Đọc truyện Liên Minh Chi Thần – Chương 15: Kiếm chuyện
2 ngày sau.
Lúc này cả Huy Lê và Zed đang đi tới đan môn.Sau khi quyết định gia nhập đan môn thì hắn cũng lên đường luôn.
Trên đường hắn vẫn giết yêu thú,giờ mấy con yêu thú cùng cảnh giới đã không là đối thủ của hắn rồi nếu như không phải là biến dị yêu thú,gặp yêu thú cảnh giới cao hơn thì zed giải quyết.
Yêu thú từ dẫn nguyên kỳ trở lên trong người đã có yêu đan,vì thế trên đường hắn thu nhập cũng kha khá yêu đan dẫn nguyên kỳ yêu thú,khoảng gần 20 viên yêu đan,còn yêu đan yêu thú hoàng giả kỳ thì có 5 viên,đều là zed đưa cho hắn.
Cùng với hắn định học luyện đan cho nên linh dược trên đường hắn cũng không có bỏ xót,mấy loại linh dược để luyện chế nhân cấp đan dược,mấy loại như chữa thương cùng tăng tốc độ tu luyện hắn cũng kiếm được kha khá.
CÙng với chiến đấu với yêu thú mấy ngày qua,kinh ngiệm đánh nhau của hắn được tăng lên khá nhiều,giờ hắn không còn luống cuống như lúc đầu nữa rồi.
-Ngươi đã là hoàng giả canh trung kỳ rồi,nếu như cùng ta đi vào có thể gặp những chuyện ngoài ý muốn,có cách nào ẩn giấu không.
Hắn quay sang nhìn nàng nói,tu vi của nàng là hoàng giả cảnh trung kỳ,đã có thể sánh ngang với trưởng lão rồi,đi theo hắn sẽ khiến cho bọn họ nghi ngờ.
-Không cần lo chuyện đó.
Thấy hắn hỏi vậy nàng cũng nói,khẽ vận chuyển nguyên khí 1 lát,cảnh giới của nàng từ hoàng giả cảnh tụt xuống còn tụ khí 3 tầng.
-Còn nữa,che vào đi,ta không muốn có phiền phức không đâu.
Thấy nàng từ hoàng giả cảnh tụt phát xuống tụ khí khiến hắn cảm thấy vô cùng kinh ngạc,không ngờ nàng có nhiều thứ tốt như vậy,nhìn khuân mặt tuyệt mỹ của nàng,chỉ kém với bà chủ chút xíu mà thôi,hắn khẽ nói.
-Bộ công tử không thích sao?
Nàng khẽ cười,tấm che mặt của nàng từ lúc bị dính máu của đám người thiên kiếm tông nên nàng cũng bỏ luôn,từ lúc đi theo hắn chưa gặp thêm người khác cho nên nàng cũng không có đeo.
Thấy hắn nói vậy nàng cười cười rồi từ trong người cũng lấy ra 1 tấm khăn mầu đen che đi gương mặt tuyệt mỹ của mình.
-Đùa sao,nhìn thấy mỹ nhân chính là điều hạnh phúc nhất chết đời này,nhưng ta không muốn chưa kịp sung sướng đã gặp họa.
Giỡn sao,mỹ nhân chính là thứ khó tiêu nhất trên đời.
Nhìn thấy nàng đeo khăn che mặt hắn cũng tỏ ra vô cùng hài lòng,nhưng cái thân hình đùa giỡn thị giác người khác của nàng vẫn không thể nào che hết trong bộ đồ đó.
-Có ngân lượng không,chúng ta đi kiếm 1 bộ đồ mới.
Để ý thì quần áo của hắn sau khi trải qua bao nhiêu việc như vậy cũng khá rách nát rồi nói.
-Công tử không có sao?
Thấy hắn hỏi nàng cười nói,hắn chả nhẽ trong người không có tiền sao?
-Không có.
Thấy nàng hỏi vậy hắn cũng xoa xoa đầu cười nói,hắn là người xuyên qua,chỉ có mỗi cái xác này thôi,kiếm đâu ra tiền.
-Vậy thì đi mua đồ thôi.
Thấy vậy nàng cũng không trêu chọc hắn nữa.
2 người bước chân đến đan thành,đây chính là thành chính của đan môn,theo như nàng kể,mỗi một tông môn đều có 1 tòa thành riêng,thiên vân môn có thên vân thành,thiên kiếm tông có thiên kiếm thành,mỗi thành dân cư khá đông,từ 10000 đến 15000 người.
Đan thành chính là nơi tọa lạc của đan môn.
-Ồ,đông ghê nhỉ.
Bước chân vào thành khiến cho hắn được mở rộng tầm mắt,theo như những bộ phim cổ trang mà hắn hay xem cũng không có đông như vậy.
Vừa đi vừa nhìn khiến hắn khẽ giật mình,ở đây cái gì cũng có,từ buôn bán đan dược cho đến binh khí,yêu thú bộ phận,quán cơm,kỹ viện đủ thứ.
Người trong thành đều là tu tiên giả cả,nhưng hắn thấy thì đa số đều là tụ khí từ 1 đến 5 trọng mà thôi,nhiều lắm.Còn dẫn nguyên cảnh thì hắn cũng thấy thấy 10 đến 20 người,những người đó đều biết thu liễm cả,đa số đều là những tán tu cùng với những dong bình đoàn đoàn trưởng.Những dong binh đoàn đa số đều quan tâm đến mấy nơi thu thập yêu thú vật phẩm,chắc là họ vừa đi săn bắt yêu thú về bán đồ kiếm đan dược tu luyện.
Như nàng nói,thứ để giao dịch chính ở đây thường là đan dược,đan dược phẩm cấp càng cao thù càng có giá trị,đan dược giao dịch thông thường đều là bổ nguyên đan,còn ngân lượng thì không được sử dụng nhiều,bổi vì đều là tu tiên giả nên họ không có quan tâm mấy thứ đó lắm.Ngân lượng chỉ có dùng khi đi ăn,ở trọ cùng với mua sắm đồ dùng hàng ngày mà thôi.
-Chỗ này nhé.
Bước chân đến 1 tiệm quần áo khá to,nhìn sang nàng nói.
-Ừ,tùy người.
Nàng nói.
2 Người bước chân vào trong tiệm quần áo,tiệm này khá to,cũng có nhiều quần áo khá đẹp mà hắn chỉ nhìn thấy trong phim cổ trang mà thôi.Không lâu,hắn và nàng mua vài bộ quần áo rồi nhanh chóng rời đi.
Bỏ đi bộ quần áo đã rách nát cũ kỹ của mình,thay vào đó là 1 bộ đồ mầu xanh khiến gương mặt anh tuấn của hắn càng trở nên bất phàm,cùng với cây quạt giờ nhìn hắn như 1 công tử ăn chơi phá của mà thôi.
Bỏ đi bộ đồ bó sát cái thân thế khốn nạn kia,nàng khoác lên mình 1 bộ váy mầu vàng khá rộng,nhưng mà vẫn không thể che hết nổi đường cong của cái thân hình giết người kia,nàng cũng thay chiếc khăn che mặt mầu đen thanh mầy vàng cho cùng với bộ váy mà nàng mặc.
-Thấy sao,thấy chủ nhân của ngươi thế nào?
Hắn nhìn nàng nói,hắn cảm thấy khá hài lòng với bộ dáng của mình,ngày trước không để ý đến gương mặt của mình nhưng ở đây hắn không cần phải che mặt nữa.
-Đẹp.
Nhìn hắn nàng cũng chỉ phn ra 1 chữ mà thôi,nhưng cũng phải công nhận là hắn khá là đẹp trai.
-Mặc như vậy có phải đỡ hại mắt không.
Nhìn thấy nàng mặc trên người bộ váy mầu vàng khá bình thường,nhưng nó cũng không thể che giấu nổi khí chất của nàng,khí chất của nàng giống như âm u mà bí ẩn,nàng như là không thuộc về trời đất này.
-Hừ,nhưng ta không thích kiểu này cho lắm.
Nàng khẽ sờ sờ khắp người nói.
-Chịu khó đi,ai bảo ngươi xinh đẹp như vậy,hắc hắc.
Hành động như vậy của nàng khiến hắn đứng nhìn mà xịt máu mũi mất.
2 người cũng nhanh chóng rời đi,nhưng hướng 2 người đi lại là ra ngoài thành.
-Có người theo chúng ta.
Nàng kẽ nhíu mày nhìn hắn nói.
-Để ta xem ai lại để ý đến ta.
Hắn cũng cảm thấy mình bị theo dõi,hắn đã thay đổi quần áo cũng với kiểu tóc của mình,hắn cảm thấy bây giờ cho dù bà chủ cũng không thể nhận được ra mình,chả nhẽ có ai nhận ra hắn.
Hắn nhanh chóng nắm lấy tay nàng rồi lao ra ngoài thành,2 lát sau vài thân ảnh cũng theo hắn mà đi ra ngoài thành.
-Công tử,cái thân hình đó.
1 tên mặt chuột nhìn người thanh niên đằng trước nói,cái thân hình vừa rồi đúng là mê hoặc con người mà.
-Bộ ngươi không thấy ta cũng nhìn thấy sao,đúng là hại mắt mà,nhanh đuổi theo đừng để nàng chạy
Tên thanh niên khuân mặt nở nụ cười dâm đãng nói.
-Đã là thứ mà La Huyền ta đây để ý thì đừng mong có thể thoát khỏi tay ta.
-Nhưng công tử,người như vậy ở trong thành ta chưa nhìn thấy bao giờ,tiểu nhân cảm thấy có thể nàng là người của 1 thế gia nào đó.
Tên mặt chuột gương mặt đăm chiêu nói,hắn chưa từng thấy nữ nhân nào như vậy trong này.
-Không cần biết nàng là ai,cha ta chính là trưởng lão của đan môn,cho dù là người của thế gia nào đó trong thành thì cũng không dám lên tiếng đâu.
Tên thanh niên nhìn tên mặt chuột nói.
-Nhanh đuổi theo cho ta,đừng để mất giấu.
Hắn quay lại hét với đám người đằng sau.
-Vâng,công tử.
Mấy đại hán đằng sau gật đầu rồi tăng tốc lên,không ngờ mấy tên đại hán này lại là dẫn nguyên cảnh võ giả,đây chính là mấy người mà cha tên La Huyền này bố trí để bảo vệ con trai mình,nhưng hắn lại không ngờ con trai mình lại lấy đám người này đi gây tội khắp nơi,mặc dù có người nói với hắn như hắn cũng chỉ nhắm mắt không có để ý mà thôi.
Hắn cảm thấy cho dù mấy gia tộc trong thành cũng không giám động vào con trai mình,cho nên hắn cũng không có để ý đến thằng con này mấy.
Nhưng hắn lại không ngờ là con trai mình lại đang chọc vào một tai họa chết người.
2 thân ảnh đằng trước vẫn dữ nguyên tốc độ như vậy,cách đám người đằng sau 1 khoảng khá xa,2 người này chính là Huy Lê cùng với tướng của hắn.
2 người chạy đến 1 chỗ khá kín trong rừng rồi dừng lại,chỗ này bao quanh là những cây đại thụ rất lớn,phù hợp cho việc giết người.
-Đã đến rồi thì ra đi.
Thanh âm bình thản của nàng vang lên,điều đó khiến cho Huy,hắn cảm thấy khá bất ngờ.
-Đến nhanh vậy.
1 lát sau từ trong rừng đi ra 6 thân ảnh,2 người đằng trước 1 tên mặt chuột 1 tên gương mặt khá dễ GSxGLIx nhìn cùng với 4 tráng hán đằng sau.
-Các ngươi chạy nhanh ghê ha,làm ta tý nữa thì mất dấu rồi.
Tên thanh niên đằng trước nói,hắn trong tay 1 cái quạt khẽ phe phẩy.
-Chúng ta hình như không có quen nhau,theo ta làm gì/
Huy hắn đứng lên nhìn tên thanh niên dẫn đầu nói,tên này mặc quần áo khá đắt tiền,hắn cảm thấy như đây là 1 tên công tử của gia tộc nào đó vậy.
-Ta không có quen ngươi,mà là ta quen nàng,biết điều thì rời khỏi đây,không đừng có trách ta.
La Huyền nhìn hắn cười khinh thường nói,nhưng khi hắn nhìn thấy nàng thì khẽ giật mình,mặc dù nàng mang khăn che mặt cùng với bộ váy khá bình thường nhưng vẫn không thể che được cái thân hình khốn nạn đó,hắn có thể đoán được nàng ta là 1 mỹ nữ,siêu cấp mỹ nữ,hắn muốn rồi.
-Muốn nàng,nhưng nàng chỉ là người bình thường mà thôi,không đáng để công tử ngươi để ý như vậy chứ.
Gương mặt của Huy khẽ hiện lên tia dị sắc,trong mắt hắn dần hiện lên 1 tia sát khí,nhưng hắn cũng nhanh chóng thu liễm lại nhìn tên thanh niên này nói.
-Đừng có nói nhiều,người mà ta muốn thì không ai có thể ngăn được,khôn hồn thì rời đi,đừng bắt ta phải ra tay.
La Huyền nhìn hắn,gương mặt hiện lên sự khinh thường nói,mấy người tráng hán phía sau cũng làm động tác chuẩn bị ra tay.
-Vậy sao,chỉ có 1 thứ mà ngươi có thể muốn lúc này thôi.
Nhìn mấy tên tráng hán đằng sau hắn cũng khẽ giật mình,không ngờ đều là dẫn nguyên cảnh cả,4 người đều là dẫn nguyên sơ kỳ,nhưng hắn cũng chả lo,bên cạnh hắn còn người kinh khủng hơn nhiều.
-Là cái gì?
La Huyền nhìn hắn nói.
-Là ngươi muốn chết.