Đọc truyện Liên Minh Chi Thần – Chương 17: Lần đầu giết người (2)
Gào….
Tiếng yêu thú gào thét vang vọng cả khu rừng.
-Tiếng con yêu thú nào vậy?
1 đám người trong thành xôn xao nghị luận.
-Chả nhẽ là yêu thú tấn công.
1 người nói.
-Không,đan thành của chúng ta đã đạt được hiệp nghị đình chiến của tông chủ đan môn cùng với yêu vương của khu rừng này,chả nhẽ nó muốn phản bội.
-Không,đây không giống với yêu thú tấn công thành,chắc là mấy con yêu thú tranh giành rồi đánh nhau thôi,không cần lo lắng.
1 thanh âm vang lên khiến mọi người đỡ hốt hoảng.
-Cứ đề phong cho chắc.
-Mọi người nâng cao đề phòng,nếu phát hiện yêu thú tấn công thì nhanh chóng đóng cửa thành.
Đám người mau chóng rời đi,nhưng vẫn còn vài người tu vi khá cao ở lại để canh gác.
-Đó là cái gì.
Huy cũng bị tiếng thú rống đó cho giật mình,chả nhẽ quanh đây có yêu thú.
-Đó là kỳ tử của ngươi.
La Huyền gương mặt vặn vẹo nói,hắn đợi hồi phục nguyên khí cũng để chuẩn bị cho cái này thôi.
-Xuất hiện đi!Thiên Lang Võ Hồn.
La Huyền hét lớn,sau lưng hắn dần dần ngưng tụ thành 1 đầu lang ảnh mấu trắng,ngửa đầu lến gào thét.
-Võ hồn,ngươi dĩ nhiên thức tỉnh võ hồn.
Huy cũng bị cảnh tượng này làm cho chấn dộng,tên này dĩ nhiên cũng thức tỉnh được võ hồn.
Võ giả thức tỉnh được võ hồn là quá khó,chỉ trong vạn người mới được 1 người.
-Hừ,cũng chỉ là 1 con lang mà thôi,để ta cho ngươi thành cầy tơ 7 món.
Huy mặc dù chấn động nhưng cũng nhanh hồi phục,hắn cũng là 1 người thức tỉnh võ hồn nên cũng không quá bất ngờ.
-Ha ha,giết ta,để xem ngươi làm thế nào,giết hắn cho ta.
La Huyền trên mặt cười lớn,hắn cảm thấy sử dụng võ hồn thì có thể nắm chắc là giết được tên này.
-CÔng tử,có cần giúp không.
Zed cũng bị cảnh tượng này làm cho bất ngờ,tên này dĩ nhiên cũng thức tỉnh võ hồn,chả nhẽ võ hồn giờ thức tỉnh dễ vậy sao.
-Không cần,ta đối phó được.
Huy quay đầu lại nhìn nàng nói,hắn cũng muốn thử xem đối phó với võ giả thức tỉnh võ hồn như thế nào.
Nguyên khí vận chuyển vào thanh kiếm,gương mặt của Huy lộ ra vẻ đề phòng.
-Giết hắn.
La Huyền nhìn con thiên lang sau lưng nói.
Thiên lang rống giận lao về phía Huy,1 chân giơ lên hiện ra mấy cái móng vuốt sắc nhọn như muốn trảo nát người Huy.
Hắn cũng không chậm trể vung lên thanh kiếm chém vào mấy cái móng vuốt đang đập về phía đầu mình,thanh kiếm chạm vào mấy cái móng vuốt,hắn như cảm thấy như cả một ngọn núi ập lên người mình vậy,2 chân không chịu được mà quỳ xuống,2 tay hắn nắm chặt thanh kiếm đỡ lấy cái trảo của con thiên lang,cánh tay tê dại,cái trảo dần dần hạ xuống gần đầu hắn,nhìn mấy cái móc vuốt đó mà da đầu hắn tê lạnh.
-Gì mà sắc vậy.
Nhìn mấy cái móng vuốt mà hắn cảm thấy như chỉ cần chạm vào người cũng bị xé thành mấy mảnh.
-Ha ha,giết hắn.
Nhìn Huy khổ sở chống đỡ như vậy,gương mặt La Huyền càng trở nên điên cuồng,thiên lang võ hồn của hắn lợi hai như thế nào hắn cũng biết,lúc trước có 1 đối phó 1 người dẫn nguyên trung kỳ mà hắn cũng chỉ cần 1 trảo chụp chết,hắn cảm thấy Huy không chống đỡ được nữa rồi.
-Giết ta,để ta xem ai chết trước.
Huy 2 tay đỡ lấy thanh kiếm,cảm thấy như vậy hắn kiểu gì cũng sẽ bị chụp chúng,nguyên khí trong cơ thể điên cuồng vận chuyển,trong nháy mắt hắn lùi lại phía sau,cái trảo của con thiên lang chụp xuống mặt đất,đất đá xung quanh cũng bị chấn động mà vỡ nát,tại nơi cái trảo chụp xuống tạo thành 1 cái lỗ to gấp mấy lần cái miệng giếng vậy.
-Khủng bố như vậy.
Nhìn cái lỗ đó mà Huy hắn cảm thấy lạnh người,này mà chụp chúng không phải chia lầm mấy mảnh mà chính là thành thịt băm ấy chứ.
Thiên lang thấy 1 trảo của mình tên nhân loại này dĩ nhiên không có chết,điều đó khiến nó càng điên cuồng.
Gào….
Rống giận,nó lại lao đến phía hắn đang đứng,cái đuôi cứng như sắt thép quát về phía hắn.
Thấy thế Huy hắn cũng nhanh chóng lùi lại,lách người đứng sau 1 cái cây to để né tránh.
Ầm.
Cái đuôi của thiên lang đập vào cái cây to đó,thân cây vỡ nát,thân cây này nhanh chóng đổ xuống.
Huy hắn đứng đằng sau,trước khi cái đuôi của con thiên lang đập vào hắn khẽ lach người qua 1 bên,không thì hướng cái cây đổ chính là phía sau,hắn cảm thấy bị cái cây này mà đè chúng không chết thì cũng ngấp ngoải.
-Ê mấy lão gìa,có cách gì đối phó không?cứ như vậy kiểu gì ta cũng bị nó chụp chết.
Lâm Phong nói với mấy lão già bên trong đan điền.
-Đây chỉ là 1 con thiên lang địa cấp hạ phẩm võ hồn mà thôi,ngươi cần gì lo lắng vậy.
Lão già cười cười nói.
-Địa cấp nhưng bây giờ võ kỹ ta cũng chưa có tu luyện,mà cảnh giới của ta lại quá thấp,không phải đối thủ của con này.
Huy vừa nói vừa trốn chạy,hắn cứ nấp hết cây này snag cây kia,chỗ này nhiều cây,con thiên lang lại khá to,cho nên bên trong tốc độ của nó bị giảm lại,điều sso giúp cho hắn mấy lần né được chiêu của con thiên lang.
-Không phải ngươi cũng có võ hồn sao,cứ sử dụng ra đánh với nó là được.
Lão già như cười như không nói.
-Ta sợ sẽ bị phát hiện.
Điều này hắn cũng từng nghĩ rồi,nhưng mấy lão này cũng đã nói với hắn là đừng nên để lộ ra ngoài,nên hắn vẫn do dự không có dừng.
-Không cần lo lắng,chúng ta đã kiểm tra rồi,xung quanh và phụ cận không có ai,ngươi có thể sử dụng võ hồn của mình.
Lão già nói.
-Ta sợ võ hồn của mình không đối phó được nó,con thiên lang kia là địa cấp võ hồn,còn võ hồn của ta không có phẩm cấp,đánh sao được.
Huy cười cười nói.
-Thằng khốn nạn,võ hồn của ngươi là long,long đó,long chính là yêu thú đứng đầu trong tất cả các yêu thú,ngươi còn sợ nó không đối phó nổi con chó trắng này hay sao.
Lão già bị thanh âm củ Huy làm cho tức giận,tên này dĩ nhiên khinh thường cái võ hồn này,phải biết cái võ hồn này chính là mạnh nhất trong tất cả võ hồn nha,cái gì thái dương võ hồn,thiên phượng võ hồn,đứng trước cái võ hồn này cũng chỉ như đứa trẻ mà thôi.
-Vậy sao,giờ mới biết.
Huy cười nói,hắn làm gì không biết võ hồn của mình lợi hại cơ chứ,hắn nói vậy chỉ để trêu đùa mấy lão già này mà thôi.
-Tức chết ta rồi,hắn dĩ nhiên khinh thường cái võ hồn này.
Lão già quay lại nói với mấy lão giả đằng sau.
-Đại ca hạ hỏa,hạ hỏa,tức giận dễ chết yểu lắm.
Mấy lão già này thấy đại ca của mình tức giận cười nói.
-Chết yểu,ta còn sống thọ lắm.
Lão già nhìn mấy tên huynh đệ đằng sau tức giận nói,bọn hắn mà dám trù mình chết yểu.
Huy lúc này đang cố gắng né tránh con thiên lang,lúc này trước mặt hắn hết vậy chắn rồi,con thiên lang lúc này đang đuổi đằng sau,trên miệng hắn đang ngưng tụ 1 quả cầu bằng nguyên khí mầu trắng,bắn thẳng về phía Huy đang chạy.
Quay lại thấy quả cầu bằng nguyên khí mầu trắng đang lao về phía mình,mỗi chỗ nó đi qua,nơi đó liền bị phá hủy,hắn cũng không chậm nhanh chóng truyền nguyên khí vào trong cây kiếm,giơ lên trức mặt,nguyên khí bên trong trào ra tạo thành 1 lớp là chắn chắn trước mặt hắn.
Ầm…
Quang cầu mầu trắng đụng phải tấm lá chắn bằng nguyên khí,Huy cảm thấy cánh tay tê dại,tấm lá chắn bị oanh nát,quang cầu mầu trắng cùng thanh kiếm đập vào ngực hắn,khiến hắn trong mồn phun máu,ngã ra đằng sau.
-Công tử,ngươi không sao chứ?
Zed thấy hắn bị như vậy cũng hét lớn lao về phía đó.
-Không sao,bị thương rồi,không nhẹ.
Huy từ bên trong đống đổ nát nói.
Thanh âm của hắn khiến sự lo lắng trên mặt nàng giảm bớt.
-Để ta giết hắn.
Nàng quay sang với gương mặt đầy sát khí nhìn tên La Huyền đang ngồi trên mặt đất nói.
-Không cần,để ta giết hắn,hắn tưởng chỉ có hắn mới có võ hồn sao.
Huy từ trong đống đỏ nát đứng dậy,lúc này gương mặt của hắn hơi chuyển snag mầu trắng,bộ quần áo đã bị oang nát phần trên,lộ ra cơ thể đang phát triển của mình,trên miệng hắn vẫn có máu đang chảy ra.
-Nhanh chưa thương đi.
Thấy hắn như vậy,nàng từ trong người lấy ra mấy viên đan dược chưa thương ném cho hắn.
Tiếp lấy mấy viên đan dược của nàng,hắn đưa hết vào trong miệng nuốt xuống,mấy viên đan dược vào bụng tạo thành 1 dòng nước ấm nhanh chóng chữa trị nhưng nơi tổn thương của cơ thể hắn.
-Ha ha,giết ta,nhìn xem giờ là ai giết ai.
La Huyền nhìn thấy Huy như vậy cười lớn,cứ như vậy không lâu nữa tên này sẽ trở thành cái xác mà thôi.
-Ai giết ai,điều đó vẫn chưa chắc.
Huy nhìn tên thanh niên đối diện nói,tên này tưởng chỉ mình hắn mới có võ hồn sao.
-Đi xung quanh để ý xem có ai không?
Hắn quay snag nói với nàng.
-Muốn dùng nó rồi?
Nàng nói,nàng biết hắn sắp dùng đến võ hồn rồi.
-Ừ,canh chừng giúp ta,đừng để ai vào đây.
Hắn nói.
Nàng cũng nhanh chóng rời đi kiểm tra xung quanh.
-Muốn giết ta sao,ngươi giờ đã như thế rồi mà còn muốn giết ta,ha ha,nhanh giết hắn cho ta.
La Huyền nghe thấy thanh âm của Huy,hắn cười lớn,tên này vẫn còn ý muốn giết hắn,quay lại ra lệnh cho thiên lang võ hồn của mình.
Thiên lang võ hồn được lệnh lai lao về phía Huy đang đứng,lần này nó dùng 2 chân của mình thay cho 1 chân như lúc trước.Mấy cái móng vuốt sắc lạnh trên không tạo ra 1 đường cong như xé rách không khí trảo về phía Huy đang đứng.
-Hừ,ngươi tưởng chỉ mình ngươi có võ hồn hay sao.
Huy nhìn hắn cười khẩy,hắn cũng chả thèm để ý đến con thiên lang đao đánh về phía mình.
-Cái gì,ngươi cũng có võ hồn,chuyện cười,ngươi tưởng người như ngươi có thể có võ hồn sao.
La Huyền như nghe được 1 chuyện động trời,khuân mặt biến sắc nói,nhưng buAjQoq hắn rất nhanh chấn tính lãi mà trên mặt lộ nụ cười khinh thường.
Võ hồn của hắn chính là do phụ thân cho hắn 1 viên võ hồn thức tỉnh đan,đây chính là báu vật của đan môn mà phụ thân hắn khó khăn lắm mới lấy được,mặc dù chỉ là địa cấp đan dược,thức tỉnh địa cấp võ hồn nhưng hắn cảm thấy như thế đã quá đủ rồi,hắn biết quanh đây không ai thức tỉnh võ hồn ngoài hắn cả.
-Thế sao,vậy ta sẽ cho ngươi xem võ hồn của ngươi trước mặt ta cũng chỉ là giun dế mà thôi,lên đi võ hồn của ta.
-Cửu Long Võ Hồn,hiện.
Theo 1 tiếng quát lớn,Huy bắt đầu vận chuyển võ hồn của mình,sau lưng hắn 9 hư ảnh thần long dần dần hiện ra.
Rống…..
9 hư ảnh thần long dần ngưng tụ,ngẩng đầu lên trời hét lớn,tiếng gào rống lớn đến nỗi Huy hắn là chủ nhân cũng cảm thấy đinh tai nhức óc.
-Cái gì!
Nhìn cảnh tượng trước mắt mình lúc này,con ngươi của La Huyền như muốn lồi ra ngoài,hắn không tin được vào cảnh tượng trước mắt mình lúc này nữa.
-La tiếng rồng ngâm.
-Thật là tiếng rồng ngâm.
………
Tiếng rống của cửu long đã kinh động người khắp vùng này rồi.