Liệp Giả Thiên Hạ - Thợ Săn Thế Giới

Chương 195: Cấm Địa


Đọc truyện Liệp Giả Thiên Hạ – Thợ Săn Thế Giới – Chương 195: Cấm Địa


Chương 61: Cấm địa.
“Một vấn đề cuối cùng.” Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đứng lên, ông ta đứng xa xa nhìn Diệp Từ, thần sắc trên mặt hết sức thận trọng, khiến cho Diệp Từ cmr giác dược vấn đề này không dễ trả lời.”Cô nghĩ gì về YaLaNa?”
Câu hỏi này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Diệp Từ, thật ra thì ngay từ đầu Diệp Từ cũng đoán được một chút, dẫu sao đối thoại cùng loại láo đại của bộ lạc này cũng sẽ phải đề cập tới vấn đề đánh giá khách quan, chỉ cần nắm giữ quy luật nhất định, sau đó khi nói sử dụng chút kỹ xảo cũng không thành vấn đề.

Chẳng qua sau khi vấn đề này làm Diệp Từ có chút sững sờ, trực giác của cô thấy được, vấn đề này liên quan đến việc liệu cô có mang YaLaNa đi được không.

Cô mím miệng, ngước mắt lên, tỉnh táo mà lý trí nhìn Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, qua xong một hồi lâu sau, cô mới mỉm cười.
“Cậu ta đúng là một Pháp Sư uuuw tú.” Diệp Từ trả lời như vậy.
Câu trả lời của Diệp Từ khiến cho khuôn mặt của Đạt Lỗ Pháp Nhĩ trở nên lạnh lẽo, ông ta lẳng lặng nhìn Diệp Từ, trên mặt cũng không có biểu tình gì, ánh mắt cũng biến thành sắc bén, khiến cho không ai có thể nhìn thấu suy nghĩ của ông ta.

Mà dưới ánh mắt như vậy, Diệp Từ cũng không tỏ ra khẩn trương, thậm chí biểu hiện hết sức ung dung, cô hướng về phía Đạt Lỗ Pháp Nhĩ mỉm cười, giống như không đem uy áp của ông ta để trong lòng.
Một hồi lâu sau, Đạt Lỗ Pháp Nhĩ mới chậm rãi thở ra một hơi, tỏ ra có chút bất khả tư nghị, “Cậu ta, chỉ là một chiến sĩ.”
“Đúng vậy, ở bộ lạc Doro, Ya La cầm vĩnh viễn chỉ có thể là một chiến sĩ.” Diệp Từ gật đầu một cái, ở đây ngây ngốc một thời gian, Diệp Từ cũng coi như hiểu rõ quy củ của bộ lạc Doro.

YaLaNa nói cũng không sai, chỉ có đứa trẻ có địa vị cao quý mới có tư cách học kỹ năng Pháp Sư, mà hững kẻ nghèo hèn không bao giờ có thể với tới, dù cậu ta có thiên phú vô cùng tốt, cũng không thể, đây chính là lỹ do vì sao Diệp Từ thấy bộ lạc Doro rất cổ hủ.
Đạt Lỗ Pháp Nhĩ là NPC có IQ cao duy nhất trong bộ lạc Doro, ông ta sao lại không hiểu được lời này của Diệp Từ, ông ta nhìn Diệp Từ, thở dài một cái, “Bạch Tinh Linh, thì ra cô đều biết.”
“Đúng vậy, ngài Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, tôi đều biết.” Diệp Từ cũng không phủ nhận, “Hết thảy, tôi đều biết.”
“Tại sao cô không hỏi ta? Cô thường xuyên có cơ hội đơn độc gặp ta.” Đạt Lỗ Pháp Nhĩ lại ngồi xuống.
“Tooi hỏi ngài, liền đại biểu cho tôi tố giác việc này với ngài, mà làm như vậy kết quả tương đương với đoạt đi ước mơ của YaLaNa.

Tôi không thể làm như vậy, tôi không thể tước đoạt ước mơ của ngừi khác, đặc biệt với YaLaNa thì đây là một giấc mộng quác mức trân quý.” Diệp Từ lắc đầu, dùng ngôn ngữ đặc thù của trò chơi trả lời vấn đề củ Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, cô biết, những lời cong cong quẹo quẹo này của cô Đạt Lỗ Pháp Nhĩ nhất định có thể hiểu được.
“Cô là mootj người thiện lương và cơ trí.” Đạt Lỗ Pháp Nhĩ nhìn Diệp Từ, hồi lâu sau rốt cuộc thở dài.

Mà Diệp Từ lúc này cũng nghe được Hệ Thống nhắc nhở, danh vọng của ngài ở bộ lạc Doro đạt tới Tôn kính, mà độ hảo cảm của Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đối với cô, cũng đạt tới thân mật.
Điều này đại biểu Diệp Từ có thể thấy được thuộc tính của Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, Diệp Từ không chút do dự lặng lẽ ném một cái Thuật Trinh Sát cho Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, thế nhưng thuộc tính của ông ta thực khiến cho cô phải chắt lưỡi hít hà.
Cấp bậc của Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đã đạt tới 240! Khung nghề nghiệp viết truyền kỳ đại Pháp Sư, điều này đại biểu trình độ cường hãn của ông ta vượt xa tưởng tượng của Diệp Từ, hơn nữa dãy số 0 phía sau lượng mú và lam cũng khiến cho cô kinh tâm động phách.

Đối mặt một BOSS như vậy, đại biểu nếu như muốn đẩy ngã ông ta, không có một đội 3000 người trở lên, đội ngũ tinh anh vượt qua cấp 240, thì căn bản không cần nghĩ tiếp.
Diệp Từ tiếc nuối nhìn cây pháp trượng trong tay Đạt Lỗ Pháp Nhĩ kia, âm thầm than thở, xem ra cây thần khí kia cuỗi cùng cũng chỉ là truyền thuyết a.
Hơn nữa trên thuộc tính xã hội của Đạt Lỗ Pháp Nhĩ viết: Thủ lĩnh bộ lạc Doro.
Đây là thân phận mà Hệ Thống xác định cho Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, điều này đại biểu, Đạt Lỗ Pháp Nhĩ căn bản không thể bị thuê hoặc nô dịch, dĩ nhiên muốn mượn sức mạnh của ông ta cũng rất bất khả thi, trừ phi có cơ hội.
“Tôi thấy được dục vọng trong mắt bạn, trực giác nói cho tôi biết, bạn muốn mang YaLaNa đi.” Đạt Lỗ Pháp Nhĩ rất không khách khí trực tiếp chỉ ra suy nghĩ trong lòng Diệp Từ.
(Kang: Chỗ này sau khi độ hảo cảm của ĐLPN với DT tăng lên Thân mật, mình sẽ đổi lại xưng hô.)
Diệp Từ giảo hoạt cười một tiếng, “Vấn đề này có kkieen quan đến những gì ngài vừa nói sao? Ngài Đạt Lỗ Pháp Nhĩ?”
Đạt Lỗ Pháp Nhĩ hơi sững sờ, sau đó cũng cười lên, “Không liên quan, nhưng là, tôi muốn biết câu trả lời, câu trả lời thẳng thắn của bạn.”
Diệp Từ gật đầu một cái, một chút cũng không để ý việc tâm tư của mình đã bị Đạt Lỗ Pháp Nhĩ cho nhìn thấu , “Chuyện này là đương nhiên, Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, tôi muốn mang YaLaNa đi, mang cậu ta đi nhìn ngắm thế giới bên ngoài, giống như, những gì anh trai của ngài đã làm năm đó vậy.”
Nhắc tới Khố Tháp khiến cho trên khuôn mặt Đạt Lỗ Pháp Nhĩ hiện lên mootjtia bi thương, “Nếu như, ban đầu anh ấy không rời đi bộ lạc, có lẽ vĩnh viễn cũng sẽ không chết…”
“Nhưng là, ông ấy nhận được sự tôn kính của cả Magas đại lục.

Sự tồn tại của ông ta đã nói cho tất cả mọi người biết một điều, bộ lạc Doro là một bộ lạc vĩ đại, người Doro là những người vĩ đại.

Tôi hiểu nguyên nhân ngài không muốn Khố Tháp rời khỏi bộ lạc, nhưng là, tôi đồng thời còn biết, dù cho như vậy, ngài vẫn đang không ngừng thu thập tin tức bên ngoài không phải sao?”
“Làm sao bạn biết?” Đạt Lỗ Pháp Nhĩ có chút kinh ngạc.
Diệp Từ khẽ mỉm cười, không trả lời Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, cô cũng không thể nói với Đạt Lỗ Pháp Nhĩ là sau khi cô log out lại lên trang chủ tra thông tin a.

Cô cũng không thể nói trên trang chủ sau khi giới thiệu Khố Tháp còn thêm một câu, em trai Khố Tháp tựa hồ rất tò mò với thế giới bên ngoài, thu thập rất nhiều sách của địa lục Magas.

Vì vậy Diệp Từ chuyển đề tài, “Tôi biết bây giờ đối với với bộ lạc Doro mà nói, có thể đây là phương thức sinh tồn tốt nhất, nhưng là, ở trong phương thức sinh tồn như vậy, YaLaNa nhất định sẽ mất đi giấc mộng của mình.


Tôi thích đứa bé này, tôi muốn giúp nó hoàn thành giấc mộng của mình, mà giấc mộng này sẽ không thể viên mãn nếu nó còn sống trong bộ lạc Doro.” Nói đến chỗ này Diệp Từ khẽ liếc nhìn Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, có chút không khách khí nói, “Tôi nghĩ, Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, ngài hẳn biết, nếu như ngài không cho tôi mang YaLaNa đi, tất cả những gì ngài đã làm sẽ có bao nhiêu tàn nhẫn, giống như ngài tự tay giao cho YaLaNa giấc mơ, sau đó lại chính tay bóp chết nó.

Mà đối với ngài, chính là ngài đã tự tay đào tọa ra một Pháp Sư thiên tài, lại tự tay bóp chết cậu ta, chẳng lẽ đây chính là kết quả ngài muốn sao?”
Diệp Từ mở bàn tay ra, nhìn Đạt Lỗ Pháp Nhĩ nhẹ nhàng cười, cô biết, Đạt Lỗ Pháp Nhĩ nhất định sẽ đồng ý với lý giải của mình.

Bởi vì đây là những điều Diệp Từ tích hợp được sau nhiều ngày pphaan tích tâm lý của Đạt Lỗ Pháp Nhĩ mới lấy được câu trả lời.

Thực ra Đạt Lỗ Pháp Nhĩ bây giờ rất mâu thuẫn, nhưng ông ta vẫn ôm ý cầu may trong lòng, ông ta hy vọng YaLaNa có thể trở thành một truyền kỳ Pháp Sư, mặc dù ông ta biết rõ nếu cậu ta còn ở trong bộ lạc thì đó là một điều khoong thể, nhưng là, ông ta không thể bỏ qua một hạt giống tốt như vậy, cho nên mới tới thử dò Diệp Từ.
Mà Diệp Từ chỉ cần nhắc tới chuyện này, là có thể ép Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đối diện với vấn đề mấu chốt, cứ như vậy, Đạt Lỗ Pháp Nhĩ cũng không có cách nào lại tiếp tục dối người gạt mình, nhất định ông ta sẽ đưa ra một sự lựa chọn.

Đến bước này, chuyện Diệp Từ có thể làm cũng đã làm xong xong, có thể mang YaLaNa cùng mẹ vè em gái cậu ra đi không, hoàn toàn dựa vào sự an bài của Hệ Thống.
Làm hết sức mình, nghe thiên mệnh.
“Tôi cần phải suy nghĩ thêm một chút.” Đạt Lỗ Pháp Nhĩ nói như vậy là muốn khiến Diệp Từ dời đi, Diệp Từ dĩ nhiên sẽ không tiếp tục dây dưa, cô gật đầu một cái, hướng về phía Đạt Lỗ Pháp Nhĩ hành một cái lễ, sau đó chuẩn bị lui ra ngoài.

Lúc cô sắp đi khỏi, cô nghe được Đạt Lỗ Pháp Nhĩ còn nói, “Trong bộ lạc có rất nhiều người Doro cần bạn trợ giúp, Bạch Tinh Linh, nếu như bạn nguyện ý, có thể giúp bọn họ.”
Rất tốt, rốt cuộc ở trong này có nhiệm vụ có thể làm.
Đứng ở bên ngoài lều vải của Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, Diệp Từ dõi mắt nhìn, chỉ thấy NPC Doro có ký hiệu mầu vàng, điều này đại biểu NPC này có nhiệm vụ có thể nhận.

Mặc dù đều là nhiệm vụ phổ thông, không thể so với nhiệm vụ ẩn tàng và nhiệm vụ nhánh, nhưng đây lại là phương thức tăng danh vọng tốt nhất, Diệp Từ tự nhiên sẽ không cự tuyệt.
Những nhiệm vụ này đều không coi là khó khăn, Diệp Từ một người cũng có thể ung dung giải quyết, trừ việc có thể tích thêm danh vọng của bộ lạc Doro, Diệp Từ còn thu hoạch được không ít khoáng thạch viễn cổ, mặc dù không nhiều, nhưng là có còn hơn không.

Bởi vì danh vọng của Diệp Từ ở bộ lạc Doro tăng lên, Diệp Từ rốt cuộc có thể câu thông với các NPC Doro, thật là khiến cho cô phải lệ rơi đầy mặt a.

Ở chỗ khác, những NPC thương nhân này chỉ cần hữu hảo liền mở khóa được, nhưng là ở bộ lạc Doro phải đạt tới tôn kính mới mở được.
Bất quá, sau khi mở khóa được NPC này, Diệp Từ thật sự cảm thấy chết cũng cam tâm tình nguyện.
Mặc dù bộ lạc Doro rất lạc hậu, nhưng những thứ bán ở nơi này mỗi món tuyệt đối đều là cực phẩm.

Xem qua những trang bị kia, không có món nào dưới tử trang, hơn nữa các nghề nghiệp đều có, chẳng qua là giá không hề rẻ, Diệp Từ nhìn thoáng qua những trang bị này, mặc dù đều là tinh phẩm, nhưng ở bên ngoài vẫn có thể mua được, cho nên, những thứ này tuyệt đối không nằm trong phạm vi cân nhắc của Diệp Từ.

Thờ gian cô ngây người ở bộ lạc Doro là có hạn, khoáng thạch viễn cổ trong tay cô cũng có hạn, cô chỉ có thể dùng để mua những đồ cần thiết.
Sau khi xem qua NPC vũ khí, NPC trang bị và NPC phụ ma.

Diệp Từ cũng không mua được gì, mặc dù có chút quý hiếm, nhưng cũng không nhất định phải mua.

Cuối cùng cô đưa mắt chuyển tới trên người NPC tạp hóa.

Ở một nơi như bộ lạc nhỏ, thôn nhỏ hay trại nhỏ, thương nhân tạp hóa đều bán dủ thứ đồ thập cẩm.

Bởi vì những chỗ này không có cách nào đem NPC thương nhân phân chia tỉ mỉ, cho nên, NPC tạp hóa là có nhiều hàng nhất,từ phối phương đến sách kỹ năng rồi cả mấy đồ chơi như kim chỉ cũng có, NPC tạp hóa bao toàn bộ.
Cho nên, Diệp Từ hết sức kỳ vọng vào NPC tạp hóa này, nếu có thể mua một số phối phương và sách kỹ năng mà những nơi khác không có, vậy thì quá tốt rồi.
Những NPC thương nhân khác chỉ có mười mấy trang danh sách hàng, tên NPC tạp hóa này lại có những hơn 100 trang! Mỗi một trang đều là những thứ tốt đến mức khiến Diệp Từ đỏ con mắt, khiến cho cô chỉ hận không thể mua toàn bộ những thứ này về.

Nhưng không thể, trước không nói nhiệm vụ cần 20 khối khoáng thạch viễn cổ Thúy Lục coo còn chưa hoàn thành, mà coi như làm xong, trong tay cô chỉ sợ cũng không còn dư bao nhiêu.
Diệp Từ giống như nhìn thấy một bàn Mãn Hán toàn tịch cách tấm kính ngăn, cái loại cảm giác sống không bằng chết đó thật khiến cho cô muốn đụng tường.

Cô càng xem những thứ này, lại càng có một loại xung động muốn khóc, sao cô đi đâu cũng biến thành người nghèo hết vậy!
Ở trang thứ 2 từ dưới lên của NPC tạp hóa, Diệp Từ bỗng nhiên nhìn thấy một món: Chìa khóa vạn năng.

Cô mở ra nhìn thuộc tính của cái Chìa khóa vạn năng này một cái, trong lòng giật mình.
Chìa khóa: Trang bị cam, có thể mở tất cả bảo rương cấp 12 trở xuống, vật phẩm duy nhất, có thể thăng cấp, không thể vứt.
Ở Vận Mệnh có nhiều bảo rương tồn tại, bất quá nhữngbảo rương này cơ bản đều khóa, mà chế tạo chìa khóa lại rất phức tạp, cho nên trên căn bản bảo rương đều là chuẩn bị cho đạo tặc, chuyện này gần như đã trở thành đương nhiên.

Cho nên Diệp Từ mặc dù thường xuyên nhìn thấy bảo rương, nhưng vì không có cách nào mở được, ai bảo cô không biết bẻ khóa a.
Nếu là có cái chìa khóa này…!Vậy thì, tất cả bảo rương cô đã thấy đều có thể mở a!
Bảo rương ở Vận Mệnh tổng cộng chia làm 15 cấp, bảo rương từ 1-12 rải rác khắp nơi đều thấy, dĩ nhiên, vị trí của bảo rương cấp 9 trở lên đều ở những nơi rất nguy hiểm, thường thường đều quái mạnh canh chừng bên cạnh.

Mà bảo rương cấp 12 chỉ có ở bên người BOSS trong phó bản siêu cấp lớn, hoặc là bên cạnh boss trong bản đồ ẩn cao cấp, loại rương này nếu boss không chết thì bạn cũng chỉ có thể đứng xa nhìn lại.
Bảo rương cấp 12 kiếp trước cũng không xuất hiện được mấy cái, dù xuất hiện nhưng nếu khoong có mấy ngàn người thì cũng không có cách lấy được, cho nên, Diệp Từ một chút cũng không thấy thèm, mà những bảo rương dưới cấp 12, dựa theo Diệp Từ thực lực của cô bây giờ, ít nhất có thể lùng được bảo rương cấp 9 trở xuống, nếu gặp bảo rương cấp 10-12, chỉ có thể xem xét tình huống.
Bây giờ có đồ chơi này, Diệp Từ chiwr sợ là có thể sẽ cướp chén cơm của không ít đạo tặc.

Thứ khác có thể không mua, cái này nhất định phải mua! Diệp Từ nhìn qua giá cả của cây chìa khóa, cần ba khối khoáng thạch viễn cổ Thúy Lục, khooangs thạch trên tay Diệp từ đủ để trả, nhưng cô có chút không nỡ, bây giờ mua xong món này, chỉ sợ lại phải trì hoãn lại bản đồ này mấy ngày.

Nhưng nếu như không mua, cô nhất định sẽ hận chết mình.
Cho nên, Diệp Từ không xoắn xuýt lâu, cô không chút do dự mua chiếc Chìa khía vạn năng này.

Mà sau khi bỏ Chìa khóa vạn năng vào túi, Diệp Từ lại phát hiện, danh sách hàng hóa xếp phía sau Chìa khóa vạn năng trong ô giao dịch của NPC tạp hóa toàn bộ dời lên 1 ô, biểu thị, chìa khóa kia chỉ có 1 chiếc.
Điều này khiến cho Diệp Từ cả kinh, chẳng lẽ tất cả hàng hóa trong danh sách này đều như vậy saoo? Mới vừa rồi cô nhìn thấy nhắc nhở trong bảng thông tin của Chìa khóa vạn năng, còn tưởng rằng món này người chơi chỉ được mua một lần duy nhất, nhưng không nghĩ tới đối với NPC tạp hóa này cũng là duy nhất! Diệp Từ lập tức lại lật xem những thứ khác trong danh sách, quả nhiên, phần lớn viết là “vật phẩm duy nhất”.

Xem ra, những thứ này không chỉ là hàng hiếm với người chơi mà còn hiếm với cả NPC!
Diệp Từ cho tới bây giờ cũng chưa xoắn xuýt như vậy bao giờ.

Bây giờ trước mặt cô có 2 con đường, con đường thứ nhất, tiếc tục ngoocs ở đây, cho đến khi góp đủ hoáng thạch viễn cổ mua toàn bộ những đồ duy nhất trong này.

Con đường thứ 2, liều mạng hoàn thành nhiệm vụ của Nhân Ngư LiYa, rời khỏi đây tới Bắc Đại Lục, đem Bí Ngân Mỏ quặng cuối cùng bỏ vào trong túi, mà hậu quả chính là, cô không biết còn có thể trở lại đây hay không.
Vật phẩm duy nhất VS Bí Ngân Mỏ quặng.
Điều này khiến cho Diệp Từ rơi vào đắn đo trước nay chưa từng có, cô nghĩ thật lâu sau cũng không ra biện pháp gì.
Cuối cùng, cô thở dài một cái, dù sao bây giờ Đạt Lỗ Pháp Nhĩ tạm thời còn chưa cho cô câu trả lời về chuyện YaLaNa, mà cô cũnkhông đủ khoáng thạch viễn cổ Thúy Lục, bây giờ muốn chọn con đường thứ 2 vẫn còn hơi sớm, tốt nhất vẫn nên thăm dò cho xong Hắc Huyệt.
Đã tới nơi sâu nhất của Hắc Huyệt.
Bất quá điều khiến cho Diệp Từ kỳ quái chính là, sâu như vậy, quanh co như vậy, cứ đi lòng vòng như vậy là đến được chỗ sâu nhất ư? Tại sao lại không có BOSS? Đừng bảo là BOSS, tại sao ngay cả một quái tinh anh cũng không có? Điều này dường như có chút vi phạm quy tắc của trò chơi.
Hắc Huyệt không phải là map bình thường.

Mặc dù cho tới bây giờ cũng không nghe ai nói gì, nhưng trong lòng Diệp Từ cho là như vậy, hơn nữa, trực giác nói cho cô biết, nhận định này nhất định không sai, nhưng khi cô một lần nữa mang YaLaNa lắc lư trong Hắc Huyệt cũng không thu hoạch được gì.
Ma pháp thủy tinh còn chưa đổi mới, Nham Thạch Nhân cũng không đổi mới.

Toàn bộ Hắc Huyệt đen thui, chỉ có từng trận tường trận hơi nóng đốt người phả lên mặt, trừ điều này tựa hồ không có gì cả.

Diệp Từ đào xong khối Ma pháp thủy tinh cuối cùng, nhìn qua, thuộc tính cũng không tệ lắm, chừng một nắm tay, chất lượng đạt tới 9, thủy tinh lớn như vậy cộng thêm chất lượng tốt như vậy, thật ra thì mấy ngày qua cô đào được tương đối nhiều.

Cô ngồi xuống bắt đầu nghỉ ngơi, cầm hai miếng thịt ra, ném cho YaLaNa một miếng, giữ lại một miếng.
Ya LaNa nhận lấy thịt, bắt đầu từng ngụm từng ngụm cắn đầy miệng.
Bây giờ quan hệ giữa YaLaNa và Diệp từ đã rất tốt, hơn nữa Diệp Từ tận lực lấy lòng cậu và gia đình cậu, độ hảo cảm của cậu với Diệp Từ chỉ kém trung thành một chút.

Nhưng là, chính là một chút này, vô luận Diệp Từ làm gì cũng không thăng nổi.

Diệp Từ nghĩ, vậy cũng giống độ hảo cảm của Hellen, cô thiếu một cơ hội, nếu như tìm được cơ hội đó, có thể rất nhanh sẽ ddatjj được Trung thành.
“Đây coi như là đến cuối cùng của Hắc Huyệt sao?” Diệp Từ ngẹo đầu hỏi YaLaNa ngồi cách đó không xa, cô nhìn qua khoáng thạch viễn cổ trên người, đối với kết thúc này biểu hiện rất không vừa lòng.
YaLaNa gãi gãi đầu, vừa cho thịt vào trong miệng, vừa lắc đầu, “Em không biết, từ đó tới nay em mới tới nơi này lần đầu, chị biết đấy, thân phận vệ binh giống như em tuyệt đối không thể theo Noubo tới những nơi như thế này.”
YaLaNa nói khoong sai, loại vệ binh vừa không có bản lãnh vừa không có bối cảnh như cậu ta, dù cho có thể tham gia chiến đấu, cũng chỉ có thể đánh vài con quái phổ thông, mà việc như thăm dò Hắc Huyệt này, tuyệt không đến lượt YaLaNa.
“Được rồi, chúng ta nghỉ ngơi một chút, sau đó đi ra ngoài đào mỏ đi.” Nếu Hắc Huyệt đã đến điểm cuối, ít nhất thời điểm bây giờ đã gần đến điểm cuối, như vậy Diệp Từ sẽ không tiếp tục lãng phí thời gian lắc lư ở chỗ này, tiếp tục thăm dò.

Nếu như bình thường, cô có thể sẽ còn đào ba thước cái huyệt động này lên ra soát một phen, bất quá bây giờ, cô đã hoàn toàn không còn tí hứng thú nào, dẫu sao chuyện trọng yếu nhất của Diệp Từ bây giờ là mau chóng tích tiền .
Diệp Từ đem miếng thịt nướng cuối cùng nhét vào trong miệng, lại móc từ trong balo ra một bầu nước suối, rót vào miệng, chậm rãi khôi phục thể lực.

YaLaNa cũng lấy ra một bầu nước suối đổ vào trong miệng, sau khi nghỉ ngơi xong, hai người đều đứng lên, dự định cứ thế rời đi.
Nhưng là, còn chưa kịp động, Diệp Từ liền nghe tiếng người nói.
YaLaNa là Pháp Sư, nếu không cắm đồ đằng cảm giác, cảm giác của cậu ta nhất đinhn không thể bằng thợ săn.

Bây giờ cậu ta đang đứng phía sau Diệp Từ, rất hứng thú nhìn đôi tai dài đang động đậy ia của cô, cảm thấy hết sức thú vị.

Dẫu sao Doro là con lai của Nhân loại và Dã Nhân, YaLaNa là đứa trẻ từ nhỏ sống tỏng bộ lạc, ngoại trừ nhìn thấy Nhân Ngư thì những chủng tộc khác chưa từng được thấy qua.

Cho nên, mặc dù YaLaNa đã rất quen thuộc với Diệp Từ, nhưng vẫn rất tò mò về chủng tộc của cô.
Cậu ta nhìn cặp lỗ tai của Diệp Từ, nhẹ nhàng lay động mấy cái, lại kinh ngạc cười toe toét, thậm chí giơ tay lên, sờ sờ lỗ tai mình, thử xem chúng nó có thể động đậy giống như lỗ tai của Tinh linh trước mắt này không.
Đới với Tinh Linh, Lỗ tai động đậy được cũng không có gì kỳ quái, Tinh Linh là một chủng tộc sống giữa thiên nhiên, bọn họ trời sanh hết sức nhạy cảm với âm thanh, cho nên, thời điểm nghe thấy âm thanh không thích hợp với hoán cảnh, lỗ tai bọn họ sẽ tự nhiên động đậy.

Mà lúc này cũng là lúc cảnh giác của Tinh Linh tăng cao tới cực điểm.
Ngay tại thời điểm YaLaNa còn đang vô cùng hứng thú tò mò về cặp tai của Diệp Từ, Diệp Từ bỗng dưng tiến vào trạng thái Tiềm Hành, cô chăm chú nhìn chằm chằm khúc quanh của Hắc Huyệt, mới vừa rồi cô tựa hồ nghe được âm thanh vọng ra từ đó.
“Bạch Tinh Linh, làm sao vậy?” Nhìn Diệp Từ bỗng nhiên liền tiến vào trạng thái Tiềm Hành, điều này khiến cho YaLaNa có chút bất an, cậu cũng vội vàng núp vào phía sau một khối nham thạch, nhỏ giọng hỏi.
“Cậu lui về sau đi, tìm một góc trốn, ngàn vạn lần không nên tạo ra âm thanh, tôi đi xem một chút.” Diệp Từ quay về phía YaLaNa thấp giọng phân phó.
“Nhưng…” Ya LaNa không biết chuyện gì xảy ra, có chút khẩn trương.
Diệp Từ lắc đầu một cái, mỉm cười an ủi cậu, “Không sao, cậu yên tâm, đến bên góc kia đi, tìm mộtchỗ kín đáo ẩn nấp, khi nào tôi gọi hãy đi ra.”
Ya LaNa rất tín nhiệm Diệp Từ, cậu gật đầu một cái, lập tức di chuyển về góc khuất phía sau, sau đó tìm được một khe nhỏ kín đáo nấp đi.

Diệp Từ nhìn chỗ ẩn thân của YaLaNa, cũng thật làm khó cậu ta, khe hở nhỏ như vậy, nếu đổi lại là một đứa gtrer Doro cường tráng, phỏng đoán căn bản là nhét vào không lọt.
Sau khi chắc chắc YaLaNa đã ẩn núp kỹ, Diệp Từ bắt đầu chậm rãi đi về phía âm thanh kia.

Tiến vào trạng thái Tiềm Hành, tốc độ di chuyển của cô giảm 30%, bất quá bởi vì bình thường tốc độ Diệp Từ cũng không chậm, cho nên, dù cho tiến vào trạng thái Tiềm Hành, cô cũng rất nhanh liền đến gần nơi phát ra âm thanh.
Tìm một tảng đá kín đáo, Diệp Từ núp ở phía sau cẩn thận nghe.
Hóa ra là tiếng người, hơn nữa những người này số lượng hẳn không ít, dựa vào tiếng bước chân thì có khoảng chừng 20 người.

Bọn họ bước chân nặng nề, hết sức có lực , thoạt nhìn có vẻ là người thường xuyên sử dụng sức mạnh.

Diệp Từ dĩ nhiên biết, những người này tuyệt đối không thể nào là người chơi, nếu là người chơi thì không có khả năng xuất hiện một lúc nhiều người như vậy, cho nên, những người này tuyệt đói là người tộc Doro, chẳng qua Diệp Từ còn chưa biết là người nào.
Bọn họ cách tương đối xa, hơn nữa không gian trong Hắt Huyệt hết sức nhỏ hẹp, cho nên giọng nói và tiếng bước chân của bọn họ đặc biệt vang vọng, nghe có chút không thật, Diệp Từ nghiêng lỗ tai cẩn thận phân phân biệt, mới nghe hiểu một chút.
“Hắc Huyệt sao lại yên lặng như vậy?”
“Cậu không thấy khắp nơi đều là thi thể Nham Thạch Nhân sao?”
“Ai, tôi lại không nghĩ ra Bạch Tinh Linh kia lại lợi hại như vậy, đem Nham Thạch Nhân ở đây đánh thành như vậy.”
“Đáng tiếc nhất là, tên YaLaNa kia còn chưa chết, thật là đáng ghét a, mỗi lần nhìn thấy nó lại thấy như bị sỉ nhục.

Sau khi tôi nghe Bạch Tinh Linh kia mang nó tới Hắc Huyệt,còn nghĩ nó nhất định phải chết, không nghĩ tới mạng nó thật lớn.”
“Tôi nghĩ Bạch Tinh Linh đó nhất định là kẻ ngu.”
“Tại sao?”
“Nếu không ngu thì làm sao lại cực khoor mang một tên phế vật YaLaNa tới Hắc Huyệt, nhất định cô ta rất vất vả.”
“Suy nghĩ của kẻ ngu chúng ta sao hiểu được chứ ?”

Bọn họ vừa nói, vừa haha cười, Diệp Từ cẩn thận phân biệt thanh âm của bọn họ, cảm thấy rất quen tai, xem ra, hẳn là người trong đội của Noubo.

Diệp Từ có chút khó chịu với những lời cạnh khóe của họ về YaLaNa, loại bát quái ác ý này sao ở đâu cũng có hết vậy, ngay cả NPC cũng không ngoại lệ.
Bất quá, những việc này cũng không là gì, nghe một chút liền cho qua, khiến cho Diệp Từ có chút kỳ quái là, những vệ binh của Noubo này, tại sao phải đi vào Hắc Huyệt chứ ? Diệp Từ không hề quên, Ya LaNa đã từng nói, Nham Thạch Nhân trong Hắc huyệt rất có tính sát thương với người Doro, Nou Bo đã từng tự mình dẫn đội tới nơi này, bất quá cuối cùng vẫn là bị giết thảm mà về.


Nghĩ đến cũng đúng, Nham Thạch Nhân không thích hợp cận chiến, Diệp Từ và YaLaNa đều là viễn trình, cho nên mới có thể đánh ung dung như vậy, nhưng nếu thay một tên cận chiến tới, nếu không có chức nghiệp trị liệu mạnh mẽ, đánh thứ này, thật sự có chút vất vả.

Một khi đã như vậy, bọn họ tới nơi này làm gì?
Đang lúc Diệp Từ tò mò, bọn họ đã càng tới gần, “Không phải chứ, Bạch Tinh Linh này lợi hại như vậy, lại đem Nham Thạch Nhân nơi này cũng dọn sạch sẽ.”
“Hừ, chẳng những đem Nham Thạch Nhân quét sạch sẽ , ngay cả ma pháp thủy tinh cũng quét dọn rất sạch sẽ.”
“Tôi không hiểu Đại nhân Đạt Lỗ Pháp Nhĩ tại sao lại dung túng Bạch Tinh Linh này như vậy, thế nhưng lại cho phép cô ta ở địa bàn chúng ta làm càn như vậy, vừa đào mỏ, vừa đào thủy tinh, lại còn có thể tiến vào Hắc Huyệt, chẳng lẽ Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đại nhân đã quên, Hắc Huyệt là cấm địa của tộc Doro chúng ta!”
“Suỵt.

Cậu lắm mồm, chẳng lẽ mình cậu biết chuyện này sao? Không nên nói lung tung, vạn nhất bị Bạch Tinh Linh đó nghe được, xem cậu trở về báo cáo thế nào!”
Nghe nói như vậy, người vừa mở lời oán trách cũng hạ thấp thanh âm, không khỏi có chút lo lắng, “Tôi nói, chúng ta đi vào lâu như vậy, cũng không nhìn thấy Bạch Tinh Linh và YaLaNa, bọn họ có còn ở đây không a?”
“Tôi làm sao biết, nếu như không có ở đây, phỏng đoán là co ta mang YaLaNa ra ngoài đào mỏ rồi.”
” Ừ, nơi này nhiệt độ nóng quá, đứng lâu rất không thoải mái, chúng ta mau kiểm tra một chút xem chỗ đó có bị cô ta phát hiện hay không, cũng nhanh chút trở về đi thôi.

Nếu để cho Đạt Lỗ Pháp Nhĩ đại nhân biết chúng ta không được sự cho pháp của ngài đã tự ý tới Hắc Huyệt, nhất định sẽ trách tội chúng ta.”
“Sợ lão già kia làm gì? Lão già kia cả ngày chỉ biết mỗi nói nhảm, tôi nhìn ông ta già như vậy, phỏng đoán cũng sống không được bao lâu, sau này tộc trưởng tuyệt đối là Nou Bo đại nhân, chúng ta chỉ cần nghe thao Noubo đại nhân an bài là tốt rồi.”
“Mặc dù nói như vậy, nhưng là, bây giờ tộc trưởng dù sao cũng là Đạt Lỗ Pháp Nhĩ, nếu để cho ông ấy biết Noubo đại nhân sai chũng ta tới nơi này, nhất định ông ấy sẽ nổi giận, hơn nữa, đến lúc đó Nou Bo đại nhân không nhất định sẽ cứu chúng ta.”

Thanh âm của bọn họ càng ngày càng thấp, Diệp Từ dần dần có chút không nghe rõ, bất quá, trong đầu của cô tràn đầy tin tức.
Hắc Huyệt là cấm địa của người Doro? Tại sao cho tới bây giờ cũng không nghe YaLaNa nhắc qua? Dù cho bọn họ tận lực giấu YaLaNa, như vậy cái cấm địa này nhất định sẽ có chỗ tốt.

Huống chi, mới vừa rồi, những người Doro này quả thật có nói họ tới để kiểm tra một chút.
Quan trọng nhất, chẳng lẽ Noubo làm phản? Chẳng lẽ anh ta muốn soán vị? Diệp Từ nghĩ một hồi, tạm thời không biết có nên nói chuyện này với Đạt Lỗ Pháp Nhĩ hay không.

Bất quá cô nhưng lại đánh một cái chủ ý, đó chính là đuổi theo những người Doro này, đi xem một chút bọn họ tới kiểm tra cái gì.
Diệp Từ lần theo âm thanh của những người Doro này, rất nhanh gặp phải, bọn họ đại khái mười mấy người, rẽ vào một ngã ba nhỏ khác.

Ngã ba này cô và YaLaNa đã từng đi qua, bất quá, đáng tiếc, bọn họ căn bản không phát hiện được gì, trừ có không ít Nham Thạch Nhân, bọn họ thực sự không thu hoạch được gì thêm, thậm chí ngay cả một khối ma pháp thủy tinh cũng không có.

Nhưng bây giờ những người này lại đi vào đây, như vậy trong này nhất định có bí mật cô không phát hiện được.
(Kang: Rất là bất mãn cách hành văn lê thê của chụy, nhưng mà thôi, cứ dịch cho sát, kẻo làm hỏng văn phong của chụy TT=TT)
Diệp Từ rất tò mò, cô vẫn cảm thấy mình rất nhạy bén trong khoản thăm dò bản đồ, cho dù có gì ẩn tàng cũng không thể thoát khỏi mắt cô, nhưng bây giờ, sự thật nói cho cô biết, quả thật có thứ gì đó đã thoát khỏi anh mắt của cô, vậy làm sao cô có thể cam tâm? Cô lập tức bước nhanh theo.
Bỗng nhiên một người Doro đi ở phía sau cùng dường như nhận ra điều gì, quay đầu nhìn một chút, mà Diệp Từ lúc này đã bén nhạy trốn sau một khối nham thạch, chật vật thoát khỏi “Thăm Dò” của anh ta.
“Làm sao vậy?” người Doro bên cạnh thấy anh ta nhìn chung quanh, liền hỏi.
Người này cẩn thân quan sát một chút, không thấy, vì vậy lắc đầu một cái, “Không có gì, có thể là tôi quá đa nghi, luôn cảm thấy bị ai đó theo dõi.”
“Phải không?” Một vệ binh khác đi lên trước báo cáo với người đi đầu, sau đó cả đội ngũ cứ như vậy ngừng lại, có một người Doro liền xông ra ngoài, đlục soát toàn bộ Hắc Huyệt.

Diệp Từ tránh ở nơi không xa những người này, mà thời điểm người vừa rồi đi qua trước mặt cô, cô thậm chí nín thở, không để cho mình mang một xíu khí tức nào có thể dễ đến sự chú ý của những người này.
Không lâu sau, người Doro đi roa lục soát hang động trở lại, vừa đi về phía đội ngũ vừa lắc đầu, “Bạch Tinh Linh đó phỏng chừng đã xuất động cùng YaLaNa, cũng không đang ở đâu, dù sao toàn bộ hang động cũng không có tung tích bọn họ, bất quá Nham Thạch Nhân lại bị bọn họ dọn dẹp sạch sẽ.”
“Tiếp tục tiến về trước đi, nhạy cảm là chuyện tốt, nhưng không nên quá nhạy cảm, biến thành sợ bóng sợ gió thì không tốt.” Người dẫn đầu trừng người vừa cảm giác được diệp từ một cái, sau đó đứng lên, xoay người tiếp tục đi về phía trước.
Mà người Doro vừa bị khiển trách, tỏ ra hết sức bất an, anh ta cúi đầu, đi phía cuối đội ngũ không dám nói thêm một câu.
Diệp Từ khẽ cười lạnh, chờ bọn họ đi xa một chút, liền bám theo.

Rất nhanh, đội ngũ này đã tới điểm tận cùng, Diệp Từ đứng phía sau đội ngũ nên không thấy họ làm gì phía trước, chỉ nghe rắc rắc một tiếng, trên vách sơn động mở ra một cửa đá đen thui, những người Doro này nối đuôi nhau vào trong, trong nháy mắt liền biến mất.

Mà Diệp Từ cũng chỉ kịp nhìn thấy cái cửa giống như miệng hố sau khi nuốt hết những người Doro này liền biến mất.
Biến mất rồi?
Cứ như vậy biến mất rồi? ?
Diệp Từ chắc chắn tất cả người Doro đã tiến vào phía sau cửa đá, liền thoát trạng thái tiềm Hành, nhanh chóng đến gần nơi xuất hiện cửa đá kia, đưa tay chạm vào vách động, kín mít, căn bảnkhong hề có bất ký dấu vết gì chứng tở ở đây có cửa đá, nếu không phải Diệp Từ tận mắt nhìn thấy, cô thậm chí không tin được nơi này vừa mới xuất hiện một cái cửa đá.
Rốt cuộc là làm thế nào? Diệp Từ tỉ mỉ sờ qua tất cả mỏm đá trên vị trí cửa đá, nhưng vẫn không thu hoạch được gì.
Mới vừa rồi cô rõ ràng nghe “Rắc rắc” một tiếng, vậy thì rõ ràng nơi này có một cái cơ quan, nhưng cơ quan ở chỗ nào? Diệp Từ đứng ở cuối hàng động, mắt lạnh nhìn mỗi một tảng đá nơi này, muốn ở chỗ này tìm được chút đầu mối, nhưng là, toàn bộ đều uổng công.
Bỗng nhiên, vách đá cô vừa đè lên khẽ xê dịch, trong lòng cô cả kinh, vội vàng tiến vào trạng thái Tiềm Hành, tránh ở một bên, cẩn trọng nhìn cửa đã kia.

Chẳng lẽ là những người Doro này sao?
Cửa đá chậm rãi mở ra, bất quá lại hết sức nhẹ nhàng, giống như không hề bị cản trở, cứ như vậy mở ra trước mắt Diệp Từ….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.