệt tinh liên tục cảm ơn không ngớt, khi cậu nhìn xem tên của chị gái ấy, gương mặt bỗng chốc cứng đờ.
“Sao vậy?” Diệp Từ phát hiện Minh Nguyệt Tinh dại ra, có chút kỳ quái.
“Chị ơi, chị là Công Tử U?”
“Ừ.”
“Em cứ tưởng Công Tử U là con trai!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.