Liên Quân Mobile Du Hành Athanor Quyển 2

Chương 17: Test Tướng Sinestrea


Đọc truyện Liên Quân Mobile Du Hành Athanor Quyển 2 – Chương 17: Test Tướng Sinestrea


– Chơi liên quân thôi! – Tôi mở điện thoại ra rồi bấm vào ứng dụng Liên quân Mobile.


Chắc các bạn đang thắc mắc vì sao tôi chơi được đúng không? Tôi cũng đã từng nói rằng fake IP là cách để chơi liên quân nhưng tôi thật sự không biết cách nào để chơi.


Mãi đến sáng hôm nay, khi thầy giáo Moren dạy Vật lí đặt một câu hỏi và cho phép học sinh mở điện thoại lên mạng để tìm tòi, tôi mở lên thì thấy ghi Trang wed mất quá nhiều thời gian để phản hồi.
Lỗi này tương tự mỗi lần tôi đi truy cập wed lưu trữ phim xem xong xóa, tôi nhớ ra mình có cài ứng dụng 1.1.1.1 để fake IP, mở lên fake thử thì mới truy cập vào Google bình thường.


Tìm xong kiến thức, tôi bấm nút Home thì vô tình nhìn thấy ứng dụng Liên quân Mobile xuất hiện trở lại, nhưng không có thời gian để suy nghĩ nên tôi tắt ứng dụng fake IP vì nó tốn pin.


Đến giờ ra chơi, tôi mở điện thoại lên xem thử thì ứng dụng Liên quân Mobile biến mất.
Dùng lại bài cũ để kiểm tra thì nó xuất hiện trở lại, có thể ngày trước thằng Hiếu cũng làm như vậy.


Có một điều làm tôi khá thắc mắc chính là việc fake IP thì liên quan gì đến các ứng dụng bởi trên thực tế hai cái này không cùng phạm trù với nhau.
Cách duy nhất mà tôi nghĩ ra chính là khi đến Athanor, ứng dụng Liên quân đã hòa nhập cùng với thế giới này nên mọi chuyện trở nên như vậy.


Thôi kệ, điều này không quan trọng nữa.
Tôi bấm vào game, đợi nó load rồi bấm bắt đầu.
Bản nhạc nền nổi lên làm tôi nhung nhớ khi đã lâu rồi chưa được chơi kể từ lúc đặt chân vào Athanor.


Không có mang theo tai nghe nên tiếng nhạc vang lên, tôi hoảng hốt vội tắt tiếng như một thói quen bởi ở Trái Đất không cho phép sử dụng điện thoại trong giờ học.
Dù vậy đám bạn của tôi vẫn nghe thấy, hai đứa nó là Nam và Namz.


– Uầy, liên quân à? Vô làm trận 3 vs 3 đi, mình chỉ có 15 phút thôi.
– Namz bảo.


Hai đứa nó vào game, nhìn qua thì bọn chúng cũng fake IP như tôi, hỏi ra mới biết Lumica chỉ.
Tôi nhìn giao diện game mà khoe với hai thằng bạn:

– Mày nhìn nè, cái đùi trắng nõn luôn.


– Ừm ừm …
– Namz gật đầu không nói gì.


Nam bảo:

– Mày sống chung với cô ấy mà, chắc cũng biết chứ.
Ăn chưa?

– Ờ thì …
ăn rồi …


– Sướng nhỉ! – Nam đẩy nhẹ tôi một cái – Vào đi, tao đọc ID phòng.


Chợt nhớ ra hôm nay là ngày mở bán tướng Sinestrea, tôi vào cửa hàng mua tướng.
Máy của tôi hơi chán một chỗ là không có màn hình xuất hiện tướng (chắc do máy cũ quá) nhưng dù sao cũng nhìn thấy Sinestrea.
Tôi tặc lưỡi:

– Mặc váy thế này soi kiểu gì.


– Kìa, mày soi hiện vật kìa.
– Nam chỉ tay ra đằng sau.
Sinestrea vẫn đang ngồi ngủ rất ngon.


– Thôi đi mày! Tao đi set up bảng ngọc đã.


Thật sự thì tôi cũng chưa biết phải lên ngọc gì, bốc bừa một bảng rồi nâng lên cấp 90.

Nam hỏi:

– Xong chưa?

– Rồi.


– 1234, nhanh đi.


Tôi và Namz nhập ID, cả ba vào phòng.
Tôi pick Sinestrea để test thử tướng mới, trong đấu luyện tôi cũng đã hiểu cơ chế của vị tướng này, đánh chắc dễ thôi.


Namz cầm Grakk đi support, Nam cầm Wisp đi xạ thủ.


Vào trận, team tôi màu đỏ.
Như thường lệ, tôi ra rừng farm trước.
Thằng Nam đi vô bụi check map gặp ngay team địch đang đứng ở đó.
Tôi giật mình:

– Ê ê check bụi kì cục vậy!

– Sorry …


Khi đấu luyện thì tôi đánh rất ngon, song khi vào đây tôi lại hơi bỡ ngỡ bởi bộ chiêu thức tương đối khó hiểu.
Farm xong quái, tôi di chuyển ra đường thì team địch đã ép qua sân team tôi rồi.


Team bạn bao gồm Elsu, Laville và Điêu Thuyền, toàn tướng damge cao thì một vị tướng sát thủ mỏng manh như Sinestrea e là …


– Coi chừng đó! Grakk kéo cho chuẩn thì mới chơi được.


Tôi farm lính trong sự chật vật không hề nhẹ bởi team địch rỉa quá đau, cứ chốc chốc tôi phải chạy về tế đàn hồi máu.
Đồ rừng tôi lên cũng chưa là gì.


Một pha giao tranh diễn ra, team bạn mở giao tranh bằng việc đóng băng Grakk.
Tôi băng vào chém, quái, sao không có tí dame nào vậy? Wisp ở đằng sau bắn không được bao nhiêu, tôi thì chật vật trong việc kết liễu đối thủ bởi vị tướng này khi ở dạng gần chỉ có chiêu 1 dùng được, nếu kích hoạt chiêu 2 sẽ thành đánh xa và khó đối phó hơn rất nhiều.


ẺO, tôi lên bảng.
Cả team tôi cũng lên thiên đàng nốt.


– Con này khó chơi hơn mình tưởng à nha.
– Tôi lẩm bẩm.


Pha quét sạch ban đầu kéo theo một loạt hệ lụy, team địch có lợi thế ép team tôi ra bã.
Liên tục là những pha giao tranh không cửa bật đối với team tôi.
Điểm sáng hiếm hoi mà team tôi làm được chính là tôi ăn được 2 mạng trong tổng tỉ số 15 – 2 nghiêng về team địch.


Trận đấu kết thúc, tôi thở dài đặt điện thoại xuống bàn.
Nam lẩm bẩm:

– Thua rồi.


– Không sao đâu, con tướng mới ra khó chơi lắm.
– Namz vỗ vai tôi – Mình luyện tập thêm, mai mốt biết đâu mày lại best.


– Chắc vậy.
– Tôi lẩm bẩm.

Chỉ còn vài phút nữa là đến tiết 3, cả ba đứa hẹn nhau tới giờ ra chơi kế sẽ chơi tiếp.


Tiết 3 là môn văn.
Tôi đã học bài kĩ càng nên không lo lắng lắm, ấy thế nhưng có một nghịch lí lạ đời là khi học kĩ chẳng ai kêu, khi không học bài lại kêu trúng.


Lill bảo:

– Hiện giờ cô chưa có danh sách lớp nên cô gọi số nha.
Hôm nay ngày 26 tháng 8.
26 chia 8 ra 3,25, làm tròn 4.
Số 4.


Cả lớp nhìn nhau ngơ ngác không biết ai số 4, trong lớp không ai giữ danh sách lớp nên chẳng biết mình số nào.
Lill hỏi:

– Số 4 đâu?

– Không biết cô ơi! – Cả lớp đáp.


– Haizz …
cô cũng chưa có thuộc tên của mấy đứa, thôi thì …
Lớp trưởng!

Tôi nhìn ra đằng sau, Sinestrea vẫn đang ngủ rất ngon.
Zata lay:

– Ê ê!

– Gì vậy …
hết tiết hả?

– Lên trả bài kìa! – Zata bảo.


Sinestrea đứng dậy, cầm lấy quyển tập lên.
Lill mở quyển tập ra thì ngạc nhiên:

– Em giỡn mặt với tôi à?

– Hả?

– Đây là tập Vật lí mà!

Cô ấy lại quyển tập thì hoảng hốt vội chạy về lấy tập ngữ văn.
Dextra nhìn bạn mình mà thở dài:

– Cái con này suốt ngày ngủ, đã bảo đi chữa bệnh mà không chịu nghe.


– Bệnh gì vậy chị? – Namz hỏi.


– Nó bị thiếu máu nên suốt ngày mệt mỏi, cộng thêm cái tính thích ngủ nên mới thế.


Namz bảo:

– Vậy bữa nào đi chữa đi.


– Nó chịu đi chị thua.


Lill gõ thước yêu cầu Namz và Dextra trật tự, Sinestrea bắt đầu trả bài.

– Em hãy nêu sơ lược về tác giả Lê Hữu Trác.


– Dạ thưa cô, tác giả Lê Hữu Trác …
– Sinestrea nói đến nó thì im bặt, một lúc sau cũng không nghe thấy gì.


– Sao thế, có thuộc không?

zzzz~, Sinestrea ngáy.
Tôi tặc lưỡi:

– Vãi lờ, đang trả bài cũng ngủ quên được.


Lill không nói gì hơn và cho Sinestrea trứng vịt, đồng thời ghi vào sổ đầu bài vì tội ngủ.
Lill còn kêu Sinestrea đi rửa mặt cho tỉnh táo.


– Lớp trưởng gì đâu mà không biết làm gương gì hết!

Sau đó, Lill gọi Linik lên trả bài, cậu ta ăn được 9 điểm.
Kế tiếp, Lill dạy bài mới.


– Học bài mới mấy em ơi.


Đang giảng dạy, bất chợt Lill hỏi:

– Lớp trưởng đâu rồi, đi rửa mặt gì mà 15 phút rồi chưa thấy quay lại.
Em – chỉ tôi – đi kiếm cho cô.


– Vâng.
– Tôi đứng dậy rồi ra ngoài nhà vệ sinh.


Ra tới nơi, tôi đơ người khi thấy Sinestrea đang đứng tựa lưng vào tường, hai tay khoanh lại mà ngủ.
Thật chẳng hiểu nổi nữa, tại sao có thể ngủ mọi nơi như vậy.
Tôi tiến tới lay cô ấy:

– Em ơi, dậy! Dậy!

– Anh đó hả? – Sinestrea mơ màng.


– Về lớp đi, ở đây làm gì?

Sinestrea thở dài:

– Em buồn ngủ.


– Hừm …
ráng cầm cự cho hết tiết 3 đi, anh đi mua cà phê cho em.


– Khỏi.
– Cô ấy vạch áo tôi ra rồi cắn vào gáy để hút máu.
Hút xong, cô ấy có vẻ tỉnh táo hơn – Em chán hút máu lắm rồi.


Tôi ngạc nhiên:

– Sao vậy?

Nhưng cô ấy không trả lời tôi mà lẳng lặng đi về lớp.


*

Giờ ra chơi lần 2 đã đến, cả đám ba thằng lại tụ vô chơi liên quân.
Lần này thằng Hải và Minh cũng quây quanh bàn tôi, bọn nó xem tôi làm gì.


Sinestrea chòm người lên bàn tôi:

– Anh làm gì thế?

– Chơi liên quân.

– Sao lại có hình của em kia?

Tôi chưa biết giải thích như thế nào thì cô ấy giật điện thoại tôi:

– Thôi kệ, cho em chơi với.


– Ờ ờ …


Thằng Nam đưa điện thoại của nó cho tôi:

– Mày chơi đi.


– Được.
– Tôi lẩm bẩm.


Lần này tôi cầm Capheny, Namz chọn Rouie.
Vẫn là một trận 3 vs 3 mà thôi, tôi không sợ.
Sinestrea chọn chính cô ấy, tôi nghĩ sẽ dễ ăn lắm nhưng không, trận đấu đó thất bại thảm hại.
Tôi là người duy nhất có mạng hạ gục, thằng Namz thì nó chơi Rouie như mơ ngủ, Sinestrea thì không quen điều khiển.


– Em còn không hiểu tuyệt chiêu của em trong game nữa đấy.
– Sinestrea nói với tôi như vậy.


– Chính chủ mà đánh không nổi, mày hiểu rồi đấy, khó lắm.
– Namz vỗ vai tôi.


– Còn phải tập luyện dài dài …


Thời gian không nhiều nên bọn nó lại tản ra, Dextra tiến tới chỗ Sinestrea:

– Mày làm gì mà bạ đâu ngủ đấy được hay vậy? Nể đấy.


– Có gì vui đâu mà nể …
Tao uống máu rồi, khỏi lo.


– Đã là ác ma hút máu mà không chịu hút, sớm muộn cũng suy dinh dưỡng đấy.
– Dextra bảo.


Thời gian còn được năm phút, tôi đi xuống căn tin mua nước uống.
Kriknak và Linik cũng đi theo.
Mua nước xong, cả ba thằng vừa uống vừa nói chuyện.


– Hôm qua không đủ tiền net, thế sao về được nhà vậy?

– Rulan bảo lãnh tui về.
– Kriknak bảo.


– Rulan là ai?

Kriknak thản nhiên đáp:

– Đó là vợ hai của ngài Volkath, bố tui nói vậy.


– Người đó trông thế nào? – Tôi hỏi.


– Không biết nữa, cô ấy lúc nào cũng đeo một chiếc mặt nạ trắng …
A đúng rồi, hồi trước có gặp ở vườn trái cây đó.


Tôi đặt tay lên cằm suy nghĩ:

– Rulan là ai nhỉ? Mình chưa bao giờ nghe tới cái tên này.
Thôi được, chiều nay không đi học, mình phải quay lại vườn trái cây điều tra mới được.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.